Thiên đạo đồ thư quán

Chương 337: Thú Đường (1)

- Làm sao có thể?

- Ta hoa mắt sao?

Xung quanh thoáng một cái liền bùng nổ.

Tuy rằng ngoài miệng mấy thuộc hạ của Vân Đào không nói gì, nhưng bọn họ lại có suy nghĩ giống như điện hạ của mình. Người tu luyện dựa vào thân pháp, tốc độ không có khả năng bắt được con chim kỳ lạ này.

Làm thuộc hạ của vương tử, bọn họ gặp qua không ít cường giả Thông Huyền cảnh. Tốc độ nhanh bọn họ cũng nhìn thấy rất nhiều. Nhưng cảnh tượng trước mắt, vẫn khiến cho bọn họ hoàn toàn bối rối.

Thời gian còn chưa kịp nháy mắt, lướt qua khoảng cách mấy chục thước, tới bên cạnh bọn họ xuất hiện ở trước mặt con chim kỳ lạ. Điều này... cũng quá nhanh đi!

Đây thật sự là thân pháp sao?

- Lẽ nào... là chúng ta đánh giá thấp. Vị Trương Huyền này là... cường giả Tông Sư?

Mấy người đồng thời rùng mình.

Hàn Vũ vương quốc mặc dù có Tông Sư, cũng rất ít khi ra tay. Cho dù là bọn họ, cũng không biết đến cùng nhanh tới mức nào.

Nhưng nghe đồn, võ giả cường giả Tông Sư cảnh bát trọng, trấn giữ một phương, lực lượng xuất thần nhập hóa, cường đại khó có thể tưởng tượng được.

Người thanh niên trước mắt này, một tay ép báo Kim Thân Thiết Tiễn thần phục, hai ngón tay bắt được con chim kỳ lạ, thực lực thâm hậu. Tất cả bọn họ ở chung vào một chỗ, cũng không chống lại được một phần vạn. Chẳng lẽ thực sự có cao thủ như vậy.

Tông Sư cảnh... cho dù chính là vương quốc nhị đẳng, thực lực của lão tổ trấn thủ, tồn tại giống như hoá thạch vậy, không ngờ xuất hiện ở trước mặt bọn họ, thoạt nhìn còn chưa tới hai mươi tuổi...

Không thể không phải là một thiếu gia, công tử đại gia tộc vương quốc được phong hiệu của Thiên Huyền vương quốc!

Bằng không, trẻ tuổi như vậy làm sao có được thực lực như vậy, còn có thân pháp tuyệt diệu như vậy?

Chỉ có điều, không quan tâm tới điều này, cũng không phải là người bọn họ dám đắc tội.

Mấy người nuốt nước bọt, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

- So với Vương Dĩnh... còn nhanh hơn!

Gương mặt Trầm Bích Như cũng trắng bệch.

Mặc dù có Vương Dĩnh chuẩn bị tâm lý, nhìn thấy được Trương Huyền thi triển, vẫn chấn động kinh ngạc không thể tăng thêm được nữa.

Nếu như ra tay với nàng, sợ rằng ngay cả chiêu số cũng không cần sử dụng, đã bị đâm chết.

- Oa...

Đám người Vân Đào sắp bị sợ tới mức choáng váng. Mắt của chim kỳ lạ lại trợn tròn.

Kế hoạch ban đầu của nó rất tốt. Chờ mọi người tiến tới gần, hoặc thoáng sử dụng binh khí, nó liền xoay người chạy trốn, sau đó sẽ lại qua quấy rối. Nhưng người đột nhiên xuất hiện này là thế nào?

Nếu sớm biết có người có tốc độ nhanh như vậy, ngay cả nó cũng không phản ứng kịp, nó sẽ không tới quấy tối...

- Tốc độ cũng không nhanh mấy!

Bắt lấy con chim kỳ lạ, Trương Huyền lắc đầu.

Vừa rồi nghe Vân Đào nói cái gì xuất thần nhập hóa, nhanh tới mức cung tiễn cũng bắn không trúng, vốn tưởng rằng thật sự rất lợi hại, trực tiếp dùng tới thân pháp bản hoàn chỉnh. Kết quả...

Đây là thứ gì chứ!

Giống như cương thi, còn không nhúc nhích. Sớm biết như vậy, hắn đã không dùng tới bản hoàn chỉnh!

Làm hại hắn bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể cũng xé rách có chút đau đớn. Nếu không phải hắn tu luyện qua công pháp thiên đạo, lần này mạnh mẽ tăng tốc, cũng sẽ làm cho hắn nôn ra máu.

Giọng nói của hắn không lớn, nhưng mọi người đều là võ giả, tất cả nghe được rõ ràng. Khóe miệng của tất cả mọi người đều giật một cái.

Cái này... Dường như không phải tốc độ của nó không nhanh, mà là tốc độ của ngươi quá nghịch thiên, khiến nó còn không có kịp phản ứng có được hay không...

Không quan tâm tới sự chấn động kinh ngạc của mọi người, Trương Huyền vận chuyển công pháp một chu thiên, khiến đau đớn trên người giảm đi, lúc này mới quay đầu lại phân phó:

- Qua thuần phục!

- Vâng!

Vân Đào vội vàng đi tới. Hắn lấy ra một sợi dây thừng đặc biệt, trói con chim kỳ lạ lại, khiến nó không có cách nào bay được. Lúc này hắn mới buông bàn tay áp chế của đối phương.

Thấy hắn làm ra biện pháp thuần phục, Trương Huyền tập trung chú ý nhìn lại. Nhìn một hồi, hắn lại cảm thấy nhàm chán vô vị.

Thật ra giống hệt với thuần phục con chó, thuần phục mèo, cầm chuẩn bị trước rất nhiều thứ tốt khiến cho man thú không có cách nào cự tuyệt, thu hút đối phương, sau đó sẽ lợi dụng thủ đoạn khác, dần dần bồi dưỡng tình cảm tốt, thu được sự tín nhiệm của đối phương.

- Bình thường thuần phục một con man thú, chủ động ký kết khế ước với nhân loại, cần phải chí ít ba, bốn ngày. Hiện tại điện hạ cùng nó bồi dưỡng tình cảm, chờ tình cảm đạt được chiều sâu nhất định, lại có khả năng thần phục. Đến lúc đó một người một thú, lại cùng tu luyện một loại công pháp có thể phối hợp với nhau, tăng cường thực lực của nhau, chẳng khác nào hoàn toàn khống chế!

Một thuộc hạ rất sợ Trương Huyền không kiên nhẫn chờ được, liền đi lên phía trước.

- Phải mất ba, bốn ngày sao?

- Đúng vậy. Đây là thuần phục dễ. Có vài con man thú lợi hại, cho dù là thuần thú sư chính thức, cũng cần tốn vô số tinh lực. Hồ Quần thuần thú sư của Hàn Vũ vương quốc chúng ta, trước kia vì thuần phục một con man thú cấp bậc tông sư nửa bước, đã từng ở trong đầm lầy cùng đối phương ba năm, mỗi ngày đều đưa ra thức ăn nó thích nhất. Theo thời gian chuyển dời, mới khiến cho nó cảm động, hoàn toàn thuần phục. Do đó truyền ra câu chuyện được mọi người ca tụng.

Vị thuộc hạ này gật đầu nói.

- Cái này... là câu chuyện được mọi người ca tụng?

Trương Huyền thực sự bất đắc dĩ.

Vì thuần phục một con man thú tốn ba năm, thực sự rảnh rỗi tới đau da. Hắn nhất định là không có thời gian cùng kiên nhẫn lớn như vậy.

- Đúng vậy, man thú có thực lực, cũng có tôn nghiêm. Không có thủ đoạn khiến cho nó cảm động, hoặc khiến cho nó động tâm, làm sao có thể khiến nó cam tâm tình nguyện thần phục?

Vị thuộc hạ này nói đến đây, ánh mắt lộ ra sự cuồng nhiệt:

- Đừng nói ba năm, cho dù mười năm, đổi một con man thú cấp bậc tông sư nửa bước thần phục, cũng đáng giá.

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của người này, Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút, lập tức bừng tỉnh.

Cũng úng, người khác không có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, không có khả năng giống như hắn, thăng cấp đột phá đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy.

Có vài người tiềm lực tốt, cả đời cũng sẽ dừng lại ở tại chỗ, cả đời vô vọng, cho đến khi sinh mạng kết thúc.

Thật giống như đám người Trầm Hồng, Lưu Lăng trước đó, không gặp được mình, còn muốn đột phá, gần như là không có khả năng.

Dưới tình huống này, nếu như có thể thu phục được man thú thực lực như vậy, thực lực nhất định tăng lớn.

Không nói gì khác, chỉ nói Thiên Huyền vương quốc, nếu như Trầm Truy bệ hạ có thể thu phục được một con, cho dù Trầm Hồng thật sự ngã xuống, vương quốc cũng có thể vô tư, không cần lo lắng.

Phải biết rằng, man thú không chỉ có thể khiêu chiến vượt cấp, tuổi thọ nhân loại cũng không thể nào so sánh được.

Thu phục được một con, chí ít trong vòng trăm năm không cần lo lắng tới sự an toàn của cả vương quốc. Đừng nói ba năm, năm năm, thật sự có khả năng, tốn mười năm, hai mươi năm bọn họ cũng nguyện ý.

Dù sao, những người khác không có khả năng giống như hắn, trên phương diện lực lượng đánh thắng được báo Kim Thân Thiết Tiễn, ép tới mức nó không có chút sức lực phản kháng nào, còn ở trong thời gian ngắn khiến cho nó đột phá gông cùm xiềng xích.

- Hắn thuần phục con chim kỳ lạ này đại khái cần bao nhiêu thời gian?

Suy nghĩ cẩn thận những điều này, đối với thủ đoạn thuần thú sư lại không còn có hứng thú xem nữa, Trương Huyền hỏi.

- Ta giúp tiền bối hỏi một chút!

Vị thuộc hạ này vội vã chạy tới. Một lát sau hắn đã đi tới:

- Hồi bẩm tiền bối, điện hạ nói, hắn đã cùng đối phương trao đổi. Đại khái hai ngày, không chênh lệch lắm là có thể thuần phục sơ bộ! Việc sát hạch thuần thú sư, thuần phục sơ bộ là được, không cần phải hoàn toàn thần phục.

- Thuần phục sơ bộ?

- Chính là khiến cho con chim kỳ lạ ở bên cạnh, cho dù không cần đặc biệt giam cầm, cũng sẽ không rời khỏi!

Vị thuộc hạ này giải thích.

- Hai ngày mới chỉ được như vậy?

Trương Huyền lắc đầu:

- Cũng quá chậm đi.

Hai ngày, tốn vô số tâm huyết và tinh lực, mới khiến cho một con man thú đi theo sau lưng. Cùng với phiền toái như vậy, thật đúng là không bằng đi Thú Đường thuê một con. Xem ra... loại thủ đoạn thuần thú này không học cũng được.

- Đi qua xem một chút!

Có chút do dự, Trương Huyền nhấc chân đi tới trước mặt Vân Đào và chim kỳ lạ.

- Tiền bối!

Suy đoán vị trước mắt này có thể là tông sư, khiến Vân Đào càng bội phục hơn, thái độ càng cung kính hơn.

- Ngươi cần hai ngày, mới có khả năng thuần phục sơ bộ được con chim này sao?

Trương Huyền nhìn qua.

- Vâng!

Vân Đào nhìn về phía con chim kỳ lạ trước mắt, đầy hưng phấn:

- Ta vừa rồi đặc biệt sử dụng phương thức man thú có thể nghe hiểu được, trao đổi với nó. Chỉ cần ở bên cạnh ta, loại mật này nó muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, sẽ cho nó ăn đủ. Lúc này nó mới đáp ứng ở cùng ta xem thử. Hai ngày là thời hạn kiểm tra. Chỉ cần có thể lấy ra mật, lại gần như thành công!

- Oa!

Nghe hắn nói xong, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn về phía con chim kỳ lạ trước mắt. Chỉ thấy con chim lạ này hất đầu lên, bộ dạng giống như hai năm tám vạn lôi kéo, ta giúp ngươi sát hạch, là đối xử tốt với ngươi.

- Không có cách nào nhanh hơn nữa sao?

Nhướng mày, Trương Huyền hỏi.

- Oa! Oa! Oa!

Con chim kỳ lạ liên tục kêu lên vài tiếng.

Sau khi Vân Đào nghe xong trên mặt có chút xấu hổ:

- Nó nói vừa rồi tiền bối thô lỗ bắt nó, khiến cho nó rất tức giận, hai ngày đã coi như là ngắn. Nếu như lại cò kè mặc cả, lại kéo dài đến mười ngày hoặc một tháng...

- Ngắn?

Thấy con chim kỳ lạ này lớn lối như thế, Trương Huyền lắc đầu:

- Ta không cho là như vậy, ta cảm thấy không cầm tới mười phút nó sẽ thần phục.

- Mười phút?

Vân Đào sửng sốt, lập tức xấu hổ cười:

- Sao có thể như vậy...

Mười phút đã muốn thuần phục một con man thú Ích Huyệt cảnh, điều này căn bản là không có khả năng làm được.

Đừng nói là hắn, cho dù là thuần thú tông sư lợi hại nhất Thú Đường, cũng không có khả năng hoàn thành.

- Rất đơn giản!

Trương Huyền lắc đầu, đưa tay ra:

- Đưa nó cho ta!

- Vâng!

Tuy rằng không biết hắn muốn làm gì, nhưng Vân Đào không dám từ chối, đưa con chim kỳ lạ tới.

Tiếp nhận con chim này, Trương Huyền nhìn qua.

- Lập tức thuần phục, làm thú sủng của hắn.

- Oa!

Nghe nói như thế, con chim kỳ lạ trừng mắt, đầu ngẩng lên thật cao, đầy mất hứng, hình như đang chất vấn dựa vào cái gì.

Ý tứ hình như là đang nói, muốn bảo ta làm thú vật sủng, thái độ đối với ta phải tốt một chút.

- Được rồi, nếu ngươi không làm, có thể đi chết!

Lười phải cùng đối phương nói nhiều, Trương Huyền một cái tát đánh tới.

Bịch bịch!

Chim kỳ lạ còn chưa có kịp phản ứng, đã bị tát bay tới trên mặt đất, rơi tới thất điên bát đảo.

- Tiền bối...

Khóe miệng Vân Đào giật một cái, thiếu chút nữa thì phát điên rồi.

Làm gì có có ai thuần phục man thú như vậy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status