Phong thần châu

Chương 194: Toái kim Lưu Ly



Diệp Viên Viên lạnh lùng nói: “Kiếm khí hình cung đã thất truyền từ lâu, nghe nói kiếm khí này có vô số người khổ tu nhưng cũng không thu được kết quả gì!”  

Tần Ninh lại có thể thi triển ra một cách dễ dàng.  

Mặc dù nàng đã không còn quá bất ngờ vì những sự “kỳ lạ” của Tần Ninh nữa, nhưng dù sao thì Tần Ninh vẫn thật sự quá kỳ lạ.  

Lúc này, Tần Ninh chỉ mỉm cười, từng dòng hồi ức hiện về trong đầu hắn.  

Kiếm khí hình cung thật sự rất hiếm thấy trong thế giới này.  

Nhưng năm ấy, khi vạn giới bị cách ly, kiếm khí hình cung lại là một đạo mà các kiếm khách bắt buộc phải tu hành.  

Mà người tinh thông kiếm khí này không phải hắn mà là cha hắn.  

Lúc ấy, tiếng nghị luận của mọi người dần giảm xuống.  

Chiến liền hai trận, trận thuật và kiếm thuật của Tần Ninh đã đủ để khiến người ta kinh ngạc.  

Người này thật sự khiến người khác phải chấn động.  

“Cầm lấy đi!”  

Huyền Sư đưa linh quyết ra, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.  

Lần tỉ thí này, bọn họ buộc phải lấy được kích Thâm Uyên, nhưng không ngờ rằng lại xảy ra biến hóa.  

Tần Ninh này rốt cuộc có lai lịch gì vậy?  

Không lẽ là đệ tử của môn phái mũi nhọn nào đó trên Cửu U Đại Lục?  

Tất cả lúc này đều kinh ngạc không thôi.  

“Trận thuật và kiếm thuật của Tần công tử thật sự rất mạnh, khiến ta mở mang tầm mắt vô cùng”.  

Đạo sĩ Kính Tâm đến từ đế quốc Kính Nguyệt nói bằng giọng ngọt ngào khiến người ta tê dại.  

Người phụ này mà không phải đạo sĩ thì sẽ rất quyến rũ.  

“Vậy tiếp theo chính là trận thứ ba nhỉ, đan thuật, đế quốc Kính Nguyệt chúng ta sẽ tới!”  

Đạo sĩ Kính Tâm tự tin nói: “Trịnh Bình, ngươi phải thể hiện cho tốt vào!”  

“Rõ, thượng nhân!”  

Một thiếu niên có vóc người to lớn bước ra.  

Trịnh Bình chính là người vừa lấy được hạng một đan thuật ban nãy.  

Lúc này hắn ta cực kỳ tự tin.  

Kiếm thuật và trận thuật của Tần Ninh cực kỳ lợi hại.  

Nhưng không lẽ đến đan thuật cũng thế?  

Dù gì cũng cực ít người có thể tu luyện được ba loại thuật một lúc.  

Đạo nhân Kính Tâm cười nói: “Đế quốc Kính Nguyệt ta hôm nay sẽ lấy kim toái Lưu Ly ra để tỉ thí”.  

“Một khối toái kim Lưu Ly nặng nửa cân, ta nghĩ nó cũng có giá trị tương đương kích Thâm Uyên chứ hả?”  

Cô ta nói vậy thì tất cả đều gật đầu.  

Toái kim Lưu Ly là linh bảo hệ kim, giá trị không thấp, có hiệu quả cực tốt với việc luyện chế linh khí tứ phẩm.  



Tần Ninh nhìn toái kim Lưu Ly, mỉm cười nói: “Đồ tốt, ta sẽ lấy nó!”  

Lúc này, Trịnh Bình cũng đi lên võ đài.  

“Tại hạ là linh đan sư nhị phẩm, Tần công tử, xin lĩnh giáo!”  

Tần Ninh lúc này cũng bước lên.  

Lần này thấy Tần Ninh đi lên, hai cha con Minh Ung và Minh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.  

Lúc trước bọn họ không hề biết trận thuật và kiếm thuật của Tần Ninh lại giỏi đến vậy.  

Nhưng đan thuật thì lại là lĩnh vực Tần Ninh cực kỳ sở trường.  

Đan thuật của Tần Ninh giỏi đến mức thiên tài số một đế quốc là Thánh Tâm Duệ đều cam tâm làm đan đồng.  

“Bắt đầu đi!”  

Trịnh Bình cười nói: “Tại hạ luyện chế Tráng Mệnh đan, là linh đan nhị phẩm. Đan dược này có thể giúp võ giả tăng ba phần thực lực vào những lúc quan trọng”.  

“Hơn nữa lại không có tác dụng phụ!”  

“Linh đan này có cấp bậc là nhị phẩm, không biết Tần công tử sẽ lấy đan dược nào ra so?”  

Trịnh Bình nói xong, tự tin vô cùng.  

Đan thuật của hắn ta rất mạnh.  

Mà lần này chọn Tráng Mệnh đan cũng là một kỳ ngộ mà hắn ta có được khi mạo hiểm cuộc sống.  

Đây là một linh đan nhị phẩm có từ thời viễn cổ, hắn ta có được nguyên liệu nhưng vẫn phải luyện hơn một năm mới luyện thành.  

Nguyên liệu này có thể nói là tuyệt thế vô song.  

Hắn ta tin rằng dù Tần Ninh chọn loại đan dược nào thì cũng không thể có giá trị bằng đan dược hắn ta luyện chế được.  

“Ờ, vậy ta cũng luyện chế Tráng Mệnh đan vậy!”  

Tần Ninh đáp.  

Nụ cười của Trịnh Bình trở nên đông cứng.  

“Tần công tử, đan dược này có nguyên liệu tuyệt thế vô song, ngươi chắc chắn chứ?”  

“Làm gì có cái nào là tuyệt thế vô song? Vừa hay ta cũng có được nguyên liệu của Tráng Mệnh đan, đang định luyện chế đây này!”  

Tần Ninh híp mắt cười nói.  

Trịnh Bình cũng đòi qua mặt hắn bằng trò mèo này à?  

Cố ý chọn loại đan dược hiếm thấy để luyện chế và đem ra tỉ thí.  

Nhưng tiếc là hắn ta động nhầm người rồi.  

Rất không may là Tráng Mệnh đan này chính là một loại đan dược mà hắn đã sáng chế ra vào đời thứ năm.  

Tăng ba phần thực lực, không tác dụng phụ.  

Nhưng không phải ai cũng làm được!  

Cửu Nguyên Đan Đế đời thứ năm không phải là cái tên đem ra để đùa đâu.  

Đây là danh xưng mà người dân của thế giới Cửu Thiên đặt cho hắn.  

“Bắt đầu đi!”  

Tần Ninh lười nói nhiều. Đám người này có nằm mơ cũng không ngờ rằng, hôm nay, ngay tại lúc này, có Cửu Nguyên Đan Đế danh chấn thế giới Cửu Thiên đang đứng trước mặt bọn họ.  

Không chỉ thế, những cái tên nổi danh như Cửu U Đại Đế, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế đều là Tần Ninh hắn!  

Lò luyện đan đã được chuẩn bị thỏa đáng, tăng nhiệt, thêm lửa, bỏ dược liệu.  

Hai người một trái một phải, bắt đầu thi triển thủ đoạn của mình.  

Rung...  

Không bao lâu sau, một tiếng rung vang lên.  

Trịnh Bình nhìn Tần Ninh bên cạnh vẫn đang luyện đan thì quệt mồ hôi trên trán.  

“Ta luyện chế thành công rồi!”  

Trịnh Bình mỉm cười, mở lò ra, lấy đan dược.  

Một viên linh đan bao phủ bởi ánh sáng màu xanh hiện ra trước mắt mọi người.  

“Nghiệm đan!”  

Hoàng đế Minh Ung phất tay nói.  

“Ha ha, lão hủ cũng tinh thông đan thuật. Ta nghĩ lần này để hai vị đan sư nghiệm đan thì sẽ công bằng hơn chút nhỉ?”, Huyền sư của đế quốc Huyền Dương mỉm cười nói.  

“Cũng được!”  

Hoàng đế Minh Ung mặt không đổi sắc nói, trong lòng thì cười khẩy không thôi.  

So đan thuật với Tần Ninh? Đúng là tìm chết!  

Huyền Sư và một linh đan sư tứ phẩm của hoàng thất Bắc Minh bước lên võ đài.  

Trịnh Bình thỏa mãn giao đan dược lên.  

Huyền Sư và một vị đan sư kia bắt đầu đánh giá.  

Ánh mắt Huyền Sư lộ ra vẻ vui mừng, nói: “Trịnh Bình không hổ là thiên tài của đế quốc Kính Nguyệt, viên linh đan nhị phẩm này ta đánh giá ít nhất là được cấp 7!”  

Ông ta nói xong, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.  

Cấp 7!  

Trịnh Bình mới có 17 tuổi thôi mà đã luyện chế ra được linh đan cấp này rồi, đúng là thiên tài dị bẩm mà!  

Linh đan sư của đế quốc Bắc Minh cũng gật đầu nói: “Đúng là xứng đáng cấp 7!”  

Trịnh Bình lúc này nở nụ cười lãnh đạm như đang nói: “Chỉ là thao tác cơ bản mà thôi!”  

Nhưng nghe vậy thì hai cha con Minh Ung cùng Minh Vũ cũng chẳng tỏ vẻ kinh ngạc gì.  

Cấp 7 cao lắm à?  

Mà lúc này, một âm thanh rung rung vang lên.  

Mặt đất cũng vang lên thanh âm này.  

Lò luyện đan trước mặt Tần Ninh cuối cùng cũng có động tĩnh, luyện đan kết thúc.  

“Hàng chục ngàn năm thay đổi khiến cho bản chất của một vài món dược liệu cũng đổi thay sao...”, Tần Ninh lẩm bẩm: “Suýt thì thất bại chứ, nhưng cũng may là thành công, chắc mọi người sẽ bất ngờ lắm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 13 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status