Song bảo trăm tỷ: Mommy, tới đánh call!

Chương 254: Thế còn Hạ Tiểu Nịnh đâu?!


……

Trong căn hộ.

Nhận được ba chữ 'Tôi sẽ đến’ Phong Thanh Ngạn cả người đứng nghiêm không di chuyển, trên mặt thoạt nhìn như cũ là nhàn nhạt không có biểu tình gì, nhưng khóe miệng không ngừng giơ lên rất dễ dàng mà liền tiết lộ cảm xúc của anh giờ phút này.

Kỳ Tư Diệu còn ở bên cạnh giống như mẹ già mà lo lắng, “Nhưng mà anh này, anh thoạt nhìn một chút đều không giống như là sinh bệnh, trong chốc lát cô ấy đến anh đi trang điểm một chút, giả vờ bệnh cho giống một chút.”

“Ai nói tôi cần phải giả vờ bệnh?”

“Hả? Có ý tứ gì?”

Phong Thanh Ngạn thân hình ngọc lập mà từ trên ghế sô pha đứng lên, “Tôi là thật bị bệnh.”

Nói xong, anh liền trực tiếp bật điều hòa trong căn hộ mở đến hơi lạnh lớn nhất, độ ấm thấp nhất, đưa tay không chút do dự liền cởi áo sơmi trên người, lộ ra lồng ngực cường tráng.

Tốc độ kia cực nhanh, nhìn thấy Kỳ Tư Diệu cúc hoa đều không hiểu sao xiết chặt.

Không biết thấy một màn như vậy, còn tưởng rằng anh cậu mạnh hơn cậu đâu……

“Em đi trước đây, anh, lấy tịnh chế động, lấy bất biến ứng vạn biến!” Kỳ Tư Diệu vừa dặn dò vừa đi tới cửa.

Phong Thanh Ngạn phất phất tay, không chút nào lưu luyến mà liền ánh mắt cũng chưa một phân cho Kỳ Tư Diệu.

“Ah, không đúng!” Kỳ Tư Diệu dường như nhớ tới cái gì, nhanh chóng đi vòng trở lại, “Anh, nếu quần áo anh đều cởi, trong chốc lát nhất định phải bệnh kiều mang theo chút ít gợi cảm, trong gợi cảm mang theo chút ít thanh thuần, trong thanh thuần lại không mất vũ mị, thời điểm nên thô bạo thì thô bạo, thời điểm nên cuồng dã thì cuồng dã, thời điểm nên ôn nhu nhất định phải ôn nhu! Đây là trạng thái phụ nữ thích nhất……”

Đây đều là cái gì cùng cái gì? Phong Thanh Ngạn nghiêm mặt, “Tôi đã nói rồi, tôi không cần phải thể hiện lấy lòng phụ nữ giống như cậu.”

“……Dạ dạ dạ, là em lắm miệng, em đi trước đây.”

Hắn ca đã gấp không chờ nổi muốn trải qua thế giới hai người? Kỳ Tư Diệu vô cùng thức thời mà lẻn.

Phong Thanh Ngạn một mình đứng ở phòng khách, khí lạnh thổi trúng không sai biệt lắm, anh mới đi vào toilet, nhìn xem chính mình trong gương.

Dáng người là coi như không tệ, hẳn là có thể làm cho cô gái nhỏ kia đối với mình không ngừng ái mộ.

Nhưng cái gì đến cùng gọi là bệnh kiều gợi cảm lại thanh thuần lại vũ mị? Khi nào muốn thô bạo cuồng dã ôn nhu?

……

“Đinh đong ——”

Chuông cửa vang lên.

“Đến đây, khụ khụ——” Phong Thanh Ngạn đè thấp thanh âm, làm cho giọng nói mình nghe khàn khàn một ít, sau đó mới chậm rãi đi đến cửa.

Vừa đi vừa ở trong lòng nhớ kỹ, bệnh kiều gợi cảm thanh thuần vũ mị thô bạo cuồng dã ôn nhu……

Trước khi mở cửa ra, anh còn cứng rắn giơ tay lên hung hăng dụi dụi hai mắt của mình, xoa ra một tầng hơi nước mông lung bệnh trạng, sau đó mới giống như vô lực mà dựa ở trên khung cửa, mở cửa ra, “Chờ em đã lâu rồi……”

……

“Xin lỗi, làm thiếu gia đợi lâu.” Hạ Chí Dũng bao lớn bao nhỏ mà xách theo rất nhiều đồ vật đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt khờ cảnh cùng xin lỗi, “Từ tủ lạnh trong nhà lấy ra ngoài rất nhiều đồ vật, cho cậu bồi bổ thân thể.”

“……” Lời Phong Thanh Ngạn còn dư lại toàn bộ mắc kẹt ở trong cổ họng.

Thế còn Hạ Tiểu Nịnh đâu? Vì cái gì người đến là ba cô ấy? Thân hình anh chấn động, trong mắt hơi nước nhanh chóng tan đi, cái gì gợi cảm vũ mị toàn bộ biến mất không thấy……

Dường như là nhìn ra suy nghĩ trong lòng của anh, Hạ Chí Dũng vừa lách vào phòng khách vừa giải thích: “Tiểu Nịnh không có đến, quá muộn, một cô gái như nó ra ngoài không có tiện. Trong căn phòng này như thế nào lại lạnh như vậy?”

“……” Đã ở trần đứng gần hai giờ đồng hồ Phong Thanh Ngạn cũng bỗng nhiên cảm thấy, là rất lạnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status