Thiên tài triệu hồi sư

Quyển 4 - Chương 39-1: Không phục thì lên, tỉ thí! (1)


Mấy đứa nhỏ lập tức lui qua một bên, ánh mắt không chút khẩn trương thậm chí còn hưng phấn đứng nhìn, giống như đã sớm đoán trước được, Vân Phong cau mày nhìn nam nhan đối diện chủ động khiêu khích nàng, cũng không muốn ra tay ở đây, mỗi một người chủ động khiêu khích đều phải đáp lại sao, nàng cũng không có ngây thơ như những người này.

“Các ngươi nói coi lão sư có thể ra oai phủ đầu với Vân Phong này không?”

“Có lẽ có, thực lực của lão sư không phải cũng rất mạnh sao?”

“Đúng vậy, đừng nghĩ rằng Áo Uy chúng ta dễ khi dễ!”

Lời mấy đứa nhỏ nói khe khẽ truyền vào lỗ tai Vân Phong, trong lòng không khỏi cười lạnh một phen, một đám con nít mà còn muốn ra oai phủ đầu với nàng hả? Xem ra quan hệ giữa Áo Uy cùng Hồng Phong đúng là thủy hỏa bất dung, nếu vậy thì Thánh Diệu và Già Diệp sẽ như thế nào đây? Hai đế quốc kia nhất định cũng không có chỗ nào tốt, nếu bởi vì vấn đề về sự phát triển của Hồng Phong làm cho ba quốc gia hợp sức lại, đối với đế quốc Phong Vân làm cái gì đó, tới lúc đó đúng thật là mất nhiều hơn được, bất quá Công hội lính đánh thuê tất nhiên sẽ không ngồi không, dù sao dong binh đoàn cũng là độc lập. Muốn lợi dụng dong binh đoàn, bọn hoàng thất cần phải có lá gan to đây.

Nhưng mà Hồng Phong ở trong thế giới lính đánh thuê tình cảnh vi diệu, nếu không có động tác nào, thì sẽ không cứ như vậy đứng ở đầu ngọn sóng trở thành mục tiêu của mọi người, trong đầu Vân Phong đột nhiên hiện lên một ý nghĩ, Triệu thúc và Vương thúc không có khả năng thúc động phía sau Vân Phong, hai người họ không có dã tâm như vậy, Triệu Nghiêm lại càng không phải, tính cách và tâm tư của thiếu niên này rất đơn thuần, nếu là cùng một người giống như Diêm Minh, thì mới có thể có động tác này, tuy nhiên Diêm Minh cũng sẽ không bỏ mặc Hồng Phong như vậy, để lọt vào công kích!

Hai mắt Vân Phong hơi nheo lại, một ý nghĩ nào đó nhanh chóng ở trong đầu nàng phóng đại, nghĩ đến tình trạng nguy hiểm hiện nay của Hồng Phong là do có người cố ý hãm hại, trong lòng Vân Phong dần dần bóc lên một trận lửa giận, Hồng Phong và Vân gia đều giống nhau, đều được Vân Phong bảo hộ trong lòng, nếu có người muốn đánh chủ ý lên Hồng Phong, nàng sẽ không bỏ qua!

Nháy mắt khí thế từ trong cơ thể bùng nổ ra, vấn đề của Hồng Phong khiến Vân Phong áp lực không ít, khí thế sắc bén làm cho này chuẩn bị xem kịch vui bọn nhỏ không khỏi sắc mặt trắng nhợt, có mấy cái đã muốn rõ ràng không chịu nổi, hô hấp dồn dập đứng lên, mà cái kia đang chuẩn bị cùng Vân Phong đánh thượng một hồi trung niên nam nhân cũng đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Trong lòng Vân Phong có cân nhắc, lúc này mới chú ý tới còn có một người không sợ chết chờ ở kia, như đang đợi nàng ra tay, mắt Vân Phong vừa liếc qua, nam nhân sắc mặt vốn tái nhợt tựa hồ sắc mặt càng thêm không tốt, nhìn ánh mắt của Vân Phong không khỏi nuốt nước miếng.

Vân Phong nhếch mép cười mỉa mai, nam nhân nhìn thấy đồng tử đột nhiên co rụt lại, bỗng nhiên hét lớn một tiếng liền vọt qua, Vân Phong nhìn vẻ mặt nam nhân không che dấu nổi kinh hoảng cùng khẩn trương, không khỏi cười nhạo một tiếng, chiến khí mãnh liệt phóng ra, tốc độ của Vân Phong làm cho nam nhân kia không có khả năng công kích được nàng, mấy đứa nhỏ đứng một bên xem hoa cả mắt, một đám đều trợn mắt há hốc mồm!

“Các ngươi có ai thấy rõ nàng đang ở đâu không?” Một đứa nhỏ trừng lớn mắt, dùng sức nhìn, muốn bắt kịp quỹ đạo chuyển động của Vân Phong, nhưng lại vô ích.

“Căn bản...... không thấy rõ, quá nhanh!”

Nam nhân trung niên tấn công cũng cảm nhận được điếu này, tốc độ Vân Phong quá mức nhanh, trước mắt hắn như một bóng đen vụt qua, hắn hoàn toàn không bắt kịp quỹ đạo, đừng nói là công kích, cho dù muốn xác định nàng đang ở đâu cũng là một chuyện khó! Nam nhân kích động đứng yên tại kia, vừa rồi hắn cứ tự cho mình là đúng nên cứ thả hết chiến khí ra, trong lòng vừa rồi còn hừng hực ý chí thiêu đốt chiến đấu giờ phút này toàn bộ đều dập tắt!

“Xạt!” một tiếng động rất nhỏ trong không khí xẹt qua, tất cả mọi người nhịn không được liền ngừng thở, Vân Phong hình như không có tâm tình đùa giỡn, rốt cục cũng hiện thân, như quỷ mỵ xuất hiện trước mặt nam nhân trung niên.

“Xuất hiện rồi!” Mấy đứa nhỏ trốn một bên xem diễn hét to, cuối cùng lập tức che miệng mình lại, trốn càng kĩ hơn.

Cặp mắt như động sâu không đáy nhìn nam nhân trung niên, nam nhân trung niên cảm giác như linh hồn mình đã bị ánh mắt này hút đi, vội vàng thở gấp một hơi, vẻ mặt lúng túng mở miệng,“Ta...... ngươi......”

Vân Phong cứ như vậy mà nhìn hắn, như đứng từ trên cao nhìn xuống phía dưới quan sát những sinh linh nhỏ bé, ánh mắt xuất hiện vẻ thương hại làm cho nam nhân xấu hổ nhưng lại không thể phản bác, Vân Phong nhẹ nhàng mở to hai mắt”Ta không nghĩ sẽ động thủ.” Một câu nói nhẹ nhàng, nam nhân như lâm đại xá, biết chính mình thu lại được một mạng, lập tức không dám nhiều lời chỉ có thể nhanh chóng rời đi.

Mấy đứa nhỏ trốn một bên tuy rằng không thấy đánh nhau, tuy không ra uy được với Vân Phong, nhưng vẫn cảm nhận được thực lực cường đại của Vân Phong, chỉ với tốc độ vừa rồi đã làm cho mấy đứa nhỏ này hiểu được, cô gái trước mắt so với bọn hắn không lớn hơn là bao nhiêu, nhưng đã cường đại...... như thế!

“Đám tiểu quỷ các ngươi.” Vân Phong chậm rãi đi tới, mấy đứa nhỏ núp một bên không khỏi lui về phía sau mấy bước, ai nấy đều ngậm chặt miệng, răng nanh va vào nhau run lên! Ánh mắt Vân Phong nhìn lướt qua mấy đứa nhỏ, chân mày nhướng lên,“Không phải ai cũng có thể khiêu khích.”

Mấy đứa nhỏ liều mạng gật đầu, Vân Phong không nói gì nữa xoay người rời đi, mấy đứa nhỏ nhìn thấy nàng rời đi liền thở ra một hơi, nhìn từ phía sau và dung mạo của nàng”Tính tình của nàng cũng không tệ lắm......”

“Đúng vậy, nếu đổi lại là những người khác, ta đoán chúng ta cũng phải chịu mấy trận giáo huấn rồi.”

“Dong binh đoàn Hồng Phong có lẽ không đáng ghét giống như những người khác nói.”

“Có lẽ vậy......”

Vân Phong đi về phòng mình, lửa giận trong lòng chưa nguôi, Hồng Phong một năm qua phát triển quá mức mạnh mẽ, mới một năm ngắn ngủi đã ở Đông đại lục tung hoành rồi, cũng trong một năm ngắn ngủi, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

“Đang suy nghĩ gì vậy?” giọng nói ấm áp của Khúc Lam Y truyền tới, ngón tay khẽ vuốt chân mày Vân Phong, đem chân mày đang nhíu chặt của nàng giãn ra:“Xem ra có một số người muốn khơi mào chút chuyện mới chịu bỏ qua, bất quá nếu dám động thủ với Hồng Phong, chỉ có thể nói những người này ngu xuẩn như thế nào!”

Khúc Lam Y khẽ nhíu mày, lập tức hiểu ý tứ Vân Phong,“Ý của nàng là có......”

Vân Phong cười nhạt, nụ cười đầy lãnh ý:“Dù là ai đi nữa, ta nhất định sẽ nhổ tận gốc!”

Ánh mắt Khúc Lam Y tối sầm:“Có từng nghĩ tới hay không, Hồng Phong có lẽ chính là một cái ván cầu.”

Trong mắt Vân Phong đột nhiên xẹt qua một tia lãnh ý đến tận xương tủy:“Nếu đúng thật sự là như thế, lần này ta trở về, việc ta muốn làm còn nhiều hơn đây.”

Trong mắt Khúc Lam Y hiện lên một chút lo lắng, Vân Phong luôn luôn coi Vân gia như mạng, ai động một chút cũng không được! Bởi vậy tính cách cũng sẽ làm cho Vân Phong càng có nhiều địch nhân hơn, tất cả thứ này đều là sương khói đạn, nếu Vân Phong mà đã ra tay, sẽ làm cho trong lòng tứ đại đế quốc tiềm tàng nguy cơ lo sợ cùng cảnh giác!

Một thiên tài như Vân Phong, một cường giả siêu việt như vậy, một Vân gia độc lập đặc thù như vậy, ai cũng sẽ không an tâm hoàn toàn.

Đáy mắt Khúc Lam Y chợt lóe lên sát ý, Vân Phong che chở Vân gia, còn hắn thì che chở nàng!

“Yên tâm, ta biết chừng mực, sẽ không để Vân gia và Hồng Phong rơi vào nguy hiểm, nếu có chuyện, cứ một mình ta gánh là được.” Vân Phong cười nhạt, lòng Khúc Lam Y tê rần, không chút suy nghĩ ôm Vân Phong vào trong lòng,“Muốn ta nói bao nhiêu lần hả, nàng còn có ta.”

Vân Phong nhếch khóe môi, nàng đương nhiên biết còn có hắn, bất quá nếu cứ dựa vào người khác mãi, nàng cũng không phải là Vân Phong.

Nghỉ ngơi một ngày, tinh thần của Triệu Nghiêm và Mục Thanh đều đã tốt hẳn, ngay ngày hôm sau mấy người bọn họ lên đường xuất phát đi Nạp Nguyên tới Công hội lính đánh thuê Áo Uy, có Mục Thanh ở đây nên hết thảy đều thuận lợi, thủ vệ Công hội lính đánh thuê Áo Uy biết được thân phận của Vân Phong, không hiểu sao ai nấy đều khẩn trương hẳn, giống như lo lắng Vân Phong tới đây để báo thù vậy, Vân Phong vừa bước vào Cộng hội lính đánh thuê Áo Uy đã bị phần đông tầm mắt sắc bén nhìn chằm chằm trên người, cùng chung nhận thức, cùng chung một loại địch ý.

Lính đánh thuê cũng bởi vì thực lực và thân phận của Vân Phong mà trở nên e ngại, hai tròng mắt căn bản không che dấu địch ý. Triệu Nghiêm cảm nhận được địch ý từ lính đánh thuê, liền khẩn trương bảo vệ bên cạnh Vân Phong, Vân Phong mặt không chút thay đổi đi vào bên trong, không khí bên trong Công hội lính đánh thuê bỗng nhiên phi thường nặng nề.

“Mục Thanh, ngươi đến rồi hả!” một tiếng hô to vang lên, xuyên thấu qua tầng không khí nặng nề, vẻ mặt Mục Thanh tươi cười chào hỏi người tới đón:“Cát Đặc hội trưởng thế mà tự mình tới đón, đây là vinh hạnh của ta.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status