Phế sài muốn nghịch thiên: Ma Đế cuồng phi

Chương 58: Quân đội cường thế quật khởi! (1)


Edit: kaylee

Một đình viện nằm ở ngoại ô hoàng thành, bị rừng cây rậm rạp che lấp giống như che khuất bầu trời, nhưng mà, giờ phút này lại ở dưới dẫn dắt của Dư lão xuất hiện ở trước mắt Cố Nhược Vân.

"Không nghĩ tới Bách Thảo Đường còn có một chỗ như vậy," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, "Chỗ này cũng quả thật thích hợp để ta bí mật phát triển, ở trước khi cánh chim của ta chưa cứng cáp, tạm thời không để cho bất luận kẻ nào biết năng lực của ta."

Dư lão mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Đây là nơi lúc trước thiếu chủ nhà ta luyện công, bên ngoài thiết lập ngũ hành bát quái trận, trừ phi có người dẫn dắt, nếu không không ai có thể tới chỗ này, khi nghe nói đại tiểu thư muốn huấn luyện ra thế lực của bản thân, thiếu chủ để cho ta đưa chỗ này cho đại tiểu thư."

Đông Phương Thiếu Trạch?

Cố Nhược Vân ngẩn người, khẽ nhíu mày liễu: "Rốt cuộc thiếu chủ nhà ngươi và phụ mẫu ta quan hệ như thế nào? Vì sao phải không để lối thoát (giống như bỏ ra tất cả) giúp ta như vậy?"

"Chuyện này xin thứ cho lão nô không cách nào báo cho biết, đợi đến thời điểm nên để đại tiểu thư biết đến, thiếu chủ đương nhiên sẽ nói cho đại tiểu thư, chính là có đôi khi biết nhiều chuyện đối với người không có lợi, thiếu chủ cũng là có nổi khổ tâm."

Hiện giờ Đông Phương gia tộc không được như trước, ngay cả thiếu chủ đều ở bên trong nước sôi lửa bỏng, loại thời điểm này, sao thiếu chủ nhẫn tâm kéo nàng vào?

Nhất là, thực lực hiện tại của nàng không đủ cường đại…………….

Thấy Dư lão không muốn nói thêm cái gì, Cố Nhược Vân không tiếp tục nói ra nghi vấn, nàng ổn định lại tâm thần, nói: "Đi thôi, mang ta đi xem xem người ngươi giúp ta lựa chọn."

..............

Trong sân, Cố Nhược Vân vừa đi vào, liền có vô số ánh mắt cảnh giác ném tới, nàng cũng không nói thêm gì, vẻ mặt nhàn nhạt đánh giá mọi người trong viện.

Thật không thể nghi ngờ, những người Dư lão lựa chọn quả thật căn cốt rất tốt, là thiên tài tu luyện, nhưng mà, bọn họ giống như là đều đã trải qua tổn thương nào đó, ánh mắt không có trong trẻo như người bình thường, ngược lại mang theo vẻ tàn nhẫn.

Mà thứ này, cũng đang là thứ nàng cần.

"Có lẽ ngay từ đầu, Dư lão liền nói cho các ngươi mục đích tới nơi này, nhưng các ngươi thật không ngờ, cần các ngươi là một tiểu nha đầu như ta vậy, "Cố Nhược Vân nhàn nhạt nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra ánh sáng làm người ta không thể bỏ qua, "Có lẽ các ngươi không phục, cho rằng tiểu nha đầu như ta không nên thống trị các ngươi, nhưng mà, ta muốn nói cho các ngươi biết, muốn thay đổi vận mệnh của các ngươi, muốn dẫm nát người khi dễ các ngươi dưới chân, muốn được đến vị trí cao nhất kia, vậy nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của ta!"

Thật hiển nhiên, ngay từ đầu, Cố Nhược Vân thấy được sự không phục trong mắt mọi người ở đây.

Tuy rằng bọn họ bởi vì một số chuyện lưu lạc tới tình cảnh hiện tại, lại không có nghĩa là sẽ nguyện ý phục tùng một tiểu nha đầu mười mấy tuổi.

"Hừ, ngươi đã nói như vậy, vậy ngươi liền lấy ra một chút thực lực làm chúng ta tâm phục khẩu phục ngươi."

Chính là lúc này, đám người truyền ra một âm thanh trào phúng.

Cố Nhược Vân theo tiếng nói nhìn lại, ánh mắt dừng ở trên người một thanh niên một thân áo xanh rách rưới, khẽ nhếch lên một chút tươi cười: "Ngươi tên là gì."

"Tầm Phong."

Thanh niên cao ngạo nâng đầu, lạnh giọng nói.

"Không tệ,” Cố Nhược Vân nhìn nhìn Tầm Phong, khẽ gật đầu, "Ngươi có cao ngạo và tính khí của ngươi quả thật rất tốt, ở chỗ này của ta, ta sẽ không áp chế tính cách của các ngươi, các ngươi cũng không cần lo lắng nhiều, về phần ngươi nói năng lực của ta, nếu các ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta, ta sẽ chứng minh thực lực của ta với các ngươi! Thế nào? Không biết các ngươi có thể có lá gan thử một lần?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status