Thông thiên chi lộ

Chương 862: Bênh vực người quen

"Liên quan đến người y quen trước đây?" Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu kinh ngạc, người khiến Ngụy Tác chú ý nghe ngóng thì không thể giao tình sơ sơ.
"Chư vị đạo hữu, ban nãy tại hạ nghe các vị đàm luận về một tu sĩ tên Độc Cô Vũ Vân, không hiểu tại hạ có nghe lầm chăng?" Ngụy Tác đến chỗ mấy đê giai tán tu, khách khí hỏi.
Mấy đê giai tán tu hơi ngẩn ra, quan sát Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, thấy Ngụy Tác khí độ bất phàm thì không dám chận chễ, một hán tử mặt vàng chừng hơn bốn mươi tuổi khách khí đáp: "Đạo hữu không nghe nhầm đâu, bọn tại hạ đang bàn về tu sĩ tên Độc Cô Vũ Vân. Không biết có việc gì chăng?"
"Không có gì, tại hạ chỉ thấy tên tu sĩ này quen lắm, tựa hồ đã nghe ở đâu đó nên mới đến nghe ngóng." Ngụy Tác thập phần khách khí, "Hình như tại hạ có nghe nói đến treo thưởng, không biết có liên quan gì đến người đó chăng?"
"Hả? Đạo hữu có phải nghe thấy tên y ở nơi khác, nhất thời quên mất?" Hán tử mặt vàng giải thích: "Y vốn là con thứ năm của Độc Cô thế gia, nghe nói vì tranh đoạt công pháp, giết chết phụ thân và lưỡng vị thúc công, ẩn thân nhiều năm, gần đây bị lộ hành tung, bị đánh trọng thương, chắc không chạy được xa, rất có thể trốn trong Quy Lộc thành, Bích Thiền thành và Tiên Giáp thành mà thôi, nên Độc Cô thế gia công bố phần thưởng, chỉ cần phát hiện hành tung của y, báo cho Độc Cô thế gia là được thưởng năm vạn hạ phẩm linh thạch."
"Năm vạn hạ phẩm linh thạch, nhiều thế hả?" Ngụy Tác mục quang lóe lên.
"Đúng thế, chắc là lấy được, Độc Cô thế gia sẽ trực tiếp trao cho tu sĩ cung cấp tin, ngay tại thành trì tập thị." Hán tử mặt vàng tưởng Ngụy Tác giật mình vì năm vạn hạ phẩm linh thạch nên mỉm cười: "Bọn tại hạ đang nói chỉ cần gặp y là lấy được năm vạn linh thạch, vận khí thật quá tốt."
"Độc Cô thế gia có phải tu đạo thế gia ở gần Nam Quan thành, tức là họ chưa phát hiện tung tích người này?" Ngụy Tác hỏi hán tử mặt vàng, "Không biết Độc Cô Vũ Vân có đồng bạn nào không?"
"Thế nào, đạo hữu hứng thú với phần thưởng?" Hán tử mặt vàng nhi nhao nói, "Tung tích của y còn chưa bị phát hiện. Không nghe nói y có đồng bạn."
"Hả? Tại hạ cũng có hứng với phần thường, năm vạn linh thạch không nhỏ, không hiểu có tin về y có thể đến Độc Cô thế gia lĩnh thưởng chăng?" Ngụy Tác hỏi.
"Người Độc Cô thế gia thông qua Trường Xuân phường trong Quy Lộc thành treo thưởng, có tin chính xác thì đến Trường Xuân phường lĩnh thưởng." Hán tử mặt vàng hồ nghi, quan sát Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, "Vị đạo hữu này có tin hả?"
"Sao lại như thế, chỉ là năm vạn linh thạch khiến người ta hiếu kỳ, hỏi thăm mấy câu, đã quấy nhiễu chư vị đạo hữu." Ngụy Tác nói đoạn cáo từ ly khai.
"Tiểu tử, gian thương, Độc Cô Vũ Vân có quan hệ gì với ngươi?" Ngụy Tác đi theo đường dẫn đến Quy Lộc thành, Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu đều hỏi.
"Nếu mỗ nhớ không lầm, Độc Cô Vũ Vân là tu sĩ năm xưa ở trong tiệm của Cơ Nhã, Hàn Vi Vi từng nói với mỗ việc về y, thật ra y bị mấy huynh đệ hãm hại, lưu lạc đến Linh Nhạc thành, Cơ Nhã hiểu hết mọi sự nên thu giữ. Độc Cô thế gia thế lực không nhỏ, không kém gì tông môn như Thiên Nhất môn." Ngụy Tác truyền âm cho Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu, "Diệp gia huynh muội khi xưa được Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã nhờ y đưa đi."
"Diệp gia huynh muội là ai?" Linh Lung Thiên hỏi tiếp.
"Hóa ra thế!" Linh Lung Thiên không biết gì về Diệp Tiêu Chính và Diệp Cố Vi nhưng lục bào lão đầu biết rõ, Diệp gia huynh muội là sinh tử chi giao của Ngụy Tác, năm xưa nghe nói gã gặp nguy hiểm thì bất chấp tất cả đến giúp, thật sự như thân huynh muội. Sau đó Ngụy Tác tu thành kim đơn tại Hải Tiên tông, giết chết Diệp Linh, quay về Thiên Huyền đại lục thì đã tìm họ nhưng không có tin gì, không ngờ lần này đột nhiên lại nghe thấy tin về Độc Cô Vũ Vân có biết về Diệp gia huynh muội.
"Xem ra ngươi nên đến Trường Xuân phường gặp Độc Cô thế gia đã?" Nghe lục bào lão đầu nói rõ quan hệ giữa Diệp gia huynh muội và Ngụy Tác, Linh Lung Thiên hiểu ngay gã định làm gì.
Ngụy Tác gật đầu, không nhiều lời, tùy tiện hỏi tu sĩ qua đường vị tí của Trường Xuân phường.
Không tính Diệp gia huynh muội, Độc Cô Vũ Vân đối với Ngụy Tác cũng là người cùng phe, có người định đối phó y, Ngụy Tác sẽ phải dính đến.
Trường Xuân phường là phường thị lớn nhất Quy Lộc thành, tọa lạc tại thành tây tập thị, chủ thể là một tòa thanh sắc lưu ly điện vũ ba tầng rất bắt mắt.
Ngụy Tác vào thành tây tập thị, thấy ngay phường thị đó, bước ngay vào cửa.
"Không biết tiền bối đến Trường Xuân phường mua gì chăng?" Một điếm viên mặc thúy lục sắc y sam thấy Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tới cửa thì bước ra mỉm cười hỏi, tạo cho người ta hảo cảm.
"Tại hạ có tin về Độc Cô Vũ Vân, nghe nói người Độc Cô thế gia ở đây?" Ngụy Tác nói ngay, vừa rải thần thức quét qua cả phường thị.
Trường Xuân phường có năm, sáu chỗ không thể đưa thần thức vào, chắc có cấm chế, thật ra một Kim đơn tu sĩ cũng không có.
"Tiền bối có tin về Độc Cô Vũ Vân? Xin theo tại hạ." Điếm viên Trường Xuân phường hơi ngẩn ra, tựa hồ kinh ngạc, nhưng vẫn đi trước dẫn đường.
Điếm viên trực đưa Ngụy Tác và Linh Lung Thiên xuyên qua ba tầng lầu các, đến một đình viện phía sau. Vào đình viện, tiếng ồn ào bên ngoài lập tức tan biến vô ảnh vô tung, hiển nhiên có bố trí cấm chế.
Điếm viên không dừng, đưa Ngụy Tác và Linh Lung Thiên vào gian lớn nhất.
Gõ nhẹ hai lần lên cửa, y cung kính đẩy cửa.
Gian phòng này có bố trí cấm chế ngăn cách thần thức, Ngụy Tác không đoán được tu sĩ trong đó cỡ nào, theo điếm viên đi vào, chỉ thấy như vào khách sảnh, một nam một nữ đang ngồi trên ghế chủ tọa.
Nam tu hơn ba mươi tuổi, mặc thuần hắc pháp bào, mặt gầy gò lạnh lùng, là nhân vật trầm ổn.
Lão ẩu chừng hơn sáu mươi tuổi, mặc tử hồng sắc cẩm y, thêu không ít những đóa hoa to, đầu tóc hoa râm nhưng mặt rất hồng hào, thần sắc hơi lạnh lùng, tạo cho người ta cảm giác không dễ chịu.
Dẫn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên vào, điếm viên không nói gì, lùi ra khép cửa lại.
"Không biết vị đạo hữu này xưng hô thế nào, đã đến đây thì tất có tin về Độc Cô Vũ Vân." Nam tu bảo Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, đưa tay mời ngồi.
"Tại hạ họ Ngụy." Ngụy Tác nhạt giọng. Nam tu và lão ẩu tu vi Phân niệm tam trọng và Phân niệm ngũ trọng trung kỳ, tu vi như thế tại phổ thông thành trì cũng là kinh nhân, bất quá đối với gã thì không là gì. "Không biết hai vị xưng hô thế nào, là người Độc Cô thế gia?" Nói thẳng họ ra đoán Ngụy Tác không đáp, không ngồi xuống mà hỏi ngược.
"Tại hạ Độc Cô Vũ Phàm, đây là một vị trưởng bối, bọn tại hạ là người Độc Cô thế gia." Nam tu và lão ẩu hơi nhíu mày, nam tu nói thẳng.
"Các hạ định làm gì?" Nam tu đột nhiên hừ lạnh, Ngụy Tác nghe y nói thì đưa tay, ngón tay bốc lửa như ngọn nến.
"Không có gì, là Độc Cô thế gia thì ta có thể hỏi thăm." Ngụy Tác liếc nam tu và lão ẩu, nhạt giọng.
"Ngươi có ý gì!" Nam tu và lão ẩu đồng thời đứng dậy, sầm mặt. Ngụy Tác không có vẻ gì đến báo tin về Độc Cô Vũ Vân, cả hai không dám tin Ngụy Tác dám gây sự ở đây.
"Tại hạ đã bảo mình họ Ngụy, cho hai vị biết, Chân Võ thiếu chủ chết trong tay mỗ, Huyền Phong môn chân truyền đại đệ tử cũng thế." Ngụy Tác ngồi xuống, liếc lưỡng hai người, đồng thời thần thức uy áp dồn tới.
Nam tu và lão ẩu sững lại, không thở nổi, cảm giác như thần hồn cũng bị ép nát.
Chỉ một tích tắc, Ngụy Tác thu thần thức uy áp. Linh Lung Thiên bĩu môi, ngồi xuống.
Nam tu và lão ẩu nhợt nhạt mặt mày, toàn thân đầm đìa mồ hôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status