Tạo hóa Tiên Đế

Chương 130: Tiên hạ thủ vi cường


Khương Viễn Sơn giống như Đại Nhật, vô cùng bá đạo, mà khí tức của Tề trưởng lão lại như Tiên Nhân siêu phàm thoát tục, mênh mông cuồn cuộn dung ở giữa thiên địa.

Sắc mặt của Khương Viễn Sơn có chút tái nhợt, thân hình hơi lay động, khí huyết trong cơ thể phiên cổn, tuy hắn là Tiên Thiên Cửu Trọng Đại Tông Sư, hơn nữa chỉ kém một tia có thể đột phá đến Chân Thiên Cảnh, nhưng mà kém một tia này, liền như thiên địa khác biệt, khí thế của hai người tiếp xúc, là hắn biết, mình không phải đối thủ của Tề trưởng lão.

Trên mặt Tiêu Tuấn lộ ra vẻ khinh thường, mà Tần Vân Phi cùng Tần Như Tuyết đều sắc mặt lạnh nhạt, chỉ có Tần Hạo Nhiên thở dài một hơi, nhưng mà không có nói cái gì.

Hào khí cứng lại đến cực hạn, cuồng phong cổ đãng, trong đại sảnh rất nhiều cái bàn đều không chịu nổi cỗ kình phong này, nhao nhao bạo toái.

- Không phải là giải trừ hôn ước sao? Ta đáp ứng ngươi!

Ngay thời điểm khí thế của song phương bốc lên tới cực điểm, tùy thời muốn bộc phát đại chiến, thanh âm lạnh nhạt của Khương Tư Nam truyền vào.

Khương Tư Nam một thân áo trắng, khuôn mặt bình tĩnh, nhìn không ra một chút phẫn nộ, chậm rãi đi đến.

Khương Viễn Sơn cùng Tề trưởng lão tầm đó uy áp khổng lồ, dần dần tán đi.

Dù sao, lúc này còn không phải thời cơ động thủ tốt, Khương Tư Nam đã nguyện ý giải trừ hôn ước, vậy đối với bọn họ mà nói cũng là không thể tốt hơn.

Tề trưởng lão mặt không đổi sắc, nhưng mà trong ánh mắt lại có vẻ châm chọc nhàn nhạt.

Tuy Khương Viễn Sơn so với Tiên Thiên Cửu Trọng Đại Tông Sư bình thường, muốn mạnh hơn không ít, nhưng mà cùng Chân Thiên Cảnh tầm đó vẫn kém rất nhiều.

Ngược lại là Khương Viễn Sơn, trên mặt ửng hồng không bình thường, giờ phút này có chút nghi hoặc nhìn Khương Tư Nam.

- Gia gia, có một số việc là không thể cưỡng cầu, người khác đã không muốn làm dâu Khương gia chúng ta, chúng ta cũng không cần phải cưỡng cầu!

Khương Tư Nam mỉm cười, rất nghiêm túc nói.

- Vương gia, các ngươi đã đáp ứng, chúng ta liền không quấy rầy, cáo từ!

Tần Hạo Nhiên cảm giác hết sức khó xử, nhưng trong lòng thì thầm thở dài một hơi, đứng dậy muốn rời đi.

- Chậm đã!

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, bọn người Tần Hạo Nhiên sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn hắn.

Hắn đi tới bên người Tần Như Tuyết, nhìn khuôn mặt Tần Như Tuyết quen thuộc lại có chút lạ lẫm, trong nội tâm cảm khái rất nhiều, lại nhìn thoáng qua Tiêu Tuấn ở bên cạnh kiêu căng, trong nội tâm sinh ra một cỗ sát ý.

Tiêu Tuấn này cùng Tần Như Tuyết thông đồng như thế nào hắn không xen vào, nhưng mà vừa rồi hắn khẩu xuất cuồng ngôn, muốn diệt cả nhà Võ Thành Vương phủ, đã chạm vào điểm mấu chốt trong lòng hắn, hắn bỗng nhiên tâm thần khẽ động, khóe miệng lộ ra mỉm cười.

- Tần Như Tuyết, hôn ước ta đáp ứng giải trừ, nhưng mà có một vật ngươi quên mang đi!

Trong tay Khương Tư Nam xuất hiện một cuốn lụa, chân khí trong tay rung động, phiêu nhiên bay về phía Tần Như Tuyết.

Tần Như Tuyết có chút nghi hoặc, nhận lấy xem xét, lập tức biến sắc, lộ ra xấu hổ và giận dữ.

- Thư bỏ vợ? Ngươi cũng dám bỏ ta?

Bọn người Tần Hạo Nhiên nghe xong, sắc mặt cũng lập tức đại biến, lửa giận bốc lên.

- Thư bỏ vợ?

Bọn hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Khương Tư Nam cái gọi là đáp ứng giải trừ hôn ước, là cho Tần Như Tuyết một tờ thư bỏ vợ!

Phải biết rằng, dựa theo tập tục của Đại Càn Vương Triều, hai người định ra hôn ước, Tần Như Tuyết liền là người của Khương gia, hôm nay Khương Tư Nam viết xuống thư bỏ vợ, cũng đại biểu cho Tần Như Tuyết không tuân thủ nữ tắc, bị đuổi ra khỏi cửa, cùng giải trừ hôn ước tính chất căn bản không giống!

Khương Viễn Sơn, Lãnh Phi cùng Khương Vân Thiên ánh mắt sáng ngời, trong nội tâm vô cùng thoải mái, trên mặt đều vui vẻ nhìn bọn người Tần Hạo Nhiên.

Chỉ là, nụ cười này ở bọn người Tần Hạo Nhiên xem ra, là chướng mắt như vậy!

- Khương Tư Nam, ngươi muốn chết!

Tiêu Tuấn phẫn nộ rồi, hắn sớm đã coi Tần Như Tuyết là nữ nhân của mình, nhưng mà hôm nay nhận được Khương Tư Nam nhục nhã như thế, trong ánh mắt hắn lộ ra sát cơ, chân khí toàn thân khổng lồ cổ đãng, một chưởng đánh về phía Khương Tư Nam.

Hôm nay Tiêu Tuấn không đến mười chín tuổi, đã là Tiên Thiên ngũ trọng, hơn nữa xuất thân Càn Nguyên Tiên Tông, một thân tu vi võ học siêu phàm thoát tục, một chưởng đánh tới, mang theo một loại khí tức bá đạo, muốn trấn áp Khương Tư Nam tại chỗ!

- Thần Long Xuất Hải!

Khương Tư Nam không né tránh, đồng dạng lấn thân thẳng lên, Giáng Long Phục Hổ Quyền mang theo Long Hổ đua tiếng, hạo hạo đãng đãng trải ra, lập tức cùng Tiêu Tuấn đụng vào nhau.

- Ầm ầm!

Sấm sét nổ vang, không khí lập tức bạo liệt, vô số cuồng phong khí lãng mang tất cả tứ phương.

Khương Tư Nam tóc đen bay lên, lù lù bất động, nhưng mà Tiêu Tuấn lại cảm thấy một hồi khí huyết sôi trào, nhịn không được gấp lui mấy bước.

Sau lưng Khương Tư Nam là ba người Khương Viễn Sơn, toàn thân Khương Viễn Sơn dâng lên một màn hào quang, bao phủ Lãnh Phi cùng Khương Vân Thiên lại, không có bị liên lụy.

Mà giờ khắc này, không có người chú ý tới chính là, trên người Khương Tư Nam phiêu tán ra một làn gió thơm, theo quyền cương khí kình, tỏ khắp ở trên thân bọn người Tiêu Tuấn cùng Tần Hạo Nhiên, ngay cả Tề trưởng lão cùng bốn đại cao thủ cũng không thể may mắn thoát khỏi.

- Độc dược?

Tề trưởng lão nghe thấy được làn gió thơm này, lập tức biến sắc, nhưng mà pháp lực ở trong cơ thể hắn vận chuyển Chu Thiên, hắn mới phát hiện căn bản không có trở ngại, làn gió thơm này càng giống mùi son phấn ở trên người nữ hài tử.

Tiểu vương gia này thật đúng là ham mê đặc thù!

Trong nội tâm Tề trưởng lão hiện lên một ý niệm, nhưng vì phòng ngừa ngoài ý muốn, tay áo vung lên, thổi tất cả đi.

Mà giờ phút này Tiêu Tuấn lại không có tâm tư quản nhiều, sắc mặt mang theo thần sắc không dám tin, tràn đầy phẫn nộ.

- Ngươi một phế vật Tiên Thiên tứ trọng, sao có thể đánh lui ta?

Hắn làm sao cũng không thể tưởng được, Khương Tư Nam thật không ngờ cường hãn, hơn nữa vừa rồi quyền pháp mang theo Long Hổ thần âm, uy lực vô cùng, coi như là ở trong Càn Nguyên Tông, võ học Tiên Thiên cảnh, cũng tìm không thấy vài loại có thể cùng công pháp này so sánh.

Trên mặt Tiêu Tuấn hiện lên sát cơ, trong tay hắn lóe lên hào quang, xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh da trời, tạo hình cổ xưa, linh quang bốn phía, lăng lệ ác liệt.

- Linh khí Tứ phẩm?

Khương Viễn Sơn nhíu mày, hắn không nghĩ tới Tiêu Tuấn sẽ có Linh khí Tứ phẩm, dưới Linh khí Tam phẩm còn là Linh khí cấp thấp, không cách nào thu vào trong cơ thể, chỉ có Linh khí Tứ phẩm trở lên, mới có thể dung nhập trong cơ thể.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status