Siêu cấp gen thần

Chương 141: Hẹn

Translator: Nguyetmai

"Không ngờ tên nhóc gian lận kia lại đỗ vào Hắc Ưng, hay là năm nay trường hạ thấp tiêu chuẩn nhỉ?" Kỷ Yên Nhiên vừa đi vừa nghĩ, hoàn toàn không hề liên tưởng Hàn Sâm và Bạn Gái Tôi Là Kỷ Yên Nhiên lại với nhau.

Theo ấn tượng của cô, Hàn Sâm là một kẻ gian lận, hoàn toàn không dính dáng gì tới cao thủ chân chính, càng không thể nào là người nọ được.

Kỷ Yên Nhiên đi ở phía trước, không bao lâu sau lại thấy Hàn Sâm đi lên, cô lập tức nhíu mày nhìn hắn: "Cậu định làm gì đấy?"

"Tôi về phòng, chứ không lẽ lại theo dõi chị chắc?" Hàn Sâm trợn mắt nói.

"Cậu ở hệ nào? Phòng cậu ở đâu?" Đương nhiên là Kỷ Yên Nhiên không tin rồi.

"Hệ bắn cung, phòng 304 khu E10." Hàn Sâm mỉm cười đáp lại.

Nụ cười trên mặt Kỷ Yên Nhiên cứng lại, dãy ký túc của Hàn Sâm đúng là ở gần đây, hơn nữa còn nằm ngay phía sau dãy của cô.

"Hệ bắn cung à, chẳng trách lại đỗ vào trường quân đội Hắc Ưng, chơi game thì gian lận, đến cả nhập học cũng phải đi đường vòng mới đỗ được." Kỷ Yên Nhiên bĩu môi nói.

"Có ai lại đối xử với bạn trai như chị không?" Hàn Sâm bất đắc dĩ nói.

"Chờ cậu có bản lĩnh thắng được tôi đi rồi hãy nói câu này, đồ gian lận." Kỷ Yên Nhiên lại bĩu môi nói.

"Thắng chị thì đơn giản thôi, bây giờ cũng được." Hàn Sâm bị cái câu đồ gian lận của cô làm cho khó chịu.

"Lại muốn gian lận chứ gì?" Kỷ Yên Nhiên khinh thường.

Hàn Sâm hết nói nổi: "Chị nói tôi gian lận, tôi chứng mình thì chị lại không tin, thế rốt cuộc là chị muốn gì chứ?"

"Cậu phải có bản lĩnh thật thì mới được, ngày mai chúng ta cùng dùng máy huấn luyện 3D chuyên nghiệp của trường để đấu." Kỷ Yên Nhiên nói như thể đã biết thừa Hàn Sâm sẽ làm vậy.

"Được thôi, đưa số của chị cho tôi, mai tôi sẽ gọi." Hàn Sâm cười nói.

Kỷ Yên Nhiên nguýt dài: "Mơ đi nhé, muốn nhân cơ hội để lấy số của tôi chứ gì, 3 giờ chiều mai tôi sẽ chờ cậu ở phòng 138 của khu hệ thống 3D số 16, có giỏi thì cứ tới đi."

"Được, tôi chắc chắn sẽ tới, chờ làm bạn gái của tôi đi." Hàn Sâm cười nói.

"Hừ!" Kỷ Yên Nhiên chẳng buồn để ý đến Hàn Sâm nữa, xoay người bước đi thật nhanh.

Chiều hôm sau, lúc Hàn Sâm đang định đi thì đột nhiên nhận được lệnh của Tần Huyên, bảo hắn lập tức đến thành bảo hộ Cương Giáp, có nhiệm vụ quan trọng.

Hàn Sâm đành phải bỏ qua cuộc hẹn kia, dịch chuyển vào thành bảo hộ Cương Giáp.

Tuy rằng hắn rất muốn báo cho Kỷ Yên Nhiên một câu, nhưng Kỷ Yên Nhiên căn bản không cho hắn số liên lạc, có muốn báo cũng không được.

3 giờ chiều, Kỷ Yên Nhiên đến chỗ hẹn, kết quả chẳng thấy ma nào, trong lòng lại càng khẳng định Hàn Sâm là kẻ gian lận.

Hai ngày sau, lúc Hàn Sâm quay về thì cũng không thể liên lạc với Kỷ Yên Nhiên được, hắn cũng chẳng để tâm lắm, mỗi ngày vẫn tiếp tục học tập và rèn luyện theo kế hoạch của mình.

"Mọi người giữ im lặng, anh có việc cần thông báo."

Chủ tịch Béo vừa tập luyện cách điều khiển chiến giáp trên máy 3D vừa nói.

Nhưng những người khác vẫn cứ mạnh ai nấy chơi, chủ tịch Béo buồn bực nói: "Mấy ngày nữa là cúp Tinh Vũ bắt đầu rồi, chúng ta ít nhiều gì cũng là câu lạc bộ chiến giáp, vẫn phải tham gia thi đấu chiến giáp, chỗ này là các hạng mục chiến đấu liên quan đến chiến giáp, mọi người thảo luận xem chúng ta nên ghi danh tham gia hạng mục nào."

"Anh là chủ tịch, anh quyết định là được rồi." Lữ Mông đáp qua quýt.

Hai mắt của Trương Dương sáng rực lên: "Đương nhiên là ghi danh tất cả rồi."

"Chúng ta chỉ có mấy mống, nếu ghi danh đủ hết thì đào đâu ra người?" Vương Manh Manh chớp mắt nói.

"Hơn nữa bọn mình là chiến giáp hạng nặng, rất nhiều hạng mục chắc chắn không thể bằng người bên câu lạc bộ chiến giáp rồi." Lý Trân Trân bồi thêm.

Vương Thuần cũng nói vào: "Mấy mục dạng vật lộn thì chúng ta không tham gia được rồi, đặc biệt là hạng mục đấu đội năm x năm đó, chúng ta căn bản có tập đâu, thua xa câu lạc bộ chiến giáp ấy chứ."

"Như thế mới có tính khiêu chiến chứ, chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng thì nhất định sẽ giành được thắng lợi." Trương Dương cũng nói với vẻ kiên định và tự tin.

Chủ tịch Béo nhìn về phía Vương Manh Manh với vẻ khó xử: "Thế rốt cuộc là báo cái nào đây?"

Vương Manh Manh quay sang hỏi Hàn Sâm đang nghiên cứu tài liệu: "Đàn anh, anh nói xem mình nên ghi danh mục nào đây?"

"Giành được giải quán quân cúp Tinh Vũ đó thì được cái gì à?" Hàn Sâm nghĩ một lúc rồi hỏi.

Khỉ Gầy vội nói: "Đương nhiên là có rồi, phần thưởng mỗi mục đều khác nhau, top 3 đều có phần thưởng riêng, quán quân được thưởng nhiều nhất, như kiểu đấu đội năm x năm ấy, nếu giành được giải quán quân thì năm người tham gia mỗi người được một bộ chiến giáp series Tinh Thú, giá thị trường phải hơn cả triệu đấy. Nếu như có thể giành được giải quán quân môn đấu vật hạng mục cá nhân thì phần thưởng còn to hơn nữa cơ, đó là một bộ chiến giáp mới nhất của series Tinh Hoàng, giá hơn mười triệu cơ."

"Top 3 của mỗi môn đều có phần thưởng à, thế thì chúng ta có thể thử chơi lớn một lần xem sao. Tranh thủ xem có vào nổi top 3 hay không, dù không vào được thì cũng có một cơ hội rèn luyện, quan trọng là tham dự cho có mà thôi." Chủ tịch Béo nói.

"Thế đăng ký hết đi." Hàn Sâm nghe phần thưởng nhiều như thế, lại là tập đoàn Tinh Vũ bỏ tiền, nếu không lấy thì phí của trời, cứ tranh thủ thử một lần xem sao.

"Đăng ký hết thật à?" Chủ tịch Béo lại nhìn sang Vương Manh Manh.

"Đàn anh bảo đăng ký hết thì cứ đăng ký đi." Vương Manh Manh nghĩ một lúc rồi hỏi: "Thời gian thi đấu có trùng nhau không nhỉ? Một người có thể tham gia tất cả các môn được không?"

Chủ tịch Béo nhìn bảng chia giờ thi đấu: "Ngoại trừ hạng mục cá nhân ra thì mấy loại khác đều OK hết, bọn mình chia ra tham gia hạng mục đó là được."

"Quyết định thế đi, chuyện ghi danh giao hết cho anh nhé." Vương Mạnh Manh cười nói.

"Manh Manh, làm thế có được không? Câu lạc bộ của bọn mình có mỗi mấy mống, mà toàn là người mới vừa gia nhập thôi, đến lúc đó thua trắng thì ngượng lắm." Lý Trân Trân nao nao.

"Không sao hết, có đàn anh ở đây thì không thua được đâu." Vương Manh Manh thật sự tin tưởng Hàn Sâm đến mức mù quáng.

Lý Trân Trân và Vương Thuần nhìn về phía Hàn Sâm với ánh mắt quái lạ, bọn họ không nhìn ra Hàn Sâm có gì lợi hại hơn những tân sinh khác mà lại khiến Vương Manh Manh sùng bái mù quáng như thế.

Các cô cũng hỏi Vương Manh Manh là tại sao lại sùng bái Hàn Sâm như thế, Vương Manh Manh chỉ nói là mình đã quen Hàn Sâm từ lâu rồi, Hàn Sâm từ bé đã vô cùng lợi hại.

Nhưng Lý Trân Trân và Vương Thuần lại thấy hoài nghi sâu sắc đối với việc này, họ chưa từng thấy Hàn Sâm có biểu hiện xuất sắc gì cho cam.

Hơn nữa, từ khi Hàn Sâm gia nhập câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng đến nay, cơ bản đều dành hết thời gian tập điều khiển mấy bộ chiến giáp hạng nặng kia, căn bản chưa từng luyện tập chiến giáp cận chiến bao giờ, thế này mà còn muốn giành được thành tích tốt thì đúng là không thực tế chút nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status