Phù sinh thác hai kiếp thâm tình

Chương 381



Chương 381

 

Chạng vạng, càng làm cho bọn họ khiếp sợ hơn là một cái tin tức khác, Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn đồng thời thu được một phong thơ, bảo bọn họ ngày mai giờ Ty một khắc một mình một người đến Tuyết cung ở Tuyết Thành.

 

Tử Vi ở trong tay Kim Quang Triết! Lê Hiên đồng thời còn nhận được Tử Vi lệnh, vật bắt ly thân của Tử Vi, còn Nhiếp Lăng Hàn nhận được sáo nhỏ của Tử Vi.

 

Một đề vương thành công và người thường khác biệt ở chỗ góc độ nhìn nhận vân đề là lấy đại cục làm trọng hơn là tư tình?

 

Nhưng Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn không hề nghĩ ngợi, đều đáp ứng yêu cầu Kim Quang Triết.

 

Nước mắt già nua của Kiếm Thánh rơi xuống, hắn vốn là người lãnh khốc, hiện giờ hai chân thật sự tàn phế, một cái cánh tay cũng bị phế đi. Nhiều năm khổ tâm tính toán như vậy, chính là để bây giờ từng bước một dựa theo kế hoạch hắn đã lập ra để thực hiện, thế mà hiện giờ, Nhiếp Lăng Hàn vì một nữ nhân mà muốn lấy thân ra mạo hiểm!

 

Nhiếp Lăng Hàn nhìn Kiếm Thánh: “Trẫm sẽ không sao đâu.”

 

Kiếm Thánh lắc đầu: “Một nữ nhân mà thôi. Hơn nữa, nàng đã không phải nữ nhân của ngươi! Hoàng Thượng, ngươi như thế này thì làm sao làm được đại sự?”

 

Nhiếp Lăng Hàn nói: “Đại sự gì? Sư phụ, trầm đi không phải vì nàng mà là vì chính mình. Trâm chắc chăn bình an trở vẽ.”

 

Tuyết Thành.

 

Dưới Tuyết Sơn, cung điện Tuyết Thành màu trăng, ngói lưu ly bảy màu.

 

Tòa thành mỹ lệ này đã chịu quá nhiều tai nạn cùng chuyện xưa.

 

Tử Vi bị khóa ở một thiên điện của Tuyết cung. Đêm đâu xuân, còn thực rét lạnh.

 

Nàng một thân bạch y, bị trói ở trên giường. Bên cửa số, trăng non yêu ớt chiêu vào.

 

Trong đại sảnh bên ngoài là Cố Lâm.

 

Đêm qua, nàng phát hiện Cố Lâm có biêu hiện dị thường nhưng lại không có kịp thời phòng bị hăn.

 

Chuyện là: Bọn họ đêm đó ở khách điểm ở Tuyết _ thôn kia, Tử Vi nửa đêm thấy. khát muốn uống nước nhưng không muốn đánh thức Tiểu Tỉnh, nàng một mình ra cửa tìm nước lại phát hiện bóng dáng Cố Lâm.

 

Nàng bèn đi theo.

 

Cố Lâm ra cửa, đi đến chỗ một cái bóng đen, bóng đen đứng phía sau một cây cột kia.

 

Tuy rằng cách người này rất xa, Tử Vi vẫn có thế thầy người nọ râu ria đầy mặt, dáng người cao lớn.

 

Bọn họ dựa vào rất gần, đang thấp giọng nói chuyện. Tử Vi lặng lẽ tiến lại gần, nhưng nghe không hiệu bọn họ đang nói cái gì.

 

Tử Vi lập tức hiểu rõ, Cố Lâm là người Tây Chu đại lục, chính xác mà nói, hắn là gian tế của Tây Chu đại lục.

 

Cố Lâm nghe xong người nọ nói thì nhíu mày đứng ở nơi đó, nàng nhìn thầy người râu xôm kia nóng nảy, giương nanh múa vuốt lên với Cô Lâm.

 

Tử Vi lặng lẽ lầy Thu Thủy kiếm xuống.

 

Không chờ nàng tới gần bọn họ, đột nhiên muôn vàn mũi tên đuôi có lửa như mưa sao băng từ bên ngoài băn vào Uyên thành!

 

Tử Vi giơ lên sáo nhỏ đem châm độc thổi hướng râu xôm cùng Cô Lâm!

 

Râu xồm trúng châm ngã xuống đất còn Cô Lâm tránh được.

 

Tử Vi rút kiếm chỉ vào Cố Lâm, lạnh lùng hỏi: “Ngươi là Gian tê của Tây Chu đại lục?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Nói như vậy, lúc trước là ngươi cố ý để ông ngoại cứu ngươi?”

 

“Không phải. Khi ông ngoại ngươi cứu ta, thật sự là ta đang bị thương.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status