Thiểm hôn tổng tài khế ước thê

Chương 322: Bữa tiệc chính thức bắt đầu



Nhiễm Tịch Vi thật rất muốn bỏ chạy chứ! Nhưng toàn thân cô ta cứ bất động, đờ ra một cách ngu ngốc!

Cô ta chỉ có dùng ánh mắt cầu xin hướng về Kiều Kỳ, hy vọng anh nể tình vì lần đầu tiên của cô ta là do anh lấy đi, mà cứu cô ta thoát khỏi trận đòn này.

Quả nhiên Kiều Kỳ khi nhận được ánh mắt van xin của Nhiễm Tịch Vi, liền nói: “Điệp Y, được rồi. Em đánh cũng đánh mệt rồi, coi chừng đứa bé trong bụng.”

Điệp Y tức thì dừng tay.

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na nghẹn họng nhìn trân trối, Điệp Y lại dễ nghe lời vậy sao?!

Điệp Y đúng là rất mệt, đánh người là một việc thật hao tốn sức lực mà!

Ngón tay Điệp Y chỉ thẳng vào mặt Nhiễm Tịch Vi, không ngừng chỉ trích: “Cô là đồ lòng lang dạ sói, là con hồ ly, tôi coi cô là bạn, mà cô lại ngủ với chồng tôi!”

Cố Hề Hề duỗi tay sờ sờ cái mũi, lời thoại này vì cái gì mà quen tai đến vậy?

Tuy rằng thân thể Nhiễm Tịch Vi cứng đờ không thể phản ứng, nhưng miệng cô ta thì vẫn có thể nói, chỉ là thanh âm phát ra nghe rất không ổn.

“Điệp Y, cô tưởng tôi không biết tại sao cô mang thai ư?” Nhiễm Tịch Vi đã bị đánh, mặt sưng vù như cái đầu heo, kết hợp với giọng nói ồm ồm quái dị lúc này, quả là rất hợp.

“Cô nói cái gì?” Nét mặt Điệp Y hơi biến sắc.

“Để gả cho Kiều Kỳ, cô đã không từ thủ đoạn tính kế anh ta, cô cho rằng tôi không biết, thậm chí cho rằng Kiều Kỳ cũng không biết?” Nhiễm Tịch Vi hôm nay sẽ nói toạc ra hết, không cần phải tiếp tục giả tạo nữa, lạnh băng nói: “Đúng, tôi đã ngủ với Kiều Kỳ. Bởi vì Kiều Kỳ có tiền, bởi vì anh ta sẵn sàng chi tiền. Tôi với anh chỉ ngủ có một lần, anh ta đã cho tôi một trăm vạn đô la. Là đô la, không phải nhân dân tệ! Một người đàn ông bình thường cùng lắm chỉ có thể cho tôi một trăm vạn nhân dân tệ, còn anh ta cho tôi một trăm vạn đô la!”

Kiều Kỳ lập tức sờ sờ cái mũi.

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na tức khắc quay sang nhìn Kiều Kỳ, biểu tình cứ như muốn nói: À, thì ra anh là người hào phóng với gái như vậy!

“Tôi cần tiền, cần rất nhiều tiền. Người có thể hào phóng với tôi như vậy, ngoại trừ Kiều Kỳ ra thì tôi không tìm được người đàn ông nào khác. Huống chi lúc đó là do cô cho tôi số điện thoại của Kiều Kỳ, không phải sao?” Nhiễm Tịch Vi tiếp tục nói: “Thật ra trong lòng cô hiểu rõ ràng, cô căn bản không quản được Kiều Kỳ! Anh ta chính là một công tử phong lưu, hồng nhan tri kỷ có ở khắp nơi, cô đánh tôi hay mắng tôi cũng được, không sao cả. Chuyện tới nước này thì tôi không còn gì để nói!”

Điệp Y bỗng nhiên khóc rống lên.

Cố Hề Hề nhìn Kiều Kỳ nói: “Này, anh không định đi dỗ vợ của mình sao?”

Vẻ mặt Kiều Kỳ lạnh nhạt, nói: “Nhiễm Tịch Vi nói không sai, tôi và Điệp Y kết hôn, thật ra chỉ là một thoả thuận hợp đồng.”

Hợp đồng?

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na thật sự khó tin! Rốt cuộc là chuyện gì?

Nhưng quả thật Cố Hề Hề đã nhận ra một điều, đó là Điệp Y rất sợ Kiều Kỳ, dù không rõ nguyên nhân tại sao, nhưng chỉ cần một ánh mắt của Kiều Kỳ cũng đủ khiến Điệp Y im lặng. Ngay cả chuyện quan hệ bất chính giữa bạn thân và chồng mình, thì Điệp Y chỉ dám đánh mắng khóc lóc gào thét với Nhiễm Tịch Vi, nhưng không hề chỉ trích Kiều Kỳ lấy một lời.

Chậc chậc chậc, câu chuyện này xem ra nội tình bên trong còn kinh hoàng hơn nữa!

Trong đầu Cố Hề Hề tưởng tượng ra đủ giả thiết trên trời dưới đất, nhịn không được tò mò lại hỏi tiếp: “Vì cái gì? Hợp đồng gì?”

Kiều Kỳ không trả lời Cố Hề Hề, mà nhướng mày nhìn Điệp Y: “Nếu em đã quyết định làm loạn mọi chuyện ở đây ngay hôm nay, vậy thì thoả thuận và hợp đồng của chúng ta nên kết thúc.”

Điệp Y nghe lời này, tức thì luống cuống, cô ta xoay người chạy tới ôm lấy Kiều Kỳ, vẻ mặt khổ sở cầu xin: “Đừng, đừng đuổi em đi!”

Cố Hề Hề cảm thấy não của cô thật nghĩ không thông, đầu óc Điệp Y này có vấn đề chăng?

Mộc Nhược Na nãy giờ im lặng, tựa hồ như đã nghĩ ra điều gì, quay đầu nhìn Kiều Kỳ: “Thoả thuận của anh và Điệp Y, có phải chính là sinh ra đứa bé?”

Kiều Kỳ cười, nhìn thoáng Mộc Nhược Na, ánh mắt vẻ tán dương: “Mộc tổng quả nhiên thông minh.”

Sinh ra đứa bé…

Cố Hề Hề lấy tay vuốt ve bụng của mình một chút, chính cô cũng từng như vậy…

Mộc Nhược Na nhận ra tâm tư Cố Hề Hề, liền nói: “Cậu đừng nghĩ nhiều, Điệp Y và cậu không giống nhau. Điệp Y là thụ tinh trong ống nghiệm, nếu tôi đoán không sai thì Điệp Y đã dùng thủ đoạn để mang thai đứa bé này. Kiều Kỳ không còn cách nào khác nên mới kết hôn với cô ta.”

Kiều Kỳ gật gật đầu, xác nhận những lời Mộc Nhược Na nói.

Sắc mặt Điệp Y càng thêm tái nhợt.

Kiều Kỳ tiếp tục nói: “Đúng vậy, tôi đã đi tìm một người phụ nữ để thụ tinh trong ống nghiệm, hoàn toàn không có ý kết hôn, điều tôi cần chỉ là một đứa con, không phải người vợ. Điệp Y đã tính kế để thay thế người thụ tinh ống nghiệm, rồi cấy bào thai đó vào cơ thể cô ta. Nếu xảy ra sai lầm, tôi chỉ có thể tiếp tục sai để cho đứa bé có được một thân phận quanh minh chính đại, vì vậy tôi đã kết hôn với cô ấy.”

Cố Hề Hề há hốc miệng kinh ngạc, hôm nay cô chỉ tới tham dự bữa tiệc thôi, không ngờ lại khám phá ra bí mật huyền huyễn thế này… điều khiến cô khó tin nhất là thời điểm kết hôn, biểu hiện của hai người họ rất thân mật khắng khít… kỹ thuật diễn xuất của họ quá xuất sắc đi?

Mộc Nhược Na thật ra đã nghi ngờ từ lâu.

Từ thời điểm lần đầu Điệp Y nhìn thấy Cố Hề Hề, cô ta từng vì Nhiễm Tịch Vi mà làm đủ trò tách Cố Hề Hề ra, nhưng chỉ một ánh mắt cảnh cáo của Kiều KỲ thì cô ta lập tức im lặng.

“Dù sao tôi chỉ muốn một đứa con, còn đứa bé đó do ai sinh ra đều không phải vấn đề. Điều kiện của Điệp Y không tệ, tôi không ngại đâm lao thì phải theo lao, bằng lòng cho cô ấy sự sủng ai trước mặt tất cả mọi người với tư cách một người chồng. Thậm chí tất cả nhu cầu về vật chất đều được chu cấp đầy đủ, nhưng tất cả đều phải có một điều kiện! Đó chính là cô ấy tuyệt đối không được can thiệp vào đời tư của tôi.” Thanh âm của Kiều Kỳ trở nên lạnh băng: “Thời điểm cô ấy đem số điện thoại của tôi cho Nhiễm Tịch Vi để theo dõi tôi, thì thoả thuận hợp đồng giữa chúng tôi đã kết thúc.”

Điệp Y bần thần nghe những lời này, ngã quỵ xuống đất.

Sau khi được gả cho Kiều Kỳ, còn cùng anh đi hưởng tuần trăng mật, cảm nhận được sự săn sóc cẩn thận ôn nhu, cô ta đã ảo tưởng tin rằng mình thật sự trở thành vợ của anh. Sự đắc ý vênh váo đã làm cô ta quên mất điều cấm kỵ của Kiều Kỳ, cả đời cô ta chưa bao giờ hối hận như lúc này!

Có phải nếu cô ta không quá phận, không tham lam muốn kiểm soát đời tư của Kiều Kỳ, thì bây giờ cô vẫn được ở bên cạnh anh?

Cố Hề Hề nghĩ cả trăm triệu khả năng, cũng không nghĩ tới chân tướng hoá ra là như thế này!

Kiều Kỳ tiếp tục nói: “Hiện tại em đang có thai, tôi sẽ không so đo chuyện ngày hôm nay. Nhưng tuyệt đối không có lần thứ hai, nếu có, tôi sẽ đổi ngay người khác thụ tinh ống nghiệm.”

Điệp Y liều mạng lắc đầu: “Sẽ không, không bao giờ nữa! Em sẽ không bao giờ làm anh thất vọng nữa!”

Cố Hề Hề đỡ trán, nói: “Câu chuyện này đã đi quá xa rồi, tôi thật sự khó mà tin được. Nhược Na, đi, chúng ta đi ra ngoài đi. Nên để ba người họ tự giải quyết khúc mắc ồn ào này đi.”

Mộc Nhược Na bật cười một tiếng, thoáng nhìn qua Kiều Kỳ rồi nói: “Tôi đã nói rồi! Người phụ nữ có thể làm anh lãng tử hồi đầu, sao lại ngu xuẩn vậy được? Thôi, chúng tôi đi đây! Các người cứ nói chuyện đi.”



Ở bên trong sảnh tiệc, Thượng Kha tay cầm ly rượu lắc qua lắc lại, hỏi: “Cậu cảm thấy Kiều Kỳ sẽ xử lý thế nào?”

Doãn Tư Thần nở nụ cười lười biếng, trả lời: “Điệp Y sẽ tiếp tục được giữ lại, nhưng có lẽ sẽ đưa cô ta đến một nơi yên tĩnh, cho đến khi đứa bé được sinh ra. Nhiễm Tịch Vi thì… cô ta căn bản không cần quản tới, sẽ có người đến tìm cô ta.”

Thượng Kha nhịn không được hỏi tiếp: “Cậu hoài nghi từ khi nào? Tôi hoàn toàn không phát hiện được!”

Doãn Tư Thần than nhẹ một tiếng, đúng là thời điểm Kiều Kỳ kết hôn thì anh không phát hiện được. Khoảng thời gian đó là lúc quan hệ của anh và Cố Hề Hề xảy ra biến cố, anh cần tập trung để xác định tình cảm dành cho cô, nên chưa từng chú ý nhiều đến chuyện của Kiều Kỳ và Điệp Y.

Huống chi, tình cảm là chuyện riêng tư, chuyện của người khác anh càng không thích hợp can dự vào. Kiều Kỳ không phải con nít, nhất định tự hiểu rõ việc của bản thân.

Chỉ đến khi Kiều Kỳ đi theo Doãn Tư Thần đến thành phố N thì anh mới sinh nghi, rõ ràng vừa mới tân hôn không lâu, lại bỏ vợ mới cưới mà đi theo anh em vui chơi, không khiến người ta nghi ngờ mới là lạ!

Còn Thượng Kha không phát hiện, càng là chuyện bình thường. Anh chàng ngốc này suốt ngày chạy đi ghép đôi Doãn Tư Thần với Nhiễm Tịch Vi, còn tâm trí đâu mà nhận ra sự khác lạ của Kiều Kỳ chứ?

“Kiều Kỳ sẽ xử lý tốt mọi thứ.” Dứt lời này, Doãn Tư Thần đã nhìn thấy Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na trở lại sảnh tiệc. Vẻ mặt của cô rất tươi tắn, khoé miệng đang nở nụ cười.

Bữa tiệc đêm nay còn chưa chính thức bắt đầu đã có nhiều màn hấp dẫn như vậy, không biết tiếp theo còn náo nhiệt đến đâu nữa?

Cố Hề Hề vừa đi vừa nói với Mộc Nhược Na: “Kỳ lạ quá, tôi cảm thấy Nhiễm Tịch Vi có gì đó không đúng…”

“Tôi cũng thấy vậy, giọng nói của cô ta nghe rất quái dị!” Mộc Nhược Na nhíu mày: “Thôi kệ đi, dù sao thì sau hôm nay, thanh danh của Nhiễm Tịch Vi coi như hoàn toàn bị huỷ hoại rồi, chúng ta chẳng cần phải quản đến cô ta đâu!”

Cố Hề Hề gật gật đầu.

Lúc này ngoài cửa nghênh đón vị khách quý cuối cùng, chính là đạo diễn của đoàn phim, chị Triệu.

“Thật xin lỗi, tôi đã đến muộn!” Đạo diễn Triệu vừa vào cửa đã nói lời áy náy: “Vừa rồi mới kết thúc cảnh quay cuối cùng, làm mọi người đã đợi lâu.”

Nếu là tiệc mừng cho bộ phim mà đạo diễn chưa tới, thì làm sao bắt đầu được?

Doãn Tư Thần thay thế Kiều Kỳ, lên tiếng tuyên bố bữa yến tiệc chính thức bắt đầu. Đạo diễn Triệu bước lên bục phát biểu một bài diễn thuyết nhỏ, hô hào các nhà đầu tư tài trợ cho bộ phim truyền hình này.

Tưởng Dật Hải chính là người tiên phong, hào phóng đầu tư đến mấy ngàn vạn, tiếp theo đó những người khác liền sôi nổi nhiệt tình tham gia, không khí nháy mắt trở nên náo nhiệt.

Doãn Tư Thần quả nhiên tính toán khôn khéo, anh muốn Tưởng Dật Hải xuất hiện trở lại, lập tức Tưởng đại thiếu gia đã trở thành nhân vật lóng lánh nhất đêm nay.

Cố Hề Hề đứng lẫn trong đám đông, yên lặng nhìn Tưởng Dật Hải đang trò chuyện cùng những người khác, phong độ anh ngời ngời, nét cười tuấn tú, đáy lòng cô thầm nói một câu: Chị ơi, chị có nhìn thấy không? Hiện tại cuộc sống của anh ấy rất tốt.

Cố Hề Hề thân là nhà làm phim, nên cũng đi bên cạnh đạo diễn Triệu chào hỏi và xã giao với không ít người, căn bản là cô đã quên mất câu chuyện phức tạp của Kiều Kỳ, Điệp Y và Nhiễm Tịch Vi.

Khi bữa tiệc kết thúc, Cố Hề Hề chuẩn bị rời khỏi và trở về nhà, mới phát hiện ra Điệp Y và Nhiễm Tịch Vi đã sớm bỏ đi từ lâu. Không biết vì sao, nhưng cô có cảm giác sau đêm nay thì Nhiễm Tịch Vi xem như là xong đời rồi.

Sau bữa tiệc này, Cố Hề Hề phải ở nhà nghỉ ngơi hơn ba ngày, không phải vì mệt mỏi, mà là vì bên ngoài tuyết rơi quá dày…

Suốt ba ngày ba đêm, tuyết rơi nhiều đến mức mặt đường đọng lại lớp tuyết phải hơn một thước.

Cố Hề Hề bước đến cạnh cửa sổ, nhìn màn tuyết trắng xoá bên ngoài, thấp giọng nói: “Tiểu Vương, còn bao nhiêu ngày nữa là đến Tết?”

Edited by Airy

Beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 58 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status