Sủng mị

Chương 957: Hồn sủng tối cường (hạ)


Chu Triêu hiển nhiên có vốn liếng tự cao tự đại, bản thân Sở Mộ cũng có mấy chỗ nhận đồng với ý kiến này. Thật ra trong nhân loại có không ít người mù quáng không chịu tiếp nhận sự thật, chỉ một lòng cố chấp giữ lấy kiến thức hạn hẹp đến bao giờ mới có thể phát triển, thế giới nhân loại chừng nào mới vươn mình trở thành đế quốc cường thịnh? Không phải Cấm Vực và Ám Thiên Hải đã giam hãm nhân loại suốt mấy ngàn năm hay sao?

"Sở Phương Trần, hôm nay không ai cứu được ngươi!"

Chu Triêu nhếch miệng cười miệt thị.

Chu Triêu vừa mới dứt lời, Thiên Xà đột ngột di động thân thể mấy vòng, cái đầu lâu khổng lồ từ trên cao bổ xuống.

Không gian chung quanh Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hai mươi dặm chính là lĩnh vực Lôi Điện, một mình nó chiếm cứ toàn bộ bầu trời nội thành, ở trong khu vực này nó chính là chúa tể.

"Ầm!"

Vô số Điện xà vờn quanh tạo thành trận đồ uy áp mạnh mẽ đáng sợ vây chặt Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư vào giữa.

"Lần này ca ca phải bại lộ thân phận, nếu như Bạch Nhất ở đây thì tốt rồi!"

Trữ Mạn Nhi lẩm bẩm tự nhủ.

Trữ Mạn Nhi cũng không lo lắng Sở Mộ gặp nguy hiểm, chẳng qua là địch nhân cường đại nằm ngoài dự liệu, cho nên Sở Mộ bắt buộc phải hóa thân Bán Ma mới có thể đối phó.

Sắc mặt Uyển Trữ công chúa tái nhợt, vội vàng dùng hồn niệm nói với Trầm Thu:

"Đại nguyên lão, mau trợ giúp Sở Phương Trần!"

Lúc này Trầm Thu cũng mặt mày xanh lét, không phải là hắn không muốn ra tay trợ giúp Sở Mộ, mà là vì Sở Phương Trần hành động quá mức liều lĩnh đã ảnh hưởng tới thành chủ Dương Khuyết. Linh thành vốn nằm ngoài Hồn Minh và ba thế lực lớn chiến tranh, hiện tại nếu như Dương Khuyết đảo hướng Hồn Minh sẽ làm cho tình thế càng thêm nguy hiểm.

"Sở Phương Trần, ngươi phải tìm biện pháp trì hoãn Chu Triêu, nhất định phải kiên trì càng lâu càng tốt."

Trầm Thu dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.

Sở Mộ quay đầu nhìn thoáng qua Trầm Thu nguyên lão, vẻ mặt bình tĩnh như thường, gật đầu nói:

"Em đừng lo, mọi việc đã có anh!"

Trầm Thu không biết Sở Mộ còn có lá bài tẩy khác, nhưng hắn nhìn ra được Sở Mộ thong dong trấn định, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều:

"Thẩm Mặc, ngươi hành động nhanh lên một chút, nếu không ba thế lực lớn lần này thua to."

(Hơi xỉn, câu trên đùa chút chơi, thỉnh ko ném gạch đá – Dg ^^")

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà chậm rãi tiến lên trước mặt Sở Mộ, tru dài một tiếng khiêu khích Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.

"Mạc Tà!"

Sở Mộ lắc đầu, ý bảo nó đã bị thương không nên giằng co với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.

Thực lực Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu vô địch đế hoàng, cho dù Mạc Tà có ánh trăng gia trì cũng đánh không lại nó.

"Trở về đi, ngươi đã mệt rồi."

Sở Mộ không cho Mạc Tà tiếp tục chiến đấu, hắn niệm chú ngữ thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng.

Chu Triêu thấy Sở Mộ thu hồi Hồn sủng liền nở nụ cười đắc ý, theo hắn đây mới là hành động của người bình thường nên làm.

"Thúc thủ chịu trói rồi? Nhưng mà ta có thể còn không có chơi đủ."

"Ta có một đầu Hồn sủng bá đạo mười phần, kiệt ngạo khó thuần. Hôm nay mượn Thiên Xà của ngươi rèn luyện nó một chút!"

Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào Chu Triêu, giọng nói bình thản không kém phần hào khí:

"Ngươi muốn chơi? Nó sẽ chơi với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà tới cùng."

Bất hảo, táo bạo, ghét nhất là đối thủ tự xưng tối cường.

Cho dù là sinh vật cấp chúa tể cũng không thể làm nó sợ hãi, đây là một con quỷ dã tính chí cực, ngay cả Sở Mộ cũng không thể thuần phục nó hoàn toàn.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Một tiếng ma gào quỷ khóc văng vẳng bên tai mọi người, sau đó từ từ xuyên thấu vào trong linh hồn làm cho người ta sợ hãi liên tưởng tới bóng ma mộng mị.

Da đầu Chu Triêu run lên, trợn mắt lên thật to nhìn người thanh niên ở phía đối diện, không biết từ lúc nào thân thể hắn đã bốc cháy màu diễm màu bạc.

Lực lượng Ngân Sắc Ma Diễm tản mát ra khí tức cường đại hơn Bạch Yểm Ma bình thường gấp mấy lần, ma khí thao thao bất tuyệt vừa mới xuất hiện đã chèn ép lĩnh vực Lôi Điện, chiếm lấy một khoảng không gian cho riêng mình.

Ma diễm đã hoàn toàn bao phủ thân thể Sở Mộ, hắn hờ hững lui về phía sau một bước, đường viền ma diễm vẫn đứng yên tại chỗ dần dần ngưng tụ hóa thành một Sở Mộ khác. Cảnh tượng linh hồn ma diễm phân hóa quá mức quỷ dị, cả đám người thuộc hai phe đều cảm thấy phía sau lưng chợt lạnh, một luồng hàn khí xông thẳng lên não tê buốt.

Đây là một đầu Bạch Yểm Ma tà ác tới cực điểm, thực lực rõ ràng không hề thua kém Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.

"Đây … cái này … chẳng lẽ đây mới là chủ sủng của hắn - Bạch Ma Quỷ?"

Trong số những người có mặt tại nơi này, chỉ có hai huynh muội Diệp Hoàn Sinh mới nhận ra con ma quỷ bất hảo này. Đầu óc hắn quay cuồng liên hồi, suy tư cũng hỗn loạn.

Đến tận lúc này Sở Mộ mới triệu hồi chủ sủng Bạch Yểm Ma. Hắn nghĩ tới đoạn thời gian trước "chiến đấu sảng khoái" với một đám thứ sủng mà trong lòng xấu hổ không dứt.

Bạch Ma Quỷ tái xuất giang hồ.

Sở Mộ triệu hoán chính là Bạch Yểm Ma suýt chút nữa đã thành công thôn phệ linh hồn hắn.

Lệ khí và lửa giận trong lòng Sở Mộ phải dùng tàn sát từ từ bình ổn, tất cả những kẻ từng chèn ép Diệp Khuynh Tư bắt buộc phải trả giá thảm thống. Và Bạch Ma Quỷ là lựa chọn hoàn hảo nhất, thi hành nhiệm vụ triệt để nhất.

"Tê tê tê tê!"

Trên bầu trời, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà mở to tròng mắt màu tím nhìn xuống Bạch Yểm Ma tà khí nghiêm nghị.

Hiển nhiên nó đã cảm thấy khí tức nguy hiểm từ trên người Bạch Ma Quỷ, hơn nữa đối phương sử dụng linh hồn ma diễm chèn ép lĩnh vực lôi điện rõ ràng là muốn khiêu khích nó.

Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hình thể quá mức khổng lồ, trước giờ gặp phải địch nhân đều nhỏ hơn nó hàng trăm lần, rất ít khi nhận thấy uy hiếp từ sinh vật khác. Vương giả uy nghiêm không thể xâm phạm, lúc này Nữ Hoàng Thiên Đình Xà đang tích tụ lực lượng chuẩn bị đánh một trận không chết không thôi.

"Làm... làm sao có thể …?"

Chu Triêu vô cùng kinh ngạc, hắn có thể đủ cảm giác được Sở Mộ - Bạch Yểm Ma cũng là một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng chân chính.

Ở trong nhận thức của Chu Triêu, Sở Phương Trần là thanh niên tuấn kiệt có được hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là ghê gớm lắm rồi. Nhưng mà bây giờ hắn tiếp tục triệu hoán một đầu Bạch Yểm Ma vô địch đế hoàng đối chọi với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà. Chuyện này cũng quá kinh khủng rồi, đột biến phát sinh làm cho đầu óc hắn không đủ dùng, suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào cho đúng.

Vẻ mặt Chu Triêu kiêu ngạo lúc trước thoáng cái biến sạch, nội tâm hắn bây giờ vẫn đang quay cuồng rung động.

Người thanh niên này mạnh đã vượt ra khỏi phạm vi Chu Triêu nhận biết. Người khác dùng hết cả đời, bao gồm bản thân Chu Triêu lao lực mấy chục năm, sử dụng tất cả thủ đoạn vất vả lắm mới bò lên cảnh giới vô địch đế hoàng. Thế mà hắn dùng không tới hai mươi năm, cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không đến mức này đi?

"Ngươi… ngươi là thành viên Ẩn Đồng hoàng tộc?"

Bỗng nhiên Chu Triêu nhớ ra điều gì đó, chỉ vào mặt Sở Mộ run rẩy nói.

"Ẩn Đồng hoàng tộc?"

Sở Mộ lắc đầu, hắn chưa từng nghe qua danh từ này, cũng không biết trên đời này có hoàng tộc nào danh xưng như thế.

Hoàng tộc trong thế giới nhân loại chính là vương thất, vương thất chính là gia tộc trực hệ của Cảnh vương. Thiên Cơ Mục Thanh Y chính là người thừa kế vương thất Vạn Tượng Cảnh, nàng là thành viên của Mục Thị hoàng tộc.

Về phần cái tên Ẩn Đồng hoàng tộc quá mức xa lạ rồi, ngay cả trận doanh Hồn Hoàng song phương cũng không có ai biết danh xưng này.

"Ngươi không lừa được ta!"

Chu Triêu thẹn quá thành giận, đồng thời sử dụng hồn niệm ra lệnh cho Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status