Phù sinh thác hai kiếp thâm tình

Chương 351



Chương 351

 

Hắn dùng tay chống kiếm củn cắm xuống dưới đất mới miễn cưỡng đứng vững.

 

Tử Vi chưa bao giờ nhìn thấy Nhiếp Lăng Hàn như thế, ở trong trí nhớ của nàng, hắn luôn luôn bình tĩnh không gợn sóng, cho dù hắn phản Lê Hiên, tạo Lăng Hàn cung biến, khi giết nhiều người như vậy, hắn cũng không có như thê.

 

Trong lòng Tử Vi cảm tình đối với Nhiếp Lăng Hàn vô cùng phức tạp. Hắn bất cứ lúc nào cũng đều che chở nàng, cho nàng ấm áp, có lẽ lúc đầu hắn lợi dụng nàng, nhưng đến cuối cùng những cái tình cảm đó có bao nhiêu thật giả cũng không nói rõ được.

 

Năm đó nàng bị Lê Hiên phán hình phạt moi tim, Nhiệp Lăng Hàn từ biên cương xa xôi ngày đêm không ngủ không nghỉ đuổi trở về, mang nàng đi Tử Vi Sơn làm thuốc giải, cái bộ dáng điên cuồng kia của hắn, vẫn luôn khắc ở trong đầu Tử VI.

 

Nàng khi đó trong lòng chỉ có Lê Hiên, chỉ xem Nhiệp Lăng Hàn là sư huynh.

 

Sau hăn lại đoạt vị trí của Lê Hiên, nàng bản năng hận hắn, cho dù biết hắn và phụ thân của Lê Hiên có huyệt hải thâm thù thì nàng vân đứng về phía Lê Hiên.

 

Hiện giờ xem ra, hắn vẫn luôn phải sống trong lừa gạt.

 

Kiếm Thánh ngồi ở chỗ kia, hắn nhìn Nhiêp Lăng Hàn nói: “Ngươi là nhi tử của ta. Ta là Thượng Quan Thận.”

 

Nhiếp Lăng Hàn nói: “Ngươi lại là ai2 Ngươi vì sao phải đoạt thiên hạ này? Bởi vì lòng tham ư?”

 

Kiếm Thánh nói: “Ta đã từng có cơ hội chiếm những đại lục này, đáng tiếc sau là , 1a đã. đến nơi này. Chính là ta biết, chỉ cần nắm giữ. ba đại lục từ đó vẫn có thế đánh chiếm năm đại lục khác!”

 

Nhiếp Lăng Hàn cười lạnh: “Ngươi dã tâm thật lớn, ngươi thê mà lại muôn làm bá chủ!”

 

Kiếm Thánh nhìn thoáng qua bên ngoài: “Lăng Hàn, chuyện của chúng ta đề sau lại nói tiếp đi, hiện tại, nữ nhân này không thể để lại, nữ nhân bên ngoài kia cũng thực khó giải quyết, chúng ta bây giờ cũng không thể động vào nàng.

 

Ngươi vội vàng theo ta tới đây thì những thị vệ đó có lẽ cũng không phải đôi thủ, đã đề nàng chạy thoát?”

 

Nhiếp Lăng Hàn không nói gì.

 

Hắn xoay người chậm rãi đi ra ngoài.

 

Tử Vi lập tức lăn đến chỗ vừa rồi nàng giả bộ bắt tỉnh. Nàng lặng lẽ dùng chủy thủ khẽ rạch một chút trên đâu mình cho máu chảy ra.

 

Nàng nghe được tiếng bước chân trầm trọng chậm rãi đi tới, hương trâm hương vị nhàn nhạt quyện cùng mùi máu tanh.

 

Tử Vi bị người ôm lên.

 

Hắn ôm nàng đi rất chậm.

 

Tử Vi nghe được phía sau truyền đến âm thanh đồ vật trong phòng bị ném xuông đất nhưng Nhiếp Lăng Hàn không bị ảnh hưởng chút nào, cứ như vậy chậm rãi bước đi.

 

Bên ngoài đã an tĩnh lại, nghe ý Kiếm Thánh thì đoán được Hoa Nhan chạy trôn. Tử Vi cũng thở phào. Hoa Nhan căn bản không cứu được nàng, nàng ta quá dễ xúc động, Tử Vi thầm nghĩ nàng ta như vậy thì làm sao có thể làm người thống trị Triều Vân đại lục?

 

Nhiếp Lăng Hàn ôm Tử Vi vào một cái phòng khác, đem nàng nhẹ nhàng đặt ở trên giường, hắn thầy được trên trán Tử Vi lưu lại vết máu, vạch đầu nàng ra nhìn nhìn.

 

*Người đâu!” Hắn hô lên.

 

Tử Vi mở choàng mắt.

 

Nhiếp Lăng Hàn ngơ ngắn nhìn nàng.

 

“Đầu ngươi bị thương, một lát đề quân y xem cho ngươi.” Giọng hắn ám áp trầm thấp.

 

Tử Vi sờ soạng đầu mình một chút: “Không cân, vừa rồi bị quăng ngã nên rách chút da, một lát nữa là khỏi thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status