Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 282


“Anh lần đầu tổ chức long trọng như vậy, không kích động sao được, tim em thật sự cực kỳ kích động.” Bùi Nhiễm Nhiễm kéo anh đi càng nhanh.

Đầm tím nhạt thuận theo bước chân của cô chuyển động, đẹp như 1 bông hoa yêu kiều nở rộ, ẩn hiện lộ ra mắt cá chân trắng gợi cảm của cô, đẹp đến chói mắt, bước chân như đi trên bông sen.

“Thật sự kích động?” Cảnh Thần Hạo nghiêng đầu nhìn mặt nhỏ của cô, cô phải là muốn rời khỏi phòng mới phải.

“Thật, ngọc trai còn …” Cô quay người, đột nhiên bị áp vào tường, hành lang im lặng mang ánh đèn vàng hoàng hôn, phủ lên khuôn mặt đẹp trai lại mang tia ôn nhu.

Cô trừng mắt rồi từ từ nhắm lại, đột nhiên hôn mãnh liệt là sao?

Giảm kích động cũng không phải dùng cách này!

Nụ hôn sâu triền miên khiến mặt cô đỏ lên, cô mơ hồ mở 2 mắt trừng anh, cười nhạt: “Bây giờ người kích động trở thành anh rồi.”

“Anh không gấp, hay là chúng ta về phòng nghỉ cái.” Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn cô, ánh mắt dời từ đôi mắt đỏ hồng sang đôi mắt của cô.

Lúc này hiện lên rõ ràng khuôn mặt đang không ngừng lại gần của anh, đột nhiên xuất hiện bàn tay trắng nõn chặn đôi mắt anh.

Bùi Nhiễm Nhiễm xua tay 1 cái rồi thả ra: “Đi thôi! Đừng đùa nữa!”

“Uhm, tối nay chúng ta có là thời gian.” Cảnh Thần Hạo chủ động ôm eo cô, xuống lầu.

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe lời vừa nãy của anh, càng kiên định tối nay nhất đinh phải chuốt say anh, cô không uống, tìm Thích Thịnh Thiên, Mẫn Lệ còn có Đường Sóc, cùng chuốt anh.

Cảnh Thần Hạo uống say….

Xong rồi, càng không dám tưởng tượng!

Đèn thủy tinh treo trên trần nhà màu trắng mang đến ánh sáng cho cả phòng, bốn bên trang trí bằng hoa hồng, nếu Bùi Nhiễm Nhiễm nhớ không lầm, đây là hoa hồng cùng loại với cái Cảnh Thần Hạo tặng cô khi cô sinh nhật.

Cảnh Thần Hạo có sở thích gì, sinh nhật anh mà làm như hôn lễ vậy, đặc biệt là sân khẩu đó, có hoa hồng lớn, bốn phía còn có màn tím.

“Đây là ý anh hay Lâm Tri Hiểu?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhịn không được nghiêng đầu nhìn anh.

“Cô ấy.” Cảnh Thần Hạo mặt không biến sắc đổ lỗi.

“Tuy đẹp, rất mơ mộng, nhưng không hợp với Cảnh tổng anh… nhất là khí chất.” Cô lại nhìn hoa hồng xung quanh, chỉ cảm thấy tim mệt.

Bữa tiệc không chỉ nhiều người kinh daonh, mà kí giả cũng nhiều, đều rất kích động có thể nhận được thiệp mời, phải biết ở thành phố a rất nhiều gia đình lớn cũng không nhận được.

Cho nên họ cảm thấy đêm nay nhất định xảy ra chuyện lớn.

Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm vừa xuất hiện ở bữa tiệc, lập tức nhận được chú ý, đèn lập tức chiếu lên người họ, cũng làm ngưng cuộc trò chuyện của họ.

“Tạm thời không nhận phỏng vấn, xin lỗi.” Bùi Nhiễm Nhiễm mở miệng trước, dù sao ở bên ngoài cô cũng mang thân phận thư kí tổng tài.

Các kí giả còn chưa hỏi 1 câu, liền bị cô vô tình ngắt lười.

Bọn họ mang hi vọng gửi đến Cảnh Thần Hạo bên cạnh Bùi Nhiễm Nhiễm, có thể nhận được 1 câu trả lời của anh càng khó.

Cảnh Thần Hạo ôm Bùi Nhiễm Nhiễm trực tiếp đi xuyên qua họ, chỉ để lại 4 chữ: “Chơi cho thật vui.”

“Dạ, nhất định.”

“Cảnh tổng yên tâm!”

Bùi Nhiễm Nhiễm và Cảnh Thần Hạo đi đến trung tâm, trong đám đông cô có thể thấy rõ Âu Dương Lập, mà bên cạnh anh không phải Liêu Vi, cũng không phải Hòa Miêu, cô độc 1 mình.

Ánh mắt 2 người giao nhau, mắt Âu DƯơng Lập lập tức sáng lên, mặt vui vẻ.

Bùi Nhiễm Nhiễm chỉ nhìn anh 1 cái, rồi dời đi, cô kêu không mời Âu DƯơng Lập đến, nhưng Cảnh Thần Hạo lại mời rồi.

Nếu có thể, cô thật sự không muốn gặp anh ở đây.

“Em biết, không rời khỏi tầm mắt anh, không rời khỏi anh, anh yên tâm! Tuyệt không rời khỏi.” Bị dạy dỗ 1 2 lần, hơn nữa nay sinh nhật anh, cô sẽ không rời.

“Thật ngoan.” Cảnh Thần Hạo cúi đầu hài lòng nhìn cô, thuận tay cầm li trái cây đưa đến trước mặt cô.

“Anh không thể uống rượu, tay anh chưa khỏe.” Cô trực tiếp lấy ly rượu từ tay anh, cho nên chuốt say từ đầu đến cuối đều là nói vậy thôi.

“Anh Hạo!” Thích Thịnh Thiên cười đi qua, thấy rõ Bùi Nhiễm Nhiễm giành ly rượu từ tay anh.

Mà Cảnh Thần Hạo lại nhìn qua kế bên anh, bóng dáng mơ hồ, cố nhìn cô, nhưng hơi khó: “Bạn nữ của cậu đâu?”

Lâm Tri Hiểu cúi đầu nhìn đầm trên người mình, tối nay sao cô quên mang bảng đeo chứ!

Thất sách rồi!

“Thư ký Lâm, còn ngây đó làm gì, chúc anh Hạo của chúng ta mỗi năm đều có ngày nay, cạn ly!” Thích Thịnh Thiên cạn ly rượu với ly trái cây của Cảnh Thần Hạo, ngẩng đầu uống cạn.

“Tôi muốn hỏi quà của cô tặng là gì?” Cảnh Thần Hạo cầm ly trái cây không có ý muốn uống, cúi đầu nhìn khuôn mặt không rõ của cô.

“A?” Lâm Tri Hiểu ngây người, nghiêng đầu nhìn mặt Bùi Nhiễm Nhiễm khẽ đỏ, đại boss lời này có ý gì?

Hỏi thật hay thám tính?

Quà đó không vui sao?

“Thư kí Lâm, có lén tặng quà?” Thích Thịnh Thiên nghiêng đầu nhìn cô, lông mày nhíu lại, hứng thú hỏi, “Tặng gì, lấy ra coi thử?”

“Quản lý Thích, quà tặng rồi sao có thể lấy lại, nếu thật muốn, đợi anh sinh nhật, tôi tặng anh 1 món, bảo đảm cho anh 1 kinh hỉ!” Bùi Nhiễm Nhiễm mặt khôi phục bình thường, cười nhạt nói.

“Chuyện này thật tốt! Chị dâu quả là chị dâu tốt!” Thích Thịnh Thiên cười haha nhìn cô, không chú ý mặt Lâm Tri Hiểu sụp đổ vài phần.

Lúc họ chuẩn bị đi, Cảnh Thần Hạo không nhanh không chậm nói: “Cô vẫn chưa nói là gì.”

“Anh về là biết rồi, nói cái gì, cho quản lý Thích lưu lại chút suy nghĩ!” Bùi Nhiễm Nhiễm vẫy tay với Thích Thịnh Thiên, “Đi đi đi đi, đi chơi đi!”

Thích Thịnh Thiên ý vị thâm sâu nhìn họ 1 cái, kéo Lâm Tri Hiểu đi, Bùi Nhiễm Nhiễm có thể mơ hồ thấy Thích Thịnh Thiên hỏi Lâm Tri Hiểu tặng gì.

Bữa tiệc quả thật náo nhiệt, Thích Thịnh Thiên vừa đi, Cảnh Thần Hạo liền không thể thoát, dù sao cũng là đối tác, lần đầu anh làm tiệc, không thể quá lạnh lùng, chủ động qua chào hỏi, có thể coi là cho ám hiệu.

“Cảnh tổng thật có phúc, Bùi tiểu thư thật đẹp!”

“Bùi tiểu thư quả đúng là tiểu thư khuê cát, không chỉ đẹp, khí chất còn xuất chúng!”

Lời như vậy nghe quá nhiều, mà Bùi Nhiễm Nhiễm đứng cạnh bị khen đến mơ hồ, cô không muốn ở bên anh nữa, muốn chạy rồi.

Nhưng ý nghĩ vừa xuất hiện, liền bị người bên cạnh ôm chặt eo: “Theo anh lên kia.”

“Không cần chứ?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn hoa hồng ở trung tâm đó, ẩn hiện kích động.

Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn cô, không nói, nhẹ phát ra âm, “Uhm…”

Âm đuôi phát ra chút lạnh lùng áp bức, từ từ đến gần cô.

Cho nên, cô rất không có cốt khí gật đầu, tùy anh kéo lên.

- ---- Nhóm dịch: Boss - iNovel -----
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status