Thiểm hôn tổng tài khế ước thê

Chương 617: Giải thích cho đôi bên



Cố Hề Hề ngẩn ngơ: “Là ai nói ngài đến cầu hôn?”

“Đương nhiên là Jiro.”  Ngài Hirayama hơi nhíu mày: “Chẳng lẽ không đúng? Jiro nói mọi người đã nói chuyện, chỉ cần chúng tôi đến cầu hôn. Nó còn bảo đã hỏi Vân lão gia, theo nghi lễ truyền thống thì nhà trai tới cầu hôn càng long trọng thì càng có ý nghĩa tôn trọng nhà gái. Cho nên tôi với phu nhân mới đến để tỏ thành ý.”

Cố Hề Hề cứng họng không biết nói gì, lời ngài Hirayama vừa nói không hề sai, nhưng trình tự thì sai mất rồi…

“Vậy lần này ngài tới đây là cầu hôn?” Cố Hề Hề thở dài một tiếng: “Xảy ra chuyện này cũng do tôi sơ sẩy. Có lẽ Hirayama Jiro nhìn thấy Tư Thần cầu hôn tôi nên mới nghĩ đây là việc cần làm nhất. Tuy làm vậy không sai, nhưng chưa phải thời điểm phù hợp thì lại là không đúng.”

Cố Hề Hề đem mọi chuyện kể lại vắn tắt với ngài Hirayama và phu nhân, tiếng Nhật của cô rất tốt nên mọi chuyện giải thích chỉ hơn mười phút. Ngài Hirayama nghe Cố Hề Hề nói xong thì gương mặt đã biến sắc.

Làm sao bây giờ? Thật là náo loạn mà!

Nhưng giờ họ đã tới, toàn bộ người của Yamaguchi đều biết, nếu lần này cầu hôn không thành thì xem như danh dự gia tộc Hirayama ở Nhật cũng bị bôi tro trát trấu… 

“Hai người tạm thời đừng nóng vội, để tôi giải thích với trưởng bối nhà gái một chút. Thực ra họ cũng chấn động không kém hai người, nếu không phải thấy sính lễ cầu hôn thì họ còn tưởng hai người đến trả thù.” Dứt lời, Cố Hề Hề nhịn không được mà nói thêm: “Tôi nghĩ ngài nên rời khỏi đây trước, tạm thời ở nơi khác, dù có cầu hôn cũng nên chọn ngày. Tôi sẽ giải thích với nhà gái trước để họ chuẩn bị tâm lý.”

Với địa vị và thân phận của Cố Hề Hề thì lời nói của cô hoàn toàn có trọng lượng hơn hẳn người khác, bình thường có thể ngài Hirayama chưa chắc nghe theo, nhưng lời vừa rồi do Cố Hề Hề nói ra nên ông không thể không cân nhắc. Việc phục hôn của Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề là chuyện sớm muộn, nếu đắc tội với Cố Hề Hề thì không khác gì đắc tội với Doãn Tư Thần. 

Vậy là sau khi cân nhắc thì ngài Hirayama mới gật gật đầu: “Được, chúng tôi chờ tin tốt của Doãn thiếu phu nhân.”

Cố Hề Hề gật gật đầu, chỉ quay sang giáo sư Mộc và nói rằng vợ chồng ngài Hirayama phải về trước, vậy là cả nhà giáo sư Mộc không hiểu gì, chỉ đơn giản tiễn một nhà Hirayama ra về. Bất quá sính lễ đã mang tới thì ngài Hirayama sẽ không lấy về, cả cậu con trai không đáng tin cũng không dẫn về, chỉ vậy mà đi cùng phu nhân và các trợ lý rời khỏi. 

Chờ tất cả bọn họ đi rồi, giáo sư Mộc mới quay sang Cố Hề Hề: “Con gái, giờ hãy nói cho chú nghe rốt cuộc là chuyện gì?”

Cố Hề Hề nhìn thoáng qua Mộc Nhược Na với vẻ mặt mờ mịt và Hirayama Jiro bên cạnh, cô vẫy vẫy tay nói: “Hai người ra ngoài đi, để tôi nói cho.”

Nghe Cố Hề Hề nói vậy, Mộc Nhược Na bừng bừng tóm lấy Hirayama Jiro ra ngoài để tính sổ. 

Cố Hề Hề quay đầu nói với giáo sư Mộc: “Chuyện là thế này. Thời gian trước con và Tư Thần có đến Nhật Bản… sau đó ở Nhật đã gặp Hirayama Jiro, cậu ấy là con trai của ngài Hirayama, thành viên của tổ chức Yamaguchi, nhưng cậu ấy không phải thành viên của tổ chức đó, cậu ấy chỉ là một nhà khoa học.”

Cố Hề Hề không dám nói Hirayama Jiro là một chuyên gia hoá sinh.

“Sau đó Hirayama Jiro vì yêu thích việc đánh cờ với con nên đã theo con về nước. Ngài Hirayama vì vậy mà giao cho con để ý đến cậu ấy. Nhưng con đã phụ lòng nhờ cậy của họ, lúc ở Đế Đô thì Nhược Na uống say quá, con nhờ Hirayama Jiro chăm sóc, kết quả trong lúc quá say nên Nhược Na đã lôi cậu ấy lên giường luôn… lúc đó mọi người mới biết vì Hirayama Jiro cả đời chỉ biết đến khoa học, chưa từng trải qua chuyện tình cảm với bất kỳ ai, lần ở Đế Đô là lần đầu tiên của cậu ấy…”

Vẻ mặt giáo sư Mộc lúc này chỉ có thể diễn đạt bằng hai từ: Xuất sắc!

Con gái cưng của ông vậy mà lôi con trai người ta lên giường ngủ?

“Về sau mọi người cùng đi biển ở Thái Bình Dương, lại xảy ra chuyện nguy hiểm…” Cố Hề Hề không nhắc đến Hans, chỉ nói đơn giản về cơn bão và tàu thuyền xảy ra chuyện, Hirayama Jiro không màng đến tính mạng mà cứu Mộc Nhược Na đến mức suýt chết trên đảo. 

Cố Hề Hề lựa lời nói từng chút một, tránh nặng tìm nhẹ, cố ý miêu tả Hirayama Jiro thành một chàng trai si tình, chuyên tâm, người đàn ông chính trực say mê khoa học, cô cũng không có lựa chọn, không nói vậy thì cô không biết làm sao xử lý việc này. 

“Hirayama Jiro chứng kiến Doãn Tư Thần cầu hôn con nên học theo, cậu ấy nghĩ đây là cách bày tỏ sự tôn trọng nhà gái nên mới tự ý mời vợ chồng ngài Hirayama đến đây. Bất quá chú yên tâm, ngài Hirayama đã nói gia đình họ không ngại việc Hirayama Jiro nhập tịch Trung Quốc hay lấy vợ người Trung Quốc. Tương lai sau này họ thích ở đâu cũng được, thậm chí ở rể cũng không sao.” Cố Hề Hề cố gắng tạo ấn tượng tốt về Hirayama Jiro, cô chỉ sợ giáo sư Mộc nổi giận mà từ chối. 

“Tuy bây giờ là thời hiện đại, tư tưởng đã phóng khoáng, không ai quá coi trọng về xuất thân, nhưng nói thế nào thì Hirayama Jiro vẫn là người của gia tộc Hirayama, cậu ấy còn là một nhà khoa học lớn. Nếu chú không ngại vì cậu ấy là người Nhật Bản thì kỳ thật con thấy hai người họ rất xứng đôi. Con biết chú thích Thượng Kha, luôn muốn tác hợp Thượng Kha trở thành con rể của chú. Nhưng truyện tình cảm vốn rất khó nói, thời điểm Thượng Kha và Cung tam tiểu thư đính hôn ở Đế Đô, con và Nhược Na đã có mặt ở sảnh buổi tiệc, con có thể cảm nhận được nỗi bi ai tuyệt vọng của Nhược Na, nếu không phải vì quá đau lòng thì sao Nhược Na lại uống say đến mất lý trí và xảy ra quan hệ với Hirayama Jiro…”

“Đều do con không tốt, nếu lúc ấy con ngăn Nhược Na lại thì đã không xảy ra chuyện gì… con cảm thấy thật có lỗi…” Cố Hề Hề với vẻ mặt đau đớn khiến giáo sư Mộc và mẹ Mộc há hốc mồm, không biết nên nói gì. 

Giải thích với giáo sư Mộc xong thì Cố Hề Hề lại đi nói với ngài Hirayama một chuyện khác. 

Vợ chồng ngài Hirayama thuê hẳn một tầng ở khách sạn sang trọng gần đó, Cố Hề Hề vừa đến đã được dẫn đến căn phòng xa hoa nhất. 

Bước vào cửa, Cố Hề Hề thở dài, bất đắc dĩ nói: “Ngài Hirayama, tôi thật phụ lòng ngài tin tưởng! Không ngờ Hirayama Jiro không ai dạy vậy mà cũng hành động theo bản nặng, cậu ấy nhân lúc bạn tôi say rượu đã làm chuyện xằng bậy…”

Ngài Hirayama nghe mà quẫn bách, rốt cuộc là tới xưng tội hay hỏi tội đây?

“Tuy Nhược Na và Jiro hiện tại có thể gọi là quan hệ người yêu, nhưng chưa tới giai đoạn phù hợp để cầu hôn. Hôm nay vốn dĩ là lần đầu Nhược Na dẫn bạn trai về nhà ra mắt, coi như là chính thức giới thiệu với gia đình và tính chuyện tương lai. Nhưng không ngờ Hirayama Jiro lại tự quyết định mời hai vị đến, đúng là người lớn hai bên gia đình nên biết nhau, nhưng việc này không thể gấp gáp.” Cố Hề Hề tiếp tục nói: “Đặc biệt là hiện tại, đặc biệt là hôm nay.”

Phu nhân Hirayama là mẫu phụ nữ cổ điển, bà nghe Cố Hề Hề nói vậy thì sốt ruột: “Nhưng khi chúng tôi từ Nhật Bản đến đây đã thông báo với mọi người là đến cầu hôn con dâu. Giờ xảy ra chuyện thế này thì làm sao bây giờ?”

Ngài Hirayama khẽ cau mày: “Doãn thiếu phu nhân, cô có cách gì không? Chúng tôi không thể cứ như vậy trở về, gia tộc Hirayama không thể chịu được sự xấu hổ này. Mặc cho chuyện xấu hổ là do Jiro gây ra, nhưng chúng tôi rất có thành ý, chúng tôi không ngại để con trai mình ở rể sống tại Trung Quốc.”

Cố Hề Hề nói tiếp: “Đúng vậy, đây là vấn đề. Giờ tôi đã nói rõ ràng mọi chuyện, tiếp theo cả hai bên cần chọn ra giải pháp để đôi bên đều hài lòng.”

Trong lúc Cố Hề Hề đang đi giải thích với hai bên, Mộc Nhược Na đã kéo Hirayama Jiro ra ngoài để tính sổ. 

Mộc Nhược Na vừa muốn mở miệng răn dạy Hirayama Jiro vì sao lại tự ý gọi vợ chồng ngài Hirayama qua đây, không ngờ còn chưa kịp nói gì thì đã thấy ánh mắt Hirayama Jiro khác lạ. Đồng tử cậu co chặt, cậu ôm lấy Mộc Nhược Na xoay người lại. 

Giây tiếp theo, một tiếng đánh thật lớn vang lên ngay trước người Mộc Nhược Na!

“Két——!!!” Tiếng lốp xe cọ xát cùng với tiếng va chạm thiếu chút nữa phá hỏng màng nhĩ của Mộc Nhược Na. 

“Chạy đi!” Hirayama Jiro đột nhiên hét lớn: “Những người này tới là vì anh!”

Hirayama Jiro lập tức đẩy Mộc Nhược Na ra, chạy điên cuồng về phía con đường đối diện. 

Một đám người nhảy ra từ trong xe, rút súng bắn liên tục về phía Hirayama Jiro.

Bằng bằng bằng ——!

Liên tiếp ba phát súng đều trúng vào vách tường và lề đường, khiến phần gạch bong tróc rơi ra. 

Mộc Nhược Na ngây người trong tích tắc liền phản ứng lại tình hình, cô hướng về phía ngược lại và bỏ chạy như điên. 

Tiếng súng nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, Cố Hề Hề biến sắc: “Chuyện gì vậy? Sao bên ngoài lại có tiếng súng? Mau ra xem!”

Các vệ sĩ xông ra thì thấy Mộc Nhược Na đang điên cuồng chạy về hướng này, cô vừa chạy vừa kêu lên: “Có người đuổi giết Hirayama Jiro! Mau đi giúp cậu ấy đi! Họ có súng!”

Đám vệ sĩ lập tức báo cáo tin này rồi nhanh chóng đuổi theo. 

Giáo sư Mộc nghe tin mà sắc mặt trắng nhợt, còn mẹ Mộc thiếu chút nữa ngất xỉu vì sợ hãi. 

Cố Hề Hề an ủi hai người họ: “Đừng lo lắng! Vệ sĩ của con đã đuổi theo! Bọn họ đều được huấn luyện rất tốt, hơn nữa đối phương không nhắm vào Nhược Na, cậu ấy sẽ không sao!”

Cố Hề Hề đứng lên đi về phía cửa sổ, cô cúi đầu thấy Mộc Nhược Na đang run rẩy đưa chìa khoá mở xe, muốn đuổi theo đám người kia. 

Thật sự không xong rồi!

Hirayama Jiro gặp nguy hiểm!

Edited by Airy

Beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 58 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status