Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 39



5:00 pm:
>Nhà ba mẹ nhỏ:
Lúc này Liz đã đứng trước cổng nhà ba mẹ nhỏ, đang phân vân không biết nên bấm chuông hay không thì bỗng có một tiếng gọi phát lên:
- Đại tiểu thư??
- Bác quản gia!!
- Tiểu thư đã về rồi sao??- người được gọi là quản gia mắt rưng rưng hỏi, đồng thời mở cổng cho Liz vào.
- Vâng, con đã về rồi đây ạ.
- Mau tiểu thư mau vào nhà thôi!! Ông bà chủ đang ở trong nhà đấy. Hai ông bà ấy rất nhớ cô đấy ạ!!- bác quản gia vừa nói vừa kéo Liz vào nhà.
- Vâng.
>Trong phòng khách:
- Ông bà chủ!! Đại tiểu thư đã về rồi ạ!!
Ba mẹ nhỏ nghe vậy liền quay ra, đập vào mắt họ là hình ảnh con gái của họ đã rời xa 2 năm trời. Mẹ nhỏ bật khóc, nói giọng trách móc:
- Cái con bé này!! Hai năm nay con bỏ đi đâu mà không nói với ba mẹ một tiếng?? Con có biết là ba mẹ lo cho con như thế nào không??
- Con xin lỗi ba mẹ.- Liz cũng đã khóc chạy tới ôm ba mẹ.
- Thôi không sao!! Con về là tốt lắm rồi. Con đã cho em con biết chưa??- ba nhỏ.
- Rồi ạ!! Con đã gặp con bé ở trường rồi.
- Vậy được rồi. Giờ con có thể kể cho ba mẹ nghe trong suốt 2 năm qua con đã ở đâu và làm gì không?
- Vâng!!
Thế là ba người ngồi xuống sofa và Liz bắt đầu kể cho ba mẹ mình nghe hết mọi chuyện( -chuyện ở thế giới ngầm.)
----------
> Nhà anh và nhỏ:

Nhỏ đang ngồi trong phòng, gương mặt thẫn thờ như người mất hồn, hai mắt sưng đỏ lên vì khóc nhiều.
Anh mở cửa vào phòng nhỏ, thấy nhỏ cứ ngồi đấy không có động tĩnh gì, lên tiếng gọi nhưng gọi mãi nhỏ vẫn cứ ngồi im đấy không nhúc nhích, đến lần thứ 10 nhỏ mới nghe, quay ra nhìn anh, hỏi:
- Sao anh ở đây?
- Hồi nãy anh gõ cửa phòng em, mãi không thấy em trả lời nên anh vào thử, rồi anh gọi em cả chục lần giờ em quay qua hỏi anh vậy á?
- Em xin lỗi.- nhỏ nói giọng man mác buồn.
Thấy giọng nhỏ buồn buồn anh tiến đến chỗ nhõ ôm nhỏ vào lòng an ủi:
- Em đừng buồn nữa được không? Anh tin là chị ấy có lí do riêng nên mới làm vậy nên em đừng buồn nữa được chứ.
- Nhưng...Ice nói chị ấy đã phản bội DA cơ mà.
- Chuyện này chúng ta còn chưa hiểu rõ đầu đuôi ra sao nên em đừng buồn. Mọi chuyện rồi sẽ được giải quyết thôi mà.
- Nhưng....
- Thôi không nhưng nhị gì hết á, cười lên anh xem nào!!- anh vừa nói vừa lấy hai tay bẹo má nhỏ.
- ......-
- Nào cười lên xem nào!!
Nhỏ cũng chịu thua anh, cười nhẹ một cái cho anh thả ra.
Anh thấy nhỏ đã cười thì buông tay ra, dở cái giọng trẻ con ra với nhỏ:
- Nè em tính không nấu cơm cho anh ăn sao?? Tính để anh chết vì đói hả??
- Anh tự đi nấu đi, anh biết nấu mà.
- Không thích!! Anh thích em nấu.
Nhỏ phì cười trước sự trẻ con của anh, nói:
- Thôi được rồi, em nấu cho anh. Đi thôi nào!!
Anh gật đầu đồng ý, sau đó lẽo đẽo như cái đuôi theo sau nhỏ, nhưng đâu ai biết trong đầu anh ấy nghĩ gì.
Sau khi nhỏ nấu xong bữa tối thì cả hai người cùng ăn tối, nói chuyện rôm rã làm cho ngôi biệt thự trở nên vui tươi hơn hẳn.
------------
> Nhà cô với cậu:
Cô đang ở trong phòng làm việc với laptop, gương mặt lạnh lẽo chứ không vui vẻ như thường ngày hai bàn tay gõ thoăn thoát trên bàn phím.

" Cốc! Cốc!"

Tiếng cửa phòng cô vang lên nhưng có vẻ vì quá chú tâm đến công việc nên cô không nghe thấy.

" Cốc! Cốc!"

Tiếng cửa phòng lại vang lên nhưng cô vẫn không hề hay biết gì vẫn cứ tiếp tục làm việc.
Lúc này cậu tưởng cô bị gì nên vội mở cửa bước vào thì thấy cô đang ngồi đó, thở phào nhẹ nhõm, cậu bước đến chỗ cô, gọi hỏi:
- Zen em làm gì mà nãy giờ anh gõ cửa mà không trả lời vậy?
- À..ừm em làm việc thôi.- cô lúc này đã nghe thấy và trả lời cậu, gương mặt đã bớt lạnh hơn.
- Cần anh giúp không?
- Không cần đâu anh. Em làm sắp xong rồi.- cô từ chối.
Một lúc sau cô đã làm xong, gấp laptop lại, cô quay qua hỏi anh:
- Chắc anh rất thắc mắc rằng giữa tụi em và Liz đã có chuyện gì đúng không??
- Ừm. Một chút.
- Vậy anh có muốn nghe không??
- Nếu em muốn! Anh không ép em.
- Trước sau gì anh cũng biết, vậy em sẽ kể cho anh nghe. Chuyện là như thế này:
----Flashback:
•2 năm trước:
> Tại trụ sở của DA:
- CÁI GÌ?? LÔ HÀNG BỊ CƯỚP!!?? KHÔNG THỂ NÀO!!- giọng của cô quát lên.
- Thật đấy chị, em không lầm đâu.- Bin giọng khá run trước sự tức giận của Zen.
- Làm sao có thể như vậy được. Hệ thống đội ngũ do Ice đào tạo trực tiếp làm sao có thể dễ dàng để lô hàng bị cướp chứ. Chắc chắn là có người trong bang giúp thôi.- Rin đã lên tiếng.
- Nhưng trong bang toàn những thành viên lâu năm, làm sao họ có thể phản bội chúng ta được chứ?- Rei nói.
- Em nói cũng đúng. Vậy thì do ai làm chứ? Trước giờ chưa bị cướp lô hàng như vậy lần nào cả.- Zen.
- Cho gọi Liz đến đây.- giọng nó cất lên, sát khí toả ra ngùn ngụt, giọng lạnh như băng.
- Vâ..vâng!!- Bin phải rùng mình trước nó, chạy ra ngoài ra lệnh cho đàn em đi gọi Liz.
--- Một lúc sau:
Liz đã tới, thấy mọi người tụ tập đông đủ, lên tiếng hỏi:
- Em cho gọi chị có chuyện gì sao??
- Chị là người giúp bang Demon cướp lô hàng?- vẫn là nó đi thẳng vào vấn đề.
- CÁI GÌ??- Zen, Rin, Bin, Rei đồng thanh.
- Không thể nào đâu Ice! Chị ấy làm sao có thể phản bội chúng ta được!!- Zen như không tin vào tai mình, nói với nó.
- Đúng rồi đấy Ice! Không thể nào như vậy được.- Rin cũng đồng tình với cô.
- Sao lại không?- nó hỏi, giọng lạnh còn hơn lúc nãy.
- Vì chị ấy là 1 trong những thành viên trung thành nhất của chúng ta mà. Chị có nhầm lẫn không?- Bin hỏi nó.
- Vậy thì cứ hỏi chị ta.
- Chị Liz, không phải chị làm đúng không?- Rei hỏi, mong cho đó không phải là sự thật.
- Kh...không...chị....
- Đó, chị ấy nói là không kìa Ice.- Rin.
- Vậy mọi người xem đi!
Nó đưa ra cho mọi người coi hình của một chàng trai khoảng 20 tuổi, gương mặt khá điển trai, tóc màu nâu sẫm, mắt cũng vậy, mũi cao. Nói chung gương mặt đẹp trai, ưa nhìn và toát lên một vẻ gì đó rất lạ.
- Đây là người đã cướp mất lô hàng của chúng ta mà!!- Bin bất ngờ khi thấy người con trai đó.
- Vậy hãy xem tiếp, xem ai là người ở đó với anh ta.- nó nói giọng càng lạnh hơn.
Zen, Rin, Bin, Rei tiếp tục coi, khi thấy người ở cùng anh ta chính là Liz, họ không biết nói gì để biện minh giúp Liz nữa.
- Chị còn phủ nhận nữa không?
- Đúng... Là chị đã giúp anh ấy.- Liz thừa nhận.
- Tại..tại sao??- Rei thất vọng, hỏi Liz.
- Chị có biết lô hàng đó quan trọng như thế nào không hả?? Sao chị có thể...- Zen tức giận nhìn Liz hỏi.
- Thật uổng công chúng tôi đã tin tưởng chị như vậy.- Bin cũng thất vọng không kém gì Rei.
- Chị nói đi, tại sao chị lại phản bội chúng tôi?- Rin bình tĩnh, tra cứu Liz.
- Vì...vì anh ấy là....
- Anh ta là người yêu của chị ta.- nó cắt lời của Liz.
- Sao...sao em...
- Sao tôi biết ư? Chị nghĩ tôi là ai?
- Chị...
- Nể tình suốt mấy năm qua chị luôn giúp cho bang rất nhiều, nên tôi sẽ không truy cứu. Nhưng từ nay về sau chị sẽ không được tham gia bất cứ cuộc họp của bang cả.
- Cái gì? Sao có thể như thế chứ? - Zen không đồng ý.
- Đúng vậy! Như vậy là quá nhẹ. Vì chị ta mà chúng ta bị thiệt hại rất nhiều đấy. Mày hãy xem xét lại đi Ice.- Rin cũng phản đối.
- Không nói nhiều nữa. Chị đi được rồi.
- Ca...cảm ơn em.
Liz nói xong thì liền đi ngay vì Liz không còn mặt mũi nào nhìn tụi nó.
Còn về phía nó sau khi giải quyết xong thì nó cũng về luôn không kịp để bọn kia nói gì hết.
2 ngày sau, tụi nó nhận được thông báo là Liz đã bỏ đi. Mặc dù đã cho người tìm nhưng vẫn không tìm ra tung tích của Liz.
Và từ đó tụi nó không hề nhắc về Liz một lần nào nữa.
------End Flashback.

- Thì ra là như vậy sao. Anh hiểu rồi.
- Vậy thôi. Giờ chúng ta đi ăn tối nhé!- cô cười nhẹ, nói.
- Được, chúng ta đi thôi.
---------------
> Nhà nó và hắn:

" Cốc! Cốc!"

" Cạch!"
- Có chuyện gì sao?
- Đi theo anh!
Hắn nói rồi cầm tay nó kéo đi theo mình.
* Tại phòng làm việc:
- Em xem đi.- hắn nói rồi đẩy cái laptop qua cho nó xem.
- Bọn họ có liên quan gì?
- Họ là chồng tương lai của ** đấy.
- Hừm... Có trò vui rồi.- nó hừ nhẹ rồi nói.
- Thôi, chúng ta đi ăn tối thôi.
- Vâng.
Ngày hôm sau:
Như mọi ngày các sis và các bro nhà ta dậy chuẩn bị đi học với bộ đồng phục trường:
+ Nó cột tóc cao, chân mang giày sandal màu đen, mang balo nhỏ màu đen luôn.
+ Cô tóc thắt bím, chân mang giày búp bê màu xanh lam có đính bông hồng màu trắng ở mũi giày rất đẹp, mang balo cùng màu lun.
+ Nhỏ thì tóc buộc lệch, mang đôi pata màu trắng, balo màu trắng luôn.
+ Rin tóc được búi củ tỏi, mang đôi sneaker màu trắng, balo màu tím.
+ Hắn tóc vuốt keo, giày Converse cổ thấp màu trắng đen, balo đen lun.
+ Cậu tóc được vút keo, giày Nike xanh lam đậm, balo trắng đen.
+ Anh thì tóc để tự nhiên kèm theo snapack màu đỏ, chân mang Jordan đỏ đen.
--------
Trước cổng trường K&Q đang có một lượng fan hùng hậu của các anh chị đang đứng chờ Idol của mình tới.
" Kítttt..." Đồng loạt 4 tiếng phanh của 4 chiếc siêu xe vang lên.

Đám fan đồng loạt hét lên, chạy tới vây quanh các anh chị đây sau khi các anh chị ấy vừa bước khỏi gara xe.
- Anh Ken ơi làm người yêu em đi!!

( Một chị rất ư là mơ xa.)

- Anh Jun làm chồng em đi anh!!

(Chị này thì em cạn lời rồi ạ.)

- Anh Tyler ới, làm bạn trai em đi!!

( Haizzz...)

- Ice của lòng anh ơi!! Làm người yêu anh nhé!!

( Ui giời nổi cả da gà da vịt.)

- Zen ơi, em hãy làm con dâu của mẹ anh đi!!

( -_- )

- Thiên thần nhỏ của anh ơi!! Em đã cướp mất trái tim của anh rồi Mei à.-

( Không ngờ au có thể viết ra những ngôn từ sến súa như vậy á.)

- Rin ới ơi... Hãy làm vợ của anh đi!

( Hạn lời rồi.)

- Balahlah......- những lời ảo tưởng và sến súa của các fan cứ thế mà vang lên mặc dù các anh chị ấy không quan tâm.

Mấy anh chị đi thì bị tiếng của một cô gái gọi giật ngược lại:
- Đợi đã!!
Bước vào trong trường là một cô gái khoảng 17 tuổi khá dễ thương với mái tóc nâu dài ống mượt, cặp mắt to tròn, mũi cao, đôi môi chúm chím hồng, làn da trắng hồng. Trên người khoác bộ đồng phục trường Star.
- Cô bé ấy không phải là con của nữ diễn viên, ca sĩ nổi tiếng Kiara sao?
- Sao cô bé ở đây thế?
- Hay cô bé muốn chuyển tới đây?
- Blahblah....
Hàng vạn câu hỏi được đặt ra cho cô bé nhưng cô bé không quan tâm đi thẳng đến chỗ các anh chị nhà ta đang đứng, dừng lại trước mặt Ken, cô bé lục trong túi ra một lá thư cuối đầu 45 độ, đưa hai tay cho hắn:
- Mong anh hãy nhận lấy được không ạ?
Mọi người trong trường lúc này mắt chữ A mồm chữ O vì quá bất ngờ nhưng ai cũng muốn xem hắn làm gì tiếp theo. Nhưng có lẽ hắn không có ý định nhận lá thư, quay đầu tính bỏ đi thì bị nó đứng kế bên giữ lại, nói nhỏ:
- Nhận đi!
- Không!
- Dù gì cũng phải nhận.
- Không thích!
- Nhanh!
Hắn cũng phải bó tay với nó, thôi thì nhận theo ý nó vậy.
Hắn cầm lấy lá thư trên tay cô bé kia, cô bé vui mừng vì tưởng mình được chấp nhận, mỉm cười hạnh phúc. Còn mọi người trong trường vẫn đang đứng im coi việc gì tiếp theo.
Hắn mở lá thư ra đọc, trong lá thư từng dòng chữ nắn nót được viết:
" Từ trước đến giờ, em đã rất thích anh nhưng không dám nói. Anh làm bạn trai em nhé!!"
Hắn đóng lá thư lại, gương mặt vô cảm nhìn cô bé. Tội cho cô bé tưởng mình được chấp nhận thì cười toe toét nhưng nào ngờ hắn cầm lá thư lên và bắt đầu xé nó thành từng mảnh nhỏ.
Lúc này mọi người trong trường đều rất bất ngờ kế cả nó.
- Ta..tại sao??!- cô bé bất ngờ, thất vọng, nước mắt rơi đầy trên má, hỏi hắn.
- Không hứng thú!- hắn trả lời, giọng nhẹ như không.
- Vậy tại sao anh...
- Cô ấy bảo tôi nhận.- hắn nói, giọng lạnh, mắt hướng về phía nó.
- Chị ta là ai mà anh lại phải nghe chứ!!- cô gái đau quá hoá dại.
- Cô ấy là ai thì liên quan gì cô.- hắn nói ngày càng lạnh hơn khiến cho mọi người xung quanh lạnh run người, đặc biệt là cô gái.
- Em...
- Giờ thì đi cho khuất mắt tôi. - hắn nói giọng khá bực, mặt đầy sát khí quay vào kéo tay nó đi, lẩm bẩm gì đó:
- Phiền phức!

" Phủ vậy sao?"

Hắn với nó vào lớp thì mấy anh chị kia cũng vào lớp theo luôn, để lại cô bé tội nghiệp kia vừa đau vì tình mà còn bị quê nữa chứ.
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán đủ thứ, cô bé vội vã chạy đi trong nước mắt không biết trốn vào đâu cả.

>Lớp 12Avip:
- Này, sao mày phủ quá vậy?- Jun hỏi hắn.
- Không thích!
- Thì biết là không thích rồi. Nhưng mày có cần đối xử với cô bé như vậy không?- Tyl tiếp lời.
- Đúng đấy! Anh ác quá!- nhỏ cũng hùa theo.
- Phiền!
- Phiền gì đâu. Nhận lá thư cho cô bé vui rồi từ chối cũng được mà. Anh ác thiệt á!- Rin nói.
- Kệ cô ta!
- Anh....haizzz.... Thôi mệt quá! Tuỳ anh.- Rin sa mạc lời với hắn.
" Reng..." Tiếng chuông báo hiệu giờ học đã đến, các anh chị nhà ta ai làm việc nấy.
Nó với hắn đeo headphone ngủ, anh với nhỏ chơi bắn cá, cô với cậu đọc sách, Rin thì chơi đua xe trên ipad.
Và cứ như thế là mỗi người làm một việc cho đến hết buổi học.

Tối, 8:30 pm:
Tại biệt thự Dark, các anh chị nhà ta tập trung đầy đủ ở đây để bàn việc.

- Mọi người tới đây chi?- Rin hỏi.
- Ice với Ken gọi mọi người tới đây.- Mei giải thích.
- Vậy hai người gọi bọn này tới đây chi?- Jun hỏi.
- Có trò chơi....- nó.
- Tới bar biết.- hắn.

End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status