Sủng mị

Chương 476: Thung lĩnh Sa Cốt - Bốn bề Cuồng Hạt (hạ)


Nơi này là Mê Giới cấp tám, người dám tới nơi này lịch lãm nhất định phải có danh hiệu cấp tám. Nhưng sự việc không chỉ đơn giản như thế, rất nhiều Hồn sủng sư có danh hiệu cấp tám vẫn không dám một mình đi vào khu vực này, bởi vì hệ số an toàn quá thấp. Mà bọn họ phải tìm kiếm một đội ngũ thích hợp để gia tăng hệ số an toàn.

Chi đội ngũ này đúng là như thế, cầm đầu là Quách Chiến đạt được danh hiệu cấp tám Cung Quan trực thuộc Hồn sủng cung. Những người khác đều có danh hiệu cấp bảy thuộc những thế lực khác.

"Danh hiệu cấp sáu cũng dám xông vào nơi này?"

Sơn Tĩnh là Điện Chấp danh hiệu cấp bảy của Hồn Điện vừa ngạc nhiên vừa kỳ quái, giọng nói chuyển sang thận trọng vài phần.

"Các ngươi tới nơi này có mục đích là gì?"

Sở Mộ cũng biết mình bị người ta khinh thường, nhưng chỉ có lấy ra thực lực chân chính mới có thể giải thích cụ thể hơn, cho nên hắn không có để ý đến giọng nói của Sơn Tĩnh.

"Chúng ta tới đây dò đường, tìm được một con đường tương đối an toàn có thể tiến vào hậu sa vực. Nhưng mà chúng ta phải vượt qua một khu vực do Cuồng Lăng Hạt sinh sống trước đã." Sơn Tĩnh mở miệng hồi đáp.

"Vậy à? Ta tới nơi này thu thập độc tố Cuồng Lăng Hạt." Sở Mộ trực tiếp nói ra mục đích của mình.

"À!"

Bộ dạng Sơn Tĩnh rõ ràng là không nhiệt tình lắm.

Nếu muốn hình thành tổ đội nhất định phải có thực lực tương đương với nhau. Sơn Tĩnh nghĩ rằng cái tên này thật ra là tiếp nhận nhiệm vụ cấp bảy, sau đó bỏ chạy đến Mê Giới cấp tám đi dạo coi như mở rộng tầm mắt. Nếu như thực lực quá yếu ngược lại sẽ cản trở bọn họ.

"Vào trong đội ngũ đi, Cuồng Lăng Hạt chung quanh càng lúc càng nhiều rồi."

Sơn Tĩnh do dự một hồi, nhưng tình thế cấp bách vẫn phải mời Sở Mộ gia nhập đội ngũ rồi lại nói sau.

Sở Mộ nhẹ nhàng gật đầu không có nói nhiều, cưỡi Chiến Dã chạy tới chỗ đội ngũ kia.

Cát bụi quay cuồng y như sóng triều dâng lên hạ xuống, trên sa mạc hoang vu đã hiện đầy bò cạp màu xám tro, chỉ đếm thoáng qua một vòng sợ rằng cũng có bốn, năm trăm con.

Đám Cuồng Lăng Hạt này có thực lực phổ biến là bảy đoạn, nếu như đội ngũ Hồn sủng sư này đều là danh hiệu cấp bảy, đồng thời đội trưởng là một thành viên có danh hiệu cấp tám. Vậy thì đối phó chúng nó sẽ không quá khó khăn.

"Vào đội tác chiến đi, tận lực bảo vệ tốt mình."

Sơn Tĩnh nhìn lướt qua tộc quần Cuồng Lăng Hạt đã bắt đầu tiến vào thung lũng, mở miệng nói với Sở Mộ.

Sở Mộ gật đầu tỏ ý đã hiểu, ánh mắt nhìn tới liền phát hiện bốn gã Hồn sủng sư đã đứng ở trong vòng tròn do đám Hồn sủng bảo vệ.

Sơn Tĩnh trở lại đội ngũ sử dụng hồn niệm nói với ba người kia:

"Tiểu tử này tên là Sở Thần, danh hiệu cấp sáu Điện Tá của Hồn Điện chúng ta. Thực lực có thể rất yếu, mọi người miễn cưỡng dẫn dắt hắn vậy, tránh cho một mình đi loạn ở chỗ này lại xảy ra chuyện gì ngoài dự liệu."

"À, gia nhập thì cứ gia nhập, bây giờ người trẻ tuổi không biết tại sao gan lớn khác thường vậy nhỉ? Cứ đâm đầu xông pha những nơi nguy hiểm y như không muốn sống, tiền sa vực còn an toàn một chút, nhưng lỡ may bước vào địa phương có hung thú sinh sống thì chết chắc rồi."

Gã nam tử râu ria lắc đầu ngao ngán.

Đội trưởng Quách Chiến không có phát biểu ý kiến gì, chỉ nhìn lướt qua nữ Hồn sủng sư trong đội ngũ, mở miệng nói:

"Tình Tình, lưu ý hắn một chút."

Nữ Hồn sủng sư Tình Tình đại khái vào khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, nhưng có một khuôn mặt nửa cười nửa tỉnh vô cùng quyến rũ. Nàng đã nhận ra Sở Mộ lớn lên có vẻ anh tuấn phong lưu liền mỉm cười híp mắt, đi lại gần nói:

"Đội trưởng yên tâm, ta sẽ chiếu cố tốt vị đệ đệ này."

"Háo sắc bất trị, vừa nhìn thấy thanh niên đẹp trai là hưng phấn quên hết mọi thứ, ngay cả trẻ em cũng không buông tha."

Hồn sủng sư râu ria tên Lý Hách cười nói.

Tình Tình trợn cặp mắt quyến rũ liếc sang Lý Hách một cái.

"Đừng làm rộn, chuẩn bị chiến đấu đi!" Đội trưởng Quách Chiến lên tiếng nhắc nhở.

Sau khi nói xong, đội trưởng Quách Chiến cố ý nhìn thoáng qua Sở Mộ, mở miệng hỏi: "Tương đối am hiểu cách thức phối hợp tác chiến chứ?"

Mỗi Hồn sủng sư đạt tới cấp bậc này cơ hồ đều có mười con Hồn sủng. Trong số mười đầu Hồn sủng khẳng định sẽ có mấy con thực lực tương đối vượt trội, đội ngũ này thông qua những con chủ sủng để lựa chọn vị trí chiến đấu. Cái gọi là vị trí chiến đấu nghĩa là phương hướng phụ trách hành động, ví dụ như chủ công, hỗ trợ tấn công, phụ trợ, phòng ngự, khống chế …

"Khống chế và hỗ trợ tấn công!" Sở Mộ hồi đáp.

"Ừ, vậy thì triệu hoán hai con Hồn sủng, đừng lãng phí hồn lực và lực chiến đấu của Hồn sủng." Đội trưởng Quách Chiến nói.

Sở Mộ gật đầu, chậm rãi niệm chú ngữ triệu hồi Ma Thụ chiến sĩ.

Vô số rễ cây màu xanh đỏ từ dưới sa mạc vươn ra, nhanh chóng quấn chung một chỗ tạo thành Huyết Nhiên Mộc chiến giáp bảo vệ cơ thể Ma Thụ chiến sĩ. Sau đó Ma Thụ chiến sĩ dần dần xuất hiện chính giữa đồ án.

"Rống."

Ma Thụ chiến sĩ trải qua Huyết Hổ Phách tẩy lễ càng lúc càng hiếu chiến, phát hiện chung quanh có bốn, năm trăm con Cuồng Lăng Hạt lập tức kêu lên hưng phấn.

Trong lúc Sở Mộ triệu hoán Ma Thụ chiến sĩ thì tộc quần Cuồng Lăng Hạt chi đã đánh tới, đội ngũ bốn người nhìn thoáng qua Ma Thụ chiến sĩ của Sở Mộ. Sau đó bắt đầu dồn lực chú ý tập trung vào đám Cuồng Lăng Hạt.

Chạy phía trước nhất chính là bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt, những con Trùng hệ Hồn sủng thực lực hơi yếu hiển nhiên là nghe theo Cuồng Lăng Hạt cấp bậc cao hơn ra lệnh. Bộ dạng không thèm để ý sinh tử xông thẳng về phía đội ngũ nhân loại.

Cát bụi quay cuồng khắp không gian, hạt kìm sắc bén và móc câu phát ra hàn quang lạnh người dưới ánh nắng chói chang. Nhất thời một luồng khí tức Trùng hệ khổng lồ cuốn tới đội ngũ Hồn sủng sư như sóng thần cuồng dã. Cả đội ngũ lập tức mệnh lệnh cho Hồn sủng của mình vùi đầu vào trận chiến đầu tiên với bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt.

"Sở Thần đệ đệ, hình như Ma Thụ chiến sĩ đứng ở hơi xa đội ngũ, nơi đó có ba mươi mấy con bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt. Lỡ may không cẩn thận sẽ bị chúng nó xé xác đó nha!"

Tình Tình có vẻ vô cùng thong dong, khi chiến đấu vừa mới bắt đầu vẫn còn tinh thần chú ý Sở Mộ.

Bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt làm gì phá nổi Ma Thụ chiến sĩ phòng ngự. Cho dù Sở Mộ trực tiếp ném Ma Thụ chiến sĩ vào giữa đội hình mấy trăm con bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt cũng không cần phải lo lắng an toàn của nó. Huống chi Ma Thụ chiến sĩ còn có năng lực Sinh Mệnh Duyện Hấp.

Thực lực đội ngũ Hồn sủng sư này cũng không yếu, một trăm đầu bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt không có cách nào tạo thành uy hiếp đối với bọn họ.

Chiến đấu kéo dài không bao lâu, hơn một trăm đầu Cuồng Lăng Hạt đã bị giết không còn thừa lại bao nhiêu.

Đám Cuồng Lăng Hạt thứ hai vẫn là bảy đoạn làm chủ, lần này Tình Tình và Sơn Tĩnh ra lệnh cho Phong hệ Hồn sủng đứng ở khoảng cách hai trăm thước thi triển kỹ năng Phong hệ công kích.

Khoảng cách hai trăm thước nói gần thì có vẻ gần, nói xa cũng không xa lắm, khi đám bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt thứ hai xông tới gần đội ngũ chỉ còn lại có một phần ba. Ngay sau đó số lượng một phần ba Cuồng Lăng Hạt này cũng bị Thú hệ Hồn sủng xé nát.

"Nếu như chỉ có nhiêu đây thì danh xưng thung lũng Sa Cốt chỉ là tin đồn hão mà thôi." Tình Tình cười nói.

"Không nên phớt lờ, nơi này không có đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu!"

Đội trưởng Quách Chiến bình tĩnh nhắc nhở.

"Lúc nãy ta đứng trên đồi cát nhìn thấy rất nhiều Cuồng Lăng Hạt từ bốn phương tám hướng đang chạy về phía này. Từ hình thể của chúng nó phần lớn đều là tám đoạn, còn có một vài con chín đoạn. Đoán chừng sau khi đợt bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt này kết thúc sẽ đến lượt chúng nó."

Sở Mộ mở miệng nói.

Lúc nãy Sở Mộ tận mắt nhìn xuống cả một thung lũng to lớn xuất hiện vô số Cuồng Lăng Hạt ngọa nguậy di chuyển, bây giờ đối mặt bảy đoạn Cuồng Lăng Hạt chẳng qua là một bộ phận nhỏ trong quân đoàn Trùng hệ mà thôi.

"Tại sao không nói sớm?" Lý Hách trừng mắt liếc sang Sở Mộ.

"Ta nghĩ rằng các ngươi đã biết mới chờ ở đây." Sở Mộ nhàn nhạt trả lời.

Đội trưởng Quách Chiến lập tức nhíu mày, bọn họ bây giờ ở chính giữa thung lũng, tầm mắt nhất định bị ảnh hưởng không ít, rất khó phán đoán số lượng Cuồng Lăng Hạt đang tập trung lại là bao nhiêu.

Mục đích chủ yếu của bọn họ là xuyên qua khu vực này chứ không phải giết sạch tộc quần Cuồng Lăng Hạt trong thung lũng.

"Cuồng Lăng Hạt thưa thớt nhất ở hướng nào?" Quách Chiến chợt mở miệng hỏi.

"Xèo xèo xèo xèo!"

Quách Chiến mới vừa hỏi thăm thì chung quanh truyền đến thanh âm bò cạp trả lời. Dõi mắt nhìn ra bốn phương tám hướng chỉ thấy một màu xám tro phủ đầy bãi cát, số lượng chi chít, đông nghìn nghịt cơ hồ che kín mặt đất.

"Đáng chết, là thủ hay giết ra ngoài?" Lý Hách đã có chút rung động rồi.

"Thủ, trời sắp tối rồi, những con quái này sẽ rút lui nhanh thôi."

Đội trưởng Quách Chiến cho ra quyết định rất nhanh.

"Đội trưởng, phòng thủ như vậy chúng ta phải tạo thành trận thế bốn phía. Tình Tình cần phải phụ trợ chúng ta, ba người chúng ta chỉ có thể bảo vệ ba hướng, còn một hướng làm sao đây?"

Lý Hách không có kiêng kị gì nữa, trực tiếp mở miệng nói.

Đội trưởng Quách Chiến cũng nhíu mày, bắt đầu suy tư vấn đề này.

Tình Tình nhìn đám Cuồng Lăng Hạt càng lúc càng gần, trên mặt đã mất tiêu nụ cười phóng đãng, mà trở nên ngưng trọng vài phần.

Sắc mặt Sơn Tĩnh cũng không dễ coi lắm, chiến đấu như vậy rất bất lợi đối với bọn họ. Bởi vì một khi Cuồng Lăng Hạt đột phá phòng ngự thì bản thân Hồn sủng sư sẽ bị nguy hiểm. Dù sao số lượng Cuồng Lăng Hạt quá nhiều, trận hình bị phá chính là điều tối kị của binh gia.

"Để ta thủ phía tây!"

Sở Mộ vô cùng trấn định lên tiếng phá vỡ không khí trầm tĩnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status