Phu nhân không dễ chọc

Chương 448



Giấu đi suy nghĩ này rong lòng, Võ Hạ Uyên rầm ư suy nghĩ, sao đó chờ khi xuống máy bay hì lén lúc gọi điện cho Lê Hào, muốn biế được rương ấn Phong đang ở đâu, không ngờ lại gặp khó khăn.

Năm phú rước, Lê Hào lái xe đưa rương ấn Phong về nhà, còn hỏi: “ổng giám đốc Phong, chẳng phải nói đi An Giang sao? ại sao lại không đi nữa?”

***

rương ấn Phong chống mộ ay dưới cằm, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ: “Cứ cảm hấy hôm nay Hạ Uyên là lạ”

“Hả?”

“Không nói ra được, chỉ cảm hấy lạ hôi.” rương ấn Phong kiên định: “ôi không yên âm, vẫn nên về nhà xem hế nào”

Lê Hào cảm hấy buồn cười, ông chủ đúng là quá lo lắng cho mợ chủ.

Lúc này lại nhận được điện hoại của mợ chủ, khi nghe lại hấy bên kia lén lú như kẻ rộm, Lê Hào ngưng cười: “Chào mợ chủ”

“Lê Hào, ổng giám đốc Phong nhà anh đang ở khách sạn nào?”

“Khách sạn?” Lê Hào nhìn về kính chiếu hậu, phá hiện rương ấn Phong cũng đang nhìn lại, hế là cẩn hận hỏi hăm: “Mợ chủ đang nói gì vậy?”

“Ôi rời, không phải hôm nay ấn Phong ới An Giang công ác sao? Ở khách sạn nào?”

rương ấn Phong ra dấu ay, Lê Hào liền dừng xe lại.

“Mợ chủ, hôm nay ổng giám đốc Phong không ới An Giang…” Lê Hào liền có dự cảm không lành.

Võ Hạ Uyên kinh ngạc: “Hả?”

Lê Hào hí sâu mộ hơi: “Mợ chủ, bây giờ mợ đang ở đâu?”

Võ Hạ Uyên không lên iếng.

rương ấn Phong đang định nói chuyện, liền nghe hấy iếng còi vang lên ở đầu dây bên kia, giọng nói rõ ràng của rương Đức Minh lại ruyền đến: “Mẹ, đứng vào bên rong đi, đừng dọa em gái của con”

Đầu óc rương ấn Phong lập ức loạn, anh cảm hấy dường như mình đã biế cái gì, nhưng loại suy đoán đó còn chưa kịp sáng ỏ đã biến mấ. rương ấn Phong rầm giọng hỏi: “Em đang ở đâu?”

Võ Hạ Uyên nghe hấy giọng anh, bị dọa đến suý ném điện hoại đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status