Phù sinh thác hai kiếp thâm tình

Chương 384



Chương 384

 

Kim Quang Triết liếm liếm môi, vung tay lên: “Đem nàng đi tắm rửa sạch sẽ, mang vào phòng tal”

 

Cố Lâm vội vàng tiến lên chắp tay: “Đại quân, không thê…, nữ nhân này có tác dụng rất quan trọng.”

 

Hắn đứng ở kia, lạnh lùng nhìn Cố Lâm: “Tác dụng gì? tác dụng lớn nhật của nữ nhân còn có thê là cái gì?”

 

Cố Lâm nói: “Nàng chính là nữ nhân của Lê Hiên, Nhiệp Lăng Hàn cũng yêu nàng sâu sắc!”

 

Kim Quang Triết cười ha ha: “Rất nhanh, nàng sẽ biên thành nữ nhân của tai”

 

Cố Lâm nói: “Đại quân, hoàn toàn có thể dùng nàng đề làm mỗi câu Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn, đưa bọn họ vào một lưới bắt hết!”

 

Kim Quang Triết gật đầu: “Đúng vậy, bổn quân cũng nghĩ là như vậy. Bát quá, ta cũng không ngại để nàng trở thành nữ nhân của ta!” Kim Quang Triết mỉm cười, đi tới bế ngang Tử Vi lên.

 

Mặt của Tử Vi mang nụ cười mỉm nhìn hắn.

 

“Ngươi, không sợ ta sao?” Hắn híp mắt nhìn con môi trong tay.

 

“Sợ. Có điều sợ có tác dụng gì sao?” Tử Vi cười kiêu diễm.

 

Kim Quang Triết ha ha cười: “Sợ là vô dụng, vì sao ngươi không run?” Kim Quang Triết cảm thấy ngoài ý muốn.

 

*Quân thượng ôm áp ấm áp như thé, cánh tay quân thượng tràn ngập mạnh mẽ, Tử Vi vì sao lại phát run?”

 

Kim Quang Triết ngắng mặt cười to: “Nữ nhân của Lê Hiên, quả thực không bình thường!”

 

Cố Lâm theo ở phía sau, còn muốn nói cái gì đó nhưng đã bị Kim Quang Triết quất một roi vào người: “Lăn!”

 

Đôi môi Tử Vi kiều diễm hấp dẫn, nhìn nghiêng thậm chí còn có thế nhìn thấy bên môi nàng có những sợi lông tơ màu trắng thật nhỏ cắm trên da thịt như pho mát, trong mắt nàng dập dềnh xuân ý, trên người mùi hương tản mát quyến rũ.

 

Kim Quang Triết không kềm chế được, thậm chí không đợi được trở lại phòng ngủ, hắn nhịn không được cúi xuông nêm thử đôi môi của Tử Vi.

 

Một cổ mê hương nhàn nhạt, làm hắn tâm thần mê loạn, Kim Quang Triết thầm kêu không ổn, phút chốc buông lỏng tay, cũng thuận tay điểm huyệt vị của nàng, đem nàng để trên mặt đất.

 

Trên môi Tử Vi có bôi độc.

 

Kim Quang Triết đặc biệt mẫn cảm, chỉ hôn một cái liên cảm thây môi tê dại, lập tức biết không ôn.

 

Hắn móc ra một viên thuốc rồi ăn. Cảm giác ở đâu lưỡi dân dân biên mất.

 

“Quả nhiên là yêu nữ!” Hắn vẫn cười, trên mặt lại như sương lạnh, hắn rút kiêm chỉ vào trước vạt áo Tử Vi, lại dùng một chút lực, xé quân áo Tử Vĩ ra.

 

Tử Vi cười nói: “Trên người ta chỗ nào cũng bôi độc, hơn nữa là các loại độc không giống nhau, quân thượng có thể lại đến nếm thử!”

 

Kim Quang Triết thẹn quá thành giận, duỗi tay xách Tử Vi lên: “Người đâu, đem Bạch Lang vào đây!”

 

Có Lâm tiến lên: “Đại quân, nều dùng nàng đề dẫn dụ Nhiếp Lăng Hàn hoặc là Lê Hiên, sau đó giết bọn họ, chúng ta có thể làm ít công tol”

 

Kim Quang Triết nhìn Cố Lâm, chậm rãi.

 

đi lên trước, giơ lên kiêm trong tay chỉ vê hướng Cố Lâm: “Cố Lâm, ngươi ở bắc hoang sinh sống lâu như vậy, hàm răng cùng móng vuốt của ngươi đã sớm bị mài mòn rồi sao? Sớm biến thành một con chó rồi phải không?”

 

Hắn đặt kiếm ở trên cánh tay phải của Có Lâm, chỉ cần Cố Lâm tiến lên một chút thì cánh tay nhất định sẽ bị chặt đứt.

 

Cố Lâm lắng lặng mà đứng ở nơi đó nhìn hắn: “Cố Lâm chỉ muốn làm chuyện có lợi cho Tây Chu mà thôi.”

 

Cửa mở, Tử Vi nhìn thầy một nam nhân mặt đầy râu dắt một con chó thật lớn đi đến, không, là sói, thật là một con sói màu trắng. Tử Vi vốn tưởng rằng sẽ chỉ là một con chó tên Bạch Lang thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status