Thiên đạo đồ thư quán

Chương 3156: Từ đường Khổng sư canh thứ hai

Trương Huyền không vĩ đại, có đôi khi có chút ích kỷ, mới đầu mục đích khảo hạch Danh Sư, cũng không phải vì cứu nhân loại, ngược lại là vì thân phận, có thể nhìn càng nhiều thư tịch... Nhưng cũng không ảnh hưởng hắn làm ra loại quyết định này.

Nhân loại thật bị diệt, mạnh hơn thì có ích lợi gì?

Hắn đã không còn cô độc như trước đó, mà là người có nhà, có đệ tử, có một nhóm lớn người cần thủ hộ.

Trước đó gắng sức để Lạc gia thừa nhận thân phận của hắn, cũng là vì vậy.

Dị Linh tộc bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, đương nhiên sẽ không chối từ.

- Ngươi đồng ý quả thực quá tốt rồi...

Nghe hắn đồng ý, đám người Nhậm Thanh Viễn đều sững sờ, sau đó mừng rỡ.

Vốn còn nghĩ nên làm sao khuyên can, không nghĩ tới nhẹ nhàng đáp ứng như vậy.

- Hiện tại ta sẽ hạ lệnh tam đại gia tộc nghe theo Danh Sư đường điều khiển!

Trương Huyền mỉm cười.

Thấy hắn đồng ý, không có hư từ giả ý, Nhậm Thanh Viễn cũng không nói thêm lời, dặn dò mọi người một tiếng, rất nhiều Danh Sư cửu tinh vội vã rời khỏi.

- Trương tộc trưởng tới Tổng bộ Danh Sư đường là...

Có tam đại gia tộc trợ giúp, hẳn tạm thời có thể áp chế Dị Linh tộc lại, Nhậm Thanh Viễn thở phào nhẹ nhõm, tràn đầy nghi ngờ nhìn qua.

Thanh niên trước mắt này, mới đầu hắn nghe được tên, bất quá là tiểu nhân vật giả mạo đệ tử Dương sư, hiện tại đã trở thành đại nhân vật có thể sánh vai với hắn, thậm chí vượt xa hắn.

Ngắn ngủi không đến một tháng, đại lục biến động bất ngờ, hầu như hạch tâm đều ở trên người hắn, chỉ cần không vẫn lạc, vượt qua Dương sư cũng chưa biết chừng.

- Lần này tới, là có chuyện muốn nhờ...

Trương Huyền ôm quyền:

- Ta muốn đi từ đường Khổng sư một chuyến...

Thời điểm tới, Lạc Nhược Hi đã nói, nếu như phương pháp đột phá Đại Thánh thượng phẩm ở Danh Sư đường, thì nhất định ở đây.

Từ đường Khổng sư, là hậu thế vì tưởng niệm công lao của Khổng sư, mà lưu lại hội trường tưởng niệm, trong đó có chữ viết, quần áo… hắn lưu lại.

- Còn tưởng rằng là chuyện gì, đạt tới Danh Sư cửu tinh, đều phải tiến vào bên trong tham quan... Trương tộc trưởng đương nhiên cũng có tư cách, ta mang ngươi đi!

Còn tưởng rằng chuyện gì, nghe được là cái này, Nhậm Thanh Viễn cười nói.

- Không nhọc Nhậm sư dẫn đường, ta muốn mang Lạc Nhược Hi đi vào, tự mình tham quan, không biết có được hay không?

Trương Huyền nói.

Công pháp đột phá Đại Thánh, nhất định cực kỳ bí ẩn, đơn thuần tham quan, lại thêm có người đi cùng, muốn tìm được rất khó, chỉ có thể đơn độc hành động.

- Cái này...

Nhậm Thanh Viễn nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói:

- Dựa theo tình huống bình thường, đi vào Từ đường Khổng sư, nhất định phải có người đi cùng... Bất quá, Trương tộc trưởng thân là Danh Sư cửu tinh, càng cho tộc nhân trấn thủ Địa quật, công lao to lớn, ta cũng khó có thể bằng được... Như vậy đi, cho ngươi một ngày, tận lực không nên ở quá lâu!

- Đa tạ!

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vàng ôm quyền.

Từ đường Khổng sư, nắm giữ chữ viết cùng đồ vật hắn lưu lại, đối với tu luyện có trợ giúp cực lớn, người đi tham quan có thể có cảm ngộ, tu vi tiến bộ, bởi vậy đợi một canh giờ, có khối người... Nhưng, đơn độc ở trong đó một ngày, chưa từng nghe nói qua.

Nhậm Thanh Viễn có thể đưa ra ước định như vậy, quả thực xem như tận lực.

- Hiện tại ta liền đi qua!

Nhận được đối phương đồng ý, hỏi rõ ràng vị trí cụ thể của Từ đường Khổng sư, Trương Huyền đi ra đại điện, tìm Lạc Nhược Hi, hai người cùng nhau đi tới.

Từ đường Khổng sư là sau khi Khổng sư mất tích, đệ tử thân truyền Tử Uyên Cổ Thánh tạo dựng, lưu lại không ít bản thảo, quần áo, cùng đồ vật đã dùng qua, chủ yếu là vì để cho hậu nhân cảm nhận được tinh thần của vạn thế chi sư, trải nghiệm hắn vĩ đại.

Bảo vật trong đó, cũng không phải là loại hình tấn công, cũng không có uy lực quá lớn, lại có thể cho người một loại gợi ý, cảm xúc rất nhiều.

Đi ở trong đường, nhìn thấy Khổng sư cùng Dị Linh tộc đối chiến, lưu lại huyết y, cùng bị nhốt ở Trần Thái, lưu lại tuyệt bút thư, Trương Huyền thật lâu không nói nên lời.

Cường đại như Khổng sư, năm đó đối chiến Dị Linh tộc cũng từng cửu tử nhất sinh, bỏ ra vô số gian khổ.

- Đây là năm đó lúc Khổng sư đột phá Kiến Thần Bất Hoại, lưu lại Phong Thánh đài, nếu có công pháp, khẳng định chính là ở đây!

Dọc theo gian phòng đi một hồi, Lạc Nhược Hi chỉ về phía trước.

Trương Huyền vội vàng nhìn lại, quả nhiên thấy cách đó không xa trưng bày một cái bệ đá hình tròn, phía trên tỏa ra ánh sáng lung linh, tựa như ngọc thạch.

- Đây là... Bị Thiên Hỏa đốt ra?

Trương Huyền nhận ra được, lông mày nhịn không được giương lên.

Chất liệu của cái bệ đá này, thoạt nhìn chỉ là Thanh Ngọc thạch bình thường, nhưng chẳng biết tại sao liền thành một khối, cho người ta một loại cảm giác óng ánh long lanh, như một khối mỹ ngọc không tì vết.

Có thể để cho một tảng đá bình thường xuất hiện loại tình huống này, chỉ sợ chỉ có Thiên Hỏa thiêu đốt mới có thể làm được.

Mấu chốt nhất là, Vu Hồn của hắn trải qua Thiên Hỏa rèn luyện, biết thiên kiếp đáng sợ, có thể từ trên tảng đá tìm được cộng minh.

- Là uy lực của Thiên Hỏa!

Lạc Nhược Hi gật đầu.

Sau khi xác nhận, Trương Huyền cũng không hỏi nhiều, Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, dọc theo tảng đá quay một vòng, sau đó nhíu mày.

Thiên Hỏa thiêu đốt như thế nào, để Thanh Ngọc thạch biến thành như vậy, hắn đã hiểu rõ, nhưng Khổng sư làm sao đột phá đến Thánh Vực cửu trọng, hơn nữa đưa tới Thiên Hỏa kiếp, lại không hiểu ra sao, không có phát hiện bất kỳ dấu vết để lại.

- Nếu như nơi này thật có công pháp, Danh Sư đường nhiều Danh Sư lợi hại như vậy đến xem, có bí mật cũng bị người khác phát hiện...

Trương Huyền nghi ngờ nhìn về phía nữ hài.

Danh Sư, từ trước tới nay lấy nhãn lực xưng danh, dù Minh Lý Chi Nhãn hắn không tệ, nhưng Thánh Tử điện vẫn có tiếp cận mười vị cường giả nắm giữ.

Nhiều cường giả xem qua như vậy, không phát hiện được, hắn tới lại có thể phát hiện gì?

- Lúc đột phá Thánh Vực, Khổng sư lưu lại Phong Thánh đài, ngươi mang theo không?

Lạc Nhược Hi cũng không giải thích, mà quay đầu hỏi.

- Mang theo!

Trương Huyền sửng sốt một chút, cổ tay khẽ đảo, một bệ đá xuất hiện ở phía trước.

Trước khi giao Khâu Ngô cung cho Lạc Càn Trinh, hắn liền thu thứ này vào trữ vật giới chỉ, dính dáng Khổng sư, không thể để người Lạc gia biết.

- Ngươi thử dùng chân khí trong Phong Thánh giải, thôi thúc bệ đá này xem!

Lạc Nhược Hi gật đầu.

Tuy không biết ý tứ của đối phương, nhưng Trương Huyền vẫn gật đầu, hít sâu một hơi, chân khí trong cơ thể điên cuồng tuôn ra.

Xì xì xì!

Chân khí rơi vào trên Phong Thánh đài, người sau lập tức thả ra hào quang bảy màu, chậm rãi bay lên, trong chốc lát, cùng bệ đá bị Thiên Hỏa thiêu đốt cách đó không xa dung hợp lẫn nhau.

Thời gian qua một lát, không phân khác biệt.

- Cái này...

Trương Huyền ngây người.

Hai bệ đá có thể dung hợp, đây là trước đó không dám tưởng tượng.

Ông!

Đang muốn hỏi thăm đến cùng xảy ra chuyện gì, đột nhiên hào quang lóe lên, trên bệ đá ánh sáng chiếu rọi, một bóng đen hư ảo xuất hiện ở phía trên, khoanh chân lơ lửng, hai mắt nhắm nghiền.

- Đây là lúc Khổng sư đột phá Đại Thánh lưu lại ảnh tướng, phương pháp đột phá ở trong đó!

Thanh âm của Lạc Nhược Hi vang lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status