Quỷ đế cuồng thê: Đại tiểu thư ăn chơi trác táng

Chương 689: Đại thọ (6)


Edit: Sahara

Tức khắc, toàn bộ đại sảnh đều trở nên yên tĩnh, động tác của mọi người đều nhất trí nhìn về phía cửa đại sảnh.

Dưới ánh trăng, thiếu nữ một thân bạch y như tuyết, tóc đen nhẹ bay, diện mạo tuyệt mỹ khuynh thành được bao phủ bởi ánh trăng dịu dàng, hơi hơi toát lên vẻ tà mị, khóe môi nhẹ nhàng kéo dãn thành một độ cong nhàn nhạt.

Dù sớm biết Vân Lạc Phong của Vân gia là đệ nhất mỹ nhân của Long Nguyên Quốc, nhưng một năm cách biệt, bây giờ nhìn thấy lại một lần nữa, Vân Lạc Phong so với quá khứ cách đây một năm càng thêm tuyệt sắc động lòng người.

Khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại, tám chữ này đã không còn đủ để hình dung vẻ đẹp của Vân Lạc Phong nữa rồi.

"Phong nhi, con đến rồi à? A Tiêu đâu?"

Lão gia tử liếc mắt nhìn ra phía sau Vân Lạc Phong, nhưng lại không thấy bóng dáng của Vân Tiêu đâu, ông hơi hơi nhíu mày không vui.

Dựa theo tính tình của tên tiểu tử Vân Tiêu kia, hẳn là nên thủ hộ bên cạnh cháu gái bảo bối nhà mình, một tấc cũng không rời mới đúng. Nhưng hiện giờ nó lại không có ở đây, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Vân Lạc Phong liếc mắt một cái đã nhìn ra được sự lo lắng của gia gia nhà mình, liền cong cong khóe môi lên, nói: "hiện tại chàng ấy có việc phải rời đi trong chốc lát, rất nhanh thì sẽ quay lại mừng thọ cho gia gia ngay thôi!"

"Nếu đã như vậy, vậy thì cứ bắt đầu tiệc mừng thọ đi thôi!"

Lão gia tử cũng không truy vấn đến cùng, phân phó cho mọi người ngồi xuống, rồi ông phất phất tay áo đi về hướng thủ tọa.

Tiệc mừng thọ rất nhanh đã được khai tiệc dưới không khí náo nhiệt.

Vô số nha hoàn, gia đinh bưng những món ngon đủ mọi hương sắc chậm rãi đi lên.

Lúc này, Liễu thừa tướng lại chẳng có tâm tình nào mà thưởng thức mỹ vị, ông ta đang đứng ngồi không yên, lòng như lửa đốt.

Đúng lúc này, ông ta bỗng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trong số những gã sai vặt bưng thức ăn lên, khiến cho ông ta vô cùng khiếp sợ mà nhảy dựng lên.

"Ngài... Ngài là môn chủ của linh môn!"

Năm đó, lúc còn chưa được đề bạc làm thừa tướng, có một lần, ông ta được giao cho nhiệm vụ thay thế tiên hoàng đến Linh Môn hội báo tình hình của Long Nguyên Quốc, cũng chính nhờ vào lần đó mà ông ta may mắn được gặp mặt môn chủ của Linh Môn.

Nhưng mà hiện giờ, đường đường là môn chủ của Linh Môn lại trở thành một gã sai vặt trong Vân gia?

"Môn chủ Linh Môn? Chính là Linh Môn đứng sau lưng Long Nguyên Quốc đó sao? Tại sao môn chủ Linh Môn lại đến nơi này làm một tên sai vặt chứ?"

"Liễu thừa tướng! Ngài chắc chắn bản thân không có nhìn lầm đó chứ?"

Tại Long Khiếu Đại Lục này, rất nhiều bình dân bá tánh vẫn cho rằng hoàng quyền là lớn nhất, lại không biết rằng, phía sau hoàng quyền, còn có những thế lực càng cường đại hơn!

Tuy nhiên, hôm nay, người đến tham gia tiệc mừng thọ của lão gia tử há lại là những bá tánh bình thường?

Bằng vào nhãn lực của bọn họ, làm sao mà không nhìn thấy được sự tồn tại của môn chủ Linh Môn.

Ngay cả Vân Lạc Phong cũng nhìn tên môn chủ Linh Môn kia nhiều hơn một cái liếc mắt.

Hình như là từ lúc tên môn chủ Linh Môn này cam tâm đến Vân gia làm một tên sai vặt mặc người sai sử, Vân Lạc Phong cô đã quên mất sự tồn tại của hắn ta rồi....

"Khụ khụ!" lão gia tử ho khan hai tiếng, sao đó cất giọng nói oang oang: "ánh mắt các vị xác thật là không tệ! Đây quả thật là môn chủ của Linh Môn, hắn đến Vân gia ta làm công việc sai vặt này đã hơn một năm rồi!"

Ầm!

Như là một đạo sấm sét đánh thẳng xuống ngay đỉnh đầu của mỗi người ở đây, ánh mắt của mọi người tức thì đều dại ra, kinh ngạc mà nhìn về phía lão gia tử.

Môn chủ của Linh Môn, thật sự đến Vân gia làm tên sai vặt?

Trời ạ! Có thể khiến môn chủ Linh Môn cam tâm tình nguyện đến Vân gia làm một tên sai vặt, rốt cuộc thì thế lực của Vân tướng quân đã cường hãn đến mức độ nào rồi?

Con ngươi của Liễu thừa tướng khẽ đảo, ý tưởng liên hôn cùng với Vân gia trong lòng càng thêm được củng cố.

"Tướng quân đại nhân!"

Ông ta ổn định tinh thần, đứng dậy hướng về lão gia tử chắp nắm tay, cung kính nói: "nếu Thanh Nhã công tử đã tới rồi, vậy ta xin được đưa lên hạ lễ dành tặng cho Thanh Nhã công tử, ta...."

"Đợi đã!" lão gia tử quét ánh mắt nhàn nhạt về phía Liễu thừa tướng, nói: "chuyện lễ vật cứ để lát nữa hãy nói sau, hôm nay, ta có một việc muốn tuyên bố trước mặt mọi người!"

Nghe lão gia tử nói, Liễu thừa tướng chỉ đành im lặng ngồi xuống, dù sao chuyện tặng lễ vật cũng có rất nhiều cơ hội.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 77 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status