Thiên hạ vô song

Chương 262: Trao Đổi Lễ Vật (2)


Một tuyệt thế cường giả tới tìm ít đồ của mình, Mạnh Hàn có thể nói không sao? Đương nhiên không được, không thể, cũng không biết. Có cơ hội tốt có thể giao hảo với cao thủ thì bảo Mạnh Hàn trả giá cái gì hắn cũng nguyện ý cả.

- Ngài muốn cái gì, ta lập tức gọi người chuẩn bị.

Mạnh Hàn cẩn thận hỏi thăm, quan sát phản ứng của Benson.

- Ta đi lại trong sa mạc nhiều năm rồi, bỗng nhiên nghe nói nơi này có một thứ gọi là tơ lụa, không có thuộc tính ma pháp cũng không phải tài liệu trân quý gì, nhưng mà so với kim tệ còn quý hơn nhiều lắm, đương nhiên phải tới đây xem rồi.

Benson vẫn trả lời thẳng vấn đề của Mạnh Hàn, có lẽ người ở cảnh giới như hắn nghĩ muốn cái gì cũng là bình thường, cũng không cần che che lấp lấp.

- Muốn nhìn tơ lụa một chút? Không có vấn đề!

Trong nội tâm của Mạnh Hàn vui vẻ, cố nén tinh thần tổn thương tạo thành không khỏe, xoay người nói:

- Benson các hạ, ta mang ngươi đi xem.

- Cũng không cần phải phiền toái như vậy đâu.

Benson đứng sau lưng Mạnh Hàn nói một câu, sau đó trực tiếp cất bước đi vào gian phòng của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn kinh ngạc chỉ có thể đi theo vào.

Benson vào cửa đã ngồi xuống ghế giống như nơi này chính là nhà của hắn vậy, nhìn qua Mạnh Hàn thập phần tùy ý phất phất tay:

- Ngươi có thể gọi hai tiểu gia hỏa ở ngoài cửa kia tiến vào đi, ta nghĩ các nàng nhất định không cự tuyệt lệnh của ngươi đâu.

- Tiểu gia hỏa?

Mạnh Hàn lập tức bừng tỉnh đại ngộ, vậy nhất định là Demi cùng Diana, nghe nơi này có động tĩnh hai nữ không có dám đi vào. Mạnh Hàn nhìn qua phía cửa gọi to lên:

- Demi, Diana, tiến vào đi.

Hai cái đầu nhỏ có chút sợ hãi xuất hiện ở cửa ra vào, sau đó đi tới nhìn thấy Grace cùng Elyse năm trên mặt đất, hai nữ dường như thập phần lo lắng, nhưng vẫn đi tới trước người của Mạnh Hàn.

- Demi đi lấy một cuốn tơ lụa tới.

Mạnh Hàn không chút do dự phân phó:

- Nhanh lên, trên đường đi không cần phải làm chuyện gì khác. Diana mang Grace cùng Elyse đở lên giường, đừng cho các nàng cảm lạnh.

Hai tiểu thị nữ nhìn qua Mạnh Hàn khẽ chào, sau đó nhanh chóng tách ra làm việc.

Đối với Mạnh Hàn phân phó Benson rất hài lòng, sau đó hai người an vị tại chỗ chậm rãi chờ đợi, ai cũng không nói gì. Mạnh Hàn dùng sức suy đoán ý đồ tới của Benson, mà Benson dường như không sợ Mạnh Hàn bên này đùa nghịch cái quỷ gì, phối hợp an tọa.

Chỉ chốc lát Demi thở hồng hộc mang theo một xấp tơ lụa đi tới, nhìn bộ dáng của nàng hình như là trực tiếp chạy tới dệt tác phường, sau đó mang theo một cuốn tơ lụa tới một bước cũng không có dừng lại. Bên cạnh Benson dường như rất hài lòng với chuyện này, gật gật đầu.

Demi đem tơ lụa đưa cho Mạnh Hàn, Mạnh Hàn nhìn cũng không nhìn, trực tiếp đưa đến trước mặt Benson:

- Benson các hạ, đây là tơ lụa, ngài tùy ý xem đi.

Benson tiếp nhận xong thì Mạnh Hàn lại đi tới trợ giúp Demi và Diana đi dàn xếp tỷ muội Grace cùng Elyse, giữ các nàng ở đây không an toàn.

- Đây là tơ lụa?

Benson cười tiếp nhận một cuốn tơ lụa kia, hỏi một câu, sau đó đã bị cảm giác đặc biệt trơn trượt của tơ lụa chinh phục. Nhắm mắt lại Benson bắt đầu cẩn thận chạm vào tơ lụa hơi mỏng giống như cảm nhận làn da của tình nhân.

Mạnh Hàn nhìn không chuyển mắt qua cao thủ đang cảm thụ cảm xúc của tơ lụa mang lại, trong nội tâm dị thường kiêu ngạo. Bất kể là người bình thường hay là ma pháp sư, cho dù là cao thủ cường đại trước mặt lần đầu tiên gặp phải tơ lụa, trong nội tâm có cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

- Đây là dùng tơ của Tùng Lâm Tri Chu làm thành, thật sự là... Thật sự là...

Benson nói liên tục hai lần thật sự là, dường như không tìm được từ thích hợp, Mạnh Hàn ở bên cạnh cười nói tiếp lời.

- Không thể tưởng tượng nổi.

- Đúng, không thể tưởng tượng nổi!

Benson trùng trùng điệp điệp gật gật đầu:

- Gia hỏa xấu xí làm tọa kỵ cho các tinh linh kia không ngờ lại bài tiết ra tơ của chúng, không ngờ lại biến thành đồ vật xinh đẹp như thế này, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

- Nếu như các hạ ưa thích thì không ngại mang một ít về, với tư cách...

Trên mặt Mạnh Hàn nở nụ cười đầy tính chức nghiệp, như đang nhìn thấy tiền đồ rộng lớn:

- Với tư cách lần đầu gặp mặt, ta tặng ngài làm lễ vật.

- Rất tốt, ta thích.

Benson một chút cũng không có biểu hiện khách khí, trực tiếp tiếp nhận:

- Nghe nói những vật này so với kim tệ còn đáng giá hơn, ta muốn một ngàn cân!

Không chút khách khí mở miệng dùng công phu sư tử ngoạm, Benson lại đền bù tổn thất cho Mạnh Hàn:

- Với tư cách trao đổi, ta có thể nói cho ngươi biết về sa mạc bên cạnh Hoàng Sa Trấn.

- Một ngàn cân?

Ngay cả Mạnh Hàn nghe con số như thế trong nội tâm cũng phải rung động mạnh a. Một mai kim tệ một lượng, một ngàn cân tơ lụa dựa theo sức nặng của kim tệ mà tính toán cần một vạn miếng kim tệ, mà Benson này thật sự có can đảm dùng công phu sư tử ngoạm ah!

Nhưng mà điều kiện hắn trao đổi làm cho Mạnh Hàn chú ý. Sa mạc bên ngoài Hoàng Sa Trấn có thể được cường giả như Benson dùng một ngàn cân tơ lụa trao đổi, tuyệt đối không phải là chuyện sa đạo đi tập kích Hoàng Sa Trấn được.

Nhưng mà đây là một vạn miếng kim tệ, đổi thành nhân dân tệ cũng vượt qua một trăm triệu. Cho dù Mạnh Hàn đã kiếm được rất nhiều tiền, nhưng mà không có nghĩa hắn dùng tiền đi tìm hiểu một thứ hắn không cảm thấy hứng thú, Mạnh Hàn cũng cần do dự một chút.

- Như thế nào? Không có hứng thú?

Bên cạnh Benson cẩn thận vuốt ve tơ lụa trong tay, trên mặt lộ ra một nụ cười mà không phải cười. Mạnh Hàn không cẩn thận ngẩng đầu nhìn qua, chỉ cảm thấy biểu hiện của Benson vô cùng quái dị, như thế không cân đối, thoạt nhìn thập phần không bình thường.

- Thành giao!

Ở phương diện khác Mạnh Hàn vẫn có phách lực một chút. Một ngàn cân tơ lụa nếu như dựa theo sức nặng của Tinh linh tộc cung cấp cho mình mà tính toán thì cần sản lượng của mười ngày là đủ. Cũng không phải ngừng kiếm tiền mười ngày là không giàu, Mạnh Hàn muốn giao hảo với tuyệt thế cường giả này. Cho dù hiện tại làm xong giao dịch này chưa nói tới giao hảo gì, nhưng cũng dễ gặp mặt của nhau. Nhưng mà Mạnh Hàn tin tưởng vững chắc tất cả hữu nghị đều phải có bước tiếp xúc đầu tiên.

- Ta lúc nào có thể cầm tơ lụa?

Benson hỏi ngay một câu sau đó

- Mười ngày!

Mạnh Hàn khẽ cắn môi, dù sao đã đáp ứng cũng không ngại nhức đầu thêm một hồi a. Vốn còn có ý định lưu lại cho tác phường một nửa, dứt khoát toàn bộ cung ứng cho Benson, bán đại nhân tình. Phải biết rằng cho dù là Mạnh Hàn hiện tại thời gian cũng vô cùng đắt đỏ đấy, càng không cần phải nói siêu cấp cường giả như Benson.

- Bên ngoài sa mạc cũng không có ma thú chính thức theo ý nghĩa, ngươi biết tại sao không?

Benson nghe xong thời gian của Mạnh Hàn thì gật gật đầu, trực tiếp hỏi ngược một câu.

- Không có ma thú?

Mạnh Hàn dường như cảm thấy cách nói này vô cùng buồn cười, trong sa mạc dong binh lui tới không ít, nhưng trong miệng của bọn họ nghe được cách nói không giống nhau.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status