Thời đại game quật khởi

Chương 89: Mặc cả!

Translator: Nguyetmai

Trải qua một đợt vòng vèo, cuối cùng Chung Minh cũng tìm được nhà sản xuất của "Nhà biện luận tài ba", tên là La Minh Kiệt.

Sở dĩ phải vòng vèo là vì "Nhà biện luận tài ba" không phải chương trình giải trí tổng hợp do trang web này tự sản xuất, mà chỉ phát hành và phát sóng độc quyền. Chương trình "Nhà biện luận tài ba" được sản xuất bởi Công ty Truyền thông Quang Kiệt, thuộc sở hữu của La Minh Kiệt, công ty và trang web chia sẻ video này có quan hệ hợp tác.

Nhưng sau khi "Nhà biện luận tài ba" mùa đầu tiên phát sóng hết, số liệu thật sự rất kém, không chỉ có trang web và nhà tài trợ thất vọng, đến cả bản thân La Minh Kiệt cũng cực kì thất vọng, thậm chí từng có suy nghĩ sẽ không làm mùa hai nữa.

Đương nhiên, dựa theo cách nói của trang web, hình như sau đó La Minh Kiệt lại quyết định tiếp tục làm mùa hai, nhưng bây giờ chưa tìm được đủ nhà tài trợ, tình hình cụ thể như thế nào, Chung Minh phải tự đi tìm hiểu.

Bên trang web cũng không tiện nói quá nhiều, quá chi tiết, có vẻ sợ nói đến mức chương trình này vắng tanh luôn, sợ Chung Minh sẽ không bỏ tiền ra nữa. Nhưng Chung Minh lại rất vui, chương trình vắng vẻ như vậy, có phải tôi có thể mặc cả không?

Chung Minh gọi điện thoại cho La Minh Kiệt, trùng hợp là Công ty Truyền thông của La Minh Kiệt lại ở thành phố Minh An, nên có thể trực tiếp hẹn chiều hôm sau gặp mặt.

Trước khi đi gặp mặt, Chung Minh vẫn phải gọi điện thoại báo cáo với Quản lý Tạ trước, nói mình muốn nói chuyện với một nhà sản xuất chương trình giải trí tổng hợp về việc mua tài trợ danh hiệu.

Quản lý Tạ hình như đang nghỉ ngơi ở nhà, nghe thấy Chung Minh nói thế thì hơi sửng sốt: "Mua tài trợ danh hiệu của một chương trình giải trí tổng hợp? Hình như mấy thứ này đều rất đắt hả? Tính sơ sơ cũng cả nghìn vạn rồi? Chúng ta không mua nổi đâu!"

Chung Minh giải thích: "Không sao cả, là một chương trình biện luận không nổi tiếng, tên là "Nhà biện luận tài ba", tôi đi mặc cả thử, tranh thủ mua với giá hai trăm vạn."

Quản lý Tạ thấy dở khóc dở cười: "Hai trăm vạn mua tài trợ danh hiệu? Chương trình đó phải vắng đến mức nào chứ? Có ổn không, đừng để đến lúc đó không ai xem, tiền của chúng ta đều đổ xuống sông xuống biển đấy nhé."

Chung Minh nói: "Tôi đi gặp mặt trước đã, vẫn chưa chắc sẽ mua. Tôi muốn nói chuyện kĩ với nhà sản xuất, đưa ra chút ý kiến cho dự án của anh ta, chỉ cần độ hot chương trình đó tăng lên một chút thôi chúng ta là chúng ta có lời trong thương vụ này. Hơn nữa, với chút tiền ấy của chúng ta, hiệu quả của cách thức quảng bá thông thường cũng không tốt hơn gì, phải mở ra một hướng tư duy mới."

Quản lý Tạ suy nghĩ một chút, hình như lời Chung Minh nói vẫn rất có lý.

Hiện tại ông ấy vẫn đang chịu ảnh hưởng của vầng sáng, cho rằng "Biển học vô biên" có tương lai, đương nhiên cũng sẽ đồng ý với những gì Chung Minh nói.

"Vậy cậu đi thử đi, thực ra tôi cũng không có ý tưởng gì hay về việc rốt cuộc khoản kinh phí quảng bá này phải chi như thế nào. Nếu lý lẽ của cậu thuyết phục thì đầu tư vào quảng cáo trong chương trình giải trí tổng hợp cũng được thôi."

"Yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ kiểm tra nghiêm túc, sẽ không có vấn đề gì đâu."

Chung Minh phát hiện bản thân rất thích một quản lý ưa nhàn nhã, không đua tranh như lão Tạ, tuy không giúp được gì nhưng ít ra cũng không cản trở!

Hơn nữa lão Tạ làm quản lý có ưu điểm của ông ấy, không sợ gánh trách nhiệm, cũng khá tin tưởng nhân viên cấp dưới của mình, tự mình biết năng lực của mình không đủ, vì thế không chỉ huy bậy bạ, chỉ riêng điều đó đã mạnh hơn Lưu Vũ Tân nhiều rồi.

...

Ngày hôm sau, Chung Minh gọi một chiếc taxi bay, đi tới quán cà phê đã hẹn với La Minh Kiệt.

Đây là cuộc gặp vì công việc, có thể viết hóa đơn thanh toán với công ty, nên cứ xả láng một chút, không cần chờ xe bus trên không nữa.

Hai người gặp mặt bắt tay, dùng đồng hồ để trao đổi danh thiếp điện tử cho nhau, sau đó cả hai ngồi xuống gọi cốc đồ uống rồi bắt đầu trò chuyện.

Chung Minh xem danh thiếp điện tử của La Minh Kiệt: Người sáng lập, CEO, Giám đốc phụ trách nội dung Công ty Truyền thông Quang Kiệt, nhà sản xuất của "Nhà biện luận tài ba".

La Minh Kiệt xem danh thiếp điện tử của Chung Minh: Nhân viên phát triển ý tưởng game của dự án "Biển học vô biên" Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực.

La Minh Kiệt: "Ừmm..."

Chức vụ của hai người có vẻ chênh lệch hơi lớn...

Tuy Công ty Truyền thông Quang Kiệt là một công ty nhỏ, Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực là một công ty lớn, nhưng Chung Minh cũng chỉ là nhân viên phát triển ý tưởng game của một dự án trong công ty mà thôi, mặc dù tên chức vụ này nghe cũng rất được nhưng rõ ràng La Minh Kiệt hiểu chức vụ này thấp hơn quản lý nhiều...

Hơn nữa lại nhìn qua tuổi tác của Chung Minh, La Minh Kiệt thực sự rất hoài nghi rốt cuộc anh có quyền quyết định việc sử dụng mấy trăm vạn tiền tài trợ danh hiệu đó hay không.

Có điều, đến cũng đến rồi.

La Minh Kiệt không thể vừa thấy danh thiếp đã đập bàn rời đi được, dù sao có trẻ hơn nữa thì cũng có thể là người của một đại gia nào đó.

Hai người hỏi han qua lại mấy câu rồi Chung Minh trực tiếp đi vào chủ đề chính: "Tôi nghe nói "Nhà biện luận tài ba" mùa hai hơi khó tìm nhà tài trợ thì phải? Bây giờ thế nào rồi?"

La Minh Kiệt gật đầu: "Đúng là không dễ tìm cho lắm. Nói thật thì, thực ra bên chúng tôi cũng rất gấp, vì đã định cuối tuần này bắt đầu quay nhưng lại xảy ra một số vấn đề. Vốn có bốn nhà tài trợ cạnh tranh nhau, nhưng nhà tài trợ ra giá cao nhất kia lại đột nhiên giở quẻ nên mới khiến chúng tôi rơi vào thế bị động."

Chung Minh thấy hơi bất ngờ, chương trình thế này mà có thể có đến bốn nhà tài trợ cạnh tranh sao?

Vận may của mình đúng là vẫn tốt thật, may mà nhà tài trợ ra giá cao nhất kia giở quẻ, không thì bây giờ làm gì có chuyện của tôi nữa!

"Vậy cũng đúng lúc, bên chúng tôi cũng có ý muốn mua tài trợ danh hiệu, trước tiên tôi phải hỏi một chút, đại khái chúng tôi phải tốn bao nhiêu tiền cho danh hiệu này? Tôi chỉ tra được tiền tài trợ danh hiệu của mùa đầu tiên là năm trăm vạn, vậy mùa này thì sao?"

La Minh Kiệt nói: "Mùa này vẫn giống mùa trước, vốn cũng có thể đạt đến năm trăm vạn, nhưng nhà tài trợ kia đột ngột thay đổi, những nhà tài trợ còn lại đều chỉ bằng lòng đưa ra ba, bốn trăm vạn nên bây giờ chúng tôi vẫn đang vướng mắc vì chuyện này."

"Ờ..."

Chung Minh có hơi xấu hổ, lúc đầu anh cho rằng mùa đầu tiên "Nhà biện luận tài ba" có số liệu thảm như vậy, tiền mua tài trợ danh hiệu của mùa thứ hai chắc hẳn phải rớt xuống nhiều mới đúng, vậy mà lại không bớt đi mấy...

Ba nhà tài trợ khác đều đồng ý đưa ra ba, bốn trăm vạn, trong tay mình chỉ có tổng cộng ba trăm vạn...

Đau đầu rồi đây.

Hơn nữa nhìn ý của La Minh Kiệt thì bốn trăm vạn anh ta cũng không hài lòng, có thể anh ta đã tính đến các chi phí cần dùng để sản xuất chương trình. Dù sao thu nhập chính của một chương trình giải trí tổng hợp trên mạng đều đến từ tiền tài trợ danh hiệu, những thu nhập khác cũng có, ví dụ như quảng cáo giữa chương trình, nhưng giá bán thấp hơn nhiều, nếu tiền tài trợ danh hiệu thấp thì lỗ vốn chắc luôn.

Nhưng Chung Minh không thể bỏ ra nổi ba, bốn trăm vạn...

Tuy ngân sách quảng bá là ba trăm vạn, nhưng đâu thể dồn hết mua tài trợ danh hiệu chứ? Người mới đầu tư còn biết không thể bỏ hết trứng gà vào cùng một giỏ nữa là.

Hơn nữa mấu chốt là Chung Minh có nói cũng chưa chắc chốt được việc này, anh chỉ đưa ra một phương án, người quyết định cuối cùng là Quản lý Tạ, thậm chí Tổng Giám đốc Lữ cũng sẽ hỏi đến.

Vì thế Chung Minh có thể bỏ tiền vào chương trình giải trí tổng hợp trên mạng, nhưng tuyệt đối không thể đầu tư toàn bộ tiền vào đó, bằng không đến lúc đó thuyết phục Quản lý Tạ và Tổng Giám đốc Lữ cũng là một vấn đề khó khăn.

Vậy phải làm sao đây? Không đủ tiền...

Chung Minh suy nghĩ một chút: "Hay là như vậy, bốn nhà cùng nhau tài trợ? Phương án này có thể suy xét không?"

La Minh Kiệt sửng sốt: "Bốn nhà cùng nhau tài trợ? Vậy phải lấy tên tài trợ danh hiệu như thế nào, treo bốn cái tên luôn sao? Như thế chắc chắn là không được."

Chung Minh giải thích: "Không nhất định phải có trong tên chương trình, có thể gọi là "nhà tài trợ siêu cấp", nhắc đến nhiều lần trong thời lượng phát sóng là được."*

(*) Đây là trường hợp khi hai hoặc nhiều nhà tài trợ cùng bỏ số tiền nhiều giống nhau và không chia được quyền đưa tên lên cạnh chương trình, ví dụ như chương trình U Can U Bibi (奇葩说) của Trung Quốc

La Minh Kiệt: "Vậy chắc chắn không ra được giá cao như vậy, bây giờ có thể lên đến bốn, năm trăm vạn cũng vì đưa tên doanh nghiệp vào tên chương trình mà."

"Không sao cả, vậy thì hạ giá xuống, mỗi nhà hai trăm vạn, bốn nhà cộng lại không phải có tám trăm vạn rồi sao, còn nhiều tiền hơn việc cạnh tranh tìm ra một nhà tài trợ duy nhất nữa." Chung Minh nói.

La Minh Kiệt cau mày suy nghĩ: "Hình như... cũng không phải không được…"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status