Thiểm hôn tổng tài khế ước thê

Chương 534: Chờ con trai trưởng thành



Mộc Nhược Na bỗng nhiên cảm thấy có lẽ cô nên đi học thêm một khoá tâm lý học, bởi vì dường như bây giờ cô có thể đảm đương chức trách chữa trị tổn thương tâm lý cho người khác rồi. Mà chắc là chẳng cần phải học, nhiều khi cô chỉ tuỳ ý đi thi thì không chừng cũng được cấp bằng bác sĩ tâm lý để hành nghề luôn.

Bất quá nhìn lại Cố Hề Hề, thấy cô bạn thân của mình đã ổn định tinh thần và khôi phục ý chí, thôi thì bác sĩ tâm lý bất đắc dĩ như cô làm việc không công cũng đáng.

“Đương nhiên có thể! Cho dù chúng ta và thằng bé phải ở rất xa nhau, không thể gặp nhau mỗi ngày, nhưng vẫn có thể dành ra một khoảng thời gian ngắn để đoàn tụ hằng năm mà. Hơn nữa, cho dù Cố Miểu có ở bên cạnh cậu thì cậu cũng đâu thể gặp mặt thằng bé mỗi ngày, đúng không? Vì cậu còn phải đi làm, còn rất nhiều công việc phải lo toan!” Mộc Nhược Na tiếp tục thể hiện khả năng thiên phú về tâm lý học của mình: “Cậu nên nghĩ tích cực như thế này đi, đây chỉ là cậu tạm thời gửi Cố Miểu ở lại Anh quốc, sau khi cậu xử lý công việc của mình xong thì có thể đến đây thăm con trai. Mà này, cậu nhìn xem, mấy bữa nay Ngự Hàm cứ quấn lấy lão công tước Phillips, quan hệ không tệ chút nào, nói không chừng lão công tước nhất thời cao hứng sẽ cho phép Cố Miểu trở về Trung Quốc ở một thời gian thì sao? Đợi vài năm nữa khi Cố Miểu lớn hơn một chút, hoặc là khi đã trưởng thành thì thằng bé nhất định quay về tìm cậu, lúc đó cậu chẳng cần phải chạy đông chạy tây làm gì cho mệt.”

Những lời này quả thật đã hoàn toàn chữa trị được tâm bệnh của Cố Hề Hề.

Đúng vậy! Sao cô lại quên mất điều mấu chốt này chứ?

Sẽ có một ngày Cố Miểu lớn lên, chỉ cần trưởng thành rồi thì cậu bé có thể trở về với cô bất kỳ lúc nào!

Nghĩ đến đây thì tâm tình Cố Hề Hề tựa như người vừa sống dậy từ vực sâu tuyệt vọng!

“Tôi sẽ điều hành quản lý học viện quý tộc San Diego thật tốt, để sau này Cố Miểu còn trở về học tập! Vậy thì tôi có thể nhìn thấy thằng bé mỗi ngày!” Cố Hề Hề lấy tay lau lau nước mắt, đôi mắt cô lúc này tràn trề hy vọng: “Chưa tới mười năm nữa thì Cố Miểu có thể nhập học bậc đại học ở học viện San Diego rồi!”

Thấy Cố Hề Hề đã tươi tỉnh thì Mộc Nhược Na mới thở phào một hơi, có cô bạn nhạy cảm dễ tổn thương thế này đúng là trải nghiệm đáng nhớ trong đời mà.

“Vậy được rồi, giờ chúng ta phải nghiên cứu tìm hiểu xem nơi nào thích hợp để đi du lịch, để còn tổ chức một chuyến đi cùng Cố Miểu và mọi người nữa!” Cố Hề Hề hăng hái lên tiếng, cô lập tức vùi đầu vào trận chiến tiếp theo: “Cần phải nghiên cứu nhanh lên, phải đưa bọn nhóc đến nơi nào phù hợp mới được!”

Hiện tại thì Cố Hề Hề không muốn lãng phí thời gian để nghỉ ngơi, cô sung sức bắt tay vào việc tìm hiểu các địa danh nổi tiếng, bắt đầu lấy bản đồ du lịch ra và nghiên cứu rất nhiều địa điểm trên thế giới.

Doãn Tư Thần biết được Cố Hề Hề đã bình tĩnh thì mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, tự lầm bầm nói: “Cuối cùng đã qua được cửa ải này.”



Vài ngày sau đó, Cố Miểu được chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh bình thường. Tuy là phòng bệnh bình thường nhưng Cố Hề Hề vẫn chưa thể vào thăm cậu bé, cô chỉ có thể đứng bên ngoài cửa kiếng, nhìn con trai của mình đang nằm an tĩnh trên giường, gương mặt thanh tú của cậu bé tựa như vị hoàng tử nhỏ đang bị ma chú của phù thuỷ làm hôn mê.

À, mà cậu thật sự là một hoàng tử!

Bởi lẽ cậu là người thừa kế tương lai của gia tộc Phillips, không những vậy mà còn là người thừa kế duy nhất!

Những ngày này, Hirayama Jiro đã tìm Cố Hề Hề nhiều lần để nói về việc của gia tộc Phillips. Nhờ vậy mà Cố Hề Hề mới biết vì sao gia tộc Phillips lại quyết tuyệt trong việc giành quyền nuôi dưỡng Cố Miểu và buộc cậu bé trở về như vậy, nguyên nhân là vì đến thế hệ của bá tước Phillips thì gien trong máu của họ đã không còn phù hợp để truyền cho đời sau nữa rồi.

Theo tính toán từ nghiên cứu của nhị thiếu gia gia tộc Phillips, cho dù là ai trong ba anh em của bá tước Phillips có con, thì xác suất để có một đứa trẻ khoẻ mạnh chỉ là 10%!

Sau khi Hirayama Jiro xét nghiệm máu của cả gia tộc Phillips thì cũng đưa ra kết luận tương tự. Vậy nên có thể nói, Cố Miểu được sinh ra với một cơ thể khoẻ mạnh chính là kỳ tích!

Nếu không có mối quan hệ nằm ngoài dự đoán của bá tước Phillips khiến gien của gia tộc này phối hợp với gien của một phụ nữ Châu Á khoẻ mạnh, thì e là kỳ tích này không thể tồn tại. Mọi người vừa tò mò về thân phận mẹ ruột của Cố Miểu, lại thầm cảm thán một điều, gien trong cơ thể người phụ nữ này quả thật là hoàn mỹ.

Cũng chẳng biết vị nữ du khách xui xẻo nào lại bị bá tước Phillips chiếm dụng như thế… Suy cho cùng, người duy nhất có thể sinh con nối dõi cho gia tộc Phillips thì chỉ có bá tước Phillips. Bất quá, người đàn ông theo chủ nghĩa độc thân này dường như lại đang có hứng thú đối với Cố Hề Hề.

Nhưng, mặc kệ sự hứng thú của bá tước Phillips rốt cuộc xuất phát từ mục đích gì, thì Cố Hề Hề tuyệt đối sẽ không phát sinh bất kỳ quan hệ nào với người đàn ông này. Bởi vậy, toàn bộ niềm hy vọng của gia tộc Phillips đều đặt vào Cố Miểu.

Cố Hề Hề đắn đo nói ra đề nghị muốn dẫn Cố Miểu đi du lịch với lão công tước Phillips, thật bất ngờ là lão công tước lại lập tức vui vẻ đồng ý thỉnh cầu này. Xem ra, cậu nhóc Doãn Ngự Hàm đã tốn không ít công sức để dỗ ngọt lão công tước.

Trong khoảng thời gian Cố Miểu chưa tỉnh lại, Doãn Ngự Hàm đã tự động tạm thời thay thế Cố Miểu mà xúm xít vây quanh bên cạnh lão công tước, một tiếng gọi ông, hai tiếng gọi ông đã khiến lão công tước hạnh phúc sung sướng đến mức còn nghĩ cậu mới chính là cháu trai của mình.

Đáy lòng Cố Hề Hề cân nhắc tính toán một chút, thời điểm hiện tại đến sinh nhật của cô chỉ còn một tháng rưỡi, tuy thời gian không nhiều nhưng vẫn đủ để cô ở bên cạnh Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm. Dù cho tương lai sau này thế nào, thì bây giờ cô chỉ nghĩ một điều, cô sẽ làm mọi thứ có thể để bản thân không phải hối hận, cô không muốn cuộc đời này của mình lại có điều gì tiếc nuối.

Mặc kệ Cố Hề Hề làm gì hay quyết định thế nào, Doãn Tư Thần đều thể hiện sự ủng hộ tuyệt đối. Thậm chí anh còn âm thầm đem một phần tài sản của mình trên nhiều nơi khắp thế giới chuyển nhượng sang tên của Cố Hề Hề. Vậy thì Cố Hề Hề thích đi du ngoạn nơi nào thì cứ yên tâm mạnh dạn mà đi, dù đến nơi nào thì cô vẫn có thể thoải mái vui chơi không phải lo nghĩ!

Sau khi chọn lọc được vài địa điểm du lịch nổi tiếng thì Cố Hề Hề liền đi thương lượng bàn bạc với mọi người. Nghe nói Cố Hề Hề muốn dẫn Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu đi du lịch vòng quanh thế giới thì tức khắc có người báo danh đăng ký đi theo, danh sách gồm có Doãn Tư Thần, Mộc Nhược Na, Hirayama Jiro và… bá tước Phillips.

Năm người lớn dẫn theo hai đứa trẻ, cũng không phải ý kiến tệ!

“Mọi người nhìn thử xem, trong mấy nơi này thì mọi người thích chỗ nào nhất?” Cố Hề Hề đặt mấy tấm hình lên bàn, vì thời gian có hạn nên không thể đi du lịch hết tất cả địa điểm, vậy nên cô chỉ có thể chọn vài chỗ đẹp nhất để đi.

Ánh mắt Doãn Ngự Hàm sáng lên khi nhìn thấy tấm hình đảo Hiva Oa trên bàn, cậu nhóc reo lên: “Mommy, chúng ta đi chỗ này được không?”

Cố Hề Hề cầm tấm hình chụp đảo Hiva Oa lên, nghiêm túc nhìn qua tài liệu về nơi này, cúi đầu hỏi Doãn Ngự Hàm: “Sao con lại muốn đến đây?”

“Bởi vì Cố Miểu từng nhìn hình chụp hòn đảo này rất chăm chú.” Doãn Ngự Hàm suy đoán vô tư: “Con nghĩ chắc anh hai muốn đến đó, hay chúng ta đi đảo Hiva Oa đi mommy?”

Cố Hề Hề nhìn những người còn lại: “Mọi người nghĩ thế nào?”

Bá tước Phillips cười vui vẻ sảng khoái: “Tôi không có ý kiến, đi nơi nào cũng được.”

Doãn Tư Thần gật gật đầu nói: “Ý này không tệ, phong cảnh đảo Hiva Oa khá đẹp, có nhiều công trình kiến trúc thú vị.”

Tiếp theo thì Mộc Nhược Na nãy giờ đang khoanh tay nghiêm nghị, thì lúc này đã thả lỏng, nói: “Được rồi, hiếm có cơ hội đi du lịch, chỉ cần mọi người có thể đi cùng nhau thì nơi nào cũng được.”

Nghe Mộc Nhược Na nói vậy, hiển nhiên Hirayama Jiro tươi cười trả lời theo: “Không phản đối!”

Tất cả đều nhất trí, vậy nên Cố Hề Hề cao hứng vỗ hai tay vào nhau, đánh một nhịp: “Được, quyết định vậy đi! Chúng ta sẽ đi đến đảo Hiva Oa! Nơi này là phía nam của Thái Bình Dương, bây giờ chúng ta đi là vào dịp cuối mùa thu, không khí rất trong lành mát mẻ, nếu đã thống nhất vậy thì chúng ta nhanh chóng chuẩn bị thôi!”

Tuy Cố Miểu vẫn còn hôn mê trên giường bệnh, nhưng theo như Hirayama Jiro chẩn đoán thì không lâu nữa cậu bé sẽ tỉnh lại. Bởi vì tất cả vấn đề về sức khoẻ của cậu bé đều đã được giải quyết, từ đây về sau thì cậu có thể trưởng thành và lớn lên như những đứa trẻ bình thường khác.

Nghe được tin này thì Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na mới yên tâm đi mua sắm. Nhắc đến mua sắm thì không thể phủ nhận một điều, gia tộc Phillips thật là giàu có! Chỉ là một chuyến mua sắm mà lại phải đi trực thăng đến khu phố thời trang tại London!

Lúc sải bước đi dạo trên đường phố London thì ước mơ mua sắm phải kiềm nén lâu nay của Mộc Nhược Na cuối cùng đã được thoả mãn!

Mộc Nhược Na lôi kéo Cố Hề Hề càn quét hết các cửa hàng thời trang cao cấp, chỉ cần ưng ý hạp nhãn bộ nào thì cô lập tức ghi lại địa chỉ và yêu cầu giao hàng tận nơi. Cho nên rốt cuộc, Mộc Nhược Na chịu trách nhiệm sắm sửa chọn đồ, Cố Hề Hề chỉ việc lấy thẻ ra quẹt và quẹt.

Đến khi hai chân của Cố Hề Hề rụng rời không đi nổi nữa thì hai người cũng chẳng nhớ mình đã mua bao nhiêu thứ, đếm quả thật không xuể. Thật may là Doãn Tư Thần đã đưa cho cô một thẻ tín dụng không giới hạn hạn mức, có thể quẹt bao nhiêu tuỳ thích, không cần phải lo nghĩ.

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na dừng chân ở một nhà hàng, đột nhiên ở bàn bên cạnh có người dùng tiếng Trung để nói chuyện: “Tôi biết rồi, tôi chắc chắn sẽ đảm bảo an toàn cho thủ trưởng.”

“Lần này… nhất định… không thể…”

Giọng nói đáp lại là bằng tiếng Trung, nhưng lại nói rất nhỏ nên Cố Hề Hề chỉ nghe được vài từ đứt quãng khó hiểu. Tiếng Trung là ngôn ngữ khá thông dụng, rất nhiều người sử dụng khá thành thạo, hoặc ít nhất cũng ở mức độ có thể nghe nói tương đối. Ngẫm lại thì người được gọi là thủ trưởng cũng không có bao nhiêu người, nhưng sao hai người này lại trao đổi chuyện cơ mật như thế ở London, mà còn là ngay chỗ công cộng?

Bất quá, việc đó không liên quan đến Cố Hề Hề, cô chỉ muốn tập trung vào việc làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, tận lực chăm sóc và bồi đắp tình cảm với hai con trai. Còn những việc khác hoàn toàn không cần quan tâm.

Mộc Nhược Na ngồi một chỗ ôm điện thoại nghiên cứu về đảo Hiva Oa, dĩ nhiên điều cô quan tâm nhất chính là đồ ăn: “Này, Hề Hề, cậu nghĩ thử xem, cá ở biển Thái Bình Dương chắc là ngon lắm nhỉ, đúng không?”

“Có lẽ vậy, chúng ta có thể nếm thử.” Cố Hề Hề cười đáp.

Mộc Nhược Na vui vẻ nói: “Lần này nên mang theo dụng cụ nấu ăn đi, để chúng ta có thể thoả thú vui nấu nướng một chút. Nhưng để nấu thì cần nhiều gia vị truyền thống ở trong nước lắm, à mà không sao, Doãn Tư Thần và bá tước Phillips có thể sắp xếp được hết!”

“Coi chừng ăn nhiều sẽ phát phì đấy!” Cố Hề Hề không nhịn được mà chọc ghẹo một câu: “Ngực của cậu đã lớn lắm rồi!”

Mộc Nhược Na trừng mắt hờn dỗi liếc nhìn Cố Hề Hề một cái.

Ngay lúc này, người ở bàn bên cạnh bỗng nhiên nhìn sang Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na một cách cảnh giác, tiếp theo liền cúi đầu xuống, đứng lên đến quầy tính tiền và rời khỏi nhà hàng.

Cố Hề Hề nhìn theo bóng dáng hai người họ rời khỏi mà thất thần.

Mộc Nhược Na khó hiểu hỏi: “Cậu nhìn gì mà mất hồn đến vậy?”

“Không biết vì sao tôi lại có linh cảm không tốt…” Cố Hề Hề vô thức trả lời: “Tôi cảm giác dường như sẽ có chuyện gì đó xảy ra trong chuyến đi lần này.”

“Đừng nghĩ ngợi lung tung nữa, chuyện gì có thể xảy ra chứ?” Mộc Nhược Na nói với vẻ không để ý: “Cậu đừng quên chuyến du lịch của chúng ta đâu phải chỉ có bảy người, tôi dám cá với cậu, cho dù là Doãn Tư Thần hay gia tộc Phillips thì đều sẽ mang theo cả đại đội vệ sĩ bảo vệ mọi người không mất một cọng tóc.”

Tất nhiên Cố Hề Hề hiểu rõ điều này, bất quá cảm giác lại là điều rất khó nói.

Linh tính mách bảo cho cô rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra…

Nhưng, cô không thể vì một linh cảm mơ hồ mà huỷ bỏ chuyến du lịch được, đây là chuyến đi mà hai con trai của cô đều mong đợi, cô không thể để hai cậu bé thất vọng!

Edited by Tiểu Vũ

Beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 58 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status