Phiêu miễu chi lữ

Chương 242


Bột Bối Tư Thượng Nhân cảm thấy rất hứng thú hỏi: " Nga, ngươi có biện pháp gì?"

Xích Minh hắc hắc cười nói: " Rất đơn giản, để cho bọn họ tự giết lẫn nhau, như vậy là có thể khống chế nhân số của họ, mặc dù sẽ hao hết tư nguyên của tinh cầu này, nhưng tốc độ không nhanh được nữa." Hắn suy nghĩ một chút lại bổ sung: " Hắc ma giới chính là dùng biện pháp này khống chế số lượng ma đầu, hắc hắc, nghe ta là đúng thôi, như vậy có lẽ còn có thể xuất hiện một ít cao thủ Ba Nạp Nhân."

Trong lòng Lý Cường rất đồng ý với chủ ý của Xích Minh, chủ ý này mặc dù nghe qua có vẻ rất tàn nhẫn, nhưng đây là biện pháp tốt nhất có thể nghĩ đến trước mắt. Hắn đối với Ba Nạp Nhân không có cảm giác gì, chưa nói tới tới lòng liên mẫn, có thể sử dụng thủ đoạn của tự nhiên khống chế bọn họ đương nhiên là lý tưởng nhất. Hắn hỏi: " Đều nói Ba Nạp Nhân sinh sản rất nhanh, rốt cuộc là tình huống thế nào?"

Bột Bối Tư nhìn tiên cư hỗn độn, than thở: " Ba Nạp Nhân vốn không khác gì các ngươi, cũng là một nam một nữ kết hợp rồi sinh ra năm, sáu đứa nhỏ, ai..từ sau khi biến dị, lại hoàn toàn thay đổi, bây giờ một Ba Nạp Nhân trong thời gian rất ngắn, có thể phân liệt thành hai người, đó là tự thể phân liệt...hơn nữa tính công kích rất mạnh, về những Ba Nạp Nhân không bị biến dị rất nhanh đã bị mất đi chốn nương thân."

Lý Cường lại càng hoảng sợ, điều này thật đáng sợ, hắn không cách nào tưởng tượng một người mà thân thể bị phân liệt là có hình dáng gì, dựa theo cách nói của Bột Bối Tư, tốc độ sinh sản của Ba Nạp Nhân tuyệt đối là kinh khủng, trách không được Nguyên Cổ Thượng Nhân phải phong bế Hâm Ba Giác, nếu dựa theo tốc độ sinh sản của bọn họ, tu chân giới căn bản không cách nào đặt chân tại giới này, bọn họ sẽ giống như những ma đầu đảo qua tất cả các tinh cầu.

Kiền Thiện Dong chen lời: " Điều này cũng chưa tính là gì, mấu chốt là loại tự thể phân liệt này của Ba Nạp Nhân lại có thể lây nhiễm..."

Lý Cường kinh ngạc nói: " Cái gì? Lây bệnh? Điều này sao có thể?"

Bột Bối Tư Thượng Nhân gật đầu nói: " Đây là tại sao ta tán thành chuyện Nguyên Cổ Thượng Nhân phong tỏa Hâm Ba Giác, nếu Ba Nạp Nhân tán phát ra ngoài, giới này coi như hoàn toàn xong rồi, bất luận là tiên giới hay là thần giới, trụ cột của bọn họ vĩnh viễn sẽ mất đi."

Xích Minh có điều suy nghĩ, hỏi: " Bọn họ...ân, là nguyên nhân gì khiến cho biến hóa như vậy?"

Bột Bối Tư Thượng Nhân nói: " Từ Cổ tiên nhân truyền lưu một truyền thuyết, nghe nói từ xa xưa có rất nhiều Ba Nạp Nhân tu thần, khi đó gọi là tu thần giả, sau lại có người tu tiên, mặc dù rất ít có người tu luyện thành công, nhưng tuyệt đại bộ phận tu thần giả và người tu tiên cũng vì thất bại mà chấm dứt, khi đó thất bại có ý nghĩa tử vong, trong đó có một tu thần giả vì muốn trốn tránh cái chết, dùng một loại phương thức kỳ quái tu luyện ra thêm một người như mình, kết quả bản thể của hắn sau khi tự bạo, thì ngoại thể lại không ngừng phân liệt, hơn nữa những Ba Nạp Nhân tiếp xúc qua phân thân của hắn, rất nhanh cũng giống như hắn cũng không ngừng phân liệt chính bản thân mình...ai, nhưng thật ra cũng không ai biết nguyên nhân chính thức."

Lý Cường nghe được kinh hãi không thôi, nếu Bột Bối Tư nói là thật, vậy tất cả Ba Nạp Nhân đều là bị tên tu thần kia gây hại. Hắn hỏi: " Vừa rồi vật gì vận tống Ba Nạp Nhân tới đây vậy?"

Bột Bối Tư Thượng Nhân nói: " Đó là Cách Lỗ Hách bọn họ tu luyện, gọi là Thiên Sưu, một Thiên Sưu có thể vận tống gần vạn người, là chuyên môn dùng để thiên tỷ Ba Nạp Nhân."

Xích Minh bay lên không trung nhìn chung quanh một hồi, rơi xuống cười nói: " Thượng Nhân, nhà của ngươi xem ra sẽ xong đời rất nhanh, ta nhìn xa xa đã có phòng ốc được tu kiến, tốc độ nhất lưu a! Đại ca, lúc nào chúng ta đi? Nơi này thật không có gì thú vị."

Bột Bối Tư âm trầm nghiêm mặt, nói: " Ai, đợi tiễn xong các ngươi đi, ta cũng nên dời đi, nơi này rất nhanh sẽ hoàn toàn thay đổi."

Kiền Thiện Dong an ủi nói: " Có lẽ qua không được bao lâu...là đã có thể hoàn toàn giải quyết được vấn đề Ba Nạp Nhân, Thượng Nhân không cần quá phiền giận."

Bột Bối Tư Thượng Nhân phất tay nói: " Không có gì phiền não cả, ta chỉ là bi ai cho vận mệnh của Ba Nạp Nhân...chúng ta đi, thông đạo đi Hâm Ba Giác sẽ mở. Lão đệ, một lần nữa ta nhắc nhở ngươi, đường này cực kỳ khó đi, không có thực lực của Thiên Quân, ta khuyên các ngươi nên đi từ bên ngoài, mặc dù cũng rất khó, nhưng vẫn an toàn hơn một chút."

Lý Cường, Xích Minh và Đại Nam Phong Ngự đều nhìn về phía Kiền Thiện Dong, bây giờ mọi người đều cũng nghe sự chỉ huy của hắn. Hiên Long lần này đi Hâm Ba Giác là vì trợ giúp Lý Cường, về phần Cô Tinh hắn cũng không có cách nào khác cứu giúp, phải là cao thủ ngoài Thiên Quân mới có thực lực để cứu hắn, cho nên hắn đối với sự chỉ huy của Kiền Thiện Dong cũng không có ý kiến.

Kiền Thiện Dong tin tưởng mười phần, nói: " Thượng Nhân không cần lo lắng, ta nắm chắc có thể đi qua."

Bột Bối Tư Thượng Nhân gật đầu nói: " Tốt, nếu Kiền đại nhân nắm chắc như thế, vậy thì đi thông đạo này đi." Hai tay hắn vươn lên, nói: " Mọi người đừng nhúc nhích." Một đạo ánh sáng màu vàng chói mắt khởi lên, hắn mang theo mọi người thuấn đi đi.

Vị trí thông đạo kỳ thật là thông qua Cổ thần trận truyền tống, đây truyền tống thần trận duy nhất có thể dùng đến của giới này, ra khỏi miệng ngay Hâm Ba Giác Cổ Thần Tàng phụ cận, là một tiệp kính nhanh nhất, nhưng người không có thực lực thông qua Cổ Thần Trận cơ hồ không ai còn sống, cho dù là công lực của tiên nhân bình thường cũng phải nhờ thần khí hộ thân hoặc là có thực lực của Thiên Quân mới có thể bình an đi tới. Kiền Thiện Dong có Thiên Thần Chi Nộ, cảm thấy mình có thể nắm chắc bảo vệ mọi người, lúc này mới yêu cầu truyền tống từ Cổ Thần Trận.

Cổ Thần Trận truyền tống thì không thể thao khống, nó chỉ tự động mở ra vào thời gian đặc định, lúc mở ra, phương viên hơn mười công lý bất cứ vật gì cũng bị nó hấp đi vào, nếu không có thần khí hộ thể, vô luận là vật gì cũng sẽ bị ép tới nát bấy. Chung quanh Cổ Thần Trận cơ hồ không có vật gì tồn tại.

Ngay cả Bột Bốt Tư Thượng Nhân cũng không dám dẫn bọn họ đi tới biên giới của Cổ Thần Trận, hắn đứng ở địa phương mà Cổ Thần Trận không ảnh hưởng tới, chỉ vào một suối chảy màu đen ở thật xa, nói: " Nơi đó chính là Hâm Ba Giác, Cổ Thần Trận sẽ lập tức mở ra..." Lời còn chưa nói xong, một đạo bạch quang bay tới, hắn đưa tay chụp lấy. Đây là một pháp bảo thông tin, hắn dùng thần thức xem một chút, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Kiền Thiện Dong hỏi: " Như thế nào? Thượng Nhân có việc?"

Bột Bối Tư Thượng Nhân nhìn pháp bảo trong tay có chút chẳng biết làm sao, hắn lại dùng thần thức đảo qua, một hồi lâu mới nói: " Chẳng lẽ Hâm Ba Giác Cổ Thần có dấu hiệu đại biến hóa? Kỳ quái..."

Mọi người nhất thời tò mò, Xích Minh oa oa kêu lên: " Lão đầu...ách, Thượng Nhân, rốt cuộc là phát sinh chuyện gì vậy?" Trong lòng hắn vẫn xưng hô Bột Bối Tư là lão đầu, không nghĩ qua là kêu ra miệng. Bột Bối Tư thì đang suy nghĩ, nên cũng không để ý hắn nói cái gì.

Lý Cường tỉnh táo hỏi: " Thượng Nhân, xảy ra chuyện gì?" Hắn mơ hồ cảm thấy chuyện này có liên quan tới chuyện sinh tử của Hâm Ba Giác Ba Nạp Nhân, nếu không Bột Bối Tư sẽ không thất thố như thế. Cũng quả nhiên, Bột Bối Tự Thượng Nhân nói: " Thanh Đế tới..."

Lý Cường cả kinh, Kiền Thiện Dong sắc mặt đại biến, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Bột Bối Tư.

Bột Bối Tư Thượng Nhân nhíu mày nói: " Hâm Ba Giác rốt cuộc là phát sinh chuyện gì rồi, không ngờ cũng kinh động Thanh Đế tự mình đến đây, không nghĩ ra a, chẳng lẽ có quan hệ gì với Cổ Thần Tàng?" Hắn khốn hoặc không giải thích được, khó hiểu nhìn mọi người. Chỉ chốc lá sau, hắn đột nhiên tỉnh táo lại, nói: " Xin lỗi, ta phải trở về nghênh đón Thanh Đế, các ngươi có muốn cùng ta đi nghênh đón hay không?"

Kiền Thiện Dong bật thốt: " Không, chúng ta đi Hâm Ba Giác trước..." Bây giờ hắn không muốn gặp Thanh Đế, bởi vì có rất nhiều chuyện hắn đều không thể giải thích với Thanh Đế, nếu lúc này đi gặp, đối với hắn phi thường bất lợi, hơn nữa hắn còn có nhiệm vụ Thiên Cô giao cho phải hoàn thành, Hiên Long tạm thời cũng không muốn rời đi Lý Cường, bởi vậy hai người đều không muốn đi gặp Thanh Đế.

Hiên Long nghiêng đầu sang nơi khác làm như không có nghe thấy.

Trong lòng Lý Cường cũng tán thành không đi gặp Thanh Đế, lúc này mà đi gặp hắn cảm thấy không thích hợp, hắn sợ có điều gì ngoài ý muốn phát sinh ảnh hưởng đến việc đi cứu sư tôn và Mạc đại ca. Hắn nói: " Kiền đại ca, chúng ta đi Hâm Ba Giác trước, Thanh Đế nếu cũng đi Hâm Ba Giác, chúng ta sớm muộn cũng sẽ gặp mặt thôi."

Đại Nam Phong Ngự và Xích Minh đều cũng không muốn gặp Thanh Đế, Đại Nam Phong Ngự sợ gặp phải Bách Điệt Thiên Quân, còn Xích Minh thì sợ bị câu thúc.( gò bó)

Bột Bối Tư Thượng Nhân nói: " Nếu mọi người muốn đi Hâm Ba Giác trước, ta sẽ không miễn cưỡng nữa." Hắn cáo biệt mọi người, lắc mình hóa thành một đạo lưu quang, cực nhanh biến mất trong không trung.

Kiền Thiện Dong nhìn Bột Bối Tư Thượng Nhân biến mất, một hồi lâu mới khôi phục thái độ bình thường. Tin tức Thanh Đế đến làm cho hắn bị chấn động rất lớn, nhìn hắn có vẻ đầy bụng tâm sự.

Do dự một lát, Kiền Thiện Dong nói: " Chúng ta đi! Mọi người nhớ kỹ, nhất định phải ở trong vòng bảo hộ của Thiên Thần Chi Nộ. Lão đệ, ngươi và Xích Minh tùy lúc chuẩn bị ra tay, nếu ta đỡ không được, các ngươi phải trợ ta một chút lực, trong Cổ Thần Trận truyền tống, chúng ta chỉ có thể dùng thần khí mới có thể đỡ được áp lực, tiên khí kiên trì không được bao lâu đâu, trong Cổ Thần Trận ngàn vạn lần không được gây loạn." Hắn luôn mãi dặn dò. Lúc này nếu có người xa lạ ở đây, nhất định sẽ nghĩ lầm hắn là một người thích lao thao không ngừng nghỉ.

Xích Minh nói: " Đi thôi, yên tâm đi, chúng ta đều là người sợ chết, cam đoan sẽ không gây loạn."

Kiền Thiện Dong trừng mắt nhìn hắn, nói: " Lúc này còn không được, phải đợi sau khi Cổ Thần Trận mở ra, hơi ổn định một chút, chúng ta mới có thể thuận thế đi vào, nếu đợi bên cạnh Cổ Thần Trận, một khi thần trận mở ra, chúng ta không ai đỡ nổi cổ hấp lực thật lớn đó, sẽ bị tê xả tới nát bấy. Chúng ta ở chỗ này chờ, rất nhanh sẽ mở ra thôi."

Lý Cường xem xét hoàn cảnh chung quanh một chút, bốn phía âm trầm, vô số tinh quang ở phía chân trời chớp động, dựa vào một đôi thần nhãn, hắn có thể rõ ràng nhìn thấy cảnh sắc phía xa xa.

Nơi Hâm Ba Giác có một cái bóng như một vòng, nếu không phải không gian quanh nó có chút vặn vẹo, cơ hồ nó cùng bối cảnh của thái không chung quanh dung hợp cùng một chỗ, rất khó nhận rõ ràng. Ở chung quanh nó không nhìn ra có đồ vật gì tồn tại, sạch sẽ đến làm người ta sợ hãi.

Kiền Thiện Dong tranh thủ thời gian dặn dò mọi người chú ý mọi việc khi vào Cổ Thần Trận, hắn đặc ý lựa chọn hai trận pháp, để mọi người diễn luyện trước một lần. Kiền Thiện Dong ở phía trước, Lý Cường bên trái, Xích Minh bên phải, Hiên Long và Đại Nam Phong Ngự ở giữa, Hiên Long còn phụ trách dùng kim tác( dây thừng vàng) giữ người bị lạc, hai trận pháp đều lập theo hình tam giác.

Năm người đều là cao thủ, rất nhanh đã diễn luyện trận pháp thật quen thuộc, rồi chờ Cổ Thần Trận mở ra.

Đang đợi Cổ Thần Trận mở ra thì kẻ phiền não nhất chính là Kiền Thiện Dong. Thanh Đế tới, nếu lão nhân gia hắn cũng đến Hâm Ba Giác, có thể dám chắc sẽ đi bằng con đường truyền tống của Cổ Thần Trận, như vậy mình không cách nào tránh mặt, cho nên khi những người khác đang nhắm mắt tu luyện, thì chỉ có Kiền Thiện Dong tại không trung không ngừng di chuyển.

Đợi suốt tám ngày, Cổ Thần Trận rốt cuộc đã mở ra.

Kiền Thiện Dong là người thứ nhất phát hiện dấu hiệu Cổ Thần Trận mở ra, hắn hưng phấn gọi mọi người, chỉ vào phương hướng của Cổ Thần Trận nói: " Các ngươi mau nhìn!"

Chỉ thấy bốn phía Cổ Thần Trận hoàn toàn vặn vẹo, kim quang chói mắt vờn quanh Cổ Thần Trận, nhưng vẫn thạch lưu tinh ngẫu nhiên xông vào khu vực này như lưu tinh bay thẳng vào trong Cổ Thần Trận, tốc độ cực nhanh làm cho người ta khó có thể tin.

Dần dần, Lý Cường bọn họ cũng cảm nhận được cỗ lực hấp dẫn thật lớn vô cùng, cũng may công lực bọn họ cũng đủ, có thể khống chế bản thân không bị hấp dẫn tới.

Đại Nam Phong Ngự từ khi đi theo cũng rất ít nói chuyện, nàng phát giác trong số những người này mình là người yếu nhất, vì thế lòng tự tin bị đả kích mạnh, nàng nhịn không được than thở: " Ai, uy lực của thần trận thật quá mạnh mẽ."

Kiền Thiện Dong có vẻ rất hưng phấn, hắn xoa xoa hai tay cười nói: " Phong Ngự, không có gì đáng sợ cả, chúng ta sẽ xong...ân, bây giờ ta có Thiên Thần Chi Nộ để dùng, uy lực của thần trận đối với chúng ta không có uy hiếp."

Xích Minh là người phi thường tinh minh, hắn truyền âm cho Lý Cường: " Đại ca, lão Kiền đi Hâm Ba Giác tựa hồ có mục đích, cẩn thận hắn một chút."

Lý Cường bật cười, hắn đương nhiên biết Kiền Thiện Dong đi Hâm Ba Giác là có mục đích, nhưng chính mình cũng có mục đích khi đi Hâm Ba Giác. Hắn truyền âm nói: " Tiểu Minh, có một số việc hồ đồ mới tốt..."

Kiền Thiện Dong nói: " Nhanh tới rồi, đợi Cổ Thần Trận phát ra quang mang màu bạc nhạt, chúng ta có thể đi."

Lại thêm một ngày trôi qua, Cổ Thần Trận rốt cuộc vững vàng xuống tới.

Kiền Thiện Dong rốt cuộc thở dài một hơi, lúc này mà Thanh Đế còn không có đến đây, tạm thời sẽ không nhìn thấy hắn nữa. Hắn vặn người một cái, từ trên lưng lộ ra hai góc cánh của Thiên Thần Chi Nộ, cả người giống như một con chim to. Hai tay hắn đột nhiên bắn ra về phía trước, Thiên Thần Chi Nộ đại phóng quang minh, trong chớp mắt đem mọi người bao vây. Kiền Thiện Dong tay kháp linh huyền, quát to: " Đi!"

Mọi người dựa theo thứ tự sắp xếp, giống như một viên vẫn tinh bay vút, cấp tốc nhằm về phía Cổ Thần Trận.

Lý Cường phát giác tốc độ càng lúc càng nhanh, một cỗ hấp lực khổng lồ kéo mạnh mọi người, nguyên trước Cổ Thần Trận nhìn rất xa xôi nhanh chóng biến thành lớn hơn.

Đầu tiên phát hiện không đúng chính là Hiên Long, hắn nằm ngay trung ương, thấy rất rõ ràng. Hắn vội vàng truyền âm cho Kiền Thiện Dong: " Quá nhanh rồi, sẽ chàng đi tới đó! Thả chậm tốc độ!"

Ngay sau đó Lý Cường cũng truyền âm tới: " Chậm một chút! Lão ca, sẽ chết người đó!"

Nhưng thật ra ngay từ đầu Kiền Thiện Dong đã khống chế tốc độ, nhưng hắn thân bất do kỷ, cỗ hấp lực khổng lồ đó làm cho hắn căn bản không cách nào khác khống chế. Bất đắc dĩ, hắn truyền âm cho Lý Cường và Xích Minh: " Hai người các ngươi mau dùng thần khí giúp ta khống chế tốc độ!" Rồi lại truyền âm cho Hiên Long để hắn bảo vệ bốn người không nên phân tán ra.

Nhìn Cổ Thần Trận càng lúc càng lớn, tất cả mọi người dũng khởi một loại cảm giác vô lực. Lý Cường cảm thấy giống như đang ngồi trong máy bay chiến đấu tốc độ cao, mắt nhìn sẽ chàng xuống mặt đất, hắn mạnh tay bắn ra Cửu Diễn Lưu.

Trong phút chốc, máu trong toàn thân Lý Cường phảng phất như bị sôi lên, con mắt biến thành màu đen, đến lúc này hắn mới biết Kiền Thiện Dong phải chịu bao nhiêu áp lực. Hắn kiệt lực đem hết toàn lực phát huy uy lực của Cửu Diễn Lưu.

Xích Minh kêu lên một tiếng đau đớn, thiếu chút nữa là ngất đi, suýt nữa rớt khỏi nhóm, may mắn kim tác của Hiên Long gắt gao ổn định lại thân hình của hắn.

Năm người đều có chút kinh hãi vô cùng, ai cũng không nghĩ tới tiến vào Cổ Thần Trận lại đáng sợ như thế, trách không được Bột Bối Tư Thượng Nhân cứ hỏi, bây giờ hối hận cũng vô dụng.

Mặt nạ trên mặt Kiền Thiện Dong hiện vẻ khẩn trương, hắn lo lắng nhất chính là bây giờ còn chưa thể đem hết toàn lực, một khi tới bên trong Cổ Thần Trận, nếu không còn sức lực, mọi người đều cũng xong đời, hắn chỉ có thể hy vọng hai kiện thần khí của Lý Cường và Xích Minh phát huy tác dụng.

Dù sao có ba kiện thần khí đồng thời phát lực, tốc độ năm người rốt cuộc cũng chậm lại được một chút, nhưng vẫn còn rất nhanh.

Lý Cường cố nén cảm giác mê muội chỉ huy Cửu Diễn Lưu, điều này và cùng người khác tranh đấu thì hoàn toàn khác hẳn, cỗ hấp lực nọ giống như là một cỗ máy hút, cứ đem tinh lực của người ta hút đi một chút đến sạch sẽ. Trong lòng hắn rất rõ ràng, lúc này vô luận thế nào cũng không thể buông tha. Hắn miễn cưỡng truyền âm cho Xích Minh: " Kiên trì! Nếu không chúng ta đều xong đời!"

Kiền Thiện Dong đã kinh hoảng lên, hắn biết nếu dựa theo tốc độ bây giờ sẽ chàng thẳng vào thượng cổ thần trận, thì mình là người thứ nhất xong đời. Hắn truyền âm cho mọi người: " Mau nghĩ biện pháp, như vậy không được!"

Xích Minh ở một bên trong lòng đang chửi mắng Kiền Thiện Dong không ngừng, vừa hỏi Lý Cường: " Đại ca, làm sao bây giờ?" Trong đám người này hắn tín nhiệm nhất chính là Lý Cường.

Hiên Long và Đại Nam Phong Ngự ở tại trung ương, bọn họ là người thấy rõ ràng nhất, hai người nhìn cũng muốn phát mộng, hấp lực cường đại như vậy làm cho người ta có cảm giác vô lực kháng cự.

Mắt nhìn Cổ Thần Trận càng ngày càng gần, Lý Cường quay đầu lại nhìn sang, trong lòng đột nhiên vừa động, hét lớn: " Ta có biện pháp rồi!"

Kiền Thiện Dong nghe được truyền âm, tinh thần rung lên, giống như nắm được một cây cỏ cứu mạng: " Nói mau! Lão đệ có biện pháp gì! Nhanh lên một chút, không còn kịp rồi!"

Lý Cường truyền âm nói: " Hiên Long lão ca ở giữa bảo hộ, đừng làm cho trận pháp giải thể, lão Kiền đi ra phía mặt ngoài, triệt tiêu cỗ hấp lực này! Kiền đại ca mau quay đầu!"

Kiền Thiện Dong chợt hiểu ra, ngay từ đầu hắn đã sai rồi, bị cỗ hấp lực này khiên dẫn, phải dùng phương pháp tránh thoát để xử lý, như vậy mới có thể khống chế được tốc độ, bây giờ mặc dù có điểm đã muộn, nhưng đây là biện pháp duy nhất chính xác xử lý. Hắn lập tức xoay người hướng ra phía ngoài phi hành.

Năm người đồng thời dùng công lực phi ra phía ngoài, tốc độ đánh về phía Cổ Thần Trận rốt cuộc hòa hoãn xuống.

Năm người đều là nhân vật đứng đầu của thế giới này, ba kiện thần khí đồng thời phát lực, rốt cuộc khiến cho bọn họ thoát ly khỏi hiểm cảnh, tốc độ bị hút vào Cổ Thần Trận từ từ chậm lại thành tốc độ phi hành bình thường.

Trong lòng Lý Cường giật mình không thôi, cho dù là ba kiện thần khí đồng thời dùng công hướng ra phía ngoài phi, nhưng bọn họ vẫn không ngừng lui về phía sau. Hắn truyền âm nói: " Mọi người chú ý, lúc đến gần thần trận, lão Kiền lập tức quay đầu, Tiểu Minh và ta phụ trợ." Vô hình trung Lý Cường trở thành người chỉ huy.

Trong lòng Kiền Thiện Dong không khỏi bội phục Lý Cường lợi hại, dưới tình huống như vậy mà hắn còn có thể tỉnh táo nghĩ ra biện pháp. Hắn đáp: " Tốt, lão đệ ngươi tới phát lệnh chỉ huy."

Lý Cường vẫn nhìn phía sau, tình hình bây giờ thập phần hết sức quái dị, rõ ràng đang cố gắng phi hành về phía trước, nhưng thân thể lại chậm rãi lui về phía sau. Hắn nói: " Lão Kiền, chú ý phía trước ngươi, cẩn thận mảnh nhỏ tập kích."

Mọi người đều cũng hiểu được, tốc độ của bọn họ đã hoãn lại, nhưng cũng là chuyện phi thường nguy hiểm, hấp lực thật lớn của Cổ Thần Trận khiến cho vô số vẫn thạch tạp vật bay về phía thần trận, tùy tiện vật gì đánh lên bọn họ, thì uy lực cũng đều rất kinh người. Đây là tại sao Kiền Thiện Dong phải đợi thần trận mở ra một ngày mới bắt đầu vào trận, chính là sợ đánh trúng những đồ vật này.

Cũng may Cổ Thần Trận đã hấp sạch sẽ phiến không vực này, chỉ có một số ít vẫn thạch đá vụn mới xông vào. Kiền Thiện Dong trừng to mắt nhìn về phía trước, hắn một chút cũng không dám khinh thường, thỉnh thoảng có từng đạo hắc tuyến hiện lên bên người, bởi vì đã tới gần Cổ Thần Trận, tạp vật bị hấp dẫn có vẻ dày đặc thêm.

Lý Cường nhìn thần trận càng lúc càng gần, trong lòng cảm thấy rung động không hiểu, quá tráng quan, Cổ Thần Trận giống như một viên tinh cầu thật lớn, bên bờ chớp động quang huy chói mắt, ở giữa giải đất đen nhánh một mảnh, giống như một cái miệng lớn hé ra cắn nuốt hết thảy.

Áp lực chung quanh càng lúc càng lớn, Thiên Thần Chi Nộ phát ra quang mang, chói mắt hướng ra phía sau. Lý Cường truyền âm kêu to: " Mọi người chú ý, chúng ta sẽ lập tức tiến vào trận rồi, lão Kiền, chuẩn bị chuyển hướng!"

Trong lòng Xích Minh lập lời thề, sau này tuyệt đối không đi vào cái gì gọi là Cổ Thần Trận, quả thật quá biến thái. Nhưng mà Kiền Thiện Dong lại đặc ý phải đi Cổ Thần Trận, nếu có thể thuận lợi thông qua Cổ Thần Trận, chẳng những tu vi được đề cao, cũng ý nghĩa hắn chính thức có được thực lực của Thiên Quân, nhất là hắn còn phải che chở cho bốn người, điều này càng làm tăng thêm khó khăn.

Trong phút chốc đến gần Cổ Thần Trận, do Hiên Long dùng kim tác trợ giúp, Kiền Thiện Dong thuận lợi quay đầu, mọi người liền tiến thẳng vào trong Cổ Thần Trận.

Ai cũng không biết trong Cổ Thần Trận có cái gì, mọi người không hẹn mà cùng đem công lực thúc dục đến mức tận cùng.

Sau khi tiến vào thần trận, trước mắt mọi người đột nhiên một mảnh sáng rực. Thật sự là ngoài ý muốn, Lý Cường căn bản không nhìn thấy bên trong có vật gì, hắn truyền âm hét lớn: " Kết trận pháp!"

Kiền Thiện Dong cũng truyền âm nói: " Đừng phân thần, mọi người tới gần chút nữa!"

Một đạo hồng quang hiện lên, giống như vừa đốt mồi lửa, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt quang hoa chớp động, cả người căng thẳng cứng ngắt, một cỗ trùng lực bọc bọn họ phao ném ra ngoài.

Kiền Thiện Dong cực lực dùng Thiên Thần Chi Nộ chống đỡ, hắn chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ bốn người, không có thừa lực phá vỡ cỗ quái lực bao bọc mọi người. Lý Cường và Xích Minh cũng khống chế thần khí bảo vệ mọi người. Có ba tầng phòng hộ, bên ngoài mặc dù vô cùng nguy hiểm, nhưng bên trong vẫn tương đối an toàn, chỉ là áp lực vô cùng lớn.

Năm người thật vất vả ổn định trận hình không tán loạn, chung quanh đột nhiên đình chỉ xuống tới, áp lực lại không giảm chút nào. Kiền Thiện Dong nghi hoặc nói: " Kỳ quái, sao lại bất động rồi?"

Bốn phía hiện ra một đoàn đoàn thải quang, mỗi một đoàn đều thật lớn vô cùng, năm người dừng lại trung gian khe hở của thải quang. Lý Cường nói: " Mọi người đừng nhúc nhích, nhìn rõ ràng tình thế, nơi này thật cổ quái."

Xích Minh nói: " Mẹ kiếp, làm sao đi ra ngoài a, Cổ Thần Trận này thật là cổ quái, lão Kiền, ngươi nghe ai nói đi bằng Cổ Thần Trận là con đường gần nhất a, lần sau nhìn thấy người nọ, ta khuyên ngươi nên đánh chết hắn đi!"

Trong lòng Kiền Thiện Dong đã rất uất ức, hắn tức giận nói: " Là Nguyên Cổ Thượng Nhân nói đó! Cho dù cả năm chúng ta cùng ra tay, Nguyên Cổ Thượng Nhân chỉ dùng một tay là có thể lấy mạng chúng ta rồi, nếu ngươi không phục, thì tự mình đi tìm nàng tính sổ!"

Xích Minh không có gặp qua Nguyên Cổ Thượng Nhân, trong lòng cũng không sợ hãi, nhưng nghe Kiền Thiện Dong nói như vậy, cũng biết Nguyên Cổ Thượng Nhân không dễ chọc, hắn căm tức nói: " Nếu không nắm chắc, sao ngươi lại đi đường này?"

Lý Cường ngắt lời nói: " Tiểu Minh! Nơi này không phải nơi trách oán, nếu vào được, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp đi ra ngoài. Không có gì lại không được, có thể kiến thức Cổ Thần Trận một chút cũng không phải là chuyện xấu." Người khác nói có lẽ Xích Minh sẽ không phục, duy nhất mình Lý Cường nói là Xích Minh chịu nghe, hắn nhỏ giọng lầm bầm vài câu rồi im lặng.

Kiền Thiện Dong nói: " Vốn chuẩn bị đến nơi rồi mới nói rõ, được rồi, tại sao ta phải đi Cổ Thần Trận? Bởi vì Nguyên Cổ Thượng Nhân từng nói qua, Cổ Thần Trận này có tác dụng đặc biệt.." Mọi người nhất thời tò mò.

Hiên Long hỏi: " Có tác dụng gì đặc biệt? Sao ta không biết chút nào."

Lý Cường cười nói: " Ân, ta cũng hiểu được lão Kiền có mục đích, nếu không sẽ không mạo hiểm như vậy."

Kiền Thiện Dong gật đầu nói: " Thừa dịp bây giờ bình tĩnh trở lại, ta nói cho mọi người nghe một bí mật."

Đại Nam Phong Ngự tựa hồ biết trước, chỉ có nàng có phản ứng bình thường, những người khác kể cả Hiên Long cũng rất chú ý lắng nghe.

Kiền Thiện Dong hơi dừng lại một chút, nói: " Bây giờ chúng ta chỉ là tiến vào Cổ Thần Trận, một khi tới hạch tâm của Cổ Thần Trận, trải qua truyền tống tới mục đích, mỗi người được truyền tống đều có tuyệt đại chỗ tốt, mấu chốt chính là làm sao tới hạch tâm Cổ Thần Trận, Nguyên Cổ Thượng Nhân từng nói qua, nếu có thần khí bảo hộ, hẳn là có thể an toàn để đạt..."

Sắc mặt Xích Minh biến đổi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, Lý Cường nắm được vai hắn, hung hăng trừng mắt một cái. Lý Cường quá hiểu rõ Xích Minh, người này có đôi khi không sao trầm tĩnh được.

Xích Minh lầm bầm nói: " Làm gì đây, cái gì cũng không biết mà dám đi vào tìm cái chết, thế giới này vốn không có gì có thể giết chết chúng ta, muốn nói là có...thì chỉ có Cổ Thần Trận này mà thôi."

Lý Cường hỏi: " Làm sao mới đi tới được hạch tâm của Cổ Thần Trận?"

Kiền Thiện Dong cười khổ nói: " Ta cũng không rõ ràng lắm, nguyên lai tưởng rằng tiến vào Cổ Thần Trận là có thể tới, ai biết bây giờ lại dừng lại rồi."

Tất cả mọi người choáng váng, ngay cả Đại Nam Phong Ngự cũng ngây ngốc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status