Siêu cấp gen thần

Chương 159: Một sự thật

Translator: Nguyetmai

Mà những người còn lại thì càng muốn biết Sát Cơ Màu Bạc có xuất xứ từ đâu hơn, họ cũng lên mạng tìm kiếm tất cả sản phẩm của những công ty bán chiến giáp, nhưng lại không thấy bộ Sát Cơ Màu Bạc này đâu cả.

Nhiều người suy đoán đây có thể là một bộ chiến giáp chế tạo riêng, có điều không biết là sản phẩm của công ty nào, trên Sát Cơ Màu Bạc hoàn toàn không in logo của bất kì công ty nào cả.

Cùng lúc đó, trong một văn phòng của nhà máy công nghiệp quân sự.

"Giáo sư Đường, giáo sư xem cái này đi." Lưu Trường Minh thấy giáo sư Đường tới thì vội đứng dậy mời ông ngồi xuống.

Đường Minh Tu rất có uy vọng trong giới chiến giáp, đặc biệt là ông có thành tựu cực cao ở phương viện chiến giáp sinh vật nano, series chiến giáp siêu cấp sinh vật mà nhà máy công nghiệp quân sự đang chuẩn bị quảng bá và phổ biến rộng rãi với dân chúng Liên minh này chính là sản phẩm do giáo sư Đường chịu trách nhiệm nghiên cứu và phát triển.

Sau khi Đường Minh Tu ngồi xuống thì Lưu Trường Minh lập tức mở một đoạn video, đúng là trận đấu của Hàn Sâm và Sát Cơ Màu Bạc đã được Phương Minh Toàn biên tập lại kia.

Sau khi xem xong thì Đường Minh Tu cũng phải kinh ngạc: "Đây chẳng phải bộ thí nghiệm số T9 trong phòng thí nghiệm của chúng ta à? Người đang điều khiển nó là cao thủ chiến giáp người tiến hóa ư?"

"Giáo sư Đường đúng là tinh mắt, nó chính là máy thí nghiệm số T9 của chúng ta, nhưng người điều khiển nó lại là một tân sinh năm nhất của trường quân đội Hắc Ưng, hiện tại mới có mười bảy tuổi, vẫn là một người chưa tiến hóa." Lưu Trường Minh cười nói.

"Tân sinh năm nhất của trường quân đội?" Đường Minh Tu cũng phải giật mình, sau đó lại nhìn video thật kĩ, không thể tin được đây là do một người chưa tiến hóa thao tác.

"Giáo sư Đường, đoạn video mà giáo sư đang xem chính là lần đối chiến chiến giáp cá nhân lần này, hiện tại đã tạo ra sức chú ý cực mạnh trong khắp Liên minh, bây giờ gần như học viên của trường quân đội nào cũng biết đến sự tồn tại của bộ Sát Cơ Màu Bạc này, cũng chính là máy thí nghiệm T9 của chúng ta." Lưu Trường Minh cười nói.

"Cậu muốn nhân dịp này để đẩy T10 ra thị trường à?" Đường Minh Tu lập tức hiểu ý của Lưu Trường Minh.

"Tôi cảm thấy cậu học viên này rất thích hợp để trở thành người đại diện của T10, giúp chúng ta quảng bá T10, hơn nữa chúng ta cũng phải sửa đổi ngoại hình của T10 lại một chút mới được, cứ làm cho giống ngoại hình của T9 đi, giáo sư Đường cảm thấy thế nào?" Lưu Trường Minh cũng không vòng vo nữa, nói thẳng ý đồ của mình ra.

"Tôi thì không thành vấn đề gì, nhưng cậu ta chỉ là một học viên của trường quân đội, có thể làm người phát ngôn của T10 được không?"

Đường Minh Tu lập tức nhìn Lưu Trường Minh với ánh mắt hoài nghi.

Lưu Trường Minh bật cười: "Tôi đã điều tra kĩ rồi, trùng hợp là cậu nhóc đó lại là người của tổ hành động an toàn đặc biệt."

"Người của tổ hành động an toàn đặc biệt ư?" Đường Minh Tu lại kinh ngạc lần nữa, tuổi cỡ cậu ta mà có thể gia nhập tổ hành động an toàn đặc biệt thì đúng là rất hiếm thấy.

"Đúng vậy, là lính của cô bé Tần Huyên bên nhà họ Tần đấy. Chắc giáo sư vẫn còn nhớ đúng không? Chính Tần Huyên đã đề cử Hàn Sâm gia nhập tổ hành động an toàn đặc biệt, bây giờ đang làm việc dưới trướng của cô ấy." Lưu Trường Minh cười nói.

"Hóa ra là con bé đó, giờ con bé vẫn còn đang ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất à?" Đường Minh Tu gật đầu, ông vẫn có ấn tượng sâu sắc với Tần Huyên.

"Chắc là sắp vào vùng đất được thần bảo hộ thứ hai rồi." Lưu Trường Minh đáp.

Đường Minh Tu gật đầu một cái rồi nói: "Nếu như cậu ta là do con bé Tần Huyên ấy đề cử, lại gia nhập tổ hành động an toàn đặc biệt thì chắc là không thành vấn đề rồi, cứ để cậu ta làm đại diện của T10 đi."

"Nếu giáo sư Đường đã đồng ý thì tôi có thể yên tâm mà làm rồi." Lưu Trường Minh hưng phấn nói.

Mặc dù T10 là chiến giáp sinh vật kiểu mới nhất, nhưng thật ra các tính năng của nó đều thua T9 rất nhiều, dù sao thì T9 cũng là máy thí nghiệm quân dụng, còn T10 thì lại là loại dùng dể phổ biến toàn Liên minh, sao mà sánh bằng chứ.

Đương nhiên Hàn Sâm vẫn không biết có chuyện tốt thế này tự động tìm tới cửa, lúc này hắn đang hí hửng huýt sáo, chạy tới chỗ hẹn.

Sau khi ăn mừng đến nửa đêm với bọn lão Thạch xong, Hàn Sâm thử nhắn tin cho Kỷ Yên Nhiên, không ngờ Kỷ Yên Nhiên lại trả lời, còn hẹn gặp hắn ở căn tin gần ký túc xá, cũng chính là căn tin mà Hàn Sâm hay tới nhất, nơi đó có bán nước trái cây mà hắn và Kỷ Yên Nhiên đều thích uống.

Nghĩ đến chuyện hôm nay sẽ nhận được chiến lợi phẩm là nụ hôn nồng nàn của người đẹp thì Hàn Sâm lập tức cảm thấy hưng phấn vô cùng, chân chạy băng băng, chẳng bao lâu đã tới căn tin.

Bây giờ đã là hai giờ sáng, trong căn tin chẳng còn ai cả, chỉ có một bóng lưng xinh đẹp ngồi đó, chỉ riêng bóng lưng yểu điệu kia cũng đủ khiến người ta thấy lòng mình nhộn nhạo.

Hàn Sâm chạy tới ngồi xuống đối diện Kỷ Yên Nhiên, mỉm cười nhìn cô nói: "Lần này biểu hiện của chị khá lắm, không định quỵt nợ, đúng là đáng tuyên dương."

Gương mặt của Kỷ Yên Nhiên đỏ bừng lên, nhưng cũng không nói gì, cô cắn môi mọng, đôi mắt xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm đánh giá Hàn Sâm, im lặng hẳn mười phút.

Người da mặt dày như Hàn Sâm cũng bị Kỷ Yên Nhiên nhìn đến ngượng, xấu hổ nói: "Tôi biết là mình đẹp trai nhiều người thích, nhưng chị cũng không cần nhìn tôi dữ vậy đâu, như vậy sẽ khiến tôi hiểu lầm đó."

"Hiểu lầm cái gì?" Kỷ Yên Nhiên rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện, chỉ là giọng nói có phần trách móc.

"Hiểu lầm chị muốn ăn thịt tôi." Hàn Sâm chớp chớp mắt, dáng vẻ xấu hổ.

Kỷ Yên Nhiên đỏ mặt, trừng mắt lườm Hàn Sâm rồi nói: "Có ma mới thèm ăn cậu."

"Tôi sợ chị là quỷ háo sắc đấy chứ." Hàn Sâm ra vẻ sợ sệt.

Kỷ Yên Nhiên xí một tiếng: "Cậu còn luyên thuyên nữa là tôi đi luôn đấy nhé."

"Đừng mà, có đi thì cũng phải trả tiền cược cái đã." Hàn Sâm mặt dày rướn người tới gần Kỷ Yên Nhiên, chìa mặt ra, chu môi lên nói: "Đây nè, đây nè, hôn chính xác vào nhé, không hôn môi thì không tính đâu."

Kỷ Yên Nhiên lập tức xấu hổ, mặt mày đỏ lựng lên, cô vươn tay búng cái chóc lên trán Hàn Sâm, cố ra vẻ hung hăng: "Cậu còn làm bậy nữa là tôi đi thật đấy."

"Tôi có làm gì bậy đâu, tôi chỉ lấy phần tiền cược mà đàn chị đã thua thôi mà." Hàn Sâm xoa trán, bất đắc dĩ nói.

"Muốn tôi hôn... hôn cậu... thì cũng được, nhưng cậu phải trả lời tôi vài vấn đề trước đã." Kỷ Yên Nhiên cố nén xấu hổ, nhìn thẳng vào Hàn Sâm mà hỏi, có vài chuyện cô thật sự rất muốn biết.

"Phải xem là vấn đề gì nữa, nếu có thể trả lời thì tôi nhất định sẽ trả lời, nhưng dù tôi không trả lời được thì chị cũng không được quỵt nợ đâu đấy.

Hàn Sâm tỏ thái độ kiên quyết.

"Tôi biết rồi." Gương mặt xinh đẹp của Kỷ Yên Nhiên đã đỏ bừng như lửa thiêu, cô sống bao nhiêu năm rồi mà chưa đỏ mặt nhiều như hôm nay.

"Tôi hỏi cậu, lúc chơi đối chiến 'Bàn tay của Thượng Đế' với tôi ở trên phi thuyền thì cậu có gian lận hay không?" Kỷ Yên Nhiên bình tĩnh lại, sau đó hỏi Hàn Sâm.

"Chẳng phải tôi đã nói nhiều lần lắm rồi à, tôi không gian lận." Hàn Sâm nhún vai nói.

"Thế cậu có đăng ký tài khoản trên Battle Net của trường không?" Kỷ Yên Nhiên lại hỏi tiếp.

"Có chứ."' Hàn Sâm đáp.

"Thế ID của cậu là gì?" Do dự một chút, Kỷ Yên Nhiên vẫn đỏ mặt hỏi Hàn Sâm, tim thì cứ đập thình thịch.

"Bạn Gái Tôi Là Kỷ Yên Nhiên." Hàn Sâm nói thẳng.

Mặt của Kỷ Yên Nhiên lập tức đỏ bừng lên, gắt giọng: "Sao cậu lại có thể đặt ID như thế chứ?"

"Tôi nói sự thật thôi chứ có làm gì đâu, đàn chị đúng là bạn gái của tôi mà." Hàn Sâm chớp mắt đầy ngây thơ với Kỷ Yên Nhiên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status