Quan thần

Chương 127: Bước thứ ba – Quyết định cục diện thắng lợi

Chẳng lẽ cùng ăn cơm với Lý Đinh Sơn một bữa mà lại thay đổi như vậy? Chẳng lẽ oán khí của hắn đối với việc Lý Đinh Sơn hàng không tới đây, đoạt mất vị trí của hắn đã biến mất, không những thế mà lại cùng chung sức hợp tác với Lý Đinh Sơn? Trong lòng Lưu Thế Hiên suy nghĩ quẩn quanh một hồi, nhưng cũng không tin rằng Thạch Bảo Lũy sẽ chuyển biến thái độ, thật sự kết minh cùng Lý Đinh Sơn, cam tâm làm loa phát thanh cho Lý Đinh Sơn?

Lưu Thế Hiên cũng không đổi góc độ mà nhìn nhận một chút, Chủ tịch huyện vốn gặp một Bí thư cứng rắn đè nén mà phải nghe lời Bí thư thì cũng không tính là gì, có truyền ra ngoài cũng không mất mặt. Nhưng nếu Chủ tịch huyện mà lại bị Phó Chủ tịch huyện thường trực gắt gao chèn ép thì mới là uất đến nghẹn giọng, mới gọi là mất mặt.

Triệu Kiến Tô không chút nào kinh ngạc với biểu hiện của Thạch Bảo Lũy, hắn vẫn cúi đầu có bộ dáng như đang thật sự nghiên cứu rồi nói:

- Ý kiến của tôi là tận lực ưu tiên đến các công ty của huyện Bá, có gắng hấp dẫn các nguồn tài chính từ bên ngoài đến. Tình huống của huyện Bá thì mọi người không phải không biết, tại vùng này thì có cái công ty nào cho ra dáng? Tuy nhiên nếu chẳng may có công ty nào có tài chính hùng hậu, có thể trên phương diện tài chính và kỹ thuật áp đảo được các công ty của thành phố Chương Trình và tỉnh thì nhất định tôi sẽ ủng hộ công ty của địa phương.

Lưu Thế Hiên cũng thấy vừa lòng đối với cách làm ba phải thế nào cũng được của Triệu Kiến Tô. Hắn và Triệu Kiến Tô kết giao không nhiều, vẫn luôn cảm giác thấy người này là kẻ không biết điều, không tốt để tiếp cận. Chỉ cần người này có vẻ trung gian, có lập trường hơi chút thiên hướng nghiêng về phía hắn là đã làm cho hắn cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Cuối cùng Ủy ban nhân dân huyện hình thành nhận thức chung, cố hết khả năng chiếu cố công ty của địa phương, đệ trình báo cáo lên các ủy viên thường vụ rằng ưu tiên đề cử Công ty Thương mại Bối Hà.

Kết quả khiến Lưu Thế Hiên rất vừa lòng, hắn đã khôi phục sự tin tưởng rằng hết thảy đều nắm giữ trong tay.

Lúc này động tác của Thạch Bảo Lũy vô cùng nhanh chóng, sáng sớm hôm sau liền đề xuất với Lý Đinh Sơn yêu cầu họp hội nghị thường vụ. Lý Đinh Sơn tỏ vẻ đồng ý và buổi chiều mời các thường vụ đúng giờ tới dự họp. Trước khi dự họp Hạ Tưởng đã phân phát hết các tư liệu của ba công ty, các đề xuất kiến nghị từ Thạch Bảo Lũy biểu lộ thái độ của Ủy ban nhân dân huyện.

Lý Đinh Sơn giơ giơ tập tài liệu trong tay nói:

- Huyện Bá có công ty tới đầu tư, đây là chuyện rất tốt. Công tác của Chủ tịch huyện Thạch là vô cùng xuất sắc, có thể nói đã mở ra một dòng chảy đầu tư đến cho huyện Bá. Mọi người cũng phải suy xét một chút đối với ý kiến của phía Ủy ban. Tuy vậy công tác thu hút đầu tư là việc lớn, tất cả mọi người phải có trách nhiệm làm tốt công việc này. Các công ty trong địa phương là phải chiếu cố, nhưng cũng không thể để làm rét lạnh trái tim của những công ty khác từ bên ngoài vào, có phải không?

- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Lý!

Người thứ nhất giơ tay phát biểu chính là Đỗ Song Lâm, hắn là nhân vật đảm đương nhiệm vụ tiên phong.

- Huyện Bá nghèo khó thì trong lòng mọi người đều biết, công ty địa phương có tài chính hay không thì đúng là khó nói, nếu nói rõ ra thì chính là cái thùng rỗng. Chúng ta nhiều năm tăng cường khẩu hiệu phát triển kinh tế huyện Bá, hiện tại mọi người cũng rất rõ ràng, để cho huyện Bá phát triển kinh tế thì dựa vào chính sức mình là điều không thể, mà phải hấp dẫn tài chính từ bên ngoài.

Tỉnh thành và thành phố Chương Trình thì dù sao cũng là các thành phố lớn, một chút ít tài chính từ vùng giàu có này phát ra có thể mang đến đây một luồng gió mới về phương pháp quản lý và triết lý kinh doanh. Hấp dẫn đầu tư trong thương mại không đơn giản chỉ là hấp dẫn về mặt tài chính, mà chúng ta muốn phát triển đi lên thì còn phải có tầm mắt đủ rộng mới được. Vì thế, tôi ủng hộ nhà máy thực phẩm Húc Quang.

- Tôi ủng hộ Công ty thương mại Mễ Thị.

Vương Toàn Hữu không chút do dự ủng hộ công ty của Mễ Huyên, thời điểm hắn tỏ thái độ còn liếc mắt nhìn Lưu Thế Hiên một cái. Lưu Thế Hiên dường như không có việc gì lật xem các tư liệu, bộ dáng dường như rất toàn tâm toàn ý.

- Tôi cũng ủng hộ Công ty thương mại Mễ Thị.

Dương Phàm cười ha hả nâng tay lên, sau đó hạ tay xuống không nói gì nữa, cũng không nhìn ai, chỉ nhìn chén trà trong tay.

Trưởng ban chỉ huy quân sự Quách Lượng ho khan một tiếng, dường như sợ là người khác không chú ý tới hắn:

- Tôi cảm thấy nên ủng hộ cho Công ty Thương mại Bối Hà, người từ các thành phố lớn đến thì tôi không quá yên tâm.

Lời nói của hắn đã làm cho Triệu Kiến Tô bất mãn:

- Trưởng ban Quách nói chuyện không nên có thiên hướng như thế, không thể bởi vì mình không sinh sống tại các thành phố lớn mà lại sinh ra sự bất mãn với người ở thành thị.

Quách Lượng tức giận nói:

- Tôi không phải có ý tứ này, Phó Chủ tịch huyện Triệu, anh không nên hơi một tí là đề cao quan điểm.

Triệu Kiến Tô lắc đầu nói:

- Nếu vậy, không cần phải tranh cãi. Nếu Trưởng ban Quách đã ủng hộ công ty của bản địa, có thành kiến với các công ty từ bên ngoài tới thì tôi lại khác. Tôi cảm thấy nếu người ta không quản cách xa ngàn dặm tới đầu tư ở huyện Bá này, đối với chúng ta thì đây là một sự tín nhiệm, chúng ta như thế nào lại không tỏ vẻ hoan nghênh? Tôi ủng hộ nhà máy thực phẩm Húc Quang.

Ánh mắt của Lưu Thế Hiên thiếu chút nữa đốt cháy bàn, Triệu Kiến Tô đưa ra lý do rất gượng ép, thu hút đầu tư là một việc lớn, như thế nào lại có thể hành động theo cảm tính. Hắn vội vàng nói chen vào:

- Phó Chủ tịch huyện Triệu không cần kích động. Trưởng ban Quách thật ra không phải có thành kiến với các công ty từ bên ngoài tới mà là đối với người ở thành phố có cái nhìn hơi khác.

Lời vừa ra khỏi miệng thì Lưu Thế Hiên lập tức hối hận, hôm nay như thế nào lại kích động như vậy, vừa rồi vừa nói cái gì? Quả nhiên vẻ mặt của Triệu Kiến Tô không hài lòng nói:

- Nếu như vậy thì tôi càng thêm kiên định ủng hộ nhà máy thực phẩm Húc Quang. Tôi chính là người thành phố, chẳng lẽ Trưởng ban Quách cũng có ý kiến gì đối với tôi phải không?

Tất cả mọi người đều chấn động, ai cũng không nghĩ tới hôm nay không ngờ Lưu Thế Hiên lại đối mặt với sự chống đối tới từ Phó Chủ tịch huyện Triệu Kiến Tô. Tâm tư của mọi người đều khác nhau, tất cả đều nhìn về vẻ mặt bình tĩnh của Lý Đinh Sơn, ý thức được rằng trước kia đã quá coi thường vị Bí thư Lý hàng không mà tới này. Người này nhìn có vẻ không phải là người có tính cách dứt khoát, quyết đoán, mà cũng ít khi nóng nảy, nhưng có vẻ như là người mà giấu kim ở trong người vậy.

Trong lòng Ngô Anh Kiệt cũng bất ổn, cũng không biết sự tình này có chút vòng vo như thế nào. Vốn hắn ban đầu muốn dựa vào Lý Đinh Sơn, sau đó lại gần gũi hơn với Lưu Thế Hiên, trước đó cũng đã đáp ứng hôm nay phải ủng hộ công ty Thương mại Bối Hà, không nghĩ mới bắt đầu họp thường vụ mà có vẻ rất bất ổn. Tuy rằng Lý Đinh Sơn còn không chiếm được thế thượng phong, nhưng hiện tại thì ba công ty đang chiếm được số phiếu cân bằng, rốt cuộc hắn có nên ủng hộ Lưu Thế Hiên hay không?

Ngô Anh Kiệt cũng không biết công ty Thương mậu Mễ Thị, nếu không thì với tính cách của hắn tuyệt đối không do dự gì sẽ chuyển hướng sang ủng hộ Lý Đinh Sơn.

Quách Lượng lúc này bắt đầu phát cáu, vừa nghe như vậy đang định đứng lên phản bác mấy câu, nhưng lúc này Lý Đinh Sơn nói:

- Người nào tiếp tục cãi nhau trên hội nghị thường vụ này thì tôi sẽ mời người đó ra ngoài, hủy bỏ quyền phát ngôn của người đó.

Tuy rằng không phải Lý Đinh Sơn đây là đang phụng phịu nói chuyện, mà thể hiện sự uy nghiêm khiến trong lòng mọi người đều rùng mình, ngay cả mí mắt của Lưu Thế Hiên cũng không tự chủ được phải nhảy dựng, nghĩ thầm rằng Lý Đinh Sơn không phải là người trí thức sao? Trước đây không phải là đã làm quan mà tại sao lại có quan uy như vậy?

- Tốt lắm, mọi người tiếp tục phát biểu. Trước hết xác định hai công ty, sau đó vào lúc cuối sẽ tiếp tục bỏ phiếu quyết định chọn một công ty nhận thầu. Chánh văn phòng Ngô, anh thấy thế nào?

Lý Đinh Sơn đột nhiên điểm danh Ngô Anh Kiệt phải tỏ thái độ, điều này làm Ngô Anh Kiệt giật mình kinh hãi.

- Đối với ba công ty này thì tôi cũng không hiểu biết nhiều, tạm thời không bày tỏ thái độ.

Ngô Anh Kiệt không dám nhìn thẳng vào mắt Lý Đinh Sơn, mặc dù thoạt nhìn thì trên mặt Lý Đinh Sơn vẫn lộ vẻ cười cười nhưng làm hắn căng thẳng, cuối cùng hắn đành phải lựa chọn phương án bỏ phiếu trắng.

Lý Đinh Sơn lại theo sát không tha:

- Sự phát triển kinh tế của huyện Bá là một việc lớn, tôi hy vọng các ủy viên thường vụ đang ngồi đây đều phải tỏ thái độ, đều phải có trách nhiệm của chính mình. Kinh tế huyện Bá muốn bay lên thì một mình tôi cố gắng cũng không được, một mình Chủ tịch huyện Thạch cũng không được mà cần có các ủy viên thường vụ đồng tâm hiệp lực. Nhân dân đã giao cho quyền lực, không nên hơi một chút đã buông tha.

- Chánh văn phòng Ngô luôn có nghiên cứu đối với kinh tế, anh cứ nói suy nghĩ của mình, cũng để tôi tham khảo một chút.

Lưu Thế Hiên thấy tình thế không ổn, nếu Ngô Anh Kiêt mà bỏ quyền thì khác nào hắn mất đi một phiếu, hắn muốn ép Ngô Anh Kiêt phải tỏ thái độ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status