Phi thiên

Chương 556-2: Ngăn cản nàng, ta đi (2)

Vân Quảng cũng nhíu mày, hắn đã đi qua Băng Diễm một lần, biết trình độ nguy hiểm của Băng Diễm như thế nào, nếu Nam Cực lão tổ không đặt ra một chút quy tắc trắc trở, thật sự cũng không có gì, nhưng quy tắc vừa ra không khác gì làm người ta liều mạng đứng trong Băng Diễm, để cho Băng Diễm tới thiêu đốt mình, khó khăn rất lớn, cho nên cũng ôm lòng tin không lớn, nhưng nếu đối phương đã ra sân, vậy cũng chỉ có thể mỏi mắt mong chờ.

`Túc chủ tứ phương Tinh Túc hải đưa mắt nhìn nhau.

Nguyệt Dao đang trông chừng Đường Quân cũng quay đầu lại nhìn, ánh mắt phức tạp, có mùi vị vừa hận vừa khẩn trương.

Nam Cực lão tổ nhìn Miêu Nghị từ từ đi tới đánh giá, Miêu Nghị liếc hắn một cái, đứng cách Băng Diễm không xa đưa mắt nhìn. Thợ mộc và thợ đá cũng rất khẩn trương.

Lão bản nương có thể nói là nắm chặt mười ngón tay, đồng dạng rất khẩn trương, đôi mắt sáng nhìn chằm chằm Miêu Nghị đang giằng co bất động với Băng Diễm, trong đầu đột nhiên hiện lên câu nói vừa rồi của Miêu Nghị: Lão bản nương, ngươi nói ta quen biết ngươi có ích lợi gì không? Đây là ngươi đang ép ta đi chịu chết!

Phối hợp thêm tình hình trước mắt, trái tim Lão bản nương đột nhiên cảm thấy run rẩy, lỗ mũi khẽ chua xót, không khỏi cảm động, nếu không phải vì nàng, hắn chắc sẽ không đi mạo hiểm như thế...

Cước bộ Miêu Nghị vừa động, ánh mắt thâm trầm, một lần nữa đi tới biển lửa Băng Diễm, càng đến gần càng cảm thấy lạnh, rõ ràng cảm thấy sự chênh lệch khác biệt giữa Băng Diễm và hỏa diễm bình thường, hỏa diễm bình thường thiêu hủy, còn Băng Diễm lại làm cho người ta có một loại cảm giác như phanh thây xé xác, dùng một loại phương thức phân giải để phá hủy.

Hắn cảm giác có chút không chịu nổi, nhanh chóng thi triển khống hỏa thuật. Hắn không nắm chắc cái này, không biết khống hỏa thuật nhằm vào dương hỏa có hữu dụng với âm hỏa hay không, lòng tin duy nhất được thành lập trên cơ sở là bản thân mình có thể hấp thu Băng Diễm linh tố.

Không ai chỉ điểm hắn nên làm như thế nào, tất cả đều là bản thân hắn từng bước lục lọi, không dám liều lĩnh.

Đáp án mang đến cho Miêu Nghị vui mừng, thậm chí có hữu dụng! Con dao găm vô hình như thiên đao vạn quả khu sử mở ra, không cách nào sinh ra thương tổn với hắn.

Sau khi trong lòng hơi có chút nắm chắc, Miêu Nghị đi tới phía trước Băng Diễm màu lam, lại đưa tay ra nếm thử, đẩy được Băng Diễm đang hừng hực thiêu đốt lõm vào một khối, lúc này trong lòng mới chính thức thở phào nhẹ nhỏm. Xác nhận có thể khống chế, Miêu Nghị cất bước xông vào. Vừa tiến vào biển lửa, quanh người hắn cũng xuất hiện khí cầu giống như pháp cương hộ thể, thật ra cái này không phải như người ngoài nhìn thấy. Đây không phải là pháp cương hộ thể, tu vi của hắn còn chưa cường hãn đến trình độ có thể dùng pháp cương hộ thể chống đỡ Băng Diễm, mà là lợi dụng khống hỏa thuật và Băng Diễm giữ vững khoảng cách an toàn.

Hắn cũng không vội vã đi về phía trước, mà cẩn thận đứng trong Băng Diễm điều tra xem có dị thường hay không, chỉ cần phát hiện ra bất cứ dị thường nào thì sẽ lập tức bỏ chạy.

Không cần nghĩ cũng có thể đoán ra, bị lửa này thiêu đốt khẳng định không thể thư thái như vậy, tuyệt đối thống khổ hơn lửa bình thường thiêu đốt, hắn cũng không muốn vì chủ quan khinh thường mà mang đến hành hạ cho mình, nhưng hắn là người thiếu chút nữa bị lửa đốt thành tro bụi, không muốn nếm lại cảm giác đó lần thứ hai.

Nhưng một màn này rơi vào trong mắt mọi người, lại làm bọn họ nhất thời kinh ngạc, đưa mắt nhìn nhau, thắc mắc không dứt. Tên kia không nắm chặt thời gian đi về phía trước, còn ở đây hao tổn cái gì?

Lão bản nương cắn môi, lo lắng đến mức trái tim như muốn nhảy lên tận cổ họng.

- Tiểu tử này đứng bất động ở đó làm gì?

Thợ mộc truyền âm hỏi thợ đá.

Thợ đá khẩn trương nói:

- Có phải hắn gặp phải phiền toái gì, cản trở bước tiến hay không?

Hai người có thể nói là lo lắng đề phòng, bị cử động này của Miêu Nghị làm cho tim đập rộn lên.

Túc chủ tứ phương Tinh Túc hải ngồi trên bàn chủ trì đưa mắt nhìn nhau, thoáng nghi ngờ Phục Thanh quay đầu lại truyền âm cho Liệt Hoàn:

- Liệt Hoàn, Khống Hỏa thuật của ngươi có thể hữu hiệu với Băng Diễm hay không?

Liệt Hoàn khẽ ngơ ngác, không biết tại sao Phục Thanh lại hỏi như vậy, trả lời:

- Không thể! Khống Hỏa thuật bình thường đều là nhằm vào dương hỏa, Băng Diễm thuộc về âm hỏa, hai loại lửa này trời sinh tương khắc, muốn cùng lúc khống chế âm dương nhị hỏa căn bản là chuyện không thể nào. Ta chưa từng nghe nói có ai có thể đồng thời khống chế âm dương nhị hỏa. Ta trời sinh ngự hỏa, nhưng Băng Diễm này cho dù là ta cũng không có cách nào khống chế, ta chỉ có thể sử dụng dương hỏa áp chế nó! Vì sao đại nhân lại hỏi như vậy?

- Không có gì, nghĩ đến ngươi là cao thủ trời sinh ngự hỏa, nên tùy tiện hỏi vậy thôi.

Phục Thanh bình thản trả lời, sau đó không lên tiếng nữa.

Đúng lúc này, trước mắt bao người, Miêu Nghị lại đi về phía trước một bước, nhưng ‘pháp cương hộ thể’ của hắn lại kịch liệt khởi động sóng dậy, làm rất nhiều người cả kinh, đám người Lão bản nương càng không cần phải nói. Nhưng khóe miệng Miêu Nghị lại bất giác xuất hiện nụ cười hiếm có, đứng trong Băng Diễm thi triển Tinh Hỏa quyết hấp thu Hỏa linh tố quả nhiên là nhanh hơn, nếu cứ tiếp tục theo tốc độ này, hấp thu một ngày ít nhất có thể bằng hấp thu mười ngày trong phòng.

Nói cách khác, hấp thu một canh giờ ở đây có thể bằng mười canh giờ bên ngoài, nếu nghĩ cách kéo dài nửa canh giờ..., như vậy viên lam tinh thứ chín trong pháp nguyên cũng có thể được tạo thành.

Mỗi ngày lại có thể có thêm cơ hội luyện hóa một viên Nguyện Lực châu, đối với tu sĩ mà nói ý nghĩa vô cùng to lớn, cơ hội có thể công khai hấp thu tốt như vậy, Miêu Nghị thật lòng không muốn bỏ qua, hắn chỉ hận không thể bó gối ngồi xuống tu luyện, nhưng đây là chuyện không có khả năng, chỉ có thể thử nghĩ xem có biện pháp gì có thể kéo dài thêm nửa canh giờ, nếu không yến hội này vừa kết thúc, phải ra về thì thật đáng tiếc.

Sau ba động kịch liệt, ‘pháp cương hộ thể’ lại nhanh chóng ổn định lại, vừa rồi chỉ vì hắn lén lút thi triển Tinh Hỏa quyết, không thể khống chế tốt mới xuất hiện rối loạn, hiện tại nắm giữ được rồi, phối hợp lại mới ổn định.

Trước mắt bao người hắn hút rất thoải mái, nhưng cũng không nên cứ đứng mãi bất động, chỉ thấy Miêu Nghị vừa bước ra một bước, lại dừng lại, còn phải giả trang ra bộ dạng khó khăn chống đỡ.

Hắn muốn nói cho mọi người, không phải ta không chịu đi về phía trước, mà là đi về phía trước quá khó khăn rồi, ta đang cố gắng.

Miêu Nghị cảm giác sâu sắc một lòng hưởng dụng thật mệt mỏi quá, vừa phải chống đỡ ăn mòn của Băng Diễm, lại vừa phải hấp thu Hỏa linh tố trong Băng Diễm, còn phải diễn trò trước mặt bao nhiêu người, đúng là không phải mệt mỏi bình thường!

Quả nhiên. Tất cả mọi người đều châu đầu ghé tai, chăm chú quan sát, xem ra tên này đã tìm được bí quyết gì chống đỡ Băng Diễm, vì vậy mới đi nhanh không được.

---------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status