Quan môn

Chương 1100: Nghệ thuật Quan trường


“Lão Diệp gia thật ra một chút cũng không hàm hồ a.” Thư ký văn phòng Tống lão thầm nói.

Ngay vừa rồi, tin tức về ý kiến xử lý của lão Diệp gia về chuyện cha con Hà Cương Dung truyền tới khiến cho vài vị cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Thật không ngờ, mặc dù là Tống lão ra mặt, lão Diệp gia cũng không có thả lỏng bao nhiêu điều kiện, chỉ từ ban đầu hai mục tiêu đổi thành một mục tiêu.

Điều này khiến cho hắn nhìn vào cảm thấy có chút không cho Tống lão mặt mũi, chỉ là không dám nói vì e Tống lão tức giận, chuyện này không dễ làm .

Nói thật rai, Tống lão lui xuống đã thật lâu, thế lực quân đội cũng đã thay đổi. Dù uy vọng của ông cao nhưng nếu muốn tham dự vào đại sự thì không nhiều khả năng có người nghe theo.

Cho dù là đám lão soái năm đó cũng chưa chắc đủ khả năng ảnh hưởng đến động tác của quân đội, lại càng không muốn nói đám tuyến hai tuyến ba như bọn họ.

“Người ta đã thực nể tình .” Tống lão tuy rằng già nhưng cũng không hồ đồ, trên thực tế ông không nguyện ý tham dự vào chuyện này.

Chỉ là một đứa cháu của Tống lão tên là Tống Kim Phàm, trước mắt đang vận tác chuyện kinh doanh tư nhân trạm xăng dầu nên có liên quan nhiều đến bộ năng lượng nên có người nói vào. Vì thế Tống lão mới cố mà làm, đáp ứng nói giúp cho Hà Cương Dung.

Nay lão Diệp gia đã làm ra nhượng bộ nhất định , Tống lão coi như đã có giao phó, tự nhiên không muốn đâm ngang.

Hơn nữa, lão Diệp gia hiện giờ như mặt trời ban trưa, thời điểm thế lực lớn nhất, đám nhân vật đã lui về tuyến hai như họ không thể đánh đồng .

Nếu lui ra đến đây, tự nhiên sẽ có giác ngộ sau khi lui ra, mặt mũi đã được tính đến thì bản thân cũng không thể làm quá phận, nếu không đừng nhìn ngươi từng quyền cao chức trọng, lúc đánh mặt cũng sẽ bị đánh mặt.

Tống lão là người thông minh, đương nhiên hiểu được đúng mực trong đó.

Thấy thần sắc có vẻ phẫn nộ trên mặt thư ký, Tống lão liền nghiêm túc nói với hắn,“Tôi biết anh mưu đồ với Kim Phàm chuyện trạm xăng dầu, cũng biết bên bộ năng lượng có chút không minh bạch , nhưng tôi chỉ đứng ra một lần, về sau thế nào thì sẽ không xen vào nữa, các anh tự giải quyết cho tốt.”

“Dạ.” Thư ký nghe xong, trên mặt không khỏi biến đổi, nhưng vẫn lễ độ.

“Thời đại của chúng tôi đã qua, hiện giờ người khác lên đài.” Tống lão là nhân vật như thế nào, tự nhiên biết thư ký có chút không phục, không khỏi nhắc nhở,“Những chuyện khác không nói, chỉ nói Diệp Khai cùng cha con Hà Cương Dung. Hà Cương Dung đường đường ủy viên trung ương, thường vụ phó bộ trưởng năng lượng chỉ vì không để ý liền bị Diệp Khai chỉnh cho sứt đầu mẻ trán sao? Diệp Khai cố nhiên lợi hại, nhưng lợi hại hơn là toàn bộ lão Diệp gia!”

Thư ký nghe xong nói,“Chuyện này, cũng chính là lão Diệp gia cậy thế khi dễ, tôi đã gặp con của Hà Cương Dung, cũng là tuổi trẻ có lễ. Lần này lão Diệp gia làm hơi quá phận, khiến người nhìn vào chê cười.”

“Anh có còn thật sự hiểu biết chuyện này?” Tống lão nhìn thư ký, hiển nhiên phi thường không hài lòng, hừ một tiếng nói,“So sánh với Diệp Khai, con của Hà Cương Dung chỉ là một con heo, thậm chí một con heo cũng không bằng. Tôi mặc kệ chuyện này, các anh làm thế nào thì tùy.”

Lão đầu tử nói như vậy, thư ký nhất thời có chút khẩn trương , nhưng hắn cũng biết tính tình của Tống lão nên không dám nói cái gì nữa, dựa theo Tống lão phân phó, đem kết quả hiệp thương báo cho Hà Cương Dung.

Lão Diệp gia cũng quá kiêu ngạo, dám không nể mặt ngay cả bác cả tôi.” Tống Kim Phàm đang ngồi ở văn phòng của Hà Cương Dung chờ tin tức, đột nhiên nghe được thư ký của Tống lão báo tin, không khỏi sầm mặt.

Hà Cương Dung nghe xong, tự nhiên cũng có chút thất vọng, bất quá năng lực thừa nhận tâm lý của hắn hiển nhiên mạnh hơn.

Trên thực tế, hắn đã sớm biết lão Diệp gia lúc này đây chẳng những muốn bắt con hắn mà còn muốn hạ cả hắn, trong long rất khẩn trương. Mắt thấy cơ hội tiến ra biên giới nhận chức đại quan vô cớ bị con hắn làm hư, trong lòng Hà Cương Dung phi thường buồn bực .

Hắn biết rõ, nếu một khi hắn bị hạ thì cả một đoàn sau lưng hắn cần chiếu cố sẽ bị đánh cho tứ tán, con hắn bị bắt cũng không có kết cục gì tốt.

Cho nên hiện tại lão Diệp gia tuy rằng không hoàn toàn nhượng bộ, nhưng cuối cùng mở rộng điều kiện, ít nhất có thể cho hắn có cơ hội lựa chọn. Đây không thể phủ nhận công của Tống lão ra mặt điều giải, nếu là bình thường nhập, lão Diệp gia ngay cả mặt mũi này cũng không cho.

“Cũng chỉ đành như thế .” Hà Cương Dung thở dài nói.

Con của hắn gặp phải chuyện này, vốn chính là tranh giành tình nhân dẫn đến đánh nhau mà thôi, đáng tiếc chính là gặp phải nhân vật như Diệp Khai. Diệp Khai là nhân vật thế nào, há có thể chịu thiệt thòi, cho nên Hà thiếu gia cùng Từ thiếu gia liền bị hắn gô cổ cả lại.

Lúc này phán phạt giam đã là may mắn, nếu muốn phán tử hình cũng không làm người ngạc nhiên .

Nhưng Hà Cương Dung cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể là trước tiên bảo toàn chính mình , nếu không phải như thế nói, con của hắn càng không có hy vọng sinh tồn.

Những chuyện khác không nói, nếu hắn dám hy sinh chính mình để bảo toàn con vậy thì chưa cần lão Diệp gia xuất thủ, đám đối thủ bình thường của hắn sẽ đều nhảy ra xé xác Hà Cương Dung.

Chính bởi vì như thế, Hà Cương Dung không làm ra lựa chọn bi tráng mà buông bỏ ý nghĩ cứu con mình, đổi lấy chính mình bình an vô sự.

Trên thực tế, Hà Cương Dung cũng không phải là là bình an vô sự, sau khi tin tức hắn chọc tới lão Diệp gia truyền ra thì đã có rất nhiều người nhảy ra muốn cắt thịt hắn.

“Hà bộ trưởng, chuyện mấy trạm xăng dầu của tôi....” Lúc này, Tống Kim Phàm bắt đầu nhắc lại điều kiện.

Con của Hà Cương Dung sống hay chết không liên quan đến hắn. Hắn chỉ muốn giúp Hà Cương Dung, sau đó thuận lợi được phê duyệt, hiện tại Tống lão cho mặt mũi, Tống Kim Phàm tự nhiên muốn giải quyết chuyện này.

“Phương diện này, quốc gia khống chế nghiêm khắc, phê chuẩn cho anh cũng không phải không được, nhưng phải kín đáo một chút, nếu không bên tôi khó mà che đỡ.” Hà Cương Dung ký xong đơn, đưa cho Tống Kim Phàm, sau đó lại dặn một phen.

Vốn chuyện này không lớn gì nhưng Tống Kim Phàm khẩu vị quá lớn, hắn yêu cầu phê chuẩn trên một trăm trạm xăng dầu, Hà Cương Dung tự nhiên sẽ có mạo hiểm nhất định nên không thể không cảnh báo, tốt nhất là chia làm vài giai đoạn.

“Hiểu được, hiểu được.” Tống Kim Phàm nhận lấy tờ đơn, nhất thời tươi cười rạng rỡ, mấy thứ này đều là tiền. Hắn đã nghiên cứu kỹ chính sách về phát triển trạm xăng dầu, biết một khi áp dụng chính sách thì qua vài năm sau, hắn sẽ nhận được hồi báo gấp trăm lần.

“Hà Cương Dung đúng là người thông minh a.” Diệp Khai nghe Lê thúc báo tin, có chút tiếc nuối bĩu môi nói.

“Có thể tiến vào trung tâm đều có chút tài năng.” Lê thúc hồi đáp,“Trước kia không phải đã nói một câu thôi, tồn địa thất nhập, nhập địa giai thất, tồn nhập thất địa, nhập địa giai tồn. Hà Cương Dung nếu thật sự ngu xuẩn hy sinh chính mình để cứu con thì kết cục hai cha con sẽ chẳng tốt đẹp gì.”

“Đều do Tống lão nhúng tay, cũng không biết Hà Cương Dung cho hắn chỗ tốt gì?” Nghĩ đến mục tiêu của c mình chưa thể hoàn toàn đạt thành, Diệp Khai bất giác oán hận Tống lão.

“Nghe nói cháu của Tống lão là Tống Kim Phàm vẫn luôn chạy chuyện trạm xăng dầu ở Bộ năng lượng, có lẽ vì vậy mà xui khiến Tống lão xuất thủ?” Đối với vấn đề này, Lê thúc cũng không quá rõ, chỉ nghe phong thanh trước kia để phán đoán nhưng cũng gần với sự thật.

“Trạm xăng dầu a......” Diệp Khai nghe xong, nhất thời trước mắt sáng ngời.

Hắn biết giờ giá lập trạm xăng dầu tư nhân không tính cao, nhất là về đầu nhập tài chính có thể nói rất thấp. Về phần nói ở phương diện kinh doanh, bởi vì có xăng dầu giá thấp buôn lậu ở phía nam vào nên lợi nhuận vẫn có bảo đảm , ít nhất ở trong vòng năm năm tới.

Về phần sau khi buôn lậu dầu bị đánh thì trạm xăng dầu tư nhân cũng không bị lỗ nhiều, thậm chí vì độc quyền mà thu lợi lớn.

“Nếu đê cho Tống Kim Phàm làm thành chuyện này thì tiện nghi cho bọn họ ......” Diệp Khai nghĩ vậy, trong lòng liền có dự tính.

Tình huống giờ đã phi thường rõ ràng , lão Diệp gia cùng Hà Cương Dung coi như đã kết tử thù. Sau khi Hà thiếu gia đã bị bắt thì tội danh rất nặng, có khả năng bị khai đao.

Bởi vậy, Hà Cương Dung sao có thể nuốt được nỗi đau mất con? Huống hồ nếu thế lực sau lưng hắn phát lực thì Hà Cương Dung vẫn có thể ra ngoài làm bí thư một tỉnh.

Chuyện như vậy, đối với lão Diệp gia mà nói, tuy không là cái gì đại uy hiếp, nhưng cũng là một chuyện phiền toái.

Nhất là nếu như Hà Cương Dung lấy thân phận bí thư tỉnh lớn phía nam vào cục chính trị thì muốn áp chế hắn thật sự không dễ dàng .

Nếu kết thành tử thù, vậy không thể tùy ý đê chuyện này xảy ra.

Diệp Khai cân nhắc chuyện này, bắt đầu suy nghĩ xem có cách gì kéo Hà Cương Dung xuống, không thể để cho hắn thành chướng ngại vật nhà mình.

Nhưng nghĩ từ phương diện nào tì cũng không thể lấy chuyện con của Hà Cương Dung đả kích hắn, như vậy có cảm giác làm người lật lọng.

“Trạm xăng dầu, Tống Kim Phàm......” Diệp Khai nói thầm , trong lòng đã có tính toán sơ bộ.

“Tiểu tử này, lại bắt đầu cân nhắc đặt bẫy.” Lê thúc ở một bên nghe vậy liền nói thầm.

“Lão Diệp gia thật ra một chút cũng không hàm hồ a.” Thư ký văn phòng Tống lão thầm nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status