Sát vương

Chương 396: Kiếm thần


Hai tên đệ tử này đều là tu vi kiếm sư cấp cao, thực lực so với sư môn Huynh Hoàng hiện đang giữ chức trưởng môn cung tương xứng.

Màu máu tươi và màu lam cùng lóe lên, hai tên đệ này khắc tâm thân thủ khác nhau, một tên bị đông cứng sau đó thành khối băng, sau đó đổ nằm ra mặt đất.

- Loại người sát nhân như ngươi thủ pháp còn tàn độc hơn ta, cho ngươi đoạt lấy toàn bộ danh tiếng đấy.
Đường Tiêu hơi có chút bất mất nói với Vi Liên một câu.

- Hôm nào ngươi muốn học ta sẽ đem Huyền băng tiến trả cho ngươi rồi đi.
Vi Liên cười trả lời Đường Tiêu.

- Thế thì không cần.
Đường Tiêu đang nói chuyện đồng thời Hồng Viêm kiếm quay đầu, hướng đâm tới Đàm Sâm.

Đàm Sâm nhận ra Hồng Viêm, căn bản không dám lãnh đạm, toàn thân vội vàng lui ra phía dưới. Phi kiếm bên người cũng lập tức hướng ra đỡ lấy Hồng Viêm đang phóng qua, hai kiếm giao nhau linh kiếm bên trong Hồng Viêm có vẻ không chịu đựng nổi gào thét lên.

Tuy kiếm linh của Hồng Viêm so với kiếm linh của Đàm Sâm mạnh hơn nhiều, nhưng người cầm kiếm tu vi lại cách nhau xa như thế, cơ bản là dựa vào năng lực của linh kiếm, có thể đối chọi được với đối phương bảo hộ kiếm thánh và phi kiếm tăng cường kiếm quyết, cái này quả thực có chút khó khăn.


Một chiêu sau đó, Hồng Viêm chật vật trở về bên cạnh Đường Tiêu, kêu o o kì lạ, hiển nhiên là bị thương rồi vô cùng ủy khuất, thể hiện với chủ nhân sự bất mãn.

- Tôn sư đệ không đem hết sức lực, trận chiến này đánh không hay.
Vi Liên thấy vậy bèn lắc đầu, thế tay vừa biến đổi một vành ánh sáng vàng của lá bùa xuất hiện trong tay nàng.

Vi Liên rõ ràng là sử dụng lá bùa là nghề, người này kiếp trước không quen phi kiếm, tự mình vẽ nên nhiều lá bùa như vậy, trước đó dùng Huyền băng tiến thì rất bình thường, còn lần này lấy ra một tờ mang đầy ánh sáng tơ vàng, phẩm giá xem ra mạnh hơn so với những lá bùa cấp thấp lúc trước.

Đường Tiêu nge lời của Vi Liên mà hừ lạnh lùng một tiếng, lần nữ phóng ra Hồng Viêm hướng đâm về phía Đàm Sâm, cùng đấu với thanh phi kiếm lục sắc của Đàm Sâm vài chiêu, nhưng rất nhanh liền bị Đàm Sâm đánh cho quay trở lại.

Vi Liên thừa dịp Đường Tiêu cùng đàm sâm đấu kiếm, trong miệng niệm từ, khẩu khuyết niệm xong, lá bùa trong tay lập tức hóa thành tro bụi, một hồi ánh sáng màu xanh hiện ra. Một con rắn màu xanhđột nhiên thoát ra từ trong đám tro bụi lá bùa, mở miệng kêu một tiếng rồi hướng lao đến Đàm Sâm.

- Vi Liên sư tỷ thì ra là chơi rắn đấy.
Đường Tiêu nhìn lén tro bụi của lá bùa trong tay Đường Tiêu, suy nghĩ loại phụ nữ này phân nửa là tự mình vẽ, nhưng có thể vẽ ra uy lực cực lớn, trong nội tâm cũng thêm vài phần kính nể, chỉ là không biểu hiện ra ngoài lời nói.

- Đây là một con rồng nhỏ được không? Rắn có khứu giác tìm người.
Vi Liên cãi lại Đường Tiêu một câu.

Đàm Sâm vừa rồi cùng đấu kiếm với Hồng Viêm xong, lập tức kiểm tra được thực lực của Đường Tiêu, liền rất kinh ngạc. Người này chỉ có cấp tu vi kiếm sư cấp cao, sao lại có cơ duyên đạt được thanh kiếm Hồng Viêm nổi danh này được. Rõ ràng đám khoa trương giết người mình. Hơn nữa hai người bọn chúng vừa đánh vừa nói chuyện, trong lời nói mình nghe ra bài trí giống như kiếm thánh gì đó.

Sư đệ của hắn cũng đồng dạng, Đàm Sâm ngay lập tức sinh ra giết người đoạt bảo. Nhưng khi tiểu long băng tinh của Vi Liên tấn công tới, Đàm Sâm không dám khinh thường, lập tức chỉ huy phi kiếm bên người chém về phía tiểu long.

Bổ bổ chém chém một hồi, tiểu long băng tinh còn chưa kịp đến bên cạnh Đàm Sâm đã bị phi kiếm của ông ta chém cho vỡ thành bao nhiêu mảnh màu xanh, rơi đầy xuống mặt đất.

- Ngươi giữ gìn thực lực, đánh như thế không tốt, đánh không được hắn ta làm sao đây, bỏ các tỷ muội mà trốn chạy khỏi chết sao?
Vi Liên sắc mặt trắng bệch lui về phía sau Đường Tiêu, giống như bị trọng thương vậy.

- Ngươi sẽ không nói cho ta biết đây chính là thực lực của cô chứ? Như thế này mà nói cùng ta liên thủ có thể đánh được hắn?
Đường Tiêu cũng kinh ngạc hiệu quả ra tay về sau của Vi Liên.

Đường Tiêu cũng không có giấu thực lực, nhưng đánh tay bằng tử thần chưa được quen, hơn nữa chạy không nhìn thấy rồi, mặt khác suy nghĩ của hắn cũng không thể nhất định cường hóa vào giai đoạn này, không thể dễ dàng sử dụng được. Xảy ra bạo thể cũng không phải là thú vị. Mặc dù bây giờ Đường Tiêu có thể ngưng khí hóa điêu, lực tấn công tăng lên, nhưng khi dùng Hồng Viêm làm vũ khí, khi kiếm sư đối kháng với kiếm thánh cũng không phát huy nhiều tác dụng. Lúc trước hắn tu luyện thành thục nhất là luyện yêu Đại Thủ Ấn, trước khi mất đi Luyện Yêu Thối Ma Hồ căn bản là không thể ngưng tụ đi ra được.

Đương nhiên, luyện yêu Đại Thủ Ấn căn bản không có tác dụng khi đối phó với võ giả Địa Nguyên cấp bốn thì, kiếm thánh của Huyền Vũ đại lục cũng thế.

Cho nên Đường Tiêu ngược lại không hề giấu thực lực, nhưng lại trông mong thực lực mà Vi Liên che giấu có thể tạo nên bất ngờ gì. Nhưng không nghĩ rằng cô ta trước mặt thánh kiếm không chịu nổi một đòn kích.

- Ta nói là ta rất mạnh sao? Mỗi lần không phải là ngươi xông phía trước còn ta đánh lén phía sau sao?
Vi Liên lập tức hỏi Đường Tiêu mấy câu.

- Hai người các ngươi! Đi chết đi!
Đàm Sâm vốn tưởng gặp hai cao thủ cho nên lời nói vẫn kìm chế để giữ chừng mực, thậm chí khiến cho mình mất mặt trước mặt chúng đệ Tinh Hoàng Tông. Không ngờ đối phương hai kẻ tu vi thấp như thế, điều này khiến cho hắn giận giữ. Lúc này đột nhiên dốc toàn lực tấn công hòng lấy lại thể diện.

- Muốn tìm cái chết sao?
Ý tưởng còn trên người Đường Tiêu đột nhiên bay ra, rất uy vũ hóa thành pho tượng tuyết khổng lồ cũng xông lên giữa không trung.

Ý niệm vừa ra, trời đất biến sắc, trong vòng trăm trượng, tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực uy hiếp của nó.

Át chủ bài duy nhất của Đường Tiêu lúc này đó là dùng cái ý niệm này lừa gạt mọi người, dọa cho một trận rồi tính.

Nếu như dọa không được, chỉ có thể chạy trốn.

Đương nhiên, còn có một con át chủ bài cuối cùng đó chính là Hồng Viêm tự nổ tung, uy lực phát nổ của Hồng Viêm có thể hủy diệt tất cả chớp nhoáng.

Nhưng cái này cũng rất đau đớn.

- Kiếm thần.
Đàm Sâm rốt cuộc cũng cảm nhận được ý niệm mạnh mẽ, bất chợt hít một hơi khí lạnh. Đương nhiên hắn biết Đường Tiêu hiện tại căn bản không có cách nào sử dụng lực ý niệm, chỉ là lấy ra để hù dọa người mà thôi.

- Đi!

Vi Liên ngược lại nhân cơ hội này, bàn tay khẽ nâng lên, lại một lá bùa nữa hóa thành tro bụi, một đường ánh sáng màu lam phóng tới, lập tức hình thành một khối băng đập vào cương khí hộ thể bên ngoài Đàm Sâm, một tia tiểu lam sắc thấm vào trong cương khí hộ thể của hắn.

Tờ giấy phù này phát ra phát thuật rõ ràng còn lợi hại hơn Huyền băng tiền nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status