Thần tọa

Chương 559: Mua bán (1)


Nhưng mà càng bá đạo, tuyệt học uy lực càng cực đoan thì cái giá phải trả quá rõ ràng. Lâm Hi ẩn ẩn cảm giác một khi mình luyện thành tầng thứ hai của Phấn Toái Đại Pháp thì phạm vi phá toái hư không khẳng định phải lớn hơn hiện tại vô số lần.

Cho dù gặp gỡ Lý Hồng Hoang là nhân vật tàn nhẫn cũng có thể thử đối kháng một chút.

Nhưng mà Lâm Hi cũng hiểu được môn tuyệt học này uy lực càng mạnh nhưng mà hao phí chân khí càng khổng lồ. Cho dù tu luyện thành công, hắn cũng nhiều nhất thi triển được một hai lần, sau đó chân khí cũng không còn.

Không phải vạn bất đắc dĩ không thể thi triển "Phấn Toái Đại Pháp".

- Môn tuyệt học này quá cường đại, nếu như ta tu luyện thành công. Chỉ sợ tương lai gặp nhân vật như Tứ đại đế tử cũng có thể chiến thắng, nhưng mà còn không có biết rõ tuyệt học cường đại như vậy tại sao Nhiệm Vụ trưởng lão lại truyền thụ cho ta?

Trong đầu Lâm Hi như có điều suy nghĩ.

Đệ tử Thần Tiêu Tông hơn vạn, nhưng mà chỉ có hắn lúc tiến vào Nhiệm Vụ đại điện mới được Nhiệm Vụ trưởng lão truyền thụ môn tuyệt học này. Lâm Hi lại nhớ tới cái chìa khóa.

Tâm niệm vừa động, "Ước định chi thìa" xuất hiện trong tay của hắn, nằm trong lòng bàn tay của Lâm Hi.

Hắn cẩn thận quan sát trong chốc lát, nhưng trừ mấy chữ khắc âu lên "Ước định chi thìa" thì hắn còn không nhìn ra cái gì.

- Ước định chi thìa, ước định... Chi thìa...

Lâm Hi ngẩng đầu lên nhìn qua đại điện, trong mắt hiện ra nhiều ý niệm trong đầu.

Hắn luôn có một loại cảm giác Nhiệm Vụ trưởng lão cho hắn chìa khóa và Phấn Toái Đại Pháp dường như không phải tâm huyết dâng trào hoặc đơn giản có hảo cảm với hắn cái gì đó.

Trong lòng của hắn có một loại trực giác, dường như cây chìa khóa này ẩn chứa liên hệ giữa mình và Nhiệm Vụ trưởng lão. Mà liên hệ thần bí này rất có thể đã tồn tại trước khi hắn xuất hiện, loại liên hệ vô hình này vừa nghe qua thì không tưởng tượng nổi. Dù sao Lâm Hi cũng không phải người của thế giới này. Nhưng mà chẳng biết tại sao trong tiềm thức của Lâm Hi lại bán tín bán nghi.

Trong đầu đang suy nghĩ quan hệ của giữa hắn và Nhiệm Vụ trưởng lão tầm, dường như không chỉ mới bắt đầu như hiện tại. Nhưng mà cũng bởi vì hắn giới hạn tu vi và tầm mắt, Lâm Hi cũng không biết rõ bí văn trong đó.

Hơn nữa "Nhiệm Vụ trưởng lão" đúng là quá kỳ quái. Thân là trưởng lão trong tông phái, địa vị tôn sùng, theo lý có lẽ hưởng hết tôn trọng nhưng mà trên người của hắn lại khoác lên xiềng xích, mang cho người ta hắn không phải trưởng lão, mà là phạm nhân.

- Trong chuyện này nhất định có chuyện gì đó. Chỉ tiếc không có quá nhiều người biết rõ, nhưng mà đợi tương lai gia nhập Chấp Pháp điện có thể hỏi Chấp Pháp trưởng lão một câu. Có lẽ hắn có biết chút gì đó.

Lâm Hi hít sâu một hơi, tĩnh tâm lại sau đó bắt đầu chuyên tâm tu luyện Phấn Toái Đại Pháp.

Môn tuyệt học này vô cùng thâm thúy, cho dù Lâm Hi lĩnh ngộ áo nghĩa tầng thứ hai cũng không có sáu bảy năm cũng đường mong tu luyện xong tầng này.

Nhưng mà trong đan điền của Lâm Hi cói được một đoàn chân khí phấn toái mà "Nhiệm Vụ trưởng lão" phong ấn lại. Đoàn chân khí này với Nhiệm Vụ trưởng lão mà nói không thèm quan tâm tới, giống như nhổ cọng lông trên thân bò, nhưng mà có thể giúp Lâm Hi tu luyện "Phấn Toái Đại Pháp" tới cảnh giới chút thành tựu đúng là quá mạnh mẽ.

Ông!

Một tia chân khí phấn toái phong ấn giống như tơ kiếm từ trong đan điền khuếch tán ra ngoài. Sau đó hợp thành vào trong kinh mạch của Lâm Hi, trở thành "Chân khí phấn toái" mới.

Những chân khí này tuy không phải do Lâm Hi khổ tu mà ra, nhưng bởi vì hắn lĩnh ngộ căn bản của Phấn Toái Đại Pháp cho nên một khi chuyển hóa đã có thể trở thành lực lượng của mình, khiến hắn điều khiển như cánh tay, tùy tâm sở dục.

Thời gian chậm rãi đi qua, Lâm Hi liên tiếp mấy ngày vẫn ở trong đại điện thanh đồng tu luyện Phấn Toái Đại Pháp. Mà ngoài thời gian tu luyện Lâm Hi đi qua bái phỏng các Thánh tử, Thánh nữ chung quanh, so với lúc trước khi bước vào trong tông môn thì đây là lần đầu hắn đi tới bái phỏng Thánh tử, Hư tiên, Đạo quả cùng với Thánh Vương.

Lâm Hi lĩnh ngộ áo nghĩa tầng thứ hai của Phấn Toái Đại Pháp, hỏa hầu càng thêm sâu sắc, khí thế và uy nghiêm trên người càng thêm nồng đậm, lúc không nói lời nào ngồi cùng chỗ với Thánh Vương thì không có người nào có cảm giác không thỏa đáng cả.

Tuy cảnh giới của hắn chỉ là Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ, nghiêm khắc mà nói còn kém hơn Thánh tử, Hư tiên, cường giả Đạo Quả, Thánh Vương nhiều lắm, nhưng mà người hắn tiếp xúc không ai dám cho rằng là như vậy cả.

Mặc dù lực lượng của hắn không vượt qua Thánh Vương, nhưng mà biết hắn có quan hệ với Hải Thánh Vương thì không kẻ nào dám khinh thường hắn.

Trên thực tế bởi vì chuyện ở "Phong bạo chi môn" cho nên Lâm Hi hiện tại ở trong Thần Tiêu Tông có danh vọng tuyệt đối. Phàm là người phát ra lời mời với Lâm Hi đều là người có hảo cảm với hắn.

Song phương cố ý kết giao, trong khoảng thời gian ngắn Lâm Hi ở trong Thần Tiêu Sơn đã kết giao được nhiều đệ tử cao tầng, nghiễm nhiên trở thành tân quý danh xứng với thực ở trong Thần Tiêu Tông.

Luận nhân mạch trong Thần Tiêu Tông thì cho dù là "Thanh Liên thánh nữ" cũng kém Lâm Hi nhiều lắm.

Loại người có tình nghĩa vãng lai sẽ kéo dài tình cảm thật lâu, chuyện này nhanh chóng giúp Lâm Hi mở cục diện mới trong Thần Tiêu Tông thật nhanh.

Lâm Hi một phương diện kết giao những đệ tử trong tông, mở rộng lực ảnh hưởng của bản thân mình; một phương diện khác cũng yên lặng chờ đợi cao tầng trong tông phán xét. Nhưng mà không biết vì cái gì Lâm Hi trở lại trong tông đã nửa tháng nhưng trừng phạt từ tông môn trong dự đoán không có tới.

Lâm Hi hơi suy nghĩ, lập tức buông tha theo đuổi chuyện này. Cho dù như thế nào cao tầng không có động tĩnh với hắn mà nói cũng là chuyện tốt.

- Không sai biệt lắm. Có lẽ nên bắt đầu làm nhiệm vụ thứ hai của trưởng lão thôi.

Trong đại điện thanh đồng, Lâm Hi đứng lên. Trong tay của hắn cầm theo danh sách thật dài, chính là danh sách mà Chấp Pháp trưởng lão bảo hắn tìm.

Tài liệu trên danh sách này hơn một vạn loại, nhưng Lâm Hi không thể không thừa nhận so với nhiệm vụ đầu tiên thì "Rủi ro" của nó giảm đi thật nhiều.

Phanh!

Đại điện mở ra, Lâm Hi bay thẳng ra ngoài. Trên không trung nhìn qua chung quanh sau đó bay thẳng về hướng nam.

Bá!

Lâm Hi nhanh chóng biến mất trong khu vực nội môn.

Đó cũng không phải là lần đầu tiên Lâm Hi xuống núi, bởi vậy tất cả đều quen thuộc.

Rất nhanh đã xuyên qua đại trận ngoại môn!

Thang Cốc Thành gần Thần Tiêu Tông có dòng người hối hả.

Lâm Hi gặp mặt Lý Thanh Linh ở Thang Cốc Thành, mang cho nàng một ít đan dược, sau đó bảo nàng mang về "Ngũ Lôi phái". Đi ra khỏi khách sạn, Lâm Hi lập tức đi tới một gian khách sạn khác..

Khách sạn Phúc Hỷ!

C-K-Í-T..T...T ách!

Lâm Hi cũng không nói chuyện, trực tiếp đi tới gian phòng chưởng quầy của khách sạn Phúc Hỷ. Hắn đẩy cửa và đi vào bên trong. Phía sau cửa là một nam tử ăn mặc quần áo chưởng quầy lập tức cả kinh, lập tức nhảy dựng lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status