Quậy tung Hogwarts

Chương 34: Đũa phép? Chiếc đũa!

Translator: Nguyetmai

Ôi, lại nữa rồi.

Nhìn Ollivander rơi vào trạng thái đờ đẫn, Dumbledore ở bên cạnh nâng tay phải lên day day cái trán đau nhức, không nỡ nhìn thẳng. Từ hôm qua đến nay cụ đã từng gặp tình huống tương tự quá nhiều lần rồi. Alina dường như luôn có thể lấy những góc độ rất kì quái để chất vấn những kiến thức mà mọi người đều đã quá quen thuộc của giới pháp thuật.

"Khụ khụ, ông Ollivander, ông không cần quá khổ não về vấn đề này. Theo như tôi được biết, đa số học sinh tốt nghiệp từ Hogwarts vẫn sử dụng đũa phép mà họ đã mua lúc mới nhập học. Chúng ta vẫn nên làm như trước kia, tiếp tục chọn đũa phép thôi."

Dumbledore ho khẽ một tiếng, trừng mắt nhìn Alina dường như vẫn còn muốn nói gì đó với vẻ mặt tràn đầy uy nghiêm. Cụ vỗ nhẹ lên bả vai Ollivander, cố gắng khiến tất cả quay trở về đúng quỹ đạo của nó.

"Ồ, đúng đúng đúng. Cháu yêu, phiền cháu giơ tay lên."

Ollivander bỗng nhiên hoàn hồn, nhẹ nhàng búng tay một cái, chiếc thước cuộn màu bạc tự động kéo dài ra, bay lượn và bắt đầu đo kích thước cho Alina. Còn bản thân Ollivander thì đi qua đi lại giữa các giá hàng, vội vàng mang những chiếc hộp dài chứa đũa phép xuống.

"Mỗi một cây đũa phép của nhà Ollivander đều chứa đựng vật chất pháp thuật siêu mạnh, đây cũng chính là chỗ tinh túy của nó, thưa tiểu thư Kaslana."

Ollivander vừa ôm một đống hộp dài lớn lung la lung lay, trở về bên cạnh Alina, vừa giải thích: "Chúng tôi dùng lông của kỳ lân, lông đuôi phượng hoàng, gân rồng và dây thần kinh của rắn... để làm lõi đũa, nếu muốn phát huy hoàn toàn những vật phẩm pháp thuật mạnh mẽ này, chí ít cháu còn phải lớn thêm bốn năm tuổi nữa mới được."

"Gân rồng? Dây thần kinh của rắn?"

Cô bé tóc bạch kim nhạy bén bắt được từ ngữ trong lời nói của Ollivander, ngay khi cụ Dumbledore còn chưa kịp ngăn cản, cô liền nhanh chóng truy hỏi: "Những vật chất pháp thuật này sau khi được đưa ra khỏi cơ thể sống của sinh vật thần kì, còn có thể duy trì trạng thái sống... À, ý cháu là tính chất pháp thuật sao?"

"Đương nhiên, nói về mặt ý nghĩa nào đó, mỗi cây đũa phép đều có sinh mạng riêng. Đây là cả một loại nghệ thuật, chứ không phải chỉ là cây gậy gỗ đơn thuần thôi đâu."

Ông lão gật đầu kiêu ngạo, sự khẳng định của gia tộc Ollivander về ruột và chất gỗ của cây đũa phép, quá trình khiến chúng hòa vào làm một thể và chủ nhân lí tưởng do chiếc đũa lựa chọn, mãi cho tới nay đều là điều bí mật mà những nhà chế tạo đũa phép khác hằng hi vọng có được.

"Được rồi."

Đối với đề tài này, Ollivander rõ ràng không có ý nghĩ muốn đi sâu thảo luận, ông rút một cây đũa phép từ trong chiếc hộp dài trong ngực đưa tới phía trước: "Vậy thì, tiểu thư Alina, hãy thử cây này xem sao. Gỗ nho và gân tim rồng, 10 3/4 tấc Anh, chứa đựng sự thông tuệ của con người, chắc cháu sẽ khá thích hợp."

Ừng ực...

Chính vào lúc này, Ollivander tin chắc rằng ông đã nghe thấy một tiếng nuốt nước bọt cực kì nhỏ.

Alina đón lấy cây đũa phép, nhỏ giọng lẩm bẩm:

"Cũng có nghĩa là... thức ăn (nhỏ giọng)... pháp thuật phong ấn bên trong mỗi cây đũa phép... đều có thời hạn bảo quản siêu dài rồi?"

Vừa nói, ánh mắt của cô bé tóc bạch kim từ từ trở nên nóng rực, cô ngẩng đầu lên nhìn đống hộp dài chi chít xung quanh, đầu lưỡi khẽ liếm môi trên - Mỗi cây đũa phép đều là một hộp đồ ăn mini đó!

Gâu...

Chiếc đũa phép nắm trong tay Alina run rẩy một cách kì lạ, vẻ sáng bóng dọc bề mặt gỗ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà trở nên xám xịt trong nháy mắt.

"Ôi trời ơi!"

Không đợi Alina phản ứng lại, sắc mặt của ông Ollivander thay đổi, lập tức cướp lại cây đũa phép từ trong tay cô.

"Gỗ phong, dài 13 tấc Anh, gân tim của rồng lửa. Hãy thử xem..." Lần này, thậm chí còn chưa đợi cô bé tóc bạch kim cầm lấy cây đũa phép, khi đầu ngón tay cô vừa chạm vào chiếc đũa phép thì chiếc đũa hơi run rẩy, ngay lập tức biến thành màu xám tro.

"Không, không... Thử chiếc này đi, gỗ sồi kết hợp với lông đuôi kỳ lân, 9.7 tấc Anh, bao dung và tràn đầy trí tuệ, rất dẻo dai... úi..."

Alina thử hết chiếc đũa phép này tới chiếc khác, cô có thể nhìn thấy một cách rõ ràng trên trán ông Ollivander đã liên tục rịn ra những hạt mồ hôi li ti, trên ghế dài, trên mặt đất khắp cửa tiệm chất đống các loại đũa phép, không một cái nào không ở trong tình trạng chết lặng.

Thậm chí đến cuối cùng, giống như một loại bệnh truyền nhiễm đáng sợ nào đó, hàng loạt đũa phép dưới ngón tay của Alina đều mất đi sự sống, cả tiệm đũa phép tràn ngập một bầu không khí quái quỷ khó mà diễn tả bằng lời.

"Này này, hơi quá đáng rồi nha?!"

Alina nhíu mày không vui, dựa vào cái gì mà nhân vật chính nhà người ta sau khi vào tiệm đũa phép thì xuất hiện các kiểu hào quang dị thường, duy chỉ có một mình cô thì giống như ôn thần vậy, tất cả đũa phép đến tay cô đều như muốn chết đi vậy.

"Bình tĩnh một chút, đừng nóng vội, đừng nóng vội."

Ollivander lấy khăn tay ra lau mồ hôi thấm ướt trán, hít sâu một hơi, không biết là mình an ủi Alina hay là tự an ủi chính mình nhiều hơn nữa.

Kinh doanh đũa phép bao nhiêu năm nay, Ollivander chưa bao giờ gặp phù thủy nào có thể khiến những cây đũa phép cảm thấy sợ hãi, khủng hoảng như vậy. Không sai, chính là khủng hoảng.

Là người chế tạo ra những cây đũa phép này, ông có thể cảm nhận được một cách chắc chắn về sự run rẩy nhè nhẹ trên mỗi chiếc đũa phép, giống như là phản ứng của con thú nhỏ khi gặp phải kẻ săn mồi hung ác vậy.

"Một vị... ừm... một vị khách khá đặc biệt. Ta nghĩ ở đây sẽ tìm ra được một chiếc không sợ hãi cháu như vậy thôi, à, ý ta là chiếc phù hợp và thân thiết với cháu nhất... Để ta nghĩ xem... Đúng rồi!"

Ollivander liếc nhìn cụ Dumbledore một cái, đột nhiên hiểu ra mà vỗ một cái thật mạnh lên trán, xông vào trong đống giá hàng, lục ra một chiếc hộp dài dường như cố tình đặt ở trong góc, trao đến tay Alina một cách vô cùng trịnh trọng.

"Tổ hợp phi phàm, gỗ sồi xanh, lông phượng hoàng, dài mười một tấc Anh. Tượng trưng cho cây sồi xanh nhẫn nại và kiên cố, cùng lông phượng hoàng dũng cảm và hi vọng, ta nghĩ chắc không có vấn đề gì."

"Ồ, Giáo sư Dumbledore..."

Alina chớp mắt, vô thức quay đầu lại nhìn cụ Dumbledore, đây con mẹ nó không phải là cây đũa phép của chúa cứu thế Harry Potter sao! Cô không hề lo lắng chiếc đũa phép này sẽ lựa chọn cô, mà cô sợ ngộ nhỡ không cẩn thận dọa chết chiếc đũa phép này, đợi lát nữa Harry tới thì phải làm sao?

"Có vấn đề gì sao? Cứ nghe theo lời giới thiệu của ông Ollivander, thử trước xem sao..."

Cụ Dumbledore mỉm cười ôn hòa, không có thêm phản ứng nào khác.

"Hả... Nói thật sao, cháu có một dự cảm không lành..."

Alina thở dài một hơi, trong ánh mắt vừa mong chờ vừa thấp thỏm không yên của ông Ollivander, cô cầm chiếc đũa phép lên.

Khi cô nắm lấy cán chiếc đũa phép, trong tiệm đũa phép Ollivander đột nhiên vang lên một tràng tiếng chim phượng hoàng to và rõ ràng, quầng sáng màu đỏ lóe lên từ phần đầu chiếc đũa, nhuộm lên không gian một màu vàng kim ấm áp.

Ông Ollivander thở phào một hơi, nở nụ cười rồi vỗ tay nói: "Ồ, tốt quá rồi! Thật đấy, tốt quá... Hả?!"

Chiếc đũa phép trong tay Alina giống như đột nhiên phát điên lên vậy, nó run rẩy kịch liệt với biên độ trước nay chưa từng có, so với trạng thái mà những chiếc đũa phép trước kia đã thể hiện thì càng trực quan và mãnh liệt hơn.

Vút...

Lạch cạch.

Tiếp sau đó, chiếc đũa phép phượng hoàng phát điên giãy thoát khỏi lòng bàn tay của cô bé tóc bạch kim, xông thẳng lên phía trên, sau khi đâm sầm nặng nề lên trần nhà rắn chắc, nó mới mất đi năng lượng mà rơi xuống đất một lần nữa.

"Ấy, cho nên chiếc đũa phép tượng trưng cho dũng khí này... bị cháu dọa sợ đến mức bỏ chạy rồi?"

Alina sa sầm xuống ngay lập tức, xoa xoa lòng bàn tay mình với khuôn mặt không cảm xúc. Bởi vì dùng sức quá mà trên lòng bàn tay của cô đã hiện lên một vệt đỏ rõ ràng. Cô đã quyết định rồi, trong khoảng thời gian ở Hogwarts, cô nhất định phải ăn thịt phượng hoàng một bữa cho hả giận.

"... Chắc là… vậy rồi."

Ollivander gật đầu với vẻ đờ đẫn, dùng một ánh mắt kinh ngạc bất định liếc nhìn Alina, cùng với đống "thi thể" đũa phép tán loạn đầy mặt đất xung quanh cô, sau đó rơi vào trầm mặc khá lâu, e là nhất thời ông cũng không tìm ra được chiếc đũa phép nào phù hợp nữa.

Lúc này, cụ Dumbledore vẫn luôn đứng bên cạnh, yên lặng sắm vai người xem, đột nhiên lên tiếng phá vỡ yên lặng:

"Xem ra, Garrick, ông cần phải làm riêng cho tiểu thư Alina Kaslana một chiếc đũa phép khác rồi, cũng giống như các ông đã từng làm trước đây vậy."

Trên thực tế, trước khi Garrick Ollivander tiếp quản việc kinh doanh của gia tộc, đa số thợ chế tạo đũa phép của giới pháp thuật đều khá tùy ý ở phương diện này. Một khách hàng thường sẽ giao cho thợ chế tạo đũa phép vật chất pháp thuật mà họ ưa thích, được tổ tiên truyền lại, hoặc là được gia tộc tin tưởng.

Nhận thức như vậy kéo dài mãi tới khi Garrick Ollivander, cũng chính là ông Ollivander trước mặt hai người xuất hiện mới có thay đổi.

Garrick Ollivander là một người theo chủ nghĩa tinh khiết, ông kiên quyết cho rằng ruột đũa phép tốt nhất tuyệt đối không phải là sợi râu của con Kneazle mà khách hàng yêu chiều, hoặc là cành cây bạch tiễn đã giúp cha của khách hàng tránh khỏi trúng độc mà chết, hoặc là tóc nhân ngư mà khách hàng đã tình cờ gặp được khi đi nghỉ phép ở Scotland.

Ngược lại, chiếc đũa phép tốt nhất nên chứa ruột đũa có ma lực mạnh mẽ, và nguyên liệu làm thân đũa được tuyển chọn kĩ lưỡng, có tác dụng bổ sung cho đặc tính của ruột đũa, hơn nữa chiếc đũa sẽ lựa chọn phù thủy có sức hấp dẫn với nó nhất.

Mặc dù ban đầu mọi người hoàn toàn chống đối cách chế tạo đũa phép có thể nói là đột phá này, nhưng rất nhanh con người đã phát hiện ra sự thực: Đũa phép của Ollivander xuất sắc hơn bất kì loại đũa phép nào khác.

"Đặt làm đũa phép riêng? Xem ra cũng chỉ có thể làm như vậy thôi."

Ollivander nhíu mày, mặc dù có chút không đồng ý, nhưng hiện nay xem ra cũng chỉ còn cách này thôi. Dù sao thì tấm biển hiệu được truyền thừa lâu đời của gia tộc Ollivander không thể xuất hiện tì vết trong tay ông được, chỉ có điều còn có một vấn đề.

"Chất liệu đũa phép tôi đã nghĩ đến một vài sự lựa chọn, nhưng cụ Dumbledore à, ruột đũa nên dùng cái gì đây?"

"Một sợi tóc."

"Tóc của cháu."

Giọng của cụ Dumbledore và Alina gần như đồng thời vang lên.

Ollivander suy nghĩ cẩn thận, rồi khoát tay, nói một cách nghiêm túc.

"Không được. Nếu như tôi không đoán nhầm, vị tiểu thư Alina Kaslana này chắc là có một nửa huyết thống Veela phải không? Chất liệu pháp thuật ẩn chứa trong tóc của cô bé không đủ để cấu tạo nên một chiếc đũa phép mạnh mẽ."

"Cô bé không cần đến một chiếc đũa phép quá mức mạnh mẽ." Cụ Dumbledore lắc đầu, "Sức mạnh pháp thuật tiềm ẩn trong cơ thể cô bé đã đủ khiếp người rồi. Đối với cô bé thì điều quan trọng nhất là học cách khống chế ma lực, chứ không phải là theo đuổi năng lực mạnh mẽ hơn. Tôi nghĩ, điều này đối với Garrick ông chắc không phải là khó nhỉ?"

Vừa nói, cụ Dumbledore vừa vẩy đũa phép, một sợi tóc dài màu bạch kim yên lặng rớt xuống, bay vào trong tay của Ollivander.

"Ồ, nếu như hai người đã kiên quyết như vậy thì được rồi. Có điều, phải nói rõ trước, đặt làm đũa phép riêng không hề rẻ đâu nha. Về phần chất liệu, tôi kiến nghị nên chọn gỗ óc chó."

Ollivander trầm ngâm một lát, nhún vai đồng ý với vẻ bất đắc dĩ.

"Đợi đã, ôi, cháu còn có một yêu cầu... nhỏ xíu xìu xiu."

Alina cắn răng, dứt khoát nhổ mấy sợi tóc dài màu bạch kim từ trên đầu, nước mắt lưng tròng đưa tới tay Ollivander.

Ui da... Đau quá....

Sau đó, cô nhóc năn nỉ với vẻ mặt khôn khéo lấy lòng: "Ông Ollivander, có thể giúp cháu làm hai chiếc đũa phép được không? Dù sao thì cháu cũng khá là đặc biệt mà, ngộ nhỡ bị gãy mất một cái thì còn có cái dự bị."

Hai chiếc? Ollivander nhìn cô nhóc tóc bạch kim trước mặt mà thấy buồn cười. Cô nhóc này cho rằng chế tạo đũa phép là công việc thủ công đơn giản lắm sao? Ông liền lắc đầu, kiêu ngạo nói rằng:

"Mỗi cây đũa phép Ollivander đều là độc nhất vô nhị, vì vậy..."

"Khụ khụ," Cụ Dumbledore nhìn cô nhóc tóc bạch kim đang rưng rưng nước mắt, hắng giọng, "Tôi nhớ rằng trong Rừng Cấm có một quần thể Bạch Kỳ Mã sinh sống..."

"Đương nhiên rồi, để tận dụng triệt để những nguyên liệu pháp thuật quý giá, chúng tôi cũng thi thoảng sẽ dùng những chất liệu giống nhau để chế tạo đũa phép. Hãy để địa chỉ lại, một tuần sau tôi sẽ bảo cú mèo đưa tới cho cháu."

Ollivander sửa lại lời nói một cách không hề do dự, không chú ý chút nào đến thay đổi cực nhỏ trên nét mặt của cụ Dumbledore ở bên cạnh.

"Ồ? Cảm ơn Giáo sư Dumbledore, cảm ơn ông Ollivander."

Alina liên tục nói cảm ơn một cách vui sướng. Gỗ óc chó à, đó là chất liệu chế tạo đũa khá khó kiếm được, úi chà, là chất gỗ cao cấp nhất của đũa phép.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status