Thông tin truyện
Quan lộ thương đồ
Quan lộ thương đồ, từ góc độ nào đó mà nói đã không phải là tiểu thuyết nữa, nó là câu chuyện cổ tích, một câu chuyện cổ tích về mộng tưởng mà mọi người đều có mà không thể hoàn thành. Mỗi lần đọc đoạn Trương Khác trong mưa buộc lại giây dép cho Trần Ninh, đều không kìm nổi nước mắt, tới nay trong các bộ truyện đã xem qua, chỉ có đoạn Nguyệt Nha Nhi mất trí trong Cực Phẩm Gia Đinh của Vũ Nham, bức thư Nhị Cẩu và Tiểu Yêu Tinh chia tay trong Nhị Cẩu của Tổng Quản là xúc động như vậy, cụ thể không nói nhiều, mọi người hãy tự xem đi ...
Trương Khác 30 tuổi, giám đốc chi nhánh một tập đoàn có tiếng, nhìn lên chẳng bằng ai nhìn xuống chẳng ai bằng mình, có thể xem như một người thành đạt, nhưng y mang trong tim vết thương không lành …
Năm 1994, Trương Khác 16 tuổi, tốt nghiệp sơ trung với thành tích thứ 3 toàn khu, con trai độc nhất Trương Tri Hành – phó thư ký trưởng chính phủ Hải Châu, mẹ Lương Cách Trân cán bộ cục thư tín, tương lai rộng mở đang chờ đón trước mắt.
Nhưng đúng lúc đó tai họa giáng xuống, Đường Học Khiêm phó thị trưởng thường vụ Hải Châu người nâng đỡ cha y bị vu cáo tham ô hối lộ vào tù, cha y bị coi là kẻ phản bội đâm sau lưng cấp trên, đồng nghiệp nghi kỵ, người thân xa lánh, chuyện tồi tệ liên tục đổ xuống, mất việc, mất nhà, cuộc sống xuống dốc không phanh.
Đương Thanh, con gái Đường Học Khiêm, cô bạn thanh mai trúc mã của Trương Khác từ đó không bao giờ nói với y một câu, tốt nghiệp cao trung, Đường Thanh đi Mỹ du học, Trương Khác hơn 50 kilomet bờ biển chỉ để mong được nhìn máy bay của cô …
Sau hôm đó Trương Khác sống sa đọa, buông thả trong tình cảm, tới khi gặp Trần Ninh ở Đại Học Đông Hải, vết thương lòng mới dần lành lại, nhưng cũng là lúc y bị vết thương sâu không kém …
Cuối cùng trải qua rất nhiều việc Trương Khác cắn răng đứng dậy nỗ lực thay đổi số phận, y đã thành công, song trong tim chỉ còn mang nuối tiếc vô hạn. Thế rồi một hôm đi làm Trương Khác bị tai nạn xe, ông trời cho y cơ hội quay về 14 năm trước vào cái ngày ác mộng đó, liệu Trương Khác làm gì chấm dứt ác mộng, tìm ra kẻ hãm hại gia đình mình …
Danh sách chương
- Chương 151: Thiếu ngủ
- Chương 152: Hai đứa trẻ ngây thơ
- Chương 153: Làm học sinh ngoan được nửa ngày
- Chương 154: Thành công vang dội
- Chương 155: Nhân vật huyền thoại
- Chương 156: Chuẩn bị đào hố lớn
- Chương 157: Khai trương trung tâm ẩm thực
- Chương 158: Thương nghiệp địa ốc
- Chương 159: Sắp rồi
- Chương 160: Đi vay
- Chương 161: Nhu tình và nóng bỏng
- Chương 162: Vảy ngược
- Chương 163: Cuộc gặp gỡ bất ngờ
- Chương 164: Cường địch
- Chương 165: Lung lạc nhân tâm
- Chương 166: Lung lạc nhân tâm (2)
- Chương 167: Hiếm khi về nhà
- Chương 168: Chưa chịu từ bỏ
- Chương 169: Mẹ con xung đột
- Chương 170: Tiệc lưu thủy
- Chương 171: Lại làm kẻ ác
- Chương 172: Cha con bàn mưu
- Chương 173: Ly gián
- Chương 174: Chỉ Đồng nói rồi
- Chương 175: Điện tử Ái Đạt sắp bay cao
- Chương 176: Kỳ nghỉ hè của mỹ nữ
- Chương 177: Diệp lão
- Chương 178: Mỹ nhân ngư
- Chương 179: Bệnh tình của Hứa Duy
- Chương 180: Lợi dụng
- Chương 181: Thế giới xoay quay ai?
- Chương 182: Nữ hoàng quảng cáo tương lai
- Chương 183: Bán nhà trả nợ
- Chương 184: Bán nhà trả nợ (2)
- Chương 185: quả nhiên hoàn mỹ
- Chương 186: Thế giới nội tâm của mỹ nữ
- Chương 187: để tôi làm quản lý
- Chương 188: quán ăn nhỏ làm ăn lớn
- Chương 189: Giải tỏa bạo lực
- Chương 190: Phát huy tinh thần tự nguyện hi sinh
- Chương 191: Âm mưu trên tiệc rượu
- Chương 192: Thay đổi đường lối
- Chương 193: Cuối cùng cũng tới lúc tỏa sáng
- Chương 194: Khí phách
- Chương 195: Ưu tư sau ánh hào quang
- Chương 196: Lại mưu mô
- Chương 197: 1978
- Chương 198: Sắp bay cao
- Chương 199: Marketing
- Chương 200: Lại tới Huệ Sơn