Thần đạo đan tôn

Chương 4351: Huyễn Cảnh Hắc Mang

Lăng Hàn bắt đầu luyện hóa tia sáng này, hắn luyện hóa rất thuận lợi, nó cũng tan vào Tiên Đỉnh thứ hai.

Kể từ đó, hắn có thể cảm giác được tia sáng này có năng lực chế tạo huyễn cảnh.

Chờ chút, tất cả quá thuận lợi hay sao?

Lăng Hàn ngẩn ra, hắn lập tức giả tưởng bản thân mình là Tổ Vương, sau đó triển khai oanh kích, bành, thiên địa vỡ nát.

Cảnh vật trước mắt biến hóa, hắn vẫn ở trong Hắc Thiên miếu nhưng hắn không có luyện hóa tia sáng kia, thậm chí hắn còn cách tia sáng kia vài chục trượng.

Đúng là lợi hại, chế tạo ra ảo cảnh như thế, hắn suýt nữa đã trúng chiêu.

Hắn thật sự cho rằng mình đã phá tan ảo cảnh nhưng thật ra hắn đã bị nhốt trong đó, thẳng đến khi thọ nguyên hao hết mới thôi.

Lợi hại.

Lăng Hàn tươi cười, đạo sáng này càng lợi hại, chờ hắn thu lấy và bắt đầu luyện hóa, chẳng phải thực lực của hắn sẽ tăng lên rất kinh người hay sao.

Hắn tiếp tục tiến lên, hắn nhiều lần lâm vào ảo cảnh, chân thực cùng hư ảo không ngừng xen lẫn với nhau, nếu không phải người có ý chí sắt thép như Lăng Hàn, có lẽ đổi thành người khác đã sớm bị điên rồi.

Cái gì là thật, cái gì là ảo cảnh?

Lăng Hàn không ngừng tự hỏi mình, chỉ cần mình cho rằng là thật, đó chính là thật.

Hắn dựa vào ý chí kiên định tiến lên.

Rốt cục, hắn đã đi tới trước tia sáng.

Lần này là thật, không phải ảo cảnh.

Lăng Hàn vươn tay bắt lấy tia sáng, sau khi đụng vào tia sáng, hắn cảm giác thức hải như nổ tung, vô số cảnh tượng xuất hiện, từng hình ảnh chiến đấu bộc phát, có cảnh tượng thiên địa hủy diệt khủng khiếp.

Lượng tin tức này quá lớn, Lăng Hàn không kịp xử lý, hắn hận không thể đánh nát đầu của mình.

Đây là tiên quang phản kích sao?

Lăng Hàn ngưng tụ thần thức luyện hóa tia sáng kia, chỉ có như thế, những hình ảnh và tin tức kia mới dần dần ổn định lại.

Việc này cực kỳ khó khăn, Lăng Hàn không thể tập trung lực chú ý, hắn làm sao luyện hóa tiên hà?

Đến!

Hắn dẫn động sinh linh chi lực từ vị diện trong cơ thể trợ giúp luyện hóa hình ảnh.

Kể từ đó, áp lực biến mất.

Không biết tia sáng kia tồn tại bao lâu, đã hấp thu vô số hình ảnh lịch sử, nhưng so với tỷ tỷ sinh linh vị diện trong người Lăng Hàn, tất cả chỉ là chút lòng thành.

Chỉ cần một người chia sẻ một hình ảnh, tất cả sẽ giải quyết xong.

Lăng Hàn tươi cười, hắn thu tia sáng vào trong Tiên Đỉnh và bắt đầu luyện hóa, dung hợp.

Tia sáng liên tục phản kích, nó không hề giống tia sáng lôi đình, bản thân có lực tàn phá khủng khiếp, sự lợi hại của nó nằm ở chỗ ảo giác, nhưng gặp gỡ quái thai như Lăng Hàn này, vị diện có trong cơ thể tỷ tỷ sinh linh, nó không thể phát huy ưu thế của mình.

Ông, đương nhiên tia sáng không muốn bị luyện hóa, từng đạo chấn động sinh ra, dùng mắt thường có thể nhìn thấy những ba động này cấu thành vô số hình ảnh.

- A!

- Ân!

- Ô!

Đám người bốn phía cảm thấy thống khổ, bọn họ trầm luân trong ảo giác của mình, bị tia sáng ảnh hưởng và lâm vào nguy hiểm khủng khiếp, thậm chí còn bị trọng thương, bọn họ phải tiếp nhận nguy hiểm thật lớn.

Nhưng vào lúc này, có người mở mắt ra.

Cát Tường Thiên!

Thánh Nữ Phật tộc vốn am hiểu ảnh hưởng tinh thần, lại có thể tự động tránh thoát ảo cảnh, từ đó có thể nói nàng cực kỳ bất phàm.

Kỳ quái, thiên phú cao như thế, vì cái gì nàng không lưu danh trên tinh võng

Dựa vào thực lực của nàng, tiến vào tốp một trăm không thành vấn đề.

Chẳng lẽ quá mức ẩn giấu tên mình, hay nàng không tham gia bài danh chiến?

Cát Tường Thiên đứng lên, trán của nàng đầy mồ hôi, tinh thần tiều tụy, hiển nhiên nàng bị ảo cảnh hao tổn rất lớn.

Nàng nhìn bốn phía, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Bởi vì tia sáng đã bị Lăng Hàn hấp thu vào trong thức hải, cho nên nàng không thấy được.

Cho nên nàng rất buồn bực, vì cái gì mình đột nhiên tiến vào ảo cảnh, người xung quanh lại bị ảnh hưởng.

Lăng Hàn không có hành động gì, hắn giả bộ như chính mình cũng lọt vào ảo cảnh, hắn không muốn bất cứ kẻ nào biết về tiên hà.

Tiền tài không thể lộ ra ngoài.

- Ngô!

Lại có một người tỉnh lại, đó là Phong Kế Hành.

Thật sự không thể xem thường gia hỏa này, bài danh tinh võng mười hai, bây giờ đã đột phá Cửu Đỉnh, hơn nữa là Lưu Ly Đỉnh chín màu, cho dù thực lực hay ngộ tính đều đạt tới mức kinh người.

Cát Tường Thiên vốn định làm gì đó, nhưng một khi Phong Kế Hành thức tỉnh, cho dù nàng có ý nghĩ gì cũng thu lại.

Chỉ chốc lát, lại có ba người thức tỉnh, một người trong đó là Tống Lam.

Lăng Hàn không để ý tới, tiếp tục luyện hóa tia sáng, đây là mục đích chủ yếu của hắn khi tới đây.

Từng giờ từng phút, tiến độ chậm chạp, nhưng nghĩ tới uy lực của tia sáng, cho dù có chậm thì hắn cũng tiếp nhận.

Đáng tiếc, sau khi bị hắn luyện hóa, tiên hà khẳng định cũng bị cảnh giới của hắn hạn chế, chế tạo ảo cảnh chỉ ảnh hưởng tới Sinh Đan cảnh mà thôi.

Chờ hắn tăng lên Sinh Đan cảnh, Chân Ngã cảnh, uy lực của tia sáng sẽ vượt qua hiện tại, tương lai có thể ảnh hưởng Giáo Chủ thậm chí là Tôn Giả.

Bởi vì tia sáng bị Lăng Hàn lấy đi, ảo cảnh không thể duy trì bao lâu, lục tục có người tránh thoát ảo cảnh, có kẻ đến từ bên ngoài, có thổ dân, nhưng cũng có một số người sớm bị ảo cảnh “giết chết”, ý thức cho rằng mình đã tử vong nên không tỉnh lại.

Trừ khi có đại năng xuất thủ chữa trị ý thức của bọn họ, nhưng ít nhất cũng phải là cấp bậc Giáo Chủ mới được.

Cho nên, những người cho rằng mình đã chết, bọn họ sẽ vượt qua quãng đời còn lại tại đây, đợi nhục thể khô kiệt, chính là lúc bọn họ tử vong chân chính.

Mọi người tỉnh lại, tất cả cảm thấy khó hiểu, vì cái gì bọn họ lại đột nhiên lâm vào ảo cảnh, dù sao cũng phải có nguyên nhân.

Tìm không ra.

Mọi người thăm dò bốn phía, không ai phát hiện ra manh mối gì, đành phải bất đắc dĩ từ bỏ, tiếp tục đi tới.

Lăng Hàn im lặng phát tài, hắn làm như bị vây trong ảo cảnh, hắn đang đắc ý luyện hóa tia sáng.

Mọi người rời đi, không ai muốn chờ đợi ở nơi này.

Ba ngày sau đó, Lăng Hàn mở mắt ra.

Hắn thành công luyện hóa tia sáng, hắn đã có tia sáng thứ hai.

Ân, lấy cái tên đi.

Tia sáng đầu tiên tên là Lôi Đình Thần Mang, tia sáng thứ hai gọi là Huyễn Cảnh Hắc Mang.

Lăng Hàn kích động, nơi này lưu lại ba tên Sinh Đan cảnh thủ hộ những người chưa tỉnh.

Hắn có thể ảnh hưởng đến ba tên Sinh Đan cảnh sao?

Lăng Hàn không chút do dự, hắn dẫn động Huyễn Cảnh Hắc Mang trong Tiên Đỉnh, thử một chúthắn bắt đầu tập kích ba tên Sinh Đan cảnh.

Lôi Đình Thần Mang khác biệt, không cần giơ tay công kích, chỉ cần động ý nghĩ là đủ, bởi vì đây là thần thức vô tung vô ảnh, cho nên không cần lo lắng khoảng cách.

Ngay sau đó ba tên Sinh Đan cảnh lộ ra vẻ mặt mờ mịt, qua một lúc bọn họ tỉnh táo lại, tất cả đổ mồ hôi lạnh.

Bọn họ lại tiến vào trong ảo cảnh.

Tê, nơi này có thứ quỷ quái gì?

Ba tên Sinh Đan cảnh sợ hãi, mặc dù lần này tiến vào ảo cảnh thời gian ngắn, nhưng bọn họ như chim sợ cành cong, sau khi nhìn nhau liền đứng lên

Đi, nơi này quá nguy hiểm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 37 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status