Quái phi thiên hạ

Chương 886


Nghe lời nói Dạ Dao Quang, Nguyên Đỉnh ánh mắt ánh lên một tia khâm phục, hắn cười nói: “Dù là Hư Cốc chân quân, cũng chưa từng như thế hiên ngang lẫm liệt nói qua mọi việc không thẹn lương tâm.”

“Nghĩa phụ tuy là không nói, có thể ông tự thể nghiệm, nếu không có như thế, Nguyên Đỉnh chân quân có thể có hôm nay?” Dạ Dao Quang nhướng mày nhìn Nguyên Đỉnh.

Nếu như Hư Cốc không tuân theo nguyên tắc không thẹn lương tâm này, năm đó há chẳng phải sẽ bỏ qua Nguyên Đỉnh vô tội hài tử. Chẳng lẽ hắn không biết được Nguyên Đỉnh rất khả năng tâm sinh cừu hận, bởi vậy nuôi dưỡng hạt giống thù hận sao? Có thể chân quân không thể bởi vì hoài nghi, mà tước đi sinh mạng của một hài tử vô tội, hoặc là dưỡng tàn, bất luận kẻ nào đều không thể quyết định quyền lợi nhân sự của một người khác, trừ cha mẹ ruột.

Dạ Dao Quang câu nói này là việc nào ra việc đó, cũng là ở nhắc nhở Nguyên Đỉnh, làm người chớ đừng quên ân tình.

Nguyên Đỉnh gật đầu: “Năm đó đúng là Hư Cốc chân quân cứu tánh mạng ta, có thể nếu không có Hư Cốc chân quân, cha ta cũng sẽ không ngã xuống. Quả thật, cha ta vào ma tu, Hư Cốc chân quân thân là Độ Kiếp kỳ chân quân, trừ ma vệ đạo là thiên chức, mà Nguyên thị bộ tộc không phải vô tội? Bị Thái tông giết cả nhà, chết oan tộc nhân, ta cuối cùng là muốn lấy lại công đạo.”

“Chân quân lời ấy sai rồi.” Ôn Đình Trạm nói, “Nguyên thị tộc nhân, có thể đã hưởng thụ qua Nguyên quốc sư mang đến vinh quang cùng phú quý?”

Nguyên Đỉnh như có đăm chiêu nhìn Ôn Đình Trạm gật đầu.

“Nguyên thị tộc nhân đã hưởng thụ Nguyên quốc sư mang đến vinh hoa, ắt có trách nhiệm gánh vác Nguyên quốc sư tội nghiệt.” Ôn Đình Trạm ngôn từ chính nghĩa nói, “Hết thảy nguyên nhân đều do Nguyên quốc sư mà đến. Nguyên quốc sư vì triều đình cúc cung tận tụy lúc, Thái Tổ bệ hạ cùng Thánh Tổ bệ hạ lấy quyền thế cùng tài phú đem tặng. Như vậy, đây là một trao đổi không ai nợ ai. Nguyên thị tộc nhân của Nguyên quốc sư là lửa đổ thêm dầu, lúc hưởng thụ Nguyên quốc sư mang đến những ngày phú quý. Nguyên quốc sư phạm tội nghiệt, bọn họ cũng chạy không thoát sự trừng phạt của bệ hạ. Nguyên thị tộc nhân công đạo không hẳn là tìm bệ hạ đòi lại, mà là tìm Nguyên quốc sư. Mà Nguyên quốc sư vì tu luyện ma công tàn nhẫn sát hại hậu bối vô tội. Chính Nguyên Đỉnh chân quân là chủ nợ!”

Nguyên Đỉnh ánh mắt đột nhiên trở nên trầm ngưng, hắn cả người hơi thở bùng nổ, khí áp thuộc về Độ Kiếp kỳ chân quân đập thẳng mặt mà đến, phảng phất như núi cao nghiêng sụp xuống, có một loại cảm giác đáng sợ chớp mắt có thể đem người khác vùi lấp. Dạ Dao Quang nhanh chóng muốn che trước mặt Ôn Đình Trạm, nào đoán được Ôn Đình Trạm còn nhanh hơn nàng, thân thủ đem nàng ngăn lại, không chút nào né tránh nghênh khó trực diện, mắt không trốn tránh nhìn Nguyên Đỉnh chân quân.

“Ngươi khi nào mới hiểu rõ thức thời mới là tuấn kiệt!” Ma quân lên tiếng, gia hỏa này thật sự là dũng khí dọa người, đó là Độ Kiếp kỳ chuẩn tiên chân quân, hắn cũng dám như vậy khiêu khích.

Nhưng mà tuy rằng nói vậy, có thể Ma quân cũng không thể không dè dặt cẩn trọng khống chế luồng lực lượng đang được Dương châu ngăn cản này.

“Ngươi cũng biết từ khoảng cách này bổn quân cũng có thể lấy tính mệnh của ngươi?” Nguyên Đỉnh ánh mắt lạnh lẽo nhìn Ôn Đình Trạm.

“Tất nhiên, nếu là chân quân từ đầu tới cuối đều là muốn dùng võ lực giải quyết mọi chuyện, thế gian này có thể ngăn trở chỉ sợ không có mấy người.” Ôn Đình Trạm khóe môi tựa chế nhạo tựa trào phúng nhấc lên, “Một khi đã như vậy, chân quân làm sao phải khổ sở tuân thủ ước định, đây chẳng phải là trò cười lớn nhất thiên hạ? Đây là chân quân tự đánh mặt chính mình.”

Nguyên Đỉnh chân quân áp khí bỗng nhiên thu lại, hắn trầm giọng nói: “Theo lời nói của ngươi, là lỗi của bổn quân chi phụ, Nguyên thị bộ tộc tộc nhân cũng hẳn là đã đắc tội nghiệt. Tuy nhiên bổn quân chi phụ thi hài vẫn như cũ còn trấn áp ở bên trong hoàng lăng, bổn quân thân là con cái, thu hồi là hợp tình hợp lý?”

Làm sao có thể đem di hài Nguyên quốc sư trấn áp ở bên trong hoàng lăng? Dạ Dao Quang cả kinh, nhanh chóng nhìn về phía Trường Diên chân nhân, Trường Diên tựa hồ cũng không biết, đối với Dạ Dao Quang lắc đầu.

Chỉ sợ phải đi hỏi Thiên Cơ chân quân mới biết, Dạ Dao Quang đứng lên: “Sắc trời không còn sớm, không quấy rầy chân quân.”

Sau liền lôi kéo Ôn Đình Trạm đi rồi, dọc theo đường đi nàng trầm mặc không nói, Ôn Đình Trạm nhìn ra tâm tư của nàng, vì thế trấn an nói: “Muội vì việc hôn ước rầu rĩ không vui.”

“Ta muốn đi Duyên Sinh Quan, đem chuyện này cẩn thận hỏi rõ ràng.” Dạ Dao Quang nhìn Ôn Đình Trạm nói, “Sự tình hôn ước, chính như lời nói chàng, muội không phải là nữ nhi mà nghĩa phụ thân sinh, muội cùng chàng hôn ước, là trước khi nhận nghĩa phụ, đó là hôn ước đã được xác thực, mọi việc luôn tuân theo thứ tự trước sau.”

“Nguyên Đỉnh chân quân đề cập việc hôn ước, đều không phải muốn hôn ước này.” Ôn Đình Trạm sở dĩ không vội cũng không hoảng hốt, cũng chỉ là bởi vì hắn đã nhìn thấu tâm tư Nguyên Đỉnh, “Hắn vô cùng có khả năng dùng hôn ước làm cái cớ, đối lấy ích lợi từ Thiên Cơ sư thúc.”

“Con sói trắng này, xem ra còn hung hiểm hơn cả chàng.” Dạ Dao Quang hừ lạnh nói, “Bất quá nếu là di hài Nguyên quốc sư thật sự ở đế lăng, chỉ sợ thật sự không ngăn cản được Nguyên Đỉnh.”

Lá rụng về cội, làm con cái, phụ mẫu không có nhiều, chung quy là phụ mẫu của bọn hắn, hắn không thể không quan tâm. Chính như lời nói Nguyên Đỉnh, Nguyên thị bộ tộc bao gồm Nguyên quốc sư đều vì hành vi của hắn mà phải trả giá. Qua mấy trăm năm, vậy là đủ rồi.

“Chúng ta ngày mai phải đi Duyên Sinh Quan.” Ôn Đình Trạm nhìn Dạ Dao Quang bên cnahj, “Đi sớm chút, sớm làm rõ ràng sự tình từ đầu đến cuối.”

“Được.” Dạ Dao Quang trong lòng cũng có chút gấp gáp, lại vì Ôn Đình Trạm chỉ có sáu ngày nghỉ ngơi, hôm nay đã qua một ngày, “Sớm đi nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai muội tìm Vô Âm chào từ biệt.”

Nếu như đêm nay không phải là Qua Vô Âm động phòng hoa chúc, Dạ Dao Quang cũng sẽ không thể đợi đến ngày mai. Cho nên sáng sớm hôm sau, Dạ Dao Quang rời giường, liền trực tiếp đi tìm Qua Vô Âm.

Tìm gặp Qua Vô Âm lúc còn sớm, nàng ở trong sân tránh không được đụng tới Vân Phi Ly, bất quá đối mặt với nhau, gật đầu thăm hỏi, không có nói một lời.

“Muội vội vã gặp ta như thế, là phát sinh đại sự?” Qua Vô Âm sáng sớm nghe được Dạ Dao Quang tới tìm nàng, liền biết là sự tình không đơn giản.

“Muội cùng với A Trạm muốn tức khắc khởi hành đi Duyên Sinh Quan.” Dạ Dao Quang không có kỹ càng nói mục đích từ Nguyên Đỉnh, chỉ nói, “Hôm qua muội gặp Nguyên Đỉnh chân quân, Nguyên Đỉnh chân quân nói cha cùng Nguyên gia có một hôn ước, muội muốn đi tìm Thiên Cơ sư thúc hỏi rõ ràng tiền căn hậu quả.”

“Cùng Nguyên gia có hôn ước!” Qua Vô Âm cũng là khiếp sợ không thôi, “Sẽ không là ngươi cùng Nguyên Đỉnh chân quân...”

“Có lẽ không phải.” Dạ Dao Quang lắc đầu. Tuy rằng không vui mừng khi nếu đó là Nguyên Đỉnh, nhưng là nàng có thể khẳng định Nguyên Đỉnh không đến mức để hắn và nàng thực hiện hôn ước. Nếu là nàng không sai hẳn là Nguyên Đỉnh có con cháu. Dù sao Nguyên Đỉnh chính mình đã là Độ Kiếp kỳ chân quân, tuy rằng tuổi tác chưa bằng Hư Cốc, nhưng tuyệt đối không tự lấy bối phận của chính mình, “Tỷ đừng lo lắng cho muội, còn có chuyện này của tỷ, hôm qua A Trạm ra một ý kiến hay...”

Dạ Dao Quang đem lời nói Ôn Đình Trạm nói cho Qua Vô Âm: “Tỷ phải làm thật tốt những sự việc của chính mình, không cần tới sự giúp đỡ của muội, bất quá tỷ hãy cẩn thận làm việc.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status