Phù sinh thác hai kiếp thâm tình

Chương 393



Chương 393

Chính là ta yêu ngươi nhưng sẽ không hèn mọn, ngươi yêu ta cũng không có gì phải sợ hãi.

Trong tình yêu địa vị ngang nhau, cầm tay gắn bó, nguyện ý cùng nhau hưởng thụ trời xanh mây trắng, cũng nguyện ý cùng nhau vượt qua những khó khăn gian khô.

Trong phòng vẫn yên tĩnh như nước.

Lê Hiên bực mình một chân đá văng cửa!

Tử Vi hoảng sợ nhìn hắn.

Lê Hiên chậm rãi đi lên trước: “Ngươi không cân trôn tránh trầm, nói đi, vì sao?”

Tử Vi nói: “Ta chỉ là… chỉ là không nghĩ sẽ trở lại hoàng cung, không muôn trải qua những ngày tháng trước đây. Không muốn mỗi ngày ở hậu cung ngóng trông ngươi có thê tới nhìn ta một cái, hoặc là bôi ta một đêm, ta càng không muôn nhìn thấy hậu cung của ngươi dần dần có những phi tử khác …… ữ Lê Hiên hiểu ra, tiền lên nắm lấy tay nàng kiên định nói: “Tử Vi, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, ngươi còn không rõ trẫm tâm sao? Hậu cung của trẫm sẽ không có người khác, chỉ có ngươi.”

Tử Vi lắc đầu: “Như vậy, ta lại bị người ta nói là một phi tử ích kỷ, một mình độc chiếm ngươi, ngươi cũng sẽ bị các đại thần nghỉ ngờ…”

Lê Hiên cười: “Hiện giờ, chúng ta còn sẽ sợ những việc này sao?”

Tử Vi như cũ lắc đầu: “Trước kia nếu ngươi như vậy ta sẽ thực cảm động.

Nhưng hiện tại, ta càng muốn sống tự tại một chút. A Hiên, ta thật sự cảm thấy chúng ta như bây giờ, thực tốt. Vì sao ta nhất định phải trở lại hoàng cung đâu?”

Lê Hiên xụ mặt: “Ngươi không nghĩ tới nhi tử sao? Nhi tử cân có một mẫu thân cưới hỏi đàng hoàng, Tử Vi, hậu cung của ta sẽ chỉ có ngươi, ngươi sẽ là Hoàng Hậu của ta. Thái tử của một đất nước, đều cần phải là con vợ cả…… 1 Tử Vi lắc đầu: “Thái tử – không dễ làm, ta sợ những đứa con của ta sẽ huynh đệ tương tàn, ta…..”

“Ngươi rốt cuộc đang lo âu cái gì? Sang năm, Lê Tử Kình sẽ trực tiếp được phong làm Thái Tử. Sẽ không có người nào tranh với nó! Trẫm không hy vọng sẽ lặp lại cảnh huynh đệ tương tàn như thời của trẫm.”

Trên ngự 1 “Ngươi vẫn luôn cự tuyệt trấm là ngươi không tin trẫm sao? Hoặc là ngươi trong lòng có người khác, là Nhiếp Lăng Hàn có phải hay không?” Lê Hiên đáy mắt dần dần sục sôi, hắn không chờ Tử Vi nói chuyện, vung tay, xoay người đi ra.

Trương Dương tay cầm chiến báo vội vàng lại đây nhưng Hàn Chỉ Đào ngăn trở hăn: “Chờ một chút……. ù Lê Hiên thấy Trương Dương, Trương Dương lập tức đem tin tức trong tay đưa cho hẳn.

Vài người vội vàng rời đi.

inh nhật hai tuổi của Lê Tử Kình như cũ tổ chức ở Độc Long. Lúc này đây, Lê Hiên bận việc chiến sự nên vẫn chưa về được nên phái Hàn Chi Đào đưa quà tới.

Khi Hàn Chi Đào đến, Tử Vi cũng không ở núi Độc Long, nàng đi Khuynh Thành đại lục.

Năm nay sinh nhật Lê Tử Kình, bởi vì Lê Hiên không về dự nên Tử Vi tự mình đi núi Độc Long đón nhỉ tử của Tân Đạt Nhĩ là Tân Tỉnh Bình đến dự sinh nhật.

“Đại Hoàng tử, đây là phụ hoàng ngươi tặng cho ngươi.” Hàn Chi Đào đem kiếm đưa cho Lê Tử Kình. Ở trên núi Độc Long, Tử Vi vẫn luôn bảo mọi người gọi Lê Tử Kình là tiểu công tử, chỉ có Hàn Chi Đào gọi nó là Đại Hoàng tử.

Lê Tử Kình hai tuổi nắm lầy đoản kiếm, đem kiếm rút ra khỏi vỏ một chút thấy thanh kiếm màu bạc lóe hàn quang.

“Thúc thúc, đây là cái kiếm gì?” Nó vui tươi hỏi.

“Tên của nó là hàn nguyệt kiếm, là phụ hoàng ngươi dùng trước đây. Hoàng thượng cố ý trở lại trong cung tìm ra nó.

Đại Hoàng tử, có muốn về Hoàng cung Vân Thành nhìn xem không? Nơi đó có rất nhiều bảo bối. Còn có có rất nhiều đồ chơi, bảo kiếm và vô số tuần mã…..”

Lê Tử Kình lắc đầu: “Những cái đó ở núi Độc Long đều có, Khuynh Thành đại lục cũng có.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status