Siêu cấp gen

Chương 130: Sức mạnh của cấp D


"Tạ Khang Trung, gen chiến sĩ cấp D." Trần Phong thấp giọng nói ra: "Một loại gen năng lực là rồng lửa, hai cái năng lực còn lại là cái gì thì ta không biết."

"Cấp D sao..." Vương Thuần có một chút lo lắng.

"Oanh!" Một đám lửa bốc lên, trong tay của Tạ Khang Trung, có một đám lửa đang vận sức chờ phát động, theo ngón tay hắn vung vẩy, hóa thành một đầu rồng lửa to lớn hướng về phía bọn hắn đánh tới!

"Chém!" Thần Uy ra tay, thanh đao gãy trong tay mạnh mẽ chém xuống!

"Oanh!" Nhất đao lưỡng đoạn.

Ngọn lửa bị Thần Uy chém ra làm hai nửa, nhưng mà, sau khi bị thanh đao gãy chém ra làm đôi, con rồng lửa lại nhập lại với nhau như ban đầu, thế mà lại không bị ảnh hưởng một chút nào! Đây chính là uy năng của rồng lửa cấp D!

"Cẩn thận." Sắc mặt của Vương Thuần biến hóa.

"Rồng lửa sao?" Tròng mắt của Trần Phong hơi híp lại.

"Oanh!" Đao gió đủ mọi màu sắc liên tiếp bộc phát, một mạch đâm vào bên trong con rồng lửa, vầng sáng nổ tung, đủ loại năng lượng bộc phát, cứ thế mà đem con rồng lửa đánh tan.

"Xoẹt —— " Nhiệt độ nóng bỏng quét qua bên cạnh hai người Trần Phong.

Quá hiểm! Vương Thuần lau lau mồ hôi trên cái trán, cấp D, quả nhiên là không giống như bình thường.

"Thế mà lại có thể ngăn cản được?" Tạ Khang Trung cảm thấy rất là ngoài ý muốn.

Trần Phong có thực lực gì, hắn biết rất rõ, liền xem như là cấp E, cũng bất quá là vừa vặn bước vào, thế nhưng không nghĩ tới, Trần Phong hiện tại thế mà lại có thể ngăn cản được công kích của hắn!

"Lúc trước mình nhìn nhầm rồi sao?" Tạ Khang Trung cảm thấy kinh ngạc.

Mà đúng lúc vào lúc này.

"Thần Uy!" Vương Thuần quát to một tiếng, nói: "Mau chủ động công kích!"

"Được." Thần Uy quả quyết ra tay.

Thực lực của Tạ Khang Trung quá mạnh, tuyệt đối không thể để cho hắn có quá nhiều cơ hội ra tay.

Thiên Huyễn đao gió! Trần Phong bộc phát trong nháy mắt.

"Oanh!" Liên tiếp đao gió vào thời khắc này bộc phát, Trần Phong dùng phương thức đối đãi với huyết ảnh lúc trước, cứ thế mà dùng một lượng lớn đao gió, đem Tạ Khang Trung cố định tại nguyên chỗ!

Hai mươi đạo! Bốn mươi đạo! Một đạo so một đạo càng thêm hung mãnh, nước, đất cát, dịch nhờn toàn bộ bộc phát.

"Chít chít!" Thân thể của Tạ Khang Trung trở nên chậm chạp.

"Vô hạn trảm!" Thần Uy vung vẩy thanh đao gãy.

Xoạt! Bên trên thanh đao gãy, ngọn lửa liên tục chém xuống, vô hạn đao ý, vào thời điểm này bộc phát, tràn ngập sát ý hướng về phía Tạ Khang Trung chém tới.

"Oanh!" Ngọn lửa kinh khủng nổ tung.

Chiêu vô hạn trảm của Thần Uy, toàn bộ gần như rơi vào trên người của Tạ Khang Trung.

Trúng rồi sao? Trần Phong nhịn không được nhìn chằm chằm.

Ngọn lửa dần dần biến mất, vào thời điểm Trần Phong có thể nhìn thấy được tình huống ở bên trong, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.

Tạ Khang Trung, thế mà lại bình yên vô sự, không chỉ có như thế, quanh người hắn được bao trùm bởi một tầng lân giáp màu vàng đất, tự động ngăn trở hết thảy công kích của Trần Phong, thậm chí là công kích của Thần Uy!

"Thạch lân?" Tâm thần của Trần Phong kinh hoàng, lại có thể là loại năng lực này!

Thạch lân, một loại năng lực phòng ngự hóa đá, phi thường cường đại, dùng thực lực của Tạ Khang Trung bây giờ mà thi triển, công kích dưới cấp D căn bản sẽ vô hiệu!

Nói một cách khác —mặc kệ ngươi có bao nhiêu người! Mặc kệ ngươi có bao nhiêu công kích! Chỉ cần uy lực của đòn công kích không đến cấp D, thì căn bản là vô hiệu, dùng một loại phương thức giảng giải thông tục dễ hiểu mà nói, đó là một cái mai rùa không thể phá vỡ!

Loại năng lực này cũng không mạnh, đối mặt cùng với những đối thủ cùng cấp thì không có bao nhiêu tác dụng, thế nhưng khi đối mặt với đối thủ yếu hơn mình, thì chính là một loại tồn tại giống như lỗ thủng!

"Thật là thoải mái!" Tạ Khang Trung gần như rên rỉ nói ra.

"Vù —— " Ngọn lửa tản mát chung quanh bỗng nhiên phiêu khởi, ngọn lửa do Thần Uy phóng xuất ra, thế mà lại bị hắn hấp thu, dung nhập vào bên trong cơ thể, bổ sung năng lượng cho hắn!

"Đây là..." Sắc mặt của Trần Phong biến hóa.

"Hấp thu hoả diễm! Ngươi thế mà lại dung hợp loại gen này!" Vương Thuần cảm thấy khó coi nói ra.

Bởi vì nguyên nhân năng lực hệ hoả rất được hoan nghênh, cho nên năng lực kháng hoả cũng rất được ưa chuộng.

Hấp thu hoả diễm, chính là một loại năng lực kháng hoả. Nó là một loại gen năng lực có tính phòng ngự, tác dụng của nó chỉ có một điểm —— đó là có thể hấp thu ngọn lửa! Cho dù chỉ có thể hấp thu được một bộ phận ngọn lửa, cũng không thể toàn hấp thu hoặc là miễn dịch, thế nhưng hết thảy gen năng lực loại hình hoả diễm, ở trước mặt loại gen này đều sẽ bị giảm bớt uy lực đi rất nhiều!

Thế nhưng...Trần Phong bỗng nhiên nhìn về phía khuôn mặt của Tạ Khang Trung, khó trách vì sao hắn thân là một chiến sĩ cấp D, ở núi Long Thệ lại trở nên thê thảm như vậy, tinh huyết Hải Long ấp ủ trong nước biển, đối với năng lực của hắn quả thực là khắc chế bẩm sinh.

Năng lực thứ nhất, rồng lửa! Năng lực thứ hai, thạch lân! Năng lực thứ ba, hấp thu hoả diễm.

Quả thật, loại hệ thống gen này sẽ không làm tiêu tốn quá nhiều tài nguyên, là một gen chiến sĩ bình thường nhất, là các loại năng lực thông dụng nhất! Thế nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại vừa vặn khắc chế được Vương Thuần!

Trần Phong nhìn thấy ngọn lửa đang thiêu đốt trên thanh đao gãy của Thần Uy, lần này, phiền phức rồi.

"Oanh!" Thần Uy lại chém xuống một chiêu.

Trên khuôn mặt của Tạ Khang Trung lộ ra thần sắc sảng khoái.

Vô hiệu! Hết thảy công kích của Thần Uy, đối với hắn đều vô hiệu!

"Chỉ có những thứ này thôi sao?" Tạ Khang Trung lộ ra vẻ mặt dữ tợn, nói: "Vậy thì các ngươi có thể đi chết đi."

"Hừ!" Thần Uy cười lạnh, nói: "Công kích của ta mặc dù vô hiệu đối với ngươi, thế nhưng năng lực rồng lửa của ngươi cũng chưa chắc đã có thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng."

"Thật sao?" Tạ Khang Trung cười lạnh.

"Ong —— " Tay phải được che kín bởi đất đá màu vàng, phóng thích ra một ngọn lửa.

Vào thời điểm ngọn lửa bốc cháy trên đất đá, sự tình kinh người phát sinh, mỗi một hòn đá đều lấy một tốc độ cực nhanh biến thành màu đỏ tươi, ngọn lửa nóng bỏng bắt đầu sôi trào, trên tay phải của Tạ Khang Trung, các hòn đá bắt đầu chảy ra, từng đoàn dung nham nóng hổi, bắt đầu lăn lộn ở trên bầu trời.

Không khí, trở nên nóng bỏng và vặn vẹo.

"Oanh!" Tạ Khang Trung đánh xuống một quyền, dung nham trong nháy mắt bùng nổ, bắn thẳng về hướng Thần Uy.

"Chém!" Thần Uy một lần nữa bùng nổ công kích.

Thanh đao gãy cùng với dung nham va chạm ở trên bầu trời.

"Oanh!" Một đao chém xuống, dung nham nổ tung.

"Oanh!" Thần Uy thu đao về phòng ngự, nhưng y nguyên vẫn bị đánh bay ra ngoài, lui về phía sau mấy chục bước, phun ra một ngụm máu tươi, lúc này mới có thể ổn định lại thân thể, cánh tay nắm thanh đao gãy...đang run rẩy.

Bởi vì bị giới hạn bởi thực lực của Vương Thuần, sức mạnh mà nàng có thể phát huy ra thực sự là quá ít! Uy lực của chiến sĩ Cấp D quả thực là quá mạnh, lấy lực lượng cấp E đỉnh phong của nàng, có thể ngăn trở được một đòn bí kỹ dung hợp 2 tinh, là gần như đã đến cực hạn.

"Chém! Chém! Chém! BNS tiến lên"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status