Quý nữ yêu kiều

Chương 124: Thiếu



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hòa Linh đột nhiên nghĩ đến Lục Hàn vô số lần núp ở trên xà nhà nói chuyện cùng nàng, nàng vốn cho là, mình che rất kín nên cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng bây giờ mình trên cao nhìn xuống mới phát hiện, căn bản cũng không phải là như vậy, bây giờ góc độ của nàng, hẳn là có thể nhìn rất rõ ràng. Nghĩ đến Lục Hàn trong ngày thường đều nhìn thấy mình, nàng lập tức đỏ mặt, chỉ hận không thể bóp chết Lục Hàn cái tên quỷ ranh ma này!

Thật là một tên xấu xa!

Sở Vân không biết Hòa Linh đến tột cùng là sao, thế nào mặt một lát lại hồng một lát lại trắng, nhưng y ngược lại cũng không vọng động, chỉ lẳng lặng chờ ở chỗ này!

Người phụ nữ lớn tuổi nằm phía dưới đó, chính là di mẫu của Triệu Uyển Oánh, nghĩ tới đây, Sở Vân nhìn mấy lần, ngay sau đó mở to mắt!

"Thùng thùng!" Tiếng gõ cửa vang lên, tại phòng ngoài nha hoàn qua mở cửa, xác định người tới chính là Tạ Thừa Tướng, Hòa Linh lập tức lên tinh thần, nàng nhìn Sở Vân một cái, hai người đề phòng. Hòa Linh vốn là núp ở chỗ Tạ phu nhân, vì cảm thấy bên này tất nhiên sẽ không có người, mà một Tạ phu nhân không đủ gây sợ hãi, nhưng hẳn là không nghĩ, Tạ Thừa Tướng lại vào lúc này đã tới!

Nghe nói Tạ Thừa Tướng tới đây, Tạ phu nhân liền vội vàng đứng lên, nhìn nét mặt bà cũng rất ngạc nhiên!

"Tướng công, người qua đây, nhanh, thiếp giúp người thay quần áo nghỉ ngơi!" Hết sức săn sóc!

Tạ Thừa Tướng nét mặt không có một chút tươi cười, nói: "Ta có lời muốn nói với bà, ngồi đi!" Nhất phái lãnh khốc. Hoàn toàn không như là một đôi vợ chồng!

Tạ phu nhân nhất thời sắc mặt xụ xuống, bà cắn môi, ngay sau đó hòa hoãn một cái tâm tình nói: "Tướng công muộn như vậy tới đây, chẳng lẽ chỉ là vì tìm ta nói chuyện? Có lời gì lúc nào thì nói không được, nhất định phải khuya khoắt kêu người dậy. Ngài thật đúng là săn sóc!" Trong giọng điệu này mang theo giễu cợt, cũng không phải tốt như vậy rồi!

Tạ Thừa Tướng trách cứ: "Ta giữa ban ngày công vụ bề bộn, bà cho rằng ta giống như bà, cái gì cũng không cần làm sao! Cái nhà này, nếu như bà trông nom không được, ta tự sẽ tìm người khác để ý tới, bà suy nghĩ cho ta một chút!" Giọng nói hết sức nặng, vừa nói như vậy, Tạ phu nhân sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đều là không biết nói cái gì cho phải, hồi lâu nói: "Ngài đây là phát hỏa cái gì, ta cũng chỉ là nhớ lại những thứ tiểu tiện nhân kia, mới có hơi tức giận thôi, kia bang hạ cửu lưu, cũng không biết thật tốt chăm soc cho người, nam tử nhà, ở đâu là......" Liền nói úp úp mở mở.

Tạ Thừa Tướng không muốn nghe những thứ này, cắt đứt nói: "Ta có chính sự, người kia chút vô dụng khỏi cần nói, về phần nói những thứ khác, ta tự sẽ bảo trọng thân thể của chính ta, ta đây loại tuổi này, bà cho rằng ta còn để ý những thứ chuyện nam nữ kia? Cũng chỉ là tìm một chỗ nghỉ ngơi thôi!"

Tạ phu nhân lập tức: "Vậy ta đây trong cũng có thể nghỉ ngơi!"

Tạ Thừa Tướng cười lạnh nói: "Chỗ này của bà cũng có thể nghỉ ngơi? Ta mỗi lần tới, bà đều muốn dây dưa, ta làm sao có thể nghỉ ngơi. Không nói cái này, nếu là không được chuyện kia, ngươi lại muốn nói chuyện nhà, thật sự là để cho ta phiền muộn."

Những lời này, nói Tạ phu nhân ấm ức.

Tạ Thừa Tướng tiếp tục nói: "Ta hôm nay nghe được hoàng thượng bên kia truyền tới một tin tức, hoàng thượng đại khái sẽ ở sang năm đầu mùa xuân tuyển tú!"

Tạ phu nhân ngẩn ra, "Tuyển tú? Hoàng đế tuổi như vậy, còn...... Được không?"

Thế nào người lớn tuổi như vậy còn có cái nhu cầu này, mà lão gia nhà bọn họ lại không!

Tạ phu nhân những thứ này cũng viết ở trên mặt, Tạ Thừa Tướng thẹn quá thành giận: "Người cái này là nét mặt gì, bây giờ nơi nào là lúc muốn những thứ vô dụng kia. Lại nói hoàng thượng có không có cần cái này, không phải ta và bà có thể để ý đấy! Chúng ta chỉ cần biết rằng, có thể từ trong được cái gì là được!"

Tạ phu nhân không hiểu!

"Bà khuyên Tư Nồng một chút, ý định của ta cho nó vào cung!" Tạ Thừa Tướng đem lấy ý tưởng chính mình nói ra!

Tạ phu nhân lập tức sợ ngây người, 1 hồi lâu, bà giọng nói lanh lảnh cả giận nói: "Không được! Nữ nhi của ta không thể gả cho một lão già, ta cho ông biết, không được!"

"Ta không phải trưng cầu ý kiến của bà, ta bảo bà đi làm. Nếu như bà làm không được, như vậy thì vĩnh viễn sẽ không phải xuất hiện ở trước mặt của ta. Ta sẽ không hưu (ly hôn) bà, hưu bà, Cẩn Chi không mặt mũi làm người, nhưng bà lặng yên không tiếng động chết vẫn là không có vấn đề." Tạ Thừa Tướng hết sức ác độc.

Tạ phu nhân lập tức ngồi ở trên ghế, kinh ngạc đến ngây người nhìn ông, rơi lệ: "Ông...ông, ông thật nhẫn tâm! Tư nồng là nữ nhi ông từ nhỏ nuông chiều! Làm sao ông có thể độc ác gả con bé vào trong cung, nếu như hoàng thượng chết rồi, Tư Nồng của chúng ta làm thế nào! Con bé còn xuân xanh a!"

Tạ Thừa Tướng cả giận nói: "Ta cũng không muốn vậy. Nhưng bà liền không nghĩ lại, nếu như Tư Nồng không vào cung, chúng ta nên như thế nào! Tạ gia chúng ta ba đời làm tướng, đã vì hoàng gia không chỗ để dung! Mà bây giờ, chẳng lẽ bà không có cảm giác được sao! Đi vào trong phủ của chúng ta trải qua chuyện càng phát nhiều, phạm sai lầm cũng càng nhiều, chỗ tối không biết có bao nhiêu đôi mắt nhìn chúng ta, lòng tốt của ngoại tôn nữ Triệu Uyển Oánh của bà trêu chọc Đổ Thừa Vân Phong cũng đang hại chúng ta! Chỉ cần có một chút xíu vấn đề, khai ra Tạ gia sẽ gây đại họa! Nhưng Tư Nồng vào cung lại khác! Tạ gia chúng ta vài chục năm nay còn không có một cô nương vào cung, nếu như Tư Nồng vào cung, ý nghĩa lại khác."

Tạ Thừa Tướng mặc dù trong lòng giận, không muốn nhiều lời, nhưng nếu như không nói nhiều, lại sợ phụ nhân này không hiểu chuyện hư chuyện lớn của ông, chỉ đành phải giải thích, "Ta lặng lẽ mua được tin tức qua ngự y rồi, thân thể hoàng thượng còn cường tráng, sống mười năm tám năm là không có vấn đề, Thành Tổ Hoàng đế, năm đó chính là trăm tuổi lão nhân, hoàng thượng giống nhau cũng không có gì không được! Nếu như còn có mấy chục năm sống tốt, Tư Nồng chúng ta vào cung lại có cái gì không thỏa đáng, nếu như sinh hoàng tử, bà có nghĩ tới, lấy thế lực nhà của chúng ta, đứa trẻ này còn có thể không lên Đại Bảo?"

Tạ phu nhân kinh ngạc nhìn Tạ Thừa Tướng, ngơ ngác lặp lại lời của y: "hài tử của Tư Nồng, có thể trở thành Hoàng đế?"

Tạ Thừa Tướng gật đầu: "Đương nhiên có thể. Khiến Tư Nồng vào cung, thứ nhất cũng là an lòng của chúng ta, kiềm chế hoàng thượng; thứ hai, cũng là vì tương lai của chúng ta suy nghĩ, bà suy nghĩ kỹ một chút, nếu như Hoàng đế băng hà, hài tử của Tu Nồng trở thành Hoàng đế, mà Tư Nồng trở thành Hoàng thái hậu, chúng ta là tôn quý bực nào!"

Tạ phu nhân lập tức liền bị cảnh tượng như vậy mê hoặc, có điều bà nhiều lần xác nhận nói: "Thật có thể sao?"

"Có ta ở đây, vì sao không thể! Bà cố gắng khuyên Tư Nồng, không cần nhớ những thứ kia có được hay không, Lục Hàn cũng tốt, nhưng y nếu như không để ý tư nồng, Tư Nồng chúng ta gả đi lại có cái gì tốt! Hơn nữa, bên ngoài bây giờ lời đồn đãi người này thích trai đẹp! Chẳng lẽ Tư Nồng gả đi làm quả phụ? Vạn không có chuyện như vậy!" Tạ Thừa Tướng biết được tâm tư của nữ nhi, thế nhưng ông lại cũng không tính giúp Tạ Tư Nồng tranh thủ. Lục Hàn được hoàng thượng sủng ái, tuy nhiên hắn không xứng với nữ nhi nhà ông, nữ nhi nhà ông, nên vì Tạ gia xuất lực!

"Vậy...... Ta thử một chút!" Tạ phu nhân rốt cuộc nói như vậy!

"Không phải thử một chút, là nhất định phải làm được, ta không muốn nghe con bé gây chuyện, bà là mẫu thân, những chuyện này, bà xử lý tốt! Ngày mai ta sẽ tìm ma ma tới dạy con bé, ta sẽ khiến con bé trở thành người hoàng thượng thích nhất!" Tạ Thừa Tướng lời thề son sắt!

Hoàng thượng thích loại gì, bọn họ nhìn nhiều năm như vậy, cũng đều hiểu, chỉ cần hợp ý, cộng thêm bọn họ gia thế hiển hách, Tư Nồng tuyệt đối sẽ không có vấn đề!

Sáng hôm sau!

Thừa dịp trời tờ mờ sáng, Sở Vân mang theo Hòa Linh rời đi phủ Thừa Tướng, núp ở trong phủ Thừa tướng, quả nhiên là hết sức an toàn, bọn họ trang phục thành một đôi vợ chồng già, thuận lợi ra khỏi thành, nói cho cùng, là nhờ Từ Trọng Xuân kỹ thuật dịch dung giỏi, lần này hai người không trì hoãn, ra roi thúc ngựa, hai ngày đã chạy tới Trúc Sơn, chờ đến Trúc Sơn, Từ Trọng Xuân cùng Xảo Âm còn chưa tới, theo chân hành trình của bọn họ, bọn họ ở phía sau cũng là bình thường!

Hòa Linh dịch dung ở bên ngoài, tóm lại là thập nhị vạn phần không dễ dàng, trở lại Trúc Sơn biệt viện, cảm giác lại khác!

Xảo Nguyệt thấy tiểu thư nhà mình trở lại, vui mừng nhảy lên.

Hòa Linh phân phó nói: "Chuẩn bị nước, ta muốn rửa mặt, khác, mấy ngày này vẫn tốt chứ?"

Xảo Nguyệt quay trở lại nói, bên này dĩ nhiên là tất cả đều không có vấn đề gì, có điều tiểu thư trước nói đại khái sẽ ở bên ngoài nghỉ ngơi một tháng, cũng không nghĩ, ngược lại cũng không lâu, tám ngày đã trở về!

Xảo Nguyệt phục vụ Hòa Linh rửa mặt, tất cả đều thu thập xong, nàng mặc áo khoác đỏ thẫm, xếp chân ngồi ở trên giường sưởi, bên này Trúc Sơn biệt viện, dùng cũng không phải giường đệm, mà là giường sưởi, Hòa Linh ngồi ở trên giường sưởi ấm áp, cảm thấy lúc trời lạnh thời nên ngủ ở chỗ như thế, vả lại thoải mái!

"Xảo Âm tỷ tỷ còn chưa có trở lại!" Xảo Nguyệt có mấy phần lo lắng, Hòa Linh nhìn nàng như vậy, an ủi: "Không có chuyện gì, bên người nàng có Từ tiên sinh, vạn không có chuyện gì! Ông ấy vả lại tinh lắm!"

Đúng là tình huống như vậy, có điều có lúc sâu xa bên trong tự có định số, Hòa Linh cảm thấy, có lúc tận cùng của cái khổ tất đến ngày sung sướng là nói chính nàng! Kiếp trước thời điểm, nàng chuyện gì cũng xui xẻo, cuối cùng còn chết như vậy, nhưng bây giờ nhìn lại, sống lại trở về, nàng giống như luôn là có vận tốt làm bạn, không chỉ có may mắn, còn có quý nhân! Giống như là Đổ Thừa Vân Phong, giống như là Từ Trọng Xuân, có lẽ là kiếp trước kết duyên phận, nhưng tóm lại là có người giúp một tay, hơn nữa, vận số đỉnh

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.4 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status