Tà là ác nhân, ai là thiện nhân

Chương 114: Bảo tàng thứ hai


Một lão giả hướng Trần Lương hỏi: "Tiểu tử, giờ chúng ta đi đâu?"

"Gọi ta là thiếu gia"

"Nếu không đâu?" Lão giả nhíu mày hỏi

"Vậy ngươi có thể rời đi"

Im lặng 1 giây, lão giả đành nói: "Thiếu gia, giờ chúng ta đi đâu?"

"Theo ta"

Trần Lương kéo theo đám người đi về phương bắc 20 dặm.

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh, không biết hướng đi dễ lạc đường.

Nơi đây là dãy núi biên giới ngăn cách Ác Nhân Cốc với thế giới bên ngoài, sương mù rất dày đặc.

Đám sương mù này chính là một lớp che dấu tự nhiên giúp Hải Thượng Trung cất giữ bảo tàng thứ hai của mình.

"Các ngươi đứng ngoài này chờ ta" Trần Lương phân phó.

Hắn cưỡi trên Tam Nhãn Lang, đi cạnh Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiến vào trong đám sương mù dày tới mức không nhìn rõ 2 tay.

Hải Thượng Trung đã khéo léo bày rất nhiều những tiểu trận pháp không gian ở đây. Nếu không biết cách đi thì sau một hồi sẽ trở ra ngoài, không may thì kẹt trong đây cả đời.

Dù biết đường nhưng Hải Thượng Trung muốn đi qua cũng cần nửa ngày. Riêng Trần Lương, nhờ có Tam Nhãn Lang cùng Đại Địa Ngưu Ma Vương, tốc độ hẳn là tăng lên nhiều, chỉ nửa canh giờ đã tới được hang động cần đến.

Một cái hang trống không, nhỏ bé trông cực kỳ bình thường, không có gì đáng xem. Trần Lương đi vào, lấy ra một vần hình nắm đấm cửa, ấn lên trần hang. Vật hình nắm đấm cửa này nằm trong bảo tàng thứ 1. Nếu bản tàng thứ 1 bị mất, Trần Lương vẫn có thể làm lại cái khác tương tự, có điều sẽ mất thời gian tìm kiếm một vài loại nguyên liệu hiếm.

Đất đá tại dãy núi này cực kỳ rắn chắc. Cho dù Trần Lương dùng Đế Nhất cũng khó lòng đục thủng được. Vì vậy không có chìa khóa là vô phương lấy được bảo tàng vào lúc này.

Hang đá phía trước mở ra một lỗ trống nhỏ, dài chừng cánh tay. Trần Lương thò cánh tay cầm ra 1 chiếc Nhẫn không gian rất đẹp màu bạch kim.

Hắn mỉm cười hài lòng, vuốt ve chiếc nhẫn đồng thời kiểm tra bên trong hết thảy bảo vật.

Hắn cầm ra một hộp đá, chính là được làm từ Phiên Thiên Thạch, tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương. Bên trong hộp chính là vật Hải Thượng Trung chuẩn bị trước cho bản thân mình khi bước vào Hoàng cấp, một viên đan dược cường hóa Nhân Sinh.

Trong Nhẫn không gian còn 9 thạch hộp như này. Có đống đan dược, hắn sẽ đạt được lớn nhất cường hóa Nhân Sinh trong thời gian ngắn. Trần Lương vui mừng mở hộp đầu tiên ra.

Đáng tiếc, cuộc sống không như cuộc đời. Đập vào mắt Trần Lương là một viên tử đan, thậm chí bị nát một phần, không còn hình dạng ban đầu của đan dược.

Hắn mở ra những thạch hộp khác, tất cả đan dược đều đã hóa thành tử đan do quá hạn. Hắn ngẫm ra:

"Mỗi viên đan dược trong thạch hộp này có thể lưu trữ tới 2000 năm. Không biết tiền bối Hải Thượng Trung đã chết được bao lâu?"

Ngoài 10 thạch hộp chứa đan dược cường hóa Nhân Sinh, trong Nhẫn không gian còn có 36 thạch hộp chứa các loại đan dược, linh dược khác. Trần Lương kiểm tra một lượt đều đã không còn dùng được.

"Tất cả đan dược, linh dược đều hỏng. Thật đáng tiếc" Trần Lương thở dài. Những bảo dược này đều là giá trị không nhỏ. Mà quan trọng hơn là có tiền cũng khó tìm mua được.

Trần Lương lại lấy ra một đồ vật khác, là một chiến thương. Chiến thương này có một đại danh đỉnh đỉnh, Khuyển Dạ Xoa, là một thanh Bán Thần Khí của Cung Thừa Hy. Đây là chiến thương mạnh nhất của hắn, chiến đấu cùng hắn qua hàng trăm trận chiến khốc liệt, nhuộm đỏ thương khung.

Khuyển Dạ Xoa thân đỏ như máu, lưỡi sáng như trăng. Khuyển Dạ Xoa được làm từ răng của thần thú Thiên Linh Khuyển kết hợp với vô số vật liệu khác. Khuyển Dạ Xoa được coi là một trong 10 chiến thương mạnh nhất, được tất cả võ giả dùng thương ao ước.

Địa Long Thương chỉ là Thiên Thánh Khí hạ phẩm, tăng lên 8 lần lực công kích. Còn Khuyển Dạ Xoa tăng lên tới 22 lần lực công kích. Chưa kể là bản thân nó còn hấp thu và tích chứa một lượng linh khí gấp nhiều lần so với Địa Long Thương. Điều này giúp Trần Lương giảm bớt tiêu hao nguyên khí trong chiến đấu và thực hiện những võ kỹ vượt cấp như Đế Nhất.

Trần Lương lấy ra đồ vật tiếp theo, là một áo giáp có 2 mắt quỷ nhìn như muốn thôn nạp vạn vật. Người không đủ ý chí nhìn vào 2 mắt này có thể bị hoảng sợ tới ngất đi hoặc gây nhiễu loạn tinh thần, chiến lực suy giảm.

Đây không phải đồ vật của Cung Thừa Hy, mà là bảo giáp mạnh nhất của Hải Thượng Trung, Bá Vương Quỷ Diện Giáp. Bá Vương Quỷ Diện Giáp cũng là một kiện Bán Thần Khí bảo vật, tăng lên tới 69 lần khả năng phòng ngự của nguyên khí hộ thân. Ngoài ra còn có tác dụng phụ trợ gây choáng.

Mặc vào Bá Vương Quỷ Diện Giáp, Trần Lương một vẻ hài lòng quay trở lại đội. Bên trong Nhẫn không gian còn rất nhiều bảo vật cùng tinh thạch nhưng không cần thiết phải lấy ra xem hết. Với lực phòng ngự hiện giờ của hắn, cho dù đứng yên để Hoàng cấp võ giả tấn công cũng không hề hấn gì.

Đồ vật cần lấy cũng đã lấy xong, Trần Lương dẫn đoàn 23 người, 2 yêu thú một đường tiến về Khai Thiên Môn. Hắn dùng Truyền tin thạch gọi cho Tuyết Hoa để thông báo trở về thì nhận được tin trưởng lão của môn bị bắt giữ làm con tin, yêu cầu trao đổi lấy Kim Thiết Nhân và 1 vạn tinh thạch cấp 1.

Bằng tốc độ nhanh nhất, 2 ngày sau bọn hắn đã gần về tới Khai Thiên Môn. Trần Lương quay qua nói với mọi người:

"Các vị, ta muốn che giấu lực lượng, phiền các vị vào Không Thú một lát. Vào bên trong Môn ta sẽ đưa mọi người ra"

Tuy không thích nhưng mọi người cũng đều đồng ý. Vào Không Thú coi như giao tính mạng của mình mặc người xử lý, nên không ai muốn điều này.

Trần Lương không che mặt, tiến tới cửa Khai Thiên Môn. Bên cạnh là cửa hàng bán Không Vật đang đóng kín cửa do có đại sự phát sinh.

"Thiếu gia về, thiếu gia về rồi" Một đệ tử vừa chạy vừa hô to.

Trong Chính Đường, Tuyết Hoa cùng các trưởng lão đang nặng nề bàn chính sự, nghe tin vội chạy ra ngoài.

Vừa nhìn thấy Trần Lương, Tuyết Hoa như trút bỏ được gánh nặng bao năm nay đặt trên vai nàng, vừa khóc vừa chạy về phía hình bóng người nam nhân vĩ đại kia. Chỉ cần có hình bóng ấy, nàng có thể yên tâm ngủ ngon, trời sập cũng có người thay nàng đỡ.

Còn cách 3 bước chân, Tuyết Hoa quỳ xuống khóc. Không biết nói gì, nàng chỉ có thể kêu lên 2 tiếng "Thiếu gia..."

"Đứng lên đi" Trần Lương tiến đến đỡ Tuyết Hoa dậy "Là lỗi tại ta để ngươi chịu cực khổ. Từ giờ mọi thứ để ta lo"

Hắn lau nước mắt trên gương mặt đã gầy đi vì lo nghĩ nhiều của nàng.

"Được rồi, vào Chính Đường trước bàn kế cứu Càn Sủng"

Trần Lương bước vào Chính Đường, thả ra 23 người cùng 2 yêu thú, lần lượt giới thiệu 2 bên với nhau:

"Đây là Như Lão, Huyền cấp thất huyệt võ giả"

Đám người trưởng lão hít một hơi lạnh, Vạn Lan Nhu còn phải hỏi lại "Môn chủ, người vừa nói vị tiền bối này là Huyền cấp thất huyệt?"

"Đúng vậy, còn đây là Phong Lưu, Huyền cấp ngũ huyệt võ giả"

"Đây là..."

"22 người này sẽ nghe theo yêu cầu của ta trong 200 năm. Còn đây là Võ Giác, Huyền cấp tam huyệt võ giả, sẽ là trưởng lão mới của Võ Đường"

Tuyết Phi cùng đám người trưởng lão đều đứng hình mất một lúc, không biết phải nói gì cho phải. Ngay cả Bá Lăng cùng Hạ Tử Yên cũng không khỏi ngạc nhiên. Đột nhiên Trần Lương có được 22 võ giả đều là Hoàng cấp, Huyền cấp nghe lệnh hắn trong 200 năm. Đây chẳng phải là một bước hóa rồng sao.

Có đội ngũ này, Khai Thiên Môn sẽ không cần phải suốt ngày trốn trong trận pháp, không cần phải ra ngoài lén lén lút lút, không cần lo sợ bị tấn công bất ngờ hay các môn phái chèn ép.

Trần Lương giới thiệu tới đội bên này:

"Đây là Tuyết Hoa, trưởng môn. Lệnh của nàng chính là lệnh của ta"

"Đây là Hạ Tử Yên, trưởng lão Luyện Khí Đường, Luyện khí sư cấp 8"

...

Giới thiệu xong, không để 2 bên có thời gian làm quen, Trần Lương hỏi luôn:

"Tình hình Càn Sủng thế nào?"

"Thiếu gia, Càn Sủng bị Chí Tôn Môn bắt giữ cách đây 7 ngày. Đòi đổi lấy Kim Thiết Nhân và 1 vạn tinh thạch cấp 1. Chúng ta lúc trước chỉ có Kim Thiết Nhân là mạnh nhất để bảo vệ môn phái vả lại không có gì đảm bảo sau khi đưa đồ vật bọn hắn sẽ thả người" Tuyết Hoa nói:

"Chí Tôn Môn là thế lực nào? Vì sao muốn nhằm vào chúng ta?"

"Chí Tôn Môn là môn phái bán Không Vật và Không Thú cách chúng ta 2 dặm. Bọn hắn đã nhiều lần gây sự, đánh đệ tử của chúng ta. Đã có 2 đệ tử thiệt mạng dưới tay chúng. Chính vì điều này mà 10 năm nay, ta đã cho Khai Thiên Môn dừng chiêu sinh đệ tử. Sức mạnh của Chí Tôn Môn bọn ta không điều tra được. Nhưng chúng có nhiều Huyền cấp võ giả, khiến chúng ta vô lực phản kháng.

Thiếu gia, ta cùng các trưởng lão trong một lần ra ngoài đã bị Chí Tôn Môn vây bắt. May lúc đó có Càn Sủng trưởng lão mữu trí, tính kế bọn hắn mới giúp chúng ta thoát thân. Cũng vì vậy mà lần này bọn hắn mới nhắm vào Càn Sủng trưởng lão để bắt giữ tra tấn. Mong thiếu gia cứu người."

"Bọn hắn muốn trao đổi bằng phương thức nào?"

"Hai bên mang đồ và người tới một vị trí cách đây 100 dặm về phía đông"

"Được, để ta đi. Ngươi ra hẹn bọn hắn thời gian"

"Để ta làm luôn" Bình Nguyễn đứng sau lưng Tuyết Hoa nói.

"Tuyết Hoa, lấy thêm ghế, nói cho ta cùng các vị đây tình hình Khai Thiên Môn trong các năm qua.

22 vị đây sẽ coi như là các khách khanh trưởng lão, mỗi tháng nhận tinh thạch như quy định. Ngoài ra không có quyền gì trong Khai Thiên Môn, không được ra lệnh cho bất cứ ai và chỉ nghe mệnh lệnh duy nhất từ ta"

"Môn chủ, về nhân sự, hiện tại chúng ta có

Luyện Khí Đường có 1 cấp 8, 1 cấp 7, 50 đệ tử dưới cấp 6

Trận Pháp Đường có 1 Trận Pháp Sư cấp 6, 12 Trận Pháp Sư cấp 5, 20 Trận Pháp Sư dưới cấp 5.

Võ Đường có 8 Hoàng cấp võ giả, 49 Cự Linh cảnh cùng 50 đệ tử khác

Còn ta là luyện đan sư cấp 5."

"Trương Phá Vân, Chu Minh, Ưng Sát đâu?" Trần Lương hỏi

"Môn chủ, Chu Minh và Ưng Sát ở ngoài lịch luyện, nghe tin môn chủ về đang cấp tốc trên đường trở về. Còn Trương Phá Vân, từ khi thiếu gia đi cũng biệt vô âm tín, không thể liên lạc được qua Truyền tin thạch"

"Ta cũng từng gọi mấy lần mà không được. Trương Phá Vân giỏi lắm, ta vắng mặt, môn phái gặp khó khăn, ngươi lại trốn đi mất" Trần Lương tức giận.

"Tuyết Hoa tiếp tục báo cáo"

"Môn chủ, trong kinh doanh Không Vật, chúng ta bán được hơn 6 vạn, thu về tầm 1 vạn tinh thạch cấp 3. Lí do là bởi bị Chí Tôn Môn quấy phá cùng một số cửa hàng cạnh tranh nên bán lẻ sụt giảm. Ta vừa phải giảm giá bán lẻ, vừa phải gia tăng bán buôn. Giá bán buôn cũng rẻ hơn thị trường để đối tác đến tận đây lấy hàng, chúng ta giảm thiểu rủi ro vận chuyển. Vì vậy số lượng bán ra nhiều nhưng lượng tinh thạch không cao"

"Có được 1 vạn tinh thạch cấp 3 đã là con số lớn. Ngươi đã làm rất tốt, không cần tự trách mình"

"Tạ thiếu gia hiểu. Về kinh doanh bảo khí, chúng ta thu đc 10 tinh thạch cấp 3. Số lượng tinh thạch thấp do số lượng bảo khí thấp. Do vấn đề của Chí Tôn Môn chèn ép, Hạ Tử Yên tiền bối quyết định thành lập 1 chi nhánh Luyện Khí Đường tại Hào Cư Thành, chuyên môn tuyển mới và đào tạo đệ tử. Nơi đó chỉ sản xuất ra phàm khí. Chỉ một số rất ít đệ tử có năng lực mới được đưa đến Luyện Khí Phường chế tạo Thập Thánh Khí."

"Vậy hiện tại Khai Thiên Môn có bao nhiêu tinh thạch" Trần Lương hỏi

"Hiện có khoảng 5000 tinh thạch cấp 3" Tuyết Hoa trả lời

"5000 tinh thạch cấp 3!" mấy vị Trưởng lão khách khanh thốt lên

"Môn phái của ta thành lập cả trăm năm, có cả tá Huyền cấp võ giả mà tích trữ không bằng Khai Thiên Môn"

"Môn phái của ta cũng vậy. Không khỏi quá phóng đại đi"

"6 vạn Không Vật chi phí nguyên liệu cũng phải 1500 – 2000 tinh thạch cấp 3. Thêm vô vàn những chi phí khác. Các ngươi làm sao vẫn còn tới 5000 tinh thạch cấp 3, tương đương 50 triệu tinh thạch cấp 1. Quá vô lý".

Tuyết Hoa quay qua đám người Trưởng lão khách khanh, nói:

"Các vị trưởng lão, thời điểm ban đầu, Khai Thiên Môn đã bí mật khai thác toàn bộ một mỏ Không Thạch, thu về 10 vạn Không Thạch. Chí phí lúc đó tất cả do môn chủ chi trả, và chỉ mất phí nhân công lao động. Đây chính là lợi thế lớn nhất giúp Khai Thiên Môn giảm giá Không Vật nhưng vẫn thu về lợi nhuận rất lớn, gần bằng doanh thu.

Nói thêm để các vị biết, nếu không phải Khai Thiên Môn chấp nhận lỗ để cung cấp vô hạn tài nguyên tu luyện cho đệ tử cùng trưởng lão thì số tinh thạch dự trữ còn lên tới 7, 8000 tinh thạch cấp 3"

Nghe Tuyết Hoa nói xong, đám Trưởng lão khách khanh mới gật gù hiểu vấn đề

"Ra vậy"

"Càng ngày ta càng thấy tiểu tử này giàu quá mức tưởng tượng"

Một vị Trưởng lão khách khanh lên tiếng hỏi:

"Ta có 1 thắc mắc, tại sao Chí Tôn Môn mạnh hơn các ngươi rất nhiều mà không tấn công Khai Thiên Môn?"

"Vì Khai Thiên Môn có 2 trận pháp cấp 8 bảo vệ. Cho dù Địa cấp võ giả đến cũng phải ăn thua thiệt. Thậm chí, môn chủ chỉ cần dùng 1 trận pháp do chính môn chủ bày bố cũng đã diệt sát 1 Địa cấp võ giả để cướp lấy địa bàn hiện tại. Sau đó môn chủ tiếp tục dùng trận pháp này hố cả 1 tông môn khiến bọn hắn phải trả 1 cái giá lớn giúp Khai Thiên Môn thu về mấy trăm tinh thạch cấp 3"

Vị Trưởng lão khách khanh kia gật đầu, không hỏi gì thêm. Trong lúc bị giam tại Đẩu Chuyển Tinh Di, đám Trưởng lão khách khanh bọn hắn đã trao đổi cho nhau đầy đủ thông tin về Trần Lương, một Trận Pháp Sư cấp 8 cả gan gây chiến với Quỷ Địa Phái.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status