Phiêu miễu chi lữ 2: Kỳ thiên lộ

Chương 86: Khách khanh trưởng lão


Mã Thần nói: " Cách Lỗ Hách thượng nhân phái người truyền lời, yêu cầu đàm phán..."

Phó Sơn tức giận nói: " Nói chuyện gì? Lúc đầu đã định giới hạn, bọn họ còn muốn như thế nào? Lần trước viên tinh cầu kia đã bỏ lại, liên hợp hội đã buông tha cho, coi như cho Ba Nạp Nhân bọn họ mặt mũi mà còn hiềm không đủ? Lần này không ngờ lại còn xâm lấn tinh cầu lịch lãm của chúng ta, ngươi truyền lời, để cho bọn họ lập tức lui về, nếu không...hết thảy hậu quả bọn họ gánh chịu!"

Mã Thần cúi người hành lễ, xoay người rời đi.

Tần Tiểu Thiên hiếu kỳ nói: " Cách Lỗ Hách thượng nhân? Là cổ tiên nhân?"

Phó Sơn nói: " Là Ba Nạp Nhân, một đám hoàng trùng! Lúc đầu nếu không phải huynh đệ của ta tâm hoài từ bi, đám hoàng trùng kia làm sao có thể tới nguyên giới?"

Hắn hoãn một hơi, lại nói: " Địa phương bọn họ chiếm cứ cũng đã đủ lớn, nhưng lại còn bất mãn không cam lòng, còn muốn xâm nhập địa bàn của chúng ta, nếu huynh đệ của ta còn đang ở đây, bọn họ cũng không dám lên tiếng, bây giờ không ngờ dám cướp đoạt tinh cầu của chúng ta...cũng không biết Ba Nạp Nhân làm sao mà sinh trưởng, tốc độ lan tràn quả thực đáng sợ. Ta tuyệt không thể đáp ứng!"

Tần Tiểu Thiên cẩn thận hỏi rõ tình huống của Ba Nạp Nhân, trong lòng không khỏi hoảng sợ. Hắn thế mới biết, Ba Nạp Nhân thuộc về cổ tu tiên nhất tộc, thực lực tương đối cường hãn, dân cư đông đảo, chiếm cứ rất nhiều tinh cầu, vậy mà vẫn còn lan tràn rất nhanh. Lần này bọn họ xâm nhập tinh cầu, chính là tinh cầu liên hợp hội mở ra cho người tu chân lịch lãm.

Từ sau khi Ba Nạp Nhân tiến vào nguyên giới, bọn họ đã tiêu trừ ẩn hoạn tự bạo.

Phân công minh xác, nếu cùng ở chung, cần phải hao phí rất lớn tư nguyên, chỉ cần thời gian mấy trăm năm, là có thể hao phí tư nguyên của một tinh cầu, cho nên bọn họ phải bảo trì thái thế phát triển.

Phó Sơn nói: " Tiểu Thiên, xin lỗi không thể tiếp ngươi, ta muốn đi xử lý một chút."

Tần Tiểu Thiên nói: " Được, ta sẽ trực tiếp đi đến biệt thự. Ân, nếu như cần nhân thủ đối phó Ba Nạp Nhân, thì gọi ta một tiếng."

An bài cho Tần Tiểu Thiên ở lại biệt thự, là một trong những biệt thự tốt nhất của Bích Thủy đảo.

Tòa biệt thự này nhìn có vẻ không đẹp, không phải dựa theo tiêu chuẩn của thế tục giới. Phương pháp giám định biệt thự tại Bích Thủy đảo rất đơn giản, đó chính là xem xét trình độ sung túc của linh khí. Biệt thự này được bao bọc bởi rừng trúc, linh khí thập phần dư thừa, là một tòa biệt thự chiêu đãi khách quý.

Biệt thự này tên là U Tuyền, quản lý biệt thự chính là hai người tu chân Nguyên Anh kỳ, mặt khác còn có tám người tu chân, đều là người tu chân cấp thấp của các môn phái, bọn họ được đưa đến làm việc tại liên hợp hội, chỉ cần làm việc hơn mười năm, thì có thể trở lại môn phái.

Danh ngạch công việc tại Bích Thủy đảo, là do các phái cực lực tranh thủ, bởi vì trên Bích Thủy đảo có không ít tiên nhân ở lại, có thể tiếp xúc với tiên nhân, là nguyện vọng của mỗi người tu chân.

Tổng quản Ngọc Trúc Trai gọi là Vương Dật Hiền, cũng là chấp sự của liên hợp hội, hắn tự mình cùng Tần Tiểu Thiên đi tới biệt thự U Tuyền.

Vương Dật Hiền là người tu chân Đại Thừa kì, sau khi ra ngoài nguyên giới độ kiếp thì quay trở lại nguyên giới, hắn tạm thời không định đi nguyên giới, vẫn một mực chờ đợi có người đến thay thế phần công tác này rồi mới rời đi, bởi vì Phó Sơn là ân nhân cứu mạng của hắn. Cho dù tới tiên giới, hắn cũng sẽ thường xuyên trở lại.

Ở nguyên giới, người tu chân đạt tới Đại Thừa kì không cách nào phi thăng, muốn phi thăng đi tiên giới, thì phải đi ra khỏi nguyên giới.

Tần Tiểu Thiên nhận thấy được tiên linh khí ba động trên người Vương Dật Hiền, cười nói: " Vương huynh đã là cao thủ Đại Thừa kì, tại sao không ra nguyên giới phi thăng đi tiên giới?"

Vương Dật Hiền cung kính nói: " Tiền bối, nơi này tạm thời còn chưa có người thay thế, ta lại không yên lòng, cho nên định sau trăm năm mới phi thăng. Tiền bối, mời đi bên này."

Tần Tiểu Thiên nói: " Vương huynh, không cần khách khí, ta không phải là tiền bối gì đâu."

Vương Dật Hiền ở tại Bích Thủy đảo có uy vọng rất cao, tất cả sự vụ tiếp đãi đều do hắn trông coi, thủ hạ có tới mấy trăm người tu chân, chỉ cần là bằng hữu của Phó Sơn, đều do hắn chiêu đãi.

U Tuyền biệt thự cũng không lớn, xưng là biệt thự, là theo cách xưng hô trên địa cầu.

Biệt thự U Tuyền chiếm diện tích chừng mười mẫu, tổng cộng có hai tòa phòng ốc.

Một tòa là do bạch ngọc tạo thành, chỉ có ba gian phòng và một bình thai bằng bạch ngọc, trung ương hai bình thai có một linh tuyền thông qua rừng ngọc trúc, ba gian phòng hình chữ phẩm vòng quanh bình thai, các phòng có hành lang liên tiếp, nóc nhà và trên hành lang có đủ chủng loại thực vật màu xanh biếc. Đây là khu vực biệt thự cho chủ nhân ở lại.

Mặt sau là tòa biệt thự cho loài người ở lại, hai tầng lầu, bên trong có mười người tu chân cư ngụ, đều là nhân viên phục vụ.

Ở trên đường Vương Dật Hiền truyền âm cho tổng quản U Tuyền biệt thự, để cho hắn dẫn người tới tiếp đón.

Ngoài cửa trong nháy mắt đứng ra mười mấy người tu chân, chỉ một thoáng mà nhìn thấy có nhiều người đứng ngay trước mặt như vậy, Tần Tiểu Thiên cảm giác được không quen. Thời gian dài ở một mình, làm tính cách hắn cũng trở nên cô tịch.

Vương Dật Hiền chỉ vào một người tu chân cầm đầu nói: " Đây là quản gia biệt thự U Tuyền Úc Mông Bạch, người ta thường gọi là tiểu Bạch, a a, là tu chân cao thủ Nguyên Anh trung kì. Vị này là liên lạc viên đối ngoại của biệt thự, bất cứ chuyện gì cũng có thể giao cho hắn xử lý, hắn gọi Lưu Đông..."

Lưu Đông là một người mập mạp, hắn gật đầu nói: " Tiền bối, gọi ta là tiểu Đông là được."

Vương Dật Hiền tiếp theo giới thiệu tám người tu chân khác, sáu nam hai nữ, đều là tu vi Nguyên Anh kì trở xuống, kém cỏi nhất chỉ cỡ tu vi Khai Quang kì. Hắn lại dặn dò mọi người một phen, lúc này mới rời đi.

Úc Mông Bạch và Lưu Đông một trái một phải đứng bên cạnh Tần Tiểu Thiên. Úc Mông Bạch làm một cổ lễ, nói: " Tiểu Bạch ra mắt tiền bối, ta giới thiệu cho tiền bối một chút về biệt thự U Tuyền, xin mời tiền bối."

Trong lòng hắn rất hưng phấn, biệt thự U Tuyền đã bỏ không mười mấy năm. Từng có một tiên nhân ở lại chỗ này, nhưng chỉ ở lại ước chừng hai năm. Khi đó hắn mới chỉ là một nhân viên phục vụ, căn bản không có cơ hội đến gần vị tiên nhân kia. Thật vất vả mới đợi được một khách nhân, hắn lập tức xuất ra hết khả năng, cố gắng lấy lòng Tần Tiểu Thiên.

Tần Tiểu Thiên xem xét một chút tài liệu mình có được. Lúc ở Hâm Tinh hắn tựa hồ hao hết tuyệt đại bộ phận tài liệu có trong tay, chỉ còn lại vài món tiên khí không nhiều lắm, cùng với một ít ngọc phù và tinh thạch, có thể nói là một tên nghèo mạt.

Hắn tặng ra mười khối thượng phẩm tinh thạch làm lễ vật, mặc dù không phải lễ trọng, nhưng cũng coi như xong.

Tần Tiểu Thiên tính toán định sửa sang lại nhận thức về Tinh Điểm, tiến thêm một bước đào móc sự huyền bí của Tinh Liên, nhất là đối với việc vận dụng Tinh Thị Liên, cũng phải dùng thời gian đi thử nghiệm.

Sau khi đi tới Bích Thủy Tinh, Tần Tiểu Thiên không có thả qua Tinh Thị Liên.

Hắn ngồi trong ngọc thạch viên, thử điều động một cây chủ hệ Tinh Liên, nhất thời, vô số chi hệ Tinh Thị Liên bắn ra thân thể. Hắn cực lực khống chế tốc độ mở rộng của Tinh Thị Liên, để cho Tinh Thị Liên giới hạn trên đài ngọc, đem tâm thần chìm vào trong đó.

Bởi vì Tần Tiểu Thiên khống chế, Tinh Thị Liên giống như rong rêu dưới đáy hồ nước, ở trong linh khí nồng nặc lắc lư phiêu đãng. Tinh Thị Liên bắt đầu phân liệt, một hóa hai, hai chia bốn, nhanh chóng điền đầy không gian ngọc thai, trong nháy mắt, tất cả linh khí bị đảo sạch, mà linh khí dưới đất cũng không kịp bổ sung, hình thành một giải đất chân không.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên thầm giật mình, tốc độ hấp thu linh khí như thế thật sự làm cho người ta sợ hãi. Bây giờ hắn cũng không cần hấp thu linh khí, mà là muốn rõ ràng Tinh Thị Liên rốt cuộc có thể làm những thứ gì.

Tinh Thị Liên phân liệt quá nhanh, bởi vậy bước đầu tiên chính là muốn khống chế tốc độ phân liệt.

Tần Tiểu Thiên cẩn thận thể hội sự khác nhau giữa Tinh Liên và Tinh Thị Liên. Sau khi Tinh Liên hình thành, ngoại trừ phóng thích toàn bộ tại Hâm Tinh, sau lại tựa hồ không cách nào đem toàn bộ Tinh Liên phóng thích ra ngoài, nhiều nhất chỉ có thể khống chế từ một tới ba chủ hệ Tinh Liên phóng thích. Nếu là một chủ hệ Tinh Liên, hắn có thể khống chế rất tốt. Từ sau khi Tinh Liên phân liệt ra Tinh Thị Liên thì mới thật sự là lợi khí chính thức, có thể phân giải cắn nuốt tuyệt đại bộ phận vật chất.

Tần Tiểu Thiên càng hiểu rõ năng lực của Tinh Thị Liên, trong lòng lại càng kinh ngạc. Hắn không phải sợ hãi Tinh Thị Liên lợi hại, mà là sợ mình không cách nào nắm được lực lượng như vậy trong tay, đó mới chính là nguy hiểm nhất.

Bây giờ cho dù hắn có lá gan, Tần Tiểu Thiên cũng không dám thả Tinh Thị Liên ra hết, một khi Tinh Thị Liên không thể khống chế, hủy diệt một tinh cầu là chuyện dễ dàng.

Từ sau khi hủy diệt một viên tinh cầu, trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy bất an, loại năng lực này thật sự quá kinh khủng, phải đến khi luyện đến mức thu phóng tự nhiên, mới có thể an tâm tiếp tục tu luyện, nếu không hậu quả thật sự không chịu nổi.

Tần Tiểu Thiên đem tất cả Tinh Thị Liên thu vào trong cơ thể, cố gắng phóng xuất ra một Tinh Thị Liên, cũng khống chế không cho nó phân liệt. Bản chất của Tinh Thị Liên hắn cũng không rõ ràng, đây là một loại đồ vật rất kỳ lạ, trừ phi thật hóa, nếu không nhìn không thấy được dấu vết nào, tựa như dung nhập trong không khí.

Tần Tiểu Thiên có thể rõ ràng cảm nhận được Tinh Thị Liên bãi động, hắn đem tâm thần dung nhập đi vào, nhất thời, biến hóa của Tinh Thị Liên ánh nhập vào trong lòng, vô hạn phóng đại.

Vô số Tinh Điểm hình thành một vòng hình chiếc loa, đây chính là ngoại hình của Tinh Thị Liên. Tần Tiểu Thiên hơi thoáng thúc giục Tinh Thị Liên, chỉ thấy Tinh Điểm phân liệt ra vô số tiểu Tinh Điểm, hình thành những chiếc loa mới, phi thường thần kỳ.

Vì tiến vào bước thí nghiệm, Tần Tiểu Thiên xuất ra một khối thượng phẩm tiên thạch đặt trước Tinh Thị Liên. Trong phút chốc, Tinh Thị Liên giống như chiếc võng lưới quấn quanh đi tới, năng lượng ẩn chứa trong tinh thạch nhanh chóng bị Tinh Điểm của Tinh Thị Liên hấp thu, một lát sau, năng lượng của một khối thượng phẩm tinh thạch đã bị hấp thu không còn, tinh thạch lập tức hóa thành phấn vụn.

" Lão thiên ơi! Thật là quá khoa trương."

Nhu cầu của Tinh Thị Liên cực kỳ kinh khủng, làm cho Tần Tiểu Thiên không khỏi ngây ngốc. Một khối thượng phẩm tinh thạch, ngay cả tinh điểm thật nhỏ của Tinh Thị Liên cũng không thể thỏa mãn, vậy phải cần bao nhiêu năng lượng và vật chất mới có thể điền đầy cái động không đáy này?

Trong lúc tâm niệm khẽ nhúc nhích, tinh điểm của Tinh Thị Liên một trận lóng lánh, nhanh chóng mở rộng đến tinh điểm khác, một khối tinh thạch nhất thời lại xuất hiện ngay trước mắt. Tần Tiểu Thiên vô cùng vui vẻ ngắm nhìn, chẳng qua hắn muốn thử xem, không nghĩ tới thật sự có thể nghịch chuyển.

Mà kỳ diệu chính là hình thái của tinh thể lại cùng thuộc tính, không ngờ có thể hoàn toàn dựa theo sự tưởng tượng của mình mà hình thành. Nói cách khác, hắn đã nắm giữ bản lĩnh tạo vật trụ cột.

Tiếp theo lại một khối thượng phẩm tinh thạch trở lại như cũ đi ra, vui đến làm cho Tần Tiểu Thiên bật cười a a. Hắn không nghĩ quá nhiều, chỉ bất quá chỉ nghĩ đến, đó là dùng Tinh Thị Liên đến phục chế vật phẩm. Chỉ cần là vật phẩm mà hắn biết, hơn nữa hiểu rõ làm sao cấu thành, thì có thể tinh luyện lại như cũ. Tần Tiểu Thiên quen thuộc nhất là năng lượng tiên linh khí. Trong lúc chuyển niệm, trong cơ thể hắn đã tràn ngập tiên linh khí, lập tức bị hấp thu trở về, lại động niệm lần nữa, trong cơ thể lại tràn ngập chân nguyên lực.

Hắn thoáng thể hội một chút, chân nguyên lực so sánh với tiên linh khí kém hơn nhiều lắm, không đáng giá để tham cứu, cho nên sau khi hấp thu chân nguyên lực, vẫn như trước bảo trì trạng thái hư không của cơ thể. Lúc này, hắn lộ vẻ khí định thần nhàn.

Lẳng lặng ngồi hơn mười ngày, Tần Tiểu Thiên cơ bản đã có thể khống chế một chủ hệ Tinh Liên, nhưng cũng chỉ khống chế, còn có rất nhiều huyền bí không có giải khai. Ngoại trừ giải quyết bước đầu khống chế ra, thu hoạch lớn nhất là học xong cách chế tạo vật chất như cũ, còn về phần dùng Tinh Thị Liên luyện khí, hắn còn chưa nắm chắc, có thể có thu hoạch như trước mắt, đã phi thường hài lòng.

Lần này Tần Tiểu Thiên không tính toán thăm dò thời gian dài, hắn thả ra một chủ hệ Tinh Liên khác. Hai Tinh Liên hình thành Tinh Thị Liên nhanh chóng phân ra, bất quá chỉ chốc lát thời gian đã bao phủ toàn đảo. Dưới sự khống chế của hắn, Tinh Thị Liên dùng để hấp thu linh khí, mà còn chưa cắn nuốt vật chất.

Tinh Thị Liên một khi che kín toàn đảo, Tần Tiểu Thiên coi như đã khống chế hết thảy Bích Thủy đảo. Đó cũng là một loại thủ đoạn phòng hộ, bất cứ người nào tiến vào phạm vi của Tinh Thị Liên, nếu đối với Tần Tiểu Thiên bất lợi, thì nó không chỉ đối phó với ai đến gần Tần Tiểu Thiên, còn có những Tinh Thị Liên mất tích vô ảnh vô tung, cho dù là tiên nhân cũng không được may mắn.

Tần Tiểu Thiên bắt đầu dùng Tinh Thị Liên thăm dò cả Bích Thủy đảo.

Diện tích của Bích Thủy đảo thật lớn, mặc dù chỉ chiếm một phần trăm diện tích tinh cầu, nhưng còn lớn hơn cả Phi Châu nơi địa cầu. Biệt thự chủ yếu tụ tập tại giữa đảo, dọc theo bờ biển cũng có một ít biệt thự, mà dân cư của Bích Thủy đảo, ước chừng chỉ có mấy ngàn người, trong đó bao quát cả những tiên nhân ẩn cư, trên đảo còn có một ít sinh vật cổ quái.

Tần Tiểu Thiên đếm một chút, Tinh Thị Liên tổng cộng có bảy địa phương không cách nào tiến vào, đó hẳn nhiên là tác dụng của tiên trận. Trong lòng hắn hiểu rõ ràng, nếu dùng Tinh Thị Liên mạnh mẽ đột phá hấp thu, cũng có thể phá đi mấy tiên trận kia, nhưng là làm như vậy, nhất định sẽ kinh động tiên nhân trong trận.

Không cách nào đi vào dễ dàng thì mới là địa phương tốt. Tâm thần Tần Tiểu Thiên hoàn toàn bị bảy tiên trận kia hấp dẫn, tùy tiện lựa chọn một tiên trận, Tinh Thị Liên lặng yên vây tới, phân tích hóa giải từng chút một. Hắn tập trung tinh lực, vận dụng sự hiểu biết trận pháp, dần dần, Tinh Thị Liên xâm nhập vào trong tiên trận.

Tần Tiểu Thiên không phá trận, hắn chẳng qua là suy nghĩ cách giải phòng hộ trong tiên trận. Mà theo Tinh Thị Liên xâm nhập, bên trong tiên trận cũng hiển lộ ra, một tiên nhân đang ngồi trên bình đài luyện khí.

Lúc Tinh Thị Liên kéo dài ra, hết thảy cử động của tiên nhân kia đều phảng phất hiện ra trước mắt. Đây chính là công năng quan sát, Tần Tiểu Thiên nắm chắc có thể trong nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt tiên nhân đó, nhưng hắn không có lỗ mãng như vậy, nơi này là địa bàn của Phó Sơn, tiên nhân kia nhất định cũng là bằng hữu của Phó Sơn.

Tiên nhân kia đang luyện hóa kim khí vo tròn, hắn đột nhiên chợt ngẩng đầu lên nhìn chung quanh, trên mặt lộ ra ánh mắt nghi hoặc, khẩn trương thu hồi kim khí đã hòa tan trong tay, đánh ra mộ tiên linh quyết.

Tần Tiểu Thiên biết khẳng định là hắn đã phát hiện chút tung tích, nhưng với thực lực của hắn tựa hồ còn không cách nào xác định, bởi vậy phải dùng tiên linh quyết xem thử.

Sau một lúc lâu, tiên nhân kia lớn tiếng nói: " Là vị bằng hữu nào?"

Tần Tiểu Thiên đương nhiên sẽ không trả lời, chẳng qua chỉ lẳng lặng quan sát hắn.

Tiên nhân kia gãi gãi đầu, vẻ mặt thập phần thú vị, làm cho Tần Tiểu Thiên nhịn không được bật cười. Qua một hồi lâu, tiên nhân kia không thu hoạch được gì, liền bắt đầu luyện khí lần nữa.

Tần Tiểu Thiên xác định, hắn cũng không có thật sự phát hiện được Tinh Thị Liên, mà là một loại cảm ứng kỳ lạ.

Phát hiện này không khỏi làm Tần Tiểu Thiên mừng rỡ, Tinh Thị Liên đã bức tới bên người tiên nhân kia, vậy mà hắn chỉ thoáng có chút cảm ứng, nếu muốn đánh lén, tiên nhân kia nhất định sẽ nếm khổ nhiều. Hắn nhịn không được muốn trêu chọc một phen, Tinh Thị Liên đột nhiên bắt đầu hấp thu linh khí chung quanh tiên nhân, trong nháy mắt đã đem linh khí bốn phía đảo sạch sẽ.

Tiên nhân kia kinh hãi thất sắc, kim khí vừa hòa tan được một nửa trong tay cũng không kịp thu hồi.

Hắn lập tức hoán xuất tiên giáp, một đạo thải quang trong suốt bay múa toàn thân, đó là kiếm tiên của hắn, sau đó bay khỏi mặt đất, lớn tiếng quát hỏi: " Là ai? Là vị bằng hữu nào? Đi ra!"

Tần Tiểu Thiên mỉm cười, Tinh Thị Liên giống như nước thủy triều co rút trở về.

Tiên nhân kia tay chân rất nhanh, chỉ thoáng động niệm thì đã khởi động tiên trận.

Tiên trận rất nhanh vận chuyển lên, Tinh Thị Liên không kịp rời khỏi, Tần Tiểu Thiên cũng tính quan sát tiên trận vận chuyển, lập tức tìm hiểu.

Tinh Thị Liên điên cuồng phân liệt. Tần Tiểu Thiên không muốn công kích tiên nhân kia, cũng không đại biểu hắn không công kích tiên trận. Tinh Thị Liên lan tràn rất nhanh, dung nhập vào giữa tiên trận, mỗi một biến hóa của tiên trận, Tinh Thị Liên đều tham dự đi vào.

Tiên nhân kia vô cùng căm tức. Tiên trận mặc dù khởi động, nhưng không có phát hiện địch nhân nào, mới vừa rồi linh khí bốn phía đột nhiên chợt biến mất, làm cho hắn không sao lý giải, may là chung quanh không có người nào, nếu không chẳng phải khó kham?

Trong lúc hắn chuẩn bị đình chỉ sự vận chuyển của tiên trận thì biến hóa lại sinh ra một lần nữa, cả tiên trận vô thanh vô tức biến mất không thấy, hắn cả kinh không khỏi quát to một tiếng.

Tần Tiểu Thiên lại vui vẻ ha ha cười to, Tinh Thị Liên hấp thu một tiên trận đầy đủ, thì tùy thời có thể phục chế thả ra. Công năng như thế phi thường thực dụng, hắn biết rõ sự lợi hại trong đó.

Chỉ chốc lát sau, tiên trận lại quỷ dị xuất hiện, tựa như cho tới bây giờ chưa từng biến mất qua. Tiên nhân kia hoàn toàn lâm vào trạng thái si ngốc, tu hành lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện kỳ quái này.

Tinh Thị Liên của Tần Tiểu Thiên như trước vờn quanh trong tiên trận, hắn bắt đầu dò xét một tiên trận khác.

Tòa tiên trận kia nằm phía nam Bích Thủy đảo, tới gần biển rộng, trong một sơn cốc xinh đẹp. Có hoa dại khắp nơi, một dòng suối trong suốt, uốn lượn quanh co theo đáy cốc. Linh khí nơi này gần như Ngọc Trúc Trai, không sai biệt lắm với biệt thự U Tuyền của Tần Tiểu Thiên đang ở, cũng là khu nhà biệt thự đỉnh cấp.

Phòng hộ tiên trận của nơi này càng thêm phức tạp, khảm nhập vào rất nhiều tiên trận công kích nhỏ. Tần Tiểu Thiên chỉ huy Tinh Thị Liên chậm rãi tham nhập vào, giải huyền bí trong đó từng chút, dần dần xâm nhập đi vào.

Tinh Thị Liên thuận lợi phục chế cả đại trận, cũng tiến vào biệt thự thần bí này. Theo Tinh Thị Liên lan tràn rất nhanh, cảnh trí bên trong biệt thự cũng truyền về trong lòng Tần Tiểu Thiên.

Đó là một biệt thự dành cho một nhóm phụ nữ, trong đó có hai nữ tiên nhân, lại có hơn hai mươi nữ tu chân, ít nhất có tu vi Xuất Khiếu kỳ, mà những nữ nhân trong biệt thự này đều có thực lực rất mạnh mẽ.

Ở trên ngọc đài trước biệt thự được đặt bốn bàn mạt chược, có hai bàn đang đánh phác khắc. Tần Tiểu Thiên thấy vậy trợn mắt há hốc mồm, hắn cũng không phải muốn trêu chọc vào những nữ nhân này, có thể chiếm cứ một tòa biệt thự đỉnh cấp như vậy, thì nhất định có quan hệ thân thiết với Phó Sơn.

Sau khi tìm tòi, bảy tiên trận cũng không có khác nhau bao nhiêu, chẳng qua là biến hóa khác nhau mà thôi. Ở trong biệt thự đều là tiên nhân, ngoài ra những chỗ khác đều là người tu chân, cũng có số ít vài tiên nhân.

Tần Tiểu Thiên không phát hiện thêm tiên nhân lợi hại nào tồn tại, tỷ như tiên nhân có thực lực cao siêu như Phó Sơn.

Sau khi Tinh Thị Liên thăm dò xuống mặt đất, Tần Tiểu Thiên phát hiện, dưới đất là một mê cung thật lớn. Mỗi một tòa biệt thự đều có một thông đạo, nằm dưới mặt đất hai mươi thước, còn được thiết trí một cấm chế thật lớn, bất quá những phòng hộ này cũng không ngăn được sự thăm dò của Tinh Thị Liên.

Cấu tạo của mê cung dưới đất trong nháy mắt xuất hiện trong đầu Tần Tiểu Thiên, giống như một bản đồ lập thể mô hình, không có bất cứ cấm chế nào có thể ngăn trở sự xâm nhập của Tinh Thị Liên.

Mê cung dưới đất vẫn một mực kéo dài đến trong biển, bên trong không ngờ có thành thị của nhân loại. Có hơn mười vạn nhân viên và một bộ phận người tu chân sống dưới mặt đất, nơi đó chính là vị trí tổng bộ của liên hợp hội.

Theo Tinh Thị Liên hồi báo ngày càng nhiều tin tức, Tần Tiểu Thiên từ từ hiểu rõ thành thị dưới mặt đất.

Nơi đó chính là hạch tâm của loài người nguyên giới, mà chủ ky của mạng lưới điện não cũng ở trong đó.

Cơ cấu nghiên cứu khoa học của thành thị dưới đất có trình độ cao nhất, bên trong có những người nghiên cứu chế tạo vũ khí, tất cả đều sinh sản trí tuệ hóa. Còn có rất nhiều cơ cấu, chuyên môn nghiên cứu như thế nào dung nhập tu chân công pháp và trận pháp vào trong khoa học kỹ thuật, loại cơ cấu nghiên cứu như vậy chừng hơn một ngàn nơi.

Từ tin tức ở thành thị dưới đất cho thấy, con người và người tu chân nơi đó cũng không biết đây là Bích Thủy Tinh. Bọn họ thông qua truyền tống trận trực tiếp đi tới thành thị dưới đất, căn bản không biết bên ngoài có bộ dáng gì.

Tần Tiểu Thiên cảm thán không thôi, đây mới là cao thủ thật sự, lặng yên không một tiếng động kiến tạo một tòa thành dưới đất, đem lực lượng thống trị nguyên giới ẩn giấu đi. Nhìn ra Bích Thủy Tinh mới chính là trung tâm chân chính của nguyên giới.

Nhưng thật ra Tần Tiểu Thiên đã lầm, trung tâm của nguyên giới cũng không ở chỗ này, mà là ở một tinh cầu bí ẩn khác, nơi này chẳng qua là một tổng bộ liên lạc bên ngoài, lại có một bộ phận cơ cấu nghiên cứu không quan trọng lắm, trên thực tế là lực lượng do chín đại trưởng lão khống chế, mà bên trong liên hợp hội cũng không phải là một đầm nước yên ả, cũng có sự tranh đấu quyền lợi ở trong đó.

Bây giờ tâm tình của Tần Tiểu Thiên rất tốt, có một loại cảm giác đã nắm giữ được thiên địa trong tay. Tinh Thị Liên mang đến cho hắn vô số vui mừng, có lợi khí này, cơ hồ có thể không cần dùng pháp bảo gì, hết thảy đều do Tinh Thị Liên gánh chịu.

Vương Dật Hiền vội vã chạy tới biệt thự U Tuyền, còn chưa vào cửa, chợt nghe thanh âm của Tần Tiểu Thiên: " Vương huynh, có chuyện gì sao?"

Lưu Đông đứng ở cửa nói: " Tổng quản, Tần tiền bối mời ngài đi vào."

Vương Dật Hiền cũng không kỳ quái, với thực lực của Tần Tiểu Thiên, nếu không phát hiện mình chạy tới không phải là một chuyện kỳ quái hay sao.

Tần Tiểu Thiên cho người tìm một bộ ghế nằm, dùng dây leo tạo thành, lại nửa nằm nửa ngồi trên đó. Nhìn thấy Vương Dật Hiền tiến vào, hắn lập tức nhảy lên nghênh đón nói: " Vương huynh, mời!"

Vương Dật Hiền có chút được yêu mà sợ, cao thủ có thể tu đến tiên nhân, đều có ngạo khí, đối với loài người có sự ngăn cách, tựa như có một bức vách vô hình tự nhiên che trước mặt.

Nhưng Tần Tiểu Thiên còn chưa có giác ngộ của một cao thủ, hắn mặc dù không chủ động kết giao bằng hữu, nhưng lại thành khẩn đối đãi mọi người.

Bất luận là bằng hữu hay địch nhân, bất luận là tiên nhân hay là người tu chân hoặc là con người bình thường, hắn cũng không xem thường bọn họ, cũng không xem trọng việc thân phận địa vị. Hắn cũng sẽ không quên những bằng hữu đã từng gặp gỡ, cũng sẽ không lưu luyến bọn họ, hắn chỉ tranh thủ gặp gỡ tận hưởng nhân sinh cảm ngộ khi lui tới.

Vương Dật Hiền nói: " Ta đến đưa một chút đồ vật."

Hắn lấy ra một khối vật loan báo trong thủ trạc, vừa nói: " Đây là thu phát khí có hình ảnh, có thể tiếp nhận được thương khố của lưới điện não của liên hợp hội, tiền bối có được thập tinh hứa chứng, có thể từ trong đó lấy được tư nguyên cần thiết, vật này tương đương ngang hàng với cấp bậc trưởng lão."

Tần Tiểu Thiên hiếu kỳ nói: " Thập tinh? Tại sao cho ta cái này?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status