Thần tọa

Chương 1471: Kịch chiến


Chỉ có đạt tới Quỷ Thần Cảnh thì hung thú hỗn độn mới khôi phục bình thường, mới có thể hoàn thành biến hóa thoát thai hoán cốt, dẫn phát "Thiên nhân cảm ứng" kinh thiên. Trước đó hung thú hỗn độn chỉ cân nhắc tăng thực lực mà thôi.

Nhưng mà bởi vì quá trình này Lâm Hi tạm thời chậm trễ đuổi giết đám tu sĩ Lôi Đình Đại Thế Giới.

- Mài đao không bén khó đốn củi, cho Côn Bằng hóa thân tiến hóa thì đi đối phó chúng cũng không muộn.

Đây là ý định trong lòng Lâm Hi.

Đối phương có ba gã tu sĩ Tiên Đạo lôi hệ, thực lực đều vượt xa cường giả cấp Tiên Đế.

Thực lực của Lâm Hi càng cao thì đối phó chúng càng dễ dàng. Lưu cho bọn chúng cơ hội càng ít.

Tuy kéo dài khoảng cách với đám tu sĩ lôi đạo kia, nhưng mà Lâm Hi vẫn không có cắt đứt liên hệ với bọn chúng. Ba người này lưu lại nguyên tố lôi đình vẫn nằm trong cảm ứng của Lâm Hi.

- Tìm được.

Tâm niệm Lâm Hi khẽ động, đột nhiên cảm ứng dược vị trí của ba người, một tiếng ầm vang phá vỡ sóng lớn, chui vào sâu trong đáy nước

...

Biển cả bắt đầu khởi động, ở hạch tâm của quả bong bóng này cách mặt nước năm sáu ngàn dặm, một khung mộ sắt thép tỏa ra khí tức tử vong đậm đặc, vắt ngang trong trung ương hư không vặn vẹo.

Khung mộ sắt thép này mai táng không biết bao nhiêu sinh vật Hải thần cường đại, ngàn vạn đạo uy áp hỗn hợp lại khiến nó càng kinh người hơn.

Đây chính là "Hải thần phần mộ" trọng yếu nhất trong không gian vặn vẹo, là nơi mai táng không biết bao nhiêu đời Hải thần trong đây, cũng là nơi có giá trị nhất thế giới Hải ngoại.

Nhưng mà "Hải thần phần mộ" vô cùng cường đại, thiên nhiên không thể nào có sẵn thần lực mạnh mẽ như vậy. Muốn tiến vào bên trong không có đơn giản như lúc trước. Không mạnh tới mức nhất định thì không thể đi vào.

Ở hướng đông nam của "Hải thần phần mộ" vô cùng bình tĩnh, nhưng lúc này sóng biển cuồn cuộn, một cơn mưa rào quét qua mang theo gió lốc hỗn độn, tia chớp sấm sét, lửa đốt chiếu sáng cả thiên địa, mà thủy nguyên tố đậm đặc đạt tới mức làm người ta hoảng sợ.

- Rầm rầm rầm!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, từng tiếng gào thét tỏa ra bốn phía. Xuyên thấu qua màng sáng sáng ngời, mơ hồ có thể nhìn thấy nhiều người đang chiến đấu giằng co kịch liệt. Một phương trong đó chính là tu sĩ Hải ngoại mà Lâm Hi muốn đi tìm, nhưng số lượng không chỉ có hai ba người. Bên kia còn lại là cung chủ, giáo chủ các phái.

- Đám hỗn đản này khinh người quá đáng!

Tiếng kêu gào xuyên phá hư không, triệt để bao phủ mấy trăm dặm chung quanh.

Ông!

Cơ hồ ở địa phương cực xa có hào quang lóe lên, Lâm Hi lập tức uốn éo trên hư không, thi triển Nạp tu di tại giới tử ẩn nấp trong thời không chẳng xa, quan sát bên này.

Phanh!

Thân hình Lâm Hi khẽ động, lập tức dừng lại ở biên giới chiến trường.

- Là cung chủ, giáo chủ Hải ngoại thập phái!

Lâm Hi xuyên thấu qua phong bạo trùng điệp, liếc nhìn hai phương đang chiến đấu.

Tuy bên Hải ngoại thập phái số lượng đông hơn, nhưng mà những gì quan sát thì Hải ngoại thập phái lại chẳng chiếm cứ ưu thế gì cả.

Bên kia trừ ba tên tu sĩ ban đầu, mặt khác còn nhiều ra một người. Người này toàn thân bao phủ trong hắc quang, mơ hồ khó thấy, nhưng mà khí tức lăng lệ ác liệt, so với ba tên cung phụng của Lôi Đình Đại Thế Giới thì cường đại hơn nhiều.

- Cường giả Duy Nhất Cảnh!

Trong đầu Lâm Hi hiện ra suy nghĩ này.

Người này cũng không có đột phá Tiên Đạo Cảnh, cũng chỉ giống như "Thị Huyết lãnh tụ", đều là Tiên Đạo thập trọng, cô đọng Tiên dương. Nhưng mà cho Lâm Hi cảm giác còn mạnh hơn cả "Thị Huyết lãnh tụ".

Đây là uy lực của lôi điện mạnh nhất trong ngũ hành.

Nhưng mà chuyện hắn kiêng kỵ không phải là cảnh giới, mà là pháp khí đáng sợ trong tay của hắn.

- Thần khí!

Lâm Hi nhìn chằm chằm vào pháp khí trên đỉnh đầu của tên này, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy pháp khí của Lôi Đình Đại Thế Giới, căn bản không nhìn rõ bản thể, chỉ thấy một đoàn lôi điện màu xanh mà thôi.

Đối kháng với thần khí chỉ có thần khí, cả Hải ngoại thập phái chỉ có ba gã cung chủ, chưởng giáo tế thần khí ra, nguyên tố hải dương hóa thành sương mù tụ tập tới, ẩn ẩn tụ thành một cự nhân đối kháng với pháp khí lôi điện bên kia.

Chỉ tiếc tuy Hải ngoại thập phái đang kém thế, càng có mấy đại cung chủ, chưởng giáo tọa trấn, nhưng đối mặt lại chính là "Lôi Đình Đại Thế Giới" tiếng tăm lừng lẫy trong vũ trụ.

Trong Hải ngoại thập phái chỉ có ba kiện thần khí nhưng lại không đối kháng nổi thần khí lôi đình của cường giả "Lôi Đình Đại Thế Giới". Nước có thể dẫn điện, càng có thể truyền lôi đình chi lực, từ tiên thiên thì công pháp của Hải ngoại thập phái đã bị khắc chế.

Cả đám chưởng giáo, cung chủ mồ hôi đầm đìa, đang bị ép lâm vào tuyệt cảnh.

Trừ bốn gã cường giả "Lôi Đình Đại Thế Giới" thì còn có người khác đang chiến đấu với Hải ngoại thập phái, hắn một người cơ hồ kiềm chế toàn bộ cung chủ, chưởng giáo, đại lượng trưởng lão Tiên đế cảnh.

Lâm Hi lúc đầu còn không có để ý, nhưng mà ánh mắt nhìn qua thì chấn động.

!!!

- Thần tử!

Đồng tử của Lâm Hi đột nhiên co rụt lại, một tiếng ầm vang, trong nội tâm kích thích sóng lớn kinh thiên. Hắn tuyệt đối không ngờ trong thời không vặn vẹo này lại gặp Thần tử.

Trong lúc nhất thời vô số ý niệm xẹt qua trong óc, thần sắc Lâm Hi biến đổi, trong ánh mắt bắn ra sát cơ kinh thiên.

- Đáng chết!

...

Ầm ầm!

Ngàn vạn tiên khí, lôi đình nước lũ bao phủ hư không, thần khí cùng thần khí va chạm nổ mạnh trên cao. Trong lúc song phương chiến đấu không có ai đi quan tâm Lâm Hi đang ở biên giới chiến trường, song phương đang nóng tính.

Phanh!

Một đạo lôi quang nổ tung, trong chiến trường có mỹ phụ xinh đẹp, trang sức trên đầu nổ tung, máy tóc xanh đổ xuống.

- Dừng tay!

Đột nhiên mỹ phụ trung niên này dừng công kích lại.

Tuy thân là nữ tử, nhưng mỹ phụ này trong Hải ngoại thập phái rất có uy tín, nghiễm nhiên mọi người rất nghe lời của nàng. Chỉ thấy bóng người lắc lư, đám cường giả Hải ngoại đang chiến đấu kịch liệt tụ ra sau lưng của nàng.

Nhìn thấy đám Hải ngoại thập phái dừng công kích, "Huyền Lôi trưởng lão" cùng với ba tên cung phụng và "Thần tử" có chút nhíu mày, nhưng cũng không có công kích, đều thuận thế thu liễm công lực, ánh mắt lẫm lẫm nhìn qua hư không.

Đây cũng không phải người của Lôi Đình Đại Thế Giới nhân từ nương tay, đổi lại nếu một phương yếu thế thì đã sớm giết người rồi. Chiến đấu lâu như thế còn không có phân thắng bại, cũng đủ thấy thực lực của bọn họ.

Dù sao đây là địa bàn của Hải ngoại thập phái, tuy mạnh mẽ giết bọn họ cũng không phải không được, nhưng cuối cùng sẽ phi thường phiền toái.

Huyền Lôi trưởng lão dù sao cũng chưa quen thuộc nơi này, hơn nữa mục đích của bọn họ là mang thi thể của "Cương Lôi Diêu" về, đánh chết một đám "Thổ dân" cũng chẳng có vinh quang gì đáng nói.

- Nữ nhân, ngươi còn không nhận thua sao?

Huyền Lôi trưởng lão cau mày, từ trên cao nhìn qua mỹ phụ này, vẻ mặt phiền chán.

Nếu không phải làm hư đại sự của "Hoàng thái tử" thì hắn cũng chẳng "Khách khí" với đám thổ dân này đâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status