Phu nhân không dễ chọc

Chương 453



“hầy Phạm” Lưu Sầu Định gọi.

“ới đây, giới hiệu với mọi người mộ chú.” Phạm Ninh Phong đứng rước mấy người: “Đây là Lưu Sầu Định, sao? Xinh đẹp chứ? Hai vị này là nhà sản xuấ của Endless Media, đâu là đạo diễn rương”

Lưu Sầu Định bắ ay ừng người mộ, đều ghi nhớ lại.

Nói chuyện với bọn họ xong, Phạm Ninh Phong ở cạnh Lưu Sầu Định, hoải mái nói: “Cô rương đâu?”

***

“rong nhà có việc, có lẽ mộ hời gian dài nữa không về, bây giờ ôi heo chị Lam, là người đại diện của đàn anh Đỗ Minh hông” Lưu Sầu Định giải hích.

Ánh mắ của Phạm Ninh Phong có chú phức ạp, chớp mộ cái, sau đó lộ ra ý cười: “hậ sao?” Anh a nói, khoác ay lên vai Lưu Sầu Định: “Đi, ôi dẫn cô đi gặp mấy nhân vậ càng lợi hại hơn, Lưu Sầu Định run nhẹ lên, vô hức bài xích, nhưng nghĩ ới lúc ở đoàn làm phim, Phạm Ninh Phong rấ có quy củ, hẳn là không có ác ý nên nhịn lại.

Ai ngờ rước mặ người khác, Phạm Ninh Phong lại khoe khoang, không ngừng ôm Lưu Sầu Định vào rong lòng mình, đầu ngón ay còn không ngừng xoa rên đầu vai của cô, ông rời làm chứng, Lưu Sầu Định muốn nôn lắm rồi.

Lần cuối cùng, Lưu Sầu Định không hể không ránh khỏi bàn ay của Phạm Ninh Phong, không để ý đến vẻ mặ ngay lập ức cứng đờ của người kia, nghiêm úc nói: “hầy Phạm, chúng a vẫn nên đi đứng bình hường đi”

“Bình hường sao?” Phạm Ninh Phong liếm khóe miệng bóng nhãy: “Sầu Định, cô rương hậ sự có việc sao? Nói óm lại, vụ bê bối mộ háng rước vẫn ảnh hưởng đến cô, cô rương kịp hời dứ ra, mặc dù cô vẫn còn ở công y hiên hần nhưng ài nguyên đều bị cướp cũng chỉ là chuyện vài phú, đi heo ôi, ôi sẽ cho cô iền đồ ố đẹp, sao nào?”

Lưu Sầu Định nghe xong hì ngây người, không hiểu sao rong não của Phạm Ninh Phong lại chứa nhiều hứ như vậy, nếu không phải sáng nay Phạm Minh rạch còn cầm bảy ám ài nguyên ới cho cô lựa chọn hì suý cô đã in rồi.

“Không cần đâu hầy Phạm, bây giờ ôi ở hiên hần rấ ố” Lưu Sầu Định không muốn ở cạnh Phạm Ninh Phong, nếu không ngày mai báo chí lại đưa in gì đó không ố.

Ai ngờ Phạm Ninh Phong lại giận ái mắ: “ôi cho cô mộ con đường ôi mà cô lại không đi?”

Lưu Sầu Định không hèm để ý ới anh a, vừa quay người liền bị Phạm Ninh Phong nắm lấy cổ ay: “Lưu Sầu Định, cô…”

“Buông ra” Mộ giọng nói rầm hấp lạnh lẽo vang lên, dọa Phạm Ninh Phong vô hức buông lỏng ay.

Mộ giây sau, Lưu Sầu Định được iến vào mộ cái ôm ấm áp quen huộc, nhàn nhạ hương chanh, là Hạ Khương Linh.

“Không sao chứ?” Hạ Khương Linh cúi đầu hỏi.

Không í người chú ý về bên này, nhưng để cho cô iếp ục đối mặ với Phạm Ninh Phong, còn không bằng ở bên cạnh Hạ Khương Linh, bởi vì hành động vừa rồi của Phạm Ninh Phong hậ khiến cô ngán ngẩm.

“Vẫn ổn” Lưu Sầu Định nhẹ giọng nói.

Hạ Khương Linh không chỉ là kẻ hung hãn, cũng là người có iếng ăm, cộng hêm chuyện của nhà họ ạ rước đó anh cũng cố lộ ra ngoài, cho nên Phạm Ninh Phong nhận ra được.

Sắc mặ Phạm Ninh Phong cực kỳ khó coi, nụ cười gượng gạo, không đúng, sau chuyện kia hai người còn liên hệ đâu?

Mặc kệ là iền ài hay quyền lực, Phạm Ninh Phong có xách dép cho Hạ Khương Linh cũng không xứng. Bây giờ Lưu Sầu Định nằm rong lòng đối phương, anh a dám cướp người à? Đương nhiên là không rồi.

Phạm Ninh Phong miễn cường nở nụ cười: “Anh Hạ”

“Sầu Định không hích anh, cho nên sau này ránh xa cô ấy ra mộ chú, nếu không… Hạ Khương Linh nhìn vào cánh ay phải của Phạm Ninh Phong, chỉ hận không hể chặ xuống.

Ý lạnh rong mắ Hạ Khương Linh ràn ra, Phạm Ninh Phong sợ hãi nói: “Vâng, không hành vấn đề, anh Hạ cứ yên âm!” Sau đó mặ rắng bệch biến mấ rong đám người.

“Này, người đều đi rồi” Lưu Sầu Định đẩy Hạ Khương Linh ra.

Ai ngờ Hạ Khương Linh lại giữ gương mặ bình ĩnh, rực iếp kéo cô rời khỏi iệc rượu.

“Anh làm gì hế?” Lưu Sầu Định ức giận nói.

“Em hiếu cái gì, anh cho!” Hạ Khương Linh buông ay cô ra, giữ khoảng cách như mộ quý ông, đáy mặ lại như hú dữ: “Sầu Định, em không hích hợp sống rong cái vòng ròn này, chỉ cần không có chỗ dựa, em sẽ bị những ên đàn ông kia cắn nuố không còn mảnh xương” Mặc dù anh cẩn hận bảo vệ như vậy hì vân sẽ có những kẻ như Phạm Ninh Phong xuấ hiện.

Hạ Khương Linh nói những lời này Lưu Sầu Định đều hiểu: “Nhưng đã đi ới bước này, bảo ôi ừ bỏ sao?”

“Vậy em nói đi, em muốn iêu chuẩn gì?”

“ôi muốn…” Lưu Sầu Định nói được mộ nửa hì cảm hấy kỳ lạ: “Không đúng, em muốn iêu chuẩn gì sao phải nói với anh?”

“Lưu Sầu Định!”

“Hạ Khương Linh!” Lưu Sầu Định cũng không cam lòng chịu yếu hế mà hé rở về, phong hủy luân chuyển, mình bây giờ vốn không sợ anh!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status