Phi thiên

Chương 1535: Dùng thương nói chuyện

Trong tình huống cấp bách nên hắn phải buông tay, Hứa Đức né tránh hai quái vật vây công mình.

Hai quái vật xoay trên không vài vòng, chũng cũng lộ rõ mặt mình trong mắt người khác, chính là Bọ Ngựa, toàn thân sinh ra hào quang kim loại sáng bóng.

Miêu Nghị đứng trong dung nham nhìn trường thương hồng tinh, pháp nguyên của Hắc Vương bám vào trường thương đã biến mất, hắn rót pháp nguyên của mình vào trong sau đó thi pháp. Trường thương hồng tinh trong tay sinh ra bảo quang, đó là bảo thương hồng tinh ngũ phẩm.

Miêu Nghị lại ăn một gốc Tinh Hoa Tiên Thảo, hắn ngẩng đầu nhìn Hứa Đức mang theo sát ý nhìn mình, hắn chậm rãi bước ra khỏi dung nham, đi ra đôi giày của hắn vẫn nhiễm dung nham nóng chảy cho nên mỗi bước đều in dấu giày trên mặt đất

- Nhiều năm qua ta chưa từng bị thương như thế này, giết người cũng chưa từng giết thống khoái, cảm thấy rất đáng tiếc! Hiện tại ta muốn xem thương này có uy lực thế nào!

Miêu Nghị nói một tiếng, đột nhiên hắn đâm ba thương về phía núi lửa.

Rầm rầm rầm! Pháp lực bùng nổ đất rung núi chuyển.

Phương thức công kích như vậy vô dụng với tu sĩ Kim Liên, nhưng đối phó mấy ngọn núi quá dễ dàng, ba ngọn núi lửa nổ tung, ba đạo dung nham bùng nổ, khói đen bao phủ bầu trời.

Nhìn thấy dung nham bao phủ các nơi, lúc này Hứa Đức mới khôi phục tinh thần, không biết có phải vừa rồi gặp ảo giác hay không, hắn lại bị khí thế ‘ một thương nơi tay ’ của Miêu Nghị chấn nhiếp, lúc hoàn hồn lại nhảy tránh dung nham lan tới dưới chân.

Tuy dung nham nóng chảy không gây tổn thương cho hắn nhưng hắn không muốn dính vào.

Hai con Bọ Ngựa cũng trở về, chúng chui vào thú nang của Miêu Nghị. Đã có vũ khí vừa tay, hắn không cần Bọ Ngựa tương trợ, thầm nghĩ muốn xem uy lực trường thương của mình!

Mọi người nhìn sơn cốc bị dung nham, dung nham chôn vùi hai gối Miêu Nghị, Miêu Nghị cầm thương chỉ vào mọi người và quát:

- Muốn giết ta? Ngưu Hữu Đức ở đây, ai dám chiến ta!

- Nhận lấy cái chết!

Một người lăng không bay tới, hắn cầm đao chém xuống, chính là thủ hạ của Hứa Đức, hắn muốn nổ lực biểu hiện bản thân mình.

Bốn thủ hạ của Hứa Đức đã chết ba, chỉ còn sót lại hắn.

Miêu Nghị hoành thương, lúc đại đao còn cách hắn một tấc, thương hóa thành hư ảnh màu vàng, tốc độ xuất thương nhanh đến mức tu sĩ Kim Liên cũng hoa mắt.

Đinh đương!

Tiếng nổ giòn tan vang lên, đại đao bị đầu thương điểm trúng và cắt đứt như cắt đậu hủ.

- Cẩn thận!

Đột nhiên Hứa Đức hét lớn.

Một tia sáng như sao băng xuất hiện, khi cây đao bị cắt đứt, kim giáp của tiểu tướng cũng bị đâm thủng.

Người nọ bị một thương của Miêu Nghị đâm xuyên qua người, hắn không dám tin nhìn cây đao bị cắt đứt, ngực bị đâm thủng máu tươi phun ra như suối, trái tim không còn, khí huyết rối loạn, máu tươi xộc lên mũi miệng của hắn và trào ra ngoài.

Một kích giết địch! Hơn nữa giết vô cùng gọn gàng, không có dây dưa.

Mọi người hít khí lạnh, cùng có tu vi Kim Liên nhất phẩm nhưng thủ hạ của Hứa Đức không có lực hoàn thủ, cho dù là mấy thiên tướng khác cũng không làm được, tu sĩ Kim Liên nhất phẩm dưới tay bọn họ cũng không cản được mấy chiêu.

Máu tươi của người này chảy dọc theo trường thương.

Miêu Nghị thu thương, thân thể người này rơi vào trong dung nham, Miêu Nghị cũng thuận chân bước lên thi thể người này tiến lên phía trước, người vừa chết cũng bị đạp vào trong dung nham.

Thi thể dưới chân Miêu Nghị cháy khét, vẻ mặt Miêu Nghị vô cùng hưởng thụ, đây là chuyện không phải người bình thường có thể làm được, quả thực không bằng cầm thú. Nhiều người muốn ói khi nhìn thấy cách làm của Miêu Nghị, cả đám nuốt nước bọt và chột dạ, tóc gáy dựng lên, thật sự không rét mà run. Thậm chí có người hoài nghi có phải mình đã chọn sai đối tượng?

Miêu Nghị mặt không biểu tình, có thể nói hắn vô cùng lạnh lùng, hắn chỉ thương vào mặt Hứa Đức, không nói tiếng nào nhưng ai cũng có cảm giác cây thương đang hỏi: có dám đánh với ta một trận!

Hứa Đức đáp lên đỉnh núi và quát:

- Mọi người còn do dự cái gì? Còn không mau cùng tiến lên, chúng ta phải liên thủ giết chết tiểu tặc trước mặt!

Lúc nói ra lời này nội tâm hắn yếu ớt, có chút sợ hãi, có lẽ bị khí thế của Miêu Nghị chấn nhiếp, nói thẳng ra là do hắn không nắm chắc phần thắng, nếu không cần gì gọi viện thủ, hắn là người đánh lén trực tiếp, hiện tại lại tìm giúp đỡ, biến hóa có thể nghĩ.

- Tên này đã nỏ mạnh hết đà, cố ý đứng dây cố lộng huyền hư, các ngươi cùng tiến lên!

Từ Đường Nhiên quay đầu sang nói với mọi người.

Bộ Liên Trung nói:

- Các ngươi liên thủ tiến lên!

Hơn mười người đằng sau đều là thủ hạ của bọn họ, trong nội tâm hận gần chết, cái gì gọi là nỏ mạnh hết đà, các ngươi không làm gì được người ta nên muốn mang chúng ta đi thử mà.

Cũng không có biện pháp, tác dụng lớn nhất của thủ hạ là dùng vào lúc này, hiện tại ngươi dám kháng lệnh, chỉ sợ đao sẽ chém lên cổ ngay lập tức, đi lên còn có khả năng còn sống.

Mười người nhìn nhau sau đó tung người bay lên, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai dám lên trước, gia hỏa chết trước chính là vết xe đổ. Mười người đồng loạt gật đầu, đồng thời cùng liên thủ lao tới tấn công Miêu Nghị.

Bỗng nhiên Miêu Nghị ngẩng đầu, hắn phóng lên trời giao phong một thương, một đạo hàn mang xuất hiện như mưa gió sấm sét.

Âm thanh đinh đinh leng keng quanh quẩn không trung.

Từng nhánh đao thương đứt đoạn, nhiều đóa huyết hoa bắn tung tóe, hơn mười người đều bị thương.

Bọn họ phát hiện đao thương vừa ngăn cản hàn quang đã đứt đoạn ngay lập tức, nội tâm chấn động, ngay sau đó thương ảnh lại lóe sáng, suýt nữa sợ tới mức hồn phi phách tán, bởi vì bọn họ phát hiện mình không có sức hoàn thủ..

Thương ảnh hỗn loạn nhưng lại không loạn, xuất thương tinh chuẩn mà ngoan độc, ngăn cản thế công của mười người, ngay sau đó đột phá bọn họ liên thủ, phế vũ khí và đâm vào thân thể hơn mười người.

Bọn họ không kịp chạy trốn, đã có người bị đâm thủng cổ họng, có người bị đâm thủng trái tim, cũng có người bị đâm xuyên đầu...

- Ah...

Vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ vừa va chạm đã có bốn ngươi rơi xuống dung nham, có một người chạy trốn bị Miêu Nghị đâm xuyên xương sườn, đầu thương đâm thủng trái tim của hắn, người này cúi đầu nhìn thấy mũi thương xuyên phá lồng ngực lồi cả ra ngoài.

Năm người còn lại sợ tới mức hồn bất phụ thể, căn bản không có biện pháp đánh tiếp, bọn họ không theo kịp tốc độ của người ta, chẳng khác gì cầm thân thể huyết nhục ngăn cản trường thương sắc bén.

Ầm!

Miêu Nghị rút thương và đạp thi thể gia hỏa xấu số vào dung nham, máu tươi chảy ròng ròng dính vào trường thương.

- Đại nhân, chúng ta không phải đối thủ của hắn, cần chư vị đại nhân liên thủ.

Năm người trốn về bên cạnh đám người Từ Đường Nhiên, nội tâm vẫn còn hoảng sợ.

Đám người Từ Đường Nhiên nhìn mũi thương của Miêu Nghị, nội tâm căng thẳng, người này quá mạnh, chỉ một chiêu phá vũ khí mười người, thuận tay chém giết năm tu sĩ đồng cấp. Thật tình không biết Miêu Nghị tu hành đến bây giờ không gặp địch thủ trong đồng cấp, người mạnh nhất cũng chỉ tiếp được ba chiêu của hắn là mất mạng, hắn có tiền vốn tranh phong thiên hạ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status