Phi thiên

Chương 440-2: Thu hoạch bất ngờ (Hạ)

Thìn lộ, Nguyệt hành cung, bên trong tẩm cung cung chủ xa hoa, từ lư hương trước giường xuất hiện khói xanh lượn lờ bay ra. Một nữ tử buông mái tóc dài rủ xuống trước giường, đôi môi đỏ thắm kiều diễm mê người đang nằm sấp hơi vươn người lên, đôi mắt khép hờ lim dim, đang lộ vẻ si mê hít khói xanh tử lư hương bay ra vào trong phế phủ.

Nửa ngực nàng lộ ra đầy đặn trắng như tuyết làm người ta muốn phun máu mũi. Bộ trường quần màu vàng nhạt đã tuột xuống đến hai cánh tay, phần lưng trắng như tuyết lộ ra quá nửa. Dưới phần quần ngắn, cặp chân thon dài trắng như tuyết hai chân đang mặc cho người vuốt ve.

Lúc vuốt ve tới bộ vị nhạy cảm, nữ tử hít lấy khói mù lười biếng quyến rũ không nhịn được cất tiếng cười khẽ, lòng bàn chân trắng muốt áp vào mặt nam nhân đang vuốt ve mình.

Nam nhân kia không ai xa lạ, chính là điện chủ Trấn Ất điện Hoắc Lăng Tiêu, một tay y nắm lấy mắt cá chân nữ tử, lại hôn lên chân ngọc nữ tử đưa tới. Tay kia của y đang lần mò sờ soạng, âm thầm sờ vào giữa hai chân, làm nữ tử kia khẽ khàng rên lên một tiếng.

Lại sờ lên cặp mông đầy đặn của nữ tử kia, vuốt ve đến sau lưng mịn màng trơn láng, sau đó trượt ra trước ngực sờ nắn đôi ngọc phong.

Thấy tình hình trước mắt thật sự quá mức hương diễm, hô hấp Hoắc Lăng Tiêu có hơi dồn dập, tựa hồ có vẻ không kìm hãm được, đột nhiên lột y phục trên người nữ tử kia xuống tận eo, nửa thân trên trắng như tuyết nhất thời hoàn toàn bại lộ ra ngoài.

Nữ tử lập tức vùi đầu nằm sấp trên giường cười khanh khách không ngừng, cười tới nỗi hai vai run rẩy.

Hoắc Lăng Tiêu cắn răng một cái, nhanh chóng cởi trường sam trên người mình ra, để lộ thân trên trần trụi, áp sát vào người nữ nhân kia điên cuồng hôn lên lưng nàng một trận, hai tay y tỏ ra vô cùng nôn nóng, muốn cởi hết sạch y phục trên người nữ tử.

Nữ nhân kia đột nhiên vung tay ngọc lên hất Hoắc Lăng Tiêu sang bên cạnh, hất mái tóc dài ra sau lưng, lật người nằm nghiêng trở lại, một tay chống đầu.

Hoắc Lăng Tiêu tựa hồ có hơi không cam lòng, cảm giác sờ được lại ăn không được thật sự là làm người ta phát điên, lại nhào tới ôm lấy nàng. Kết quả đối mặt ánh mắt nữ nhân kia liếc xéo tới, như cười như không, trong con ngươi sáng ngời mà quyến rũ tựa hồ cất giấu vẻ sắc bén.

Vẻ mặt Hoắc Lăng Tiêu cứng đờ, tựa hồ trong nháy mắt thanh tỉnh không ít, từ từ giúp nàng kéo y phục từ eo lưng lên đến đầu vai, che lại đôi ngọc phong đầy đặn mịn màng trắng muốt bại lộ ra ngoài, vuốt ve nàng cách một lớp y phục, vừa cúi hôn lên vai nàng lộ ra ngoài vừa hỏi:

- Không biết cung chủ cho đòi thủ hạ tới vì chuyện gì?

Nữ nhân này không ai xa lạ, chính là cung chủ Nguyệt hành cung Trương Thiên Tiếu, vừa nghe tên không cẩn thận sẽ tưởng lầm là nam nhân, ai có thể tưởng tượng được lại là một nữ nhân quyến rũ động lòng người như vậy. Hẳn phụ mẫu đặt cho nàng cái tên này là hy vọng nàng ngày ngày vui vẻ, chẳng qua không biết rốt cục quan hệ giữa nàng và Hoắc Lăng Tiêu là thế nào.

Thật ra thì Miêu Nghị cũng đã gặp qua nữ nhân này, chính là Tiếu Tiếu đi cùng Hoắc Lăng Tiêu trên thuyền hoa ở Thìn lộ đô thành Ngọc Hồ ngày trước.

Trương Thiên Tiếu lại hơi mở mắt, hưởng thụ y vuốt ve và hôn hít, thanh âm uể oải nói:

- Cũng không có chuyện gì, Tinh Tú Hải Kham Loạn hội đã kết thúc, thành viên tham dự may mắn còn sống sót đang trên đường trở về, suy đoán hai ba tháng sau sẽ trở về, ngươi không muốn quan tâm đến kết quả sao?

Hoắc Lăng Tiêu dán sát sau lưng ôm nàng cười khổ nói:

- Quan tâm kết quả hay không cũng như nhau, Trấn Ất điện ta cũng không có cao thủ thích hợp tham dự, kết quả sau cùng chắc chắn không có Trấn Ất điện ta. Cung chủ đột nhiên nói đến chuyện này, chẳng lẽ lần Kham Loạn hội này Nguyệt hành cung có thu hoạch bất ngờ gì sao?

Trương Thiên Tiếu khẽ cười nói:

- Đích xác là có thu hoạch bất ngờ, Kham Loạn hội lần này, Thìn lộ chiếm tới sáu vị trí.

Hoắc Lăng Tiêu đang si mê sờ soạng thân thể nàng thình lình kinh ngạc ngẩng đầu nói:

- Sáu vị trí ư, nhiều như vậy sao?

- Ừm, Quân Sứ Đại nhân cũng rất kinh ngạc, cần phải biết lần này Lục Thánh cũng phái ra sáu người dự hội, mỗi người lại chiếm thêm năm vị trí dành cho tùy tùng. Dưới tình huống như vậy Thìn lộ còn có thể chiếm được sáu vị trí, dĩ nhiên là làm người ta kinh ngạc.

- Lục Thánh cũng phái người dự hội ư?

Hoắc Lăng Tiêu giật mình lần nữa, y vẫn chưa biết chuyện này, nhân tình cũ của y Ô Mộng Lan biết chuyện này khi áp tải thuyền, nhưng lại không tiện tiết lộ ra ngoài báo cho Miêu Nghị, bởi vì Miêu Nghị cũng là thành viên tham dự.

Trương Thiên Tiếu khẽ vuốt cằm:

- Bởi vì nguyên nhân này, lần Kham Loạn hội này tăng thêm một phần thưởng, người sống trở về có thể dựa theo thứ hạng thứ tự trước sau ở Thìn lộ tùy ý chọn lựa địa phương nhậm chức phủ chủ.

Hoắc Lăng Tiêu cười nói:

- Không biết thủ hạ cung chủ có được mấy người trong sáu tinh anh này?

- Còn muốn mấy người, có thể có một người đã coi như cho ta niềm vui bất ngờ. Kể từ khi bản cung chấp chưởng Nguyệt hành cung tới nay, những lần Kham Loạn hội trước không giành được một vị trí nào.

Trương Thiên Tiếu quay đầu nhìn y một cái, cười nói:

- Nói ra còn phải cảm tạ ngươi.

Cảm tạ ta? Hoắc Lăng Tiêu ngạc nhiên, nghi ngờ thử hỏi:

- Chẳng lẽ là người của Trấn Ất điện ta sao, chuyện này không có khả năng!

- Chẳng lẽ ngươi không quen biết tu sĩ tên Miêu Nghị?

Trương cung chủ cười tủm tỉm hỏi một câu.

Miêu Nghị? Hoắc Lăng Tiêu trợn mắt há mồm.

Trương Thiên Tiếu cười khanh khách nói:

- Lúc đầu bất quá ta chỉ cảm thấy dường như đã nghe qua cái tên này ở đâu đó, thế nhưng không nhớ nổi, tra lai lịch mới chợt nhớ ra. Thì ra ta đã gặp tên này một lần, chính là huynh đệ kết nghĩa của Hoắc điện chủ ngươi, ngươi có muốn ta nói lời cảm tạ hay không?

Điều này sao có thể? Hoắc Lăng Tiêu vẫn lộ vẻ khó có thể tin, tên hiền đệ tiện nghi kia của y có thể sống sót từ Tinh Tú Hải trở về sao?!

- Ta lại tra xét danh sách ban đầu, mới phát hiện tu vi hắn lúc tham dự Kham Loạn hội mới cảnh giới Bạch Liên.

Trương Thiên Tiếu quay đầu nhìn y khóe miệng mang theo nụ cười đầy ẩn ý, hài hước nói:

- Hoắc Lăng Tiêu, nói thế nào hắn cũng là huynh đệ kết nghĩa của ngươi, tu vi mới Bạch Liên, vì sao ngươi nỡ để hắn đi Tinh Tú Hải mạo hiểm? Chẳng lẽ là biết hắn có chỗ dựa gì, biết hắn nhất định có thể còn sống trở về, muốn tạo cho ta một niềm vui bất ngờ sao?!

Niềm vui bất ngờ đối với nàng… nhưng đây lại là nỗi kinh ngạc chấn động đối với ta… Hoắc Lăng Tiêu thật sự là không biết nên đáp lời nàng thế nào. Mặc dù người huynh đệ kết nghĩa kia chỉ là trò đùa, nhưng dù sao cũng là huynh đệ kết nghĩa trao đổi thiếp, theo lý nói đưa hắn đi Tinh Tú Hải sẽ bị người ta quên lãng, không ngờ rằng hắn còn có thể sống sót trở về, không biết hắn làm thế nào mà được…

---------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status