Sự trở lại của chàng rể vô dụng

Chương 191: Bốn thiên hoàng!



Đợi Chiến rời đi, thì Thiên Diện đi từ bên ngoài vào, sau đó đi tới bên người Ám, cau mày nhìn Ám và nói: "Ám, anh chớ nên nói những chuyện kia với Chiến, thực ra điện chủ đã sớm biết thân phận của anh ta rồi, và điện chủ cũng nói tôi là không nên điều tra anh ta. Còn cả anh, Lục và Diệt, điện chủ sẽ không điều tra bất kỳ người nào trong chúng ta. Cho nên anh không được nói những chuyện kia với Chiến, bởi nó có thể sẽ phá hỏng tình nghĩa anh em của mấy người..."

Ám xoa xoa thái dương rồi nói: "Ừm, là tôi không đúng, có lẽ là do tôi quá lo lắng thôi, tôi cứ có cảm giác sắp tới sẽ có một sự thay đổi lớn, nên tâm trạng mới không yên..."

Thiên Diện gật đầu nói: “Ừ, giống như Chiến vừa mới nói, bốn người mấy người là bốn thiên vương của điện Thiên Thần ai mà không có bí mật của mình, ngay cả điện chủ chẳng lẽ cũng không có sao? Nhưng điện chủ chưa bao giờ hỏi, mà có biết cũng không nói. Vì điện Thiên Thần là một tổ chức và cũng là nhà của chúng ta!”

Ám gật đầu: “Ừ, xin lỗi, tôi biết rồi."

Thiên Diện gật gật đầu nói: "Ừ, vậy được, anh cũng mau dẫn dắt khí cơ đi đột phá đi, tôi không quấy rầy anh nữa..." Thiên Diện nói xong thì bước ra ngoài bằng giày cao gót màu đen, bây giờ trên người Thiên Diện đã mơ hồ mà tràn ngập hơi thở của cấp thiên vương, cô ta sắp đột phá lên thiên vương rồi.

Ám nhìn Thiên Diện, trong ánh mắt anh mang theo tia phức tạp, nói: "Thiên Diện, sau khi tôi đột phá cấp thiên hoàng, có thể... Cho tôi một cơ hội không?"

Thiên Diện dừng lại, cô ta đưa lưng về phía Ám, trên gương mặt tinh xảo kia hiện lên vẻ rất phức tạp và đau khổ. Sau một lúc lâu, cô ta lắc đầu nói: “"Ám, xin lỗi, có khả năng cả đời này trong lòng tôi sẽ không thích người khác nữa..."

Thiên Diện nói xong cũng trầm mặc, Ám vẫn luôn thích cô ta, nhưng trong điện Thiên Thần có rất ít

người biết chuyện này. Nhưng cô ta lại không thích Ám, cô ta có giác cả đời này cô ta rất khó để có thể tiếp tục thích một người đàn ông khác. Ám ở sau lưng Thiên Diện cũng trầm mặc. Sau một lúc lâu, anh cười, nhưng trong nụ cười kia, nơi sâu

thẳm đáy mắt cũng có dấu vết đau đớn tột cùng. "Không sao, cô không cần nói xin lỗi tôi, nhưng Thiên Diện, tôi muốn nói với cô là cô đừng tự dằn vặt bản thận mình có được không?" Ám vừa cười vừa nói. Ở trên chiến trường vực ngoại này, phần lớn thời gian anh đều ở trong tổng bộ của điện Thiên Thần, không vì cái gì khác, mà là vì anh muốn gần Thiên Diện thêm một chút.

Thiên Diện lại kịch liệt run lên, một lúc sau cô ta mới cúi đầu nói: “Ám, anh sắp là hoàng giả rồi. Mà đã là hoàng giả thì cho dù là trên chiến trường ở vực ngoại hay là bên ngoài thì anh đều có thể có được thế giới cùng tương lai rộng mở. Đương nhiên phụ nữ tốt hơn tôi cũng rất nhiều, rất rất nhiều. Cho nên Thiên Diện, anh nên đi xung quanh, nhìn Lục và Diệt xem, sau khi hai người họ đi một chuyến tới Sài Gòn thì đều tìm được một nửa kia của mình, anh... Cũng có thể.."

Anh chỉ biết lắc đầu cười khổ, nói: “Ừm, nhưng tôi lại lười di chuyển. Tôi với cô là một loại người, rõ ràng biết không có kết quả, nhưng vẫn ngây ngốc chờ đợi một trong mười ngàn khả năng của cô." Ám dừng một chút rồi nói tiếp: "Được rồi, không nói nhiều nữa, tôi đi chuẩn bị đột phá cấp thiên hoàng đây, bị trấn áp đã lâu, giờ cũng nên đột phá rồi, cô... Bây giờ điện chủ... Điện chủ không ở đây, cô sẽ phải bận rộn rất nhiều %3D truyện. Ha ha, cố gắng lên..." Sau khi Ám nhìn bóng lưng Thiên Diện lần nữa, anh xoay người bước ra từ cửa sau.

Thiên Diện ở lại một mình bên trong phòng họp, giờ phút này cô ta cảm thấy nội tâm của mình đang run lên. Trong mắt cô ta cũng chứa rất nhiều đau khổ, cô ta xoay người lại nhưng Ám đã biến mất...

Mà giờ phút này, Ám cũng không hề rời khỏi tổng bộ điện Thiên Thần, mà anh đang ngồi thang máy đi thẳng xuống phía dưới, phía dưới tổng bộ của điện Thiên Thần cũng có một không gian rất lớn. Vì để đề phòng tên lửa của kẻ địch, nên Ám đi xuống phía dưới rồi lại đi xuống, bên ngoài thang máy là một vùng tăm tối.

Mười mét... hai mươi mét... tám mươi mét... mãi cho đến 100m, sau đó, Ám mới đi tới không gian đen tối vô tận ở bên dưới điện Thiên Thần. Nơi này chính là nơi anh thường ở. Mật danh của anh là Ám, bởi vì từ nhỏ anh đã thích bóng tối hắc ám, không thích ánh mặt trời, anh thích ở trong bóng tối mà ngẩn người. Đối với Thiên Diện, anh cũng giống như vậy, trừ việc theo đuổi không quá phận, thì thời gian chủ yếu là anh hầu ở bên cạnh Thiên Diện, đứng ở phía sau Thiên Diện, yên lặng mà bảo vệ cô ta. Làm một người kỵ sĩ trong bóng tối của cô ta...

Mà giờ phút này, sau khi Ám hít sâu một hơi, anh khoanh chân ngồi dưới đất trong hoàn cảnh xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, hoàn toàn hắc ám. Anh giải phóng sức áp chế bên trong thân thể. Trong nháy mắt khí thế trên người anh bắt đầu không ngừng tăng lên, lại tăng lên, vẫn phóng về trình độ cấp thiên hoàng...

Mà chuyện của Ám cùng Thiên Diện, nói thật thì từ đầu đến cuối Tiêu Hạo Thiên đều là không biết. Hơn nữa cho tới bây giờ anh cũng không biết ý tứ trong lòng Thiên Diện. Đương nhiên loại chuyện như tình cảm thì không nói ai đúng được.

Lúc Ám lựa chọn đột phá ở bên dưới tối tăm của điện Thiên Thần, thì Chiến đã đi được một khoảng cách tổng bộ của điện Thiên Thần hơn vài chục dặm, anh đang hướng về mọi chỗ Chiến đi tới. Cảm thụ ý chí chiến đấu ở trên chiến trường. Khi anh càng chạy càng xa, thì khí thế trên người anh cũng bắt đầu từng chút một.

Cấp thiên hoàng sao... Nếu không phải là muốn hoàn mỹ hơn, thì sớm đã đột phá rồi. Quên đi, nếu sắp tới có thay đổi lớn, thì cũng là thời điểm đột phá. Sau khi đột phá, thì tìm một cơ hội trở về đi xem.

"Chỉ là, các lão gia, mấy người đừng bao giờ khiêu chiến với điện chủ của chúng tôi, nếu không... tôi e là sẽ rất khó. Mà nói thật, nếu khai chiến, hừm, mấy người... cũng không đánh lại điện chủ. Vì cái người này quá mạnh mẽ, quá mạnh mẽ. " Chiến vừa đi, khí thế trên người cũng tăng lên, anh lầm bầm lầu bầu, khóe miệng co giật kịch liệt.

Cũng trong lúc đó, bên trong một bãi tha ma ở ranh giới phía Đông của chiến trường ở vực ngoại, Lục cao tới hai mét, người đeo một thanh kiếm lớn, đang đi tới bãi tha ma. Nói là bãi tha ma, nhưng thực ra nơi đây có rất ít mộ, phần lớn đều là xương cốt nằm rải rác ở bên ngoài. Lục cứ đi một bước, thì dưới chân lại truyền đến tiếng đầu khớp xương bị gãy.

Mà giờ phút này, thực ra không phải một mình Lục tới, ở trên vai rộng lớn của anh xuất hiện lên một ảo ảnh nhỏ của Dương Tú Anh lớn chừng bàn tay. Đây là cái nhân công trí năng kia mà Lục làm cho Dương Tú Anh, chỉ là bị hao tổn quá nghiêm trọng, nên ảo ảnh bảo hộ vốn có thể trực tiếp khuếch tán đến mười mấy mét thì giờ chỉ lớn chừng bàn tay thôi.

Nhưng bây giờ, tuy hình chiếu nhân công trí năng của Dương Tú Anh chỉ lớn chừng bàn tay, nhưng lại gần giống nhau như đúc với Dương Tú Anh, vóc người khuôn mặt đều vô cùng giống nhau. Chỉ là sau khi Dương Tú Anh ngủ say ở bên kia thành phố Sài Gòn thì cái hình chiếu nhân công trí năng này không thể giúp Lục và Dương Tú Anh thật sự trao đổi. Bây giờ nhân công này chỉ có thể là ảo ảnh, chỉ có một ít ký ức trước kia của Dương Tú Anh.



Sau một phút, trong lúc Lục đang tiếp tục đi về phía trước, ảo ảnh nhỏ Dương Tú Anh lớn chừng bàn tay ngồi trên bả vai Lục nói chuyện: “Đầu gỗ, chị gái Thiên Diện đưa tin cho anh, chị ấy nói ba người anh em kia của anh là thiên vương Ám, thiên vương Diệt và thiên vương Chiến, không hề áp chế, nên sắp tăng lên cấp thiên hoàng rồi. Đầu gỗ, anh sẽ trả lời chị gái Thiên Diện ra sao?"

Lục dừng lại, lẩm bẩm nói: "Rốt cuộc thì ba tên kia cũng sắp đột phá sao? Ừm, cũng tốt, điện chủ không sao, tôi còn muốn tìm kiếm cỏ sinh hồn, bọn họ đột phá cũng tốt. Nhất là cái tên Chiến kia, chờ anh ta đột phá rồi, tôi phải đánh nhau một trận với anh ta, nhóc con ẩn núp sâu nhất ấy... Không cần trả lời, tôi biết là được rồi."

Ảo ảnh nhỏ Dương Tú Anh trên bả vai Lục rất nhân tính hóa còn nhíu chân mày lại, hỏi Lục: “Ừm, đầu gỗ, cái tên Chiến kia rất mạnh sao? Còn mạnh hơn cả anh ư?"

Lục hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Anh ta rất mạnh, thế nhưng không mạnh bằng tôi, chỉ là truyền thừa anh ta lấy được có vẻ rất nhiều, nên hằn là phía sau anh ta tồn tại một thế lực lớn, thủ đoạn lại nhiều, nhưng có nhiều thủ đoạn hơn nữa, thì một kiếm của tôi cũng có thể đánh bay anh ta rồi..."

Ảo ảnh nhỏ Dương Tú Anh rất gật đầu đồng ý và nói: “Ừ, đầu gỗ, tôi tin tưởng anh là giỏi nhất. Được rồi, bản thể bên kia của tôi cần ba cây cỏ sinh hồn sao? Nhưng bây giờ ngay cả một gốc cây chúng ta cũng không tìm được nữa, làm sao bây giờ..."

Lục lắc đầu nói: “Không cần lo lắng, cô yên tâm, trong vòng một năm, tôi nhất định sẽ giúp cô tìm được, nếu không tìm được... Vậy! Đoạt! Tôi cũng không tin trong tay toàn bộ những hoàng giả ở chiến trường vực ngoại kia lại ngay cả một ngọn cũng không có!" Lục nói, ánh mắt anh dần trở nên lạnh lùng.

Ảo ảnh nhỏ của Dương Tú Anh trầm mặc một hồi rồi đột nhiên hỏi Lục: "Đầu gỗ, trong trình tự của tôi, dường như bản thể của tôi đặc biệt thích anh,... Vậy anh thích cô ấy không?"

Thân thể Lục run lên, giờ phút này trong đầu của anh hiện lên cảnh ngày đó lúc anh đang ở trong bước đường cùng, ảo ảnh nhỏ Dương Tú Anh to mười mấy mét đột nhiên bao phủ anh. Còn có cái tên hệ thống cộng tử rất khốc liệt đó...

Mắt Lục hơi hồng, nhưng anh không lên tiếng mà là tiếp tục đi về phía trước. Mà ảo ảnh nhỏ Dương Tú Anh ngồi ở trên vai anh thì không ngừng nói: “Đầu gỗ, anh vừa trầm mặc gì đó, dựa theo ghi chép trong kho tài liệu của tôi, biểu tình vừa rồi của anh hình như là rung động, đúng không? Đầu gỗ, anh nói chuyện đi... Đầu gỗ, nhà anh là cái nào? Đầu gỗ, trước đây anh có từng yêu người phụ nữ nào không? Này... Đầu gỗ, anh đừng không để ý tới tôi, anh nói chuyện đi..."

Ở sâu trong bãi tha ma, Lục trầm mặc không nói một lời đi về phía trước, mà ảo ảnh nhỏ Dương Tú Anh vẫn quấn lấy anh, không ngừng líu ríu.

Sau một tiếng, ở thung lũng sâu nhất ở chiến trường vực ngoại quanh năm bị bao quanh bởi sương mù đen sì. Diệt mặc áo đen toàn thân xuất hiện ở nơi đó.

“Cuối cùng cũng tới, cái chỗ này mới là chỗ thích hợp nhất để mình đột phá cấp thiên hoàng, nửa năm trước mình đã chọn xong. Đột phá ở chỗ này mới có thể phù hợp với con đường của mình! Diệt sạch tất cả!" Diệt hít một hơi thật sâu, sau đó không do dự nữa, trong nháy mắt thân thể liền nhảy vào thung lũng bên dưới bị bao quanh bởi sương mù đen sì, mà lúc anh rơi xuống, khí thế cũng càng ngày càng mạnh, lan tràn từ trên người anh ra.

Và Diệt không biết là trong lúc anh nhảy xuống thì không lâu sau, có hai người phụ nữ xinh đẹp cùng mặc áo đen đã đi tới. Một người cao xấp xỉ Lục, người còn lại thấp một chút nhưng cũng hơn một mét bảy. Hai người phụ nữ này một người là Lương Vân Nguyệt, một người là người phụ nữ cực kỳ hùng mạnh thần bí đã cứu anh.

"Con bé này, em thích thằng nhóc con đó sao, con đường của anh ta không dễ dàng động tình như vậy. Em chắc chắn em vẫn muốn theo đuổi anh ta chứ?" Người phụ nữ mặc đồ đen thần bí vừa cười vừa nói với Lương Vân Nguyệt.

Lương Vân Nguyệt nhìn chằm chằm sương mù đen tràn ngập cái khe đen sì ở phía dưới và nói: “Chị, chỗ này, em có thể xuống phía dưới không? Em muốn đi theo con đường của anh ấy!"

Con ngươi của người phụ nữ mặc đồ đen co rụt lại, sau đó cô nở nụ cười, một lúc lâu sau mới nói: " "Thú vị, em có biết đây là chỗ nào không? Em biết khí màu đen kia là cái gì không? Em đi xuống dưới thì mười phần chết chín, nếu em nhất định phải xuống phía dưới, thì em..."

Chỉ là người phụ nữ mặc đồ đen còn chưa nói hết, Lương Vân Nguyệt ở bên cạnh cô đã nhảy xuống, đương nhiên cách Diệt một khoảng cách, hơn nữa sương mù đen trong thung lũng này có tác dụng tạo cảm giác che đậy, cho nên mặc dù Lương Vân Nguyệt đi xuống phía dưới, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến Diệt.

“Ừm... thật giống chị, khá lắm con bé này..." Người phụ nữ mặc đồ đen thần bí nở nụ cười.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc màn đêm buông xuống trên chiến trường vực ngoại, phía trên chiến trường vực ngoại này, đột nhiên có ba khí thế cực mạnh mẽ phóng lên cao theo ba phương hướng, mặc dù ba khí thế này là của người mới, nhưng có thể bay lên so với khí thế của cấp thiên hoàng nổi danh...

Kể từ hôm nay, điện Thiên Thần ở vực ngoại, toàn bộ bốn thiên vương dưới trướng điện chủ của điện Thiên Thần đều chính thức lên cấp làm bốn thiên hoàng!

Giờ phút này, ba người Ám, Chiến, Diệt đang đột phá cấp thiên hoàng với khí thế quật khởi, xa xa mặt đông Lục cũng thả ra khí thế trên người, trong lúc nhất thời, toàn bộ chiến trường ở vực ngoại vô số cường giả chấn động theo.

Bốn thiên vương của điện Thiên Thần trở thành thiên hoàng, thì về sau càng mạnh hơn...



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 56 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status