Quậy tung Hogwarts

Chương 121: Một Lần Nữa?

Translator: Nguyetmai

"Hả?"

Một vài giọng mũi với hàm nghĩa khác nhau đồng thời vang lên, đám Slytherin đang đi về phía chiếc bàn dài dừng bước, Marcus Flint quay đầu lại, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ: "Không sai, bọn này đã thua rồi, nhưng nếu như các người cho rằng có thể dùng việc đó để làm nhục bọn này..."

"Không, hoàn toàn ngược lại, điều tôi muốn nói là các cậu rất lợi hại!"

Trong một loạt ánh mắt có ý tứ phức tạp, Alina đi đến trước mặt Marcus đang hơi còng lưng xuống, nói với vẻ mặt thành khẩn: "Thật đó, tôi đã tính toán rất kĩ, nếu như tính cả Bùa thức tỉnh, các cậu gần như đã đánh ngã số lượng học sinh nhà Hufflepuff gấp ba lần số người các cậu. Nếu như không phải bởi vì quân số rơi vào thế bất lợi tuyệt đối, bên thua có thể chính là bọn tôi."

Có lẽ có một phần là do các giáo sư thiên vị, nhưng với tư cách là một nhà đã giành được cúp nhà liên tiếp sáu năm, khách quan thì khóa năm nay là khóa mạnh nhất của nhà Slytherin từ trước đến nay.

Dựa vào hướng phát triển nội dung truyện trong nguyên tác, nếu như năm nay không có cụ Dumbledore là hiệu trưởng thao túng điểm số với ý đồ xấu, sau cùng lại ép buộc tặng thêm cho nhà Gryffindor 170 điểm thì nhà Slytherin sẽ giành được cúp nhà bảy năm liên tiếp.

Cộng thêm sự khác biệt về tính cách vốn có của hai nhà, có thể nói nhà Hufflepuff gần như đã phải dùng cơ thể sống sờ sờ để gắng gượng lấp đầy khoảng cách thực lực khổng lồ giữa hai bên. Phải biết rằng, đây còn là tình huống có ít nhất hơn một nửa học sinh nhà Slytherin đều núp ở trong phòng sinh hoạt chung, không ra tham chiến.

"Bất kể là cận chiến hay là sử dụng bùa chú, các cậu đều là đối thủ rất xứng đáng được tôn trọng. Hơn nữa, quả thật là các cậu đã bảo vệ được tất cả mọi người trong nhà Slytherin. Nếu không, trước khi các giáo sư đến, có lẽ chiến trường đã lan vào bên trong phòng sinh hoạt chung của các cậu rồi."

Alina nghiêm túc phân tích, trên mặt không hề có vẻ chế giễu. Đi kèm với giọng nữ không lớn lắm đang khuếch tán ra, tiếng hoan hô đã trở nên nhỏ hơn một chút, cảm giác tự hào trên mặt một số học sinh nhà Hufflepuff ở gần đó dần dần nhạt đi. Trái lại, một số học sinh nhà Slytherin vốn dĩ đang sa sút tinh thần lại từ từ ngẩng đầu lên, trong ánh mắt ảm đạm vì thất bại dần dần xuất hiện ánh sáng.

"Rốt cuộc mày muốn nói gì thế, nhóc con?"

Liếc nhìn cô bé phù thủy tóc bạch kim có khuôn mặt xinh xắn, biểu cảm trên mặt Marcus Flint cũng hơi dịu lại. Gã khoanh tay, nhíu mày nghi ngờ hỏi.

"Rất đơn giản."

Vừa nói Alina vừa nhanh chóng liếc nhìn hàng ghế giáo viên vẫn trống không, đặc biệt là chiếc ghế màu vàng ở chính giữa, cô nhíu mày rồi nói nhanh: "Đợi sau khi chuyện này kết thúc, chúng ta sẽ tìm thời gian và tránh các giáo sư, rồi hai nhà chọn sẵn đội hình trước, quân số như nhau, tìm một nơi đánh lại một lần nữa. Thế nào, dám chứ?"

Tìm thời gian, mọi người chuẩn bị tốt rồi đánh lại?

Marcus Flint cúi đầu xuống, khóe mắt thoáng nheo lại. Gã nhìn Alina ở trước mặt mình, rồi lại nhìn Cedric Diggory đang mang vẻ mặt không biết phải làm sao, hừ một tiếng buồn bực.

"Hừ, không cần phải nghĩ. Nếu như số người như nhau, nhất định là nhà Slytherin bọn này chiến thắng."

"Đừng quên, Quidditch các người cũng thua bọn này không ít." Cedric Diggory không nhịn được liền phản bác.

"Vậy sao, nhưng nếu như tao nhớ không lầm, kết quả cuối cùng vẫn là bọn này thắng nhiều hơn, đúng chứ?" Marcus Flint nhếch môi, liếm chiếc răng cửa to bản của mình.

"Tốt lắm, cứ quyết định như vậy đi."

Khóe miệng của Alina cong lên một cách vui vẻ, cô kiễng chân lên, vỗ vai hai người, bày ra vẻ mặt đáng yêu: "Bất kể là thắng hay thua thì đều phải cười rồi bỏ qua. Hai người đều là con trai nên nói lời phải giữ lời đấy nhá."

Nói xong, cô ngẩng đầu, thận trọng liếc nhìn phía trước, thấy một ông lão mặc áo chùng phù thủy màu đỏ đen trong vòng vây của một đám giáo sư, đi qua lối đi của giáo sư chậm rãi bước vào chỗ ngồi ở cuối Đại sảnh đường.

Alina vỗ mạnh vào cánh tay của Marcus, trong ánh mắt ngẩn ngơ của cậu ta, cô giơ ngón tay cái lên, vội vàng chạy lạch bạch về phía chiếc bàn dài của nhà Hufflepuff.

Không thể nói tiếp nữa.

Vừa rồi cô đã phải vất vả nhờ vào nước mắt và diễn xuất khéo léo bẩm sinh để lừa bịp cho qua chuyện, ngộ nhỡ bị lão củ cải già độc ác phát hiện ra gì đó không đúng thì thật sự xong đời rồi. Cho dù thực tế thì quả thật cô đang nghĩ cách xóa bỏ cảm xúc thù địch từ trận đánh tập thể trong buổi sáng nay.

Keng keng keng!

Cụ Dumbledore chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế màu vàng ở chính giữa, bình tĩnh giống như không hề có chuyện gì xảy ra, cụ cầm muỗng lên gõ vào chiếc ly thủy tinh, rồi hắng giọng, bình tĩnh nói: "Thời gian không còn sớm nữa, tất cả mọi người, ăn cơm thôi."

Cùng với tiếng leng keng trong trẻo, cháo trắng và trứng chiên vàng óng giống hôm qua lại xuất hiện trên bàn ăn của bốn nhà. À... Thứ khác biệt duy nhất, chính là trong thực đơn bữa sáng hôm nay không có bóng dáng của món thịt xông khói, thay vào đó là một bát khoai tây nghiền sền sệt.

Thế nhưng, ngoại trừ một vài người giống như Alina cầm muỗng lên bắt đầu thưởng thức bữa sáng, phần lớn học sinh đều ngước đầu nhìn cụ Dumbledore, giống như đang đợi chờ điều gì đó.

"Ôi, được rồi! Xem ra so với bữa sáng ngon miệng, thì sức hấp dẫn của một số tin đồn dường như còn lớn hơn."

Nhận thấy được sự hứng thú khác thường tràn ngập trong Đại sảnh đường, cụ Dumbledore đảo mắt nhìn một vòng các học sinh đang ngước đầu nhìn chằm chằm vào cụ. Cụ thở dài bất đắc dĩ, liếc nhìn vẻ mặt của Giáo sư Snape và Giáo sư Sprout ở hai bên rồi mới chậm rãi lên tiếng.

"Từ trước đến nay, chúng ta vẫn luôn nhấn mạnh sự thật kỳ thực bốn nhà đều là một chỉnh thể. Chúng ta rất lấy làm tiếc khi phải chứng kiến sự xung đột giữa nhà Slytherin và nhà Hufflepuff. Nguyên nhân là vì sự thiếu hiểu biết và hiểu lầm do lịch sử hình thành nên của hai nhà. May mà trong toàn bộ quá trình không hề để lại tổn thương vĩnh viễn đối với bất cứ học sinh nào." Vừa nói, cụ Dumbledore vừa trừng mắt nhìn cục bông trắng nào đó đang ăn rất vui vẻ.

"Sau khi các giáo sư của trường bàn bạc với nhau và điều tra cẩn thận về chân tướng sự việc, chúng ta đều nhất trí cho rằng cuộc xung đột quy mô lớn xảy ra giữa hai nhà Slytherin và Hufflepuff buổi sáng hôm nay không có bên nào đúng hay sai hoàn toàn. Điều duy nhất khiến nhà trường khá thất vọng là trong trận xung đột này, huynh trưởng hai bên đều không đảm đương được trách nhiệm ngăn cách các học sinh một cách lý trí."

"Do đó, kết quả xử lý cuối cùng của phía nhà trường là..."

Cụ Dumbledore còn chưa kịp nói hết lời thì đột nhiên dừng lại, cụ cau mày ngẩng đầu nhìn lên không trung trong Đại sảnh đường. Ánh sáng bên ngoài cửa Đại sảnh đường của trường Hogwarts đột nhiên u tối, giống như có một đám mây đen bao phủ trên bầu trời của lâu đài. Tiếng của cụ Dumbledore vừa ngừng lại, mọi người ngay lập tức cảm thấy trên đỉnh đầu có một tràng âm thanh ầm ĩ càng lúc càng gần từ bên ngoài lâu đài truyền vào.

"Trời đất, mọi người mau nhìn kìa, đó là cái gì vậy!"

Một nữ sinh nhà Ravenclaw đột nhiên đứng lên, chỉ ra ngoài cửa lớn rồi kêu lên kinh hãi.

Mọi người nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài theo hướng ngón tay của cô bé. Từ cánh cửa Đại sảnh đường đang mở rộng, có lẽ phải có đến hơn một trăm con, thậm chí là hơn một nghìn con cú mèo khổng lồ mang theo bầu không khí khẩn trương khiến người ta bất an bay vào trong Đại sảnh đường của trường Hogwarts.

Mới sáng sớm tinh mơ, bùa chú che giấu tọa độ trường Hogwarts tạm thời đã được hóa giải.

Đàn chim lượn vòng một đêm trên cao nguyên Scotland trong nháy mắt đã che lấp toàn bộ vùng trời trên học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts khiến sắc trời trong chốc lát tối sầm lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status