Thiên đạo đồ thư quán

Chương 816: Chờ một lát (2)

- A, ta không phải nói ngươi khắc không ra!

Nghe được giọng nói của đối phương không vui, Trương Huyền lúc này mới ý thức được mình bị hiểu nhầm, đầy xấu hổ:

- Ta là cảm thấy tốc độ quá chậm. Nửa tháng... thời gian quá lâu. Ta lại cần bây giờ. Nếu như trong một canh giờ có thể khắc ra, ta có thể chờ một lát!

- Khắc quá chậm? Một canh giờ?

Trong nháy mắt sắc mặt Trịnh hội trưởng trở nên tái nhợt, vung ống tay áo:

- Tái các chủ, đây là khách của ngươi? Chỗ của ta không chào đón. Tiểu Ngũ, tiễn khách!

Một canh giờ?

Ngươi xem khắc trận pháp là ăn cơm uống nước? Dễ dàng đơn giản sap?

Đừng nói không khắc qua Tụ Linh trận, cho dù là hết sức quen thuộc như Khốn trận, Sát trận, mỗi lần khắc một cái, đều cần thời gian ít nhất một tuần. Cái này còn cần hết sức chăm chú, không thể xuất hiện một chút sai lầm nào.

Bằng không, đừng nói một tuần, một tháng cũng không có cách nào thành công.

Đây là hắn tự mình ra tay. Đổi lại thành pháp sư tam tinh của nghiệp đoàn trận, muốn khắc trận bàn, mỗi một cái không nửa tháng, hơn hai mươi ngày, cũng không thể thành công.

Người này... Lại muốn hoàn thành trong một canh giờ?

Ngươi là tới kể chuyện cười, hay đùa giỡn ta?

- Vâng...

Người thanh niên vừa đưa hai người vào cửa đã đi tới:

- Hai vị, xin mời!

Hắn cũng đầy không vui.

Hiện tại hắn là trận pháp sư nhị tinh, khắc một trận bàn, nhanh nhất cũng cần hơn một tháng mới có khả năng hoàn thành một cái. Người này một canh giờ liền muốn lão sư của mình khắc ra một cái, rõ ràng không phải mua đồ, mà là tìm đến gây chuyện.

- Trịnh hội trưởng bớt giận. Ngươi làm cái gì vậy?

Không nghĩ tới mới nói hai câu, đã bị bạn lâu năm đánh đuổi, sắc mặt Tái các chủ nhất thời đỏ lên, vội vàng tiến về phía trước:

- Trương sư chỉ là không hiểu quá rõ đối với trận pháp mà thôi. Nếu muốn nói giám bảo, hắn lại là giám bảo sư ngũ tinh thông qua Lưu Thương Khúc Thủy, so với ta cấp bậc cao hơn rất nhiều!

- Giám bảo sư ngũ tinh?

Trịnh hội trưởng bị dọa cho giật mình.

Còn tưởng rằng Trương sư này là dựa vào thân thế phía sau, mới khiến cho bạn lâu năm kiêng kỵ như vậy. Không nghĩ tới lại là một vị giám bảo sư ngũ tinh!

Chỉ riêng thân phận này, có thể xông pha Hồng Hải Thành. Thảo nào nói không đáng tin cậy, vênh váo hung hăng.

- Ừ!

Tái các chủ gật đầu.

Danh sư cũng không có nghĩa là cái gì cũng biết. Vị Trương sư này nói ra lời kia, rõ ràng là người ngoài nghề trận pháp, nghĩ đối với nghề nghiệp này, chắc hẳn là không hiểu nhiều.

Hắn đoán không sai. Trương Huyền tuy rằng đã xem qua một lượt tất cả sách bên trong nghiệp đoàn trận pháp sư của Thiên Vũ vương quốc, dung nhập trong đầu, nhưng đẳng cấp nghiệp đoàn này quá thấp, tiếp xúc đối với trận bàn không nhiều lắm. Một trận bàn cần phải khắc bao lâu, có Tụ Linh trận hay không, quả thật không rõ lắm.

- Không biết thân phận của Trương sư, có nhiều đắc tội!

Biết hắn là giám bảo sư ngũ tinh, Trịnh hội trưởng thu hồi thái độ trước đó, ôm quyền khom người.

Thực lực của giám bảo sư tuy rằng không đáng chú ý, nhưng dính dáng tới bảo vật, có thể khiến cho vô số chức nghiệp thoáng cái trở nên điên cuồng. Cho dù hắn là hội trưởng của nghiệp đoàn trận pháp sư, trận pháp sư tứ tinh đỉnh phong, cũng không dám tùy ý đắc tội.

Huống gì đối phương còn là một vị danh sư.

- Khách khí!

Trương Huyền khoát tay, cũng không quá để ý, suy nghĩ một chút, nói:

- Nếu không có thể trong khoảng thời gian ngắn, khắc ra trận bàn Tụ Linh trận, có thể có cờ trận, trận đồ và trận cơ Tụ Linh trận, bán cho ta một bộ cũng được!

Nếu như không có trận bàn, vậy mình lại thử học trận pháp một chút. Chỉ cần biết trận đồ, có cờ trận, trận cơ, bố trí một cái chắc hẳn là cũng không quá khó khăn.

- Trận đồ, cờ trận? Cái này là có. Chỉ là, không phải trận pháp sư chính thức, cho dù có thứ này, cũng là phế phẩm...

Trịnh hội trưởng nói.

Trận pháp, mượn hoàn cảnh bố trí. Nếu như đối với trận pháp một chữ cũng không biết, cho dù cho ngươi trận đồ, cờ trận lại như thế nào?

Nếu như dựa vào hai thứ này, là có thể bố trí ra, những trận pháp sư bọn họ cũng sẽ không cần sống nữa, có thể uống gió Tây Bắc.

- Chỉ cần bán cho ta là được. Bố trí như thế nào, ta sẽ nghĩ biện pháp!

Biết đối phương lo lắng, Trương Huyền nói.

- Cái này... Không phải là chuyện bán hay không...

Thấy người này kiên trì, sắc mặt Trịnh hội trưởng càng lúc càng khó coi, không nhịn được lắc đầu.

Tái các chủ thế nào lại dẫn đến một người không đáng tin như thế?

Cờ trận, trận đồ, ở trong tay ngoài nghề, so với phế phẩm không khác nhau chút nào, hơn nữa giá rất đắt... Không biết bố trí, mua cũng là phế phẩm.

Lại nói, cờ trận, trận cơ các loại, bán cho ngươi thì cũng thôi. Nhưng trận đồ... thứ này cũng giống như phương pháp luyện đan, nghiệp đoàn có quy định, không phải trận pháp sư chính thức, bình thường là không có khả năng ban tặng, càng chưa nói bán ra.

Thông qua đối thoại vừa rồi, lại nhìn ra rõ ràng, đó là một người đối với trận pháp một chữ cũng không biết.

Người như thế mua cờ trận, trận cơ ngược lại cũng thôi. Trận đồ... Đây không phải là nằm mơ sao?

Nếu như ai chạy tới đều có thể xem trận đồ, mua trận đồ, nghiệp đoàn của bọn họ còn có uy nghiêm gì nữa?

- Như vậy đi, nếu như ngươi có thể chứng minh, có thể bố trí ra trận pháp, là trận pháp sư chính thức, ta có thể cho ngươi xem trận đồ, cho phép ghi lại, cũng có thể bán ra cờ trận, trận cơ... Làm không được điểm ấy, vẫn là thôi đi!

Trịnh hội trưởng lắc đầu.

- Có thể bố trí ra trận pháp, ngươi lại bán cho ta?

Trương Huyền nhìn qua.

- Không sai!

Trịnh hội trưởng gật đầu, nhướng mày:

- Thế nào? Lẽ nào Trương sư còn là một vị trận pháp sư?

Còn chưa nói dứt lời, đã thấy Trương Huyền nhắm hai mắt lại.

- Các ngươi... chờ một lát!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status