Thần đạo đan tôn

Chương 1171: Ta đánh ngươi

Lúc này không có gì phải do dự, Lăng Hàn trực tiếp lấy ra tiễn thức chung cực, đùng, tượng đá ngã gục, nhưng chỉ ngã xuống, mà không có bay ngược.

Lăng Hàn không khỏi lắc đầu, xem ra, đi con đường đánh người cũng chỉ tới đây, tượng đá tầng thứ tám tuyệt không phải tiễn thức chung cực có thể đánh sập, trừ khi hắn có thể đạt đến độ cao thiên tài Thất Tinh thậm chí Bát Tinh.

Tầng thứ chín?

Cửu Tinh thậm chí Thập Tinh!

Cũng còn tốt, ngoại trừ “đánh ta”, còn có “ta đánh ngươi”, tuy Lăng Hàn không muốn bị đánh, nhưng càng muốn biết, sau khi thông qua tầng chín, đến tột cùng sẽ nhận được tưởng thưởng gì.

Hắn nhanh chân rời đi, nơi này, không có một bóng người.

Dù cho là thiên kiêu như Thiệu Tư Tư, được các trưởng bối cố ý đưa vào tiểu thế giới khai thiên, nện cơ sở vững chắc, nhưng dù sao vẫn không có tu ra tòa Sơn Hà thứ năm, cũng không có đạt đến cực hạn của Sơn Hà Cảnh, chết no chỉ có sáu tinh lực lượng.

Sáu tinh lực lượng lại thêm một ít bí pháp, có thể miễn cưỡng thông qua tầng thứ bảy, nhưng tầng thứ tám là tuyệt đối không thể.

Nơi này đồng dạng có bia đá, nhưng lần này trên đất chỉ thêm con đan bình, Vô Địch Chí Thánh không nói lời nào, hiển nhiên, trước hắn suy đoán Lăng Hàn không thể xông qua cửa thứ bảy, hiện tại bị làm mất mặt, hẳn là thật không tiện.

Lăng Hàn cười hì hì, thu hồi đan bình, nhưng nắp bình không thể mở ra, hiển nhiên không cách nào ăn đan dược ở đây, nhờ vào đó qua cửa.

Hắn cũng không đi đả kích Vô Địch Chí Thánh, chỉ ngồi điều chỉnh trạng thái, nắm một khối Chân Nguyên Thạch, vận chuyển Lục Hợp Bát Hoang Công, lấy ra lực lượng của Chân Nguyên Thạch, tốc độ khôi phục của hắn rất nhanh.

Gần như sau một canh giờ, Lăng Hàn đứng lên, mười bậc mà lên, tiến vào tầng thứ tám.

Hắn lựa chọn “ta đánh ngươi”, luận lực công kích, hắn chỉ có lực lượng không đủ Lục Tinh, dù cho lấy tiễn thức chung cực bạo phát cũng có hạn, không thể tăng lên vô hạn, nhưng nói đến lực phòng ngự, hắn vượt qua mấy tinh?

Khà khà, đến đây đi.

Khi hắn đi tới trước mặt “ta đánh ngươi”, đá lập này liền thức tỉnh, oanh qua một quyền.

Oành!

Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, nhưng vẫn không có chờ hắn rơi xuống đất, tượng đá đã đuổi theo, lại đấm ra một quyền.

Thật nhanh, thật nặng!

Lăng Hàn thầm nói, trên tượng đá này có gia trì thần văn đặc thù, lực lượng đặc biệt mạnh mẽ, đấm ra một quyền, hắn không thể chống đối.

Nhưng vậy thì như thế nào?

Phòng ngự của hắn đạt đến Thần Thiết cấp bốn, chỉ là lực lượng thuần túy muốn đả thương hắn, vậy làm sao cũng phải là Nhật Nguyệt Cảnh mới được.

Lăng Hàn chỉ chống đỡ, ở dưới công kích giống như bão táp của tượng đá, hắn không có sức lực đánh lại, chỉ có thể tận lực bảo vệ mặt, cái này nếu chỉ có thể chịu đòn, vậy che chở khuôn mặt anh tuấn là rất cần thiết.

“Đánh người” qua ải, vậy một quyền liền có thể kiến công, nhưng chịu đòn không phải như vậy, oành oành oành, thật giống như tượng đá muốn đánh chết Lăng Hàn mới bằng lòng bỏ qua.

Cho đến khi cát chảy hết, tượng đá mới lùi qua một bên, chữ trên ngực đã biến thành "qua cửa".

Lăng Hàn nhe răng, không thể đánh ít một chút sao?

Hắn đi ra ngoài, cảnh vật biến hóa, bia đá tái hiện, nhưng nơi này lại nhiều hơn một người.

Loạn Tinh nữ hoàng!

Rất kinh người, Loạn Tinh nữ hoàng lại xông tới đây, có điều, nàng là lấy công kích hay phòng ngự xông tới?

Lăng Hàn không quá tin tưởng cái sau, dù sao Bất Diệt Thiên Kinh quá đặc thù. Mà nếu như là cái trước, thì vị nữ hoàng này mạnh mẽ có chút ngoài dự đoán của mọi người, theo lý mà nói, lấy lực lượng của nàng đủ để san bằng Bích Lạc, Trụ Thiên Hoàng Triều, tại sao không nhất thống Hợp Ninh Tinh?

Đương nhiên cũng có thể hai đại Hoàng Triều này đã từng là Đế Triều, có gốc gác mạnh mẽ, tỷ như sát trận không cách nào di chuyển, vậy tiến công không đủ, nhưng phòng ngự lại thừa sức.

Tam đại Hoàng Triều "hòa bình" ở chung trăm vạn năm, khẳng định là có nguyên nhân.

Loạn Tinh nữ hoàng cũng nhìn thấy Lăng Hàn, vẻ mặt lộ ra kinh ngạc, không nghĩ tới vẫn còn có người có thể xông qua tám tầng đầu, càng không nghĩ đến người này lại là Lăng Hàn.

Trong mắt phượng của nàng lướt qua một đạo sát khí, nàng chưa bao giờ bị nam nhân đụng chạm qua, lại hút dòng máu của người này, còn cắn ở trên cổ của đối phương, còn... bị tên khốn kiếp này tập kích ngực!

Những hình ảnh này đan xen, làm cho nàng sát khí như sôi, ngay cả một tia chấp niệm kia cũng không cách nào ngăn cản quyết tâm giết người của nàng, lúc này liền một chưởng vỗ tới.

Tinh Thần cảnh ra tay, thiên địa thất sắc.

- Ngừng lại!

Tượng đá mở miệng, công kích đáng sợ lập tức biến mất sạch sành sanh.

- Tuy bản tôn cũng rất khó chịu tên tiểu tử này, nhưng tiến vào tháp này, vậy chính là đệ tử hạt giống, trước khi bị bản tôn từ bỏ, một cái cũng không thể chết!

Trái tim của Lăng Hàn đập oành oành, hiện tại có Vô Địch Chí Thánh chống đỡ, nhưng sau khi đi ra ngoài thì làm sao bây giờ?

Hắn ở Xích Thiên Học Viện, Đại Lăng Triều lại là nước phụ thuộc Loạn Tinh Hoàng Triều, hòa thượng chạy miếu chạy không được a.

Ai, ngươi đang yên đang lành chạy tới hấp huyết gì chứ, lại không phải Thi biến!

Loạn Tinh nữ hoàng chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn, không có ra tay nữa.

Nàng biết ở đây không giết được Lăng Hàn, vậy lấy quả đoán của nàng đương nhiên sẽ không lãng phí khí lực. Có điều, lưu manh “bất lịch sự” mình đang ở trước mắt, nàng chỉ có thể nhìn, để vị nữ hoàng này mặt rồng giận dữ.

Tôn sư của một quốc gia, thiên hạ chi chủ, lại không thể giết một tên hạ thần?

- Cửa ải cuối cùng, các ngươi nhanh bắt đầu đi, bản tôn đã không kịp đợi!

Vô Địch Chí Thánh nói.

- Mau mau, nếu như các ngươi có thể thông qua, bản tọa sẽ cho các ngươi một niềm vui to lớn.

Loạn Tinh nữ hoàng cực kỳ thẳng thắn, lập tức leo lên tầng thứ chín, hiển nhiên, mục đích của nàng là muốn mau chóng rời khỏi tòa tháp này, sau đó giết Lăng Hàn.

Lăng Hàn lắc đầu, xem ra, hắn nhất định phải vận dụng Hắc Tháp.

Tầng thứ chín, cũng là tầng cuối cùng, nơi này vẫn bày đặt hai tượng đá “đánh ta” cùng “ta đánh ngươi”.

Quả nhiên, Loạn Tinh nữ hoàng lựa chọn “đánh ta”, mà Lăng Hàn chỉ có thể lựa chọn “ta đánh ngươi”, để hắn không khỏi ai oán, ai bảo hắn vẫn không có tu ra tòa Sơn Hà thứ năm, ở mặt chiến lực không đạt tới cực hạn chứ?

Nhưng lực lượng của Loạn Tinh nữ hoàng lại có thể xông qua cửa thứ tám, cái này quá kinh người.

Lăng Hàn không khỏi nhìn về phía đối phương, muốn tận mắt chứng kiến lực lượng to lớn của vị nữ hoàng này.

---------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 37 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status