Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 806: Phỉ Thúy Long Thạch hoàn mỹ (8)


Khối nguyên liệu thủy thạch này cũng không lớn, vị trí Lý Dương lựa chọn cũng không phải là chính giữa, năm sáu phút sau, lần cắt này đã xong.

- Bộp…

Lâm Lang giúp Lý Dương tách nguyên liệu ra, hai mặt cắt đều lộ ra .

Trần Hoa vội vàng hất một chậu nước lên mặt cắt, Trần Xung lão nhân tuy nói là giúp một tay, nhưng việc ông có thể làm có hạn, công việc hất nước này ông lại không thể làm được, chỉ có thể để Trần Hoa tới giúp.

- Tầng màu sương trắng này biểu hiện không tệ, có thể lại tăng mạnh!

- Tôi khẳng định tăng mạnh, vừa rồi tôi nghe nói, người trẻ tuổi này tên là Lý Dương, chính là người lần này chiến thắng cả Phỉ Thúy vương trong giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, bây giờ được xưng là người dẫn đầu trong giới cược thạch!

- Thì ra là cậu ta, chẳng trách lợi hại như vậy, liên tiếp giải ra Thủy Tinh Chủng!

Người chung quanh không ngừng nghị luận, thân phận Lý Dương đã bị người ta phát hiện, chính là Lý Xán miệng rộng nói ra, người khác thấy hắn và Lý Dương là bạn, liền cố ý tới hỏi thăm, người ta vừa hỏi, hắn liền chủ động giới thiệu Lý Dương.

Hắn còn sợ người khác không biết, liền kể ra cả những chiến tích huy hoàng của Lý Dương, nói ra còn có vẻ vô cùng tự hào, dường như những thành tích là chính hắn đạt được vậy.

Biết được thân phận Lý Dương, lúc này lại nói ra trước mặt mọi người, tỏ ra là kiến thức của hắn uyên bác .

Không lâu sau, những người chung quanh cũng biết thân phận Lý Dương.

Người chung quanh cơ hồ cũng là từ các xưởng chế tác ngọc trên phố ra xem, bọn họ có thể không chơi cược thạch, nhưng vô cùng hiểu rõ về Phỉ Thúy vương, giao dịch Phỉ Thúy Myanmar tạo ra mấy kỷ lục, đặc biệt là thành tích của Lý Dương ở đó đều khiến mọi người chú ý.

Lúc này bọn họ biết người liên tục giải ra Thủy Tinh Chủng chính là Lý Dương, khiến cho bọn họ càng thêm bội phục Lý Dương.

Người trên phố nghị luận không nhỏ, Tam Tỉnh Khang cũng cúi đầu, hắn ngẩng đầu thật đúng là sợ người khác thấy ánh mắt ghen tỵ phát đỏ lên của hắn.

Lúc này ánh mắt của Tam Tỉnh Kết Y còn đỏ hơn mắt Tam Tỉnh Khang, hai khối Phỉ Thúy giá trị có thể hơn ức đô la Mỹ, trong lòng hắn không ngừng phẫn nộ, tại sao hai khối Phỉ Thúy này không phải của hắn?

Không thể không nói, tính di truyền rất quan trọng, lúc này ý tưởng của Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y cơ hồ cũng giống nhau .

Lý Dương ném một mảnh nguyên liệu nhỏ sang một bên, cẩn thận nhìn một góc mặt cắt lộ ra trước mặt, sau một lát mới lần nữa cố định nguyên liệu.

Cố định nguyên liệu xong, Lý Dương tiếp tục hạ đao, cũng không mài tầng sương trắng kia như mọi khi, lấy được khối Phỉ Thúy bên trong ra rồi hãy nói.

Lâm Lang há miệng, cuối cùng lại lắc đầu. Mỗi người đều có thói quen giải thạch riêng, Lâm Lang rất muốn mau chóng biết được tình trạng trong khối thủy thạch này, nhưng hắn sẽ không can thiệp quá trình Lý Dương giải thạch.

Cho tới bây giờ, Lâm Lang vẫn rất tin vào khối nguyên liệu này.

Khối nguyên liệu này có giá cao gấp đôi hai khối vừa giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy ban nãy, hơn nữa còn là khối nguyên liệu mà cả Trần Xung lão nhân và Lý Dương đều coi trọng.

Lý Dương không coi trọng, cũng sẽ không bỏ ra số tiền lớn như vậy đi mua .

Trong lòng Lâm Lang, đã xếp Phỉ Thúy mà khối nguyên liệu này giải ra vào hàng cao cấp, thậm chí là Thủy Tinh Chủng, Lâm Lang có cảm giác đến tám phần trở lên, hơn nữa khối nguyên liệu này còn có có là khối Phỉ Thúy cao cấp nhất.

Nhưng kết quả cuối cùng, còn phải chờ khối nguyên liệu này hoàn toàn giải ra mới có thể biết .

Khi Lý Dương giải thạch, trong lòng Lâm Lang mơ hồ còn có một loại cảm giác khác.

Hắn cảm giác, khối nguyên liệu này có lẽ sẽ cho hắn một niềm vui không tưởng tượng nổi.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, ngay cả Lâm Lang cũng cảm thấy buồn cười, Phỉ Thúy cao cấp nhất xuất hiện có cái gì đáng vui mừng? Cùng lắm thì lại là một khối Phỉ Thúy cao cấp thật lớn, thật như vậy cũng tốt, hắn có thể mua từ Lý Dương một khối Phỉ Thúy lớn.

Đến lúc đó làm mặt dày cũng phải mua, giải ra hai khối Phỉ Thúy cao cấp, Lý Dương cũng nên nhường cho hắn một khối .

- Rè ….

Tiếng cắt thạch lại vang lên, lần này Lý Dương lại chọn vị trí lằn ranh, nhìn dáng vẻ tựa như cắt một lớp nhỏ bên ngoài.

Mấy phút sau một đao kia liền cắt xong, tách ra làm hai, kết quả không khác đao vừa rồi.

Một mảnh vỏ ngoài nữa, nguyên liệu lộ ra tầng sương trắng dày hơn.

- Tầng màu sương này rất dày đấy!

- Đúng vậy, tầng này dày như vậy, giải ra Phỉ Thúy có thể không lớn lắm, đoán chừng không sánh bằng khối Phỉ Thúy đỉnh cấp vừa mới giải ra rồi.

Người chung quanh nhỏ giọng nghị luận, đặc biệt là người hiểu một chút về cược thạch, lúc này đều giống như là chuyên gia, giới thiệu về cược thạch cho người bên cạnh.

Nhưng bọn họ cũng bỏ quên điểm trọng yếu nhất, đó chính là tính cá cược đặc thù của cược thạch.

Khi chưa tới một khắc cuối cùng, ai cũng không dám bảo đảm bên trong rốt cuộc ra sao. Cũng bởi vì như thế, nhiều khối đá đơn thuần mới được gọi là nguyên liệu cược thạch.

Đao thứ hai cắt xong, Lý Dương tiếp tục cố định nguyên liệu, vẫn chưa tính mài nguyên liệu.

Đao thứ ba, thứ tư.

Vỏ ngoìa của khối nguyên liệu dã bị Lý Dương cắt đi ba phần tư, chỉ nguyên lớp vỏ cũng đã cắt đi mấy kg, lúc này biểu hiện phía trên vẫn là tầng máu sương trắng, một chút màu sắc khác cũng không thấy .

Lúc này Tam Tỉnh Kết Y ngẩng đầu lên, trên mặt còn lộ ra nụ cười .

Hắn không hiểu cược thạch, nhưng lại biết mấy đao này của Lý Dương đều không lộ ra Phỉ Thúy, nếu bên trong khối nguyên liệu không có Phỉ Thúy, vậy thì tương đương với một tảng đá , không có bất kỳ giá trị .

Không có giá trị , chính là cược thua, nghĩ tới Lý Dương cược thua, Ba Tỉnh Kết Y còn vui hơn cả bản thân kiếm được tiền.

- Lý Dương!

Lâm Lang nhỏ giọng kêu tên Lý Dương, khi gọi Lý Dương, hắn lại nhìn một chút Trần Xung lão nhân, khối nguyên liệu này là trần khối mà Trần Xung lão nhân quý nhất, phía dưới lại vẫn là lớp màu sương.

Lớp màu sương dầy như vậy , nói cách khác ít nhất còn mấy kg phế liệu, nếu như vậy, đã có thể xác định một nửa khối nguyên liệu này vô ích, nghiêm chỉnh mà nói, khối nguyên liệu này trước mắt cũng không có cái biểu hiện gì tốt .

Khối nguyên liệu lớn đã đành, nhưng khối nguyên liệu này cũng không lớn , chỉ có chừng 10 kg, khối nguyên liệu không lớn lại mất đi một nửa, coi như là người lạc quan thì lúc này cũng có chút thất vọng .

- A Lang, con không giữ được bình tĩnh, điểm này tốt hơn là con hãy học tập Lý Dương một chút đi!

Lý Dương còn chưa nói, Trần Xung lão nhân đã lên tiếng trước, Lâm Lang cười khổ gật đầu, không ngừng tỏ ra đồng ý.

Hắn lớn tuổi hơn Lý Dương, nhưng chỉ bàn về cược thạch, hắn quả thật không sánh bằng Lý Dương , điểm này hắn đã tâm phục khẩu phục .

Lý Dương cười lắc đầu, lại cố định lại nguyên liệu lần nữa, lần này Lý Dương không dùng đao cắt nữa, mà là đổi sang máy mài.

Rốt cục Lý Dương đã bắt đầu mài thạch, lúc này Lý Dương hít một hơi thật sâu , từ từ mài trên tầng sương trắng.

Tầng nàyquả thật rất dầy, ma xát liền mấy phút , phía dưới vẫn không có bất kỳ biến hóa, tất cả đều là màu trắng.

Điều này làm cho tiếng nghị luận người chung quanh càng nhiều, những người dân phố này cho dù hiểu cược thạch thì cũng hiểu không nhiều lắm, tựa như người yêu thích cược thạch, thấy biểu hiện không tốt , cũng cảm giác sẽ cược thua, thấy biểu hiện tốt, liền cho là nhất định có thể cược trướng .

Vừa cắt ra thì khối nguyên liệu biểu hiện cũng rất tốt, cho nên tất cả mọi người coi trọng, không ai nói không tốt, nhưng lúc này nguyên liệu biểu hiện cũng không tốt, rất nhiều người liền bắt đầu nhận định, khối nguyên liệu này nhất định là cược thua .

Mọi người càng không coi trọng, nụ cười trên mặt Tam Tỉnh Kết Y lại càng lớn, Lý Xán vô tình thấy được nụ cười của Tam Tỉnh Kết Y, tức giận trợn mắt nhìn hắn.

Liễu Tuấn đứng bên cạnh có chút bất đắc dĩ, bình thời hắn và Lý Xán đánh cuộc phần lớn là hắn thắng, lần này không ngờ lại thua tới hai lần.

Lúc này, ngay cả Liễu Tuấn cũng không coi trọng khối nguyên liệu này, cho là nó không thể nào hơn được khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân mới vừa giải ra .

Tiếng nghị luận chung quanh không có ảnh hưởng đến Lý Dương. Lý Dương tiếp tục chuyên chú mài tầng sương trắng , Trần Xung lão nhân cầm ống nước, đang tưới nước cho Lý Dương.

Nhìn dáng vẻ chuyên chú của Lý Dương, Trần Xung lão nhân lại mỉm cười gật đầu .

Người tuổi trẻ này không kiêu không nóng nảy, làm việc chững chạc , không bị ngoại giới làm ảnh hưởng , nhãn lực càng thêm không thể chê, là một mầm non tốt. Nếu là mấy thập niên trước gặp được người trẻ tuổi này, Trần Xung lão nhân nhất định muốn thu nạp hắn về với mình, đáng tiếc bây giờ tuổi quá lớn, không còn đủ nhiệt huyết.

Nhưng điều này không ảnh hưởng, trong đầu Trần Xung lão nhân còn có kinh nghiệm nhiều năm như vậy để dành, chỉ cần Lý Dương muốn, những thứ này cũng có thể truyền cho Lý Dương .

- Có màu lục rồi, có màu lục!

Một người đột nhiên hét to một tiếng, cơ hồ mọi người trong nháy mắt cũng chuyển hướng nhìn về phía Lý Dương đang mài thạch, vừa rồi vẫn luôn là sương trắng , sự chú ý của mọi người cũng không nhiều.

- Thật sự có màu lục, màu sắc còn rất thuần chủng, phải là màu cao cấp, không biết có thể đạt tới Đế Vương Lục hay không!

Một vị lớn tuổi gật gật đầu , lớn tiếng kêu lên .

Lúc này chỉ có thể nhìn xuyên thấu qua tầng màu sương đó thấy một chút xíu màu lục như vậy, không nhìn kỹ còn không nhìn ra, nhưng lúc này nếu là nói trước , màu lục nhất định là có .

Lý Dương ngẩng đầu lên, tay đặt trên máy mài hơi ngừng lại, Vương Giai Giai vội vàng đi giúp Lý Dương lau mồ hôi trán .

Liên tục giải thạch, khiến trên người Lý Dương đã nóng hầm hập .

- Nếu thật giải ra Đế Vương Lục, người tuổi trẻ này cũng quá lợi hại!

Có người còn nói thêm một câu .

Hắn vừa nói xong , bên cạnh có người phản bác:

- Theo tôi, không chỉ có thể xuất Đế Vương Lục, còn là Thủy Tinh Chủng , hắn là ngọc thánh, dĩ nhiên lợi hại!

Người phản bác tuổi không lớn lắm, nhưng có vẻ rất là sùng bái Lý Dương, lúc nói lời này còn vẫn đang nhìn Lý Dương.

Trên mặt Lâm Lang từ từ cũng lộ ra nụ cười, màu lục thế này, lấy kinh nghiệm của hắn mà xét, cho dù không đạt tới Đế Vương Lục cũng sẽ là Tổ Mẫu Lục, đây đúng là biểu hiện cao cấp.

Khói Phỉ Thúy này có thể giải ra màu lục là tốt rồi, chứng minh Trần Xung lão nhân không có nhìn lầm, tốt nhất là Đế Vương Lục, hay là Thủy Tinh Chủng cao cấp, lúc này Lâm Lang cũng mong là có thể giải ra được Phỉ Thúy cao cấp.

Nghỉ ngơi một chút, Lý Dương tiếp tục mài thạch, màu lục trên mặt càng mài càng lộ ra rõ ràng .

Mấy phút sau, cuối cùng một lhối Phỉ Thúy bằng ngón tay cái lộ ra, lúc này, Lý Dương càng thêm cẩn thận, so với vừa rồi giải ra Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân còn cẩn thận hơn.

- Đế Vương Lục, thật sự là Đế Vương Lục, còn là Thủy Tinh Chủng!

Lâm Lang nhếch miệng cười lớn, Phỉ Thúy đã cơ bản lộ ra, màu sắc cũng vô cùng rõ ràng, Lâm Lang đứng gần Lý Dương nhất, là người phát hiện phẩm chất Phỉ Thúy trước nhất.

- Không đúng, đây không phải là Thủy Tinh Chủng!

Trần Xung lão nhân đột nhiên kêu một tiếng, ánh mắt trừng thật to.

Trần Xung lão nhân muốn đứng lên, Trần Hoa vội đỡ ông lão, lúc này Lâm Lang mới phát hiện, cũng không phải là ông lão thật đứng lên, vừa rồi thuần túy là ông dùng cánh tay chống thân lên !

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status