Thông thiên đại thánh

Chương 1157: Bí tàng cổ khư


Hiển nhiên tổ sư Trường Mi cũng lâm vào căm tức cực độ, không lưu lại chút tình cảm nào cả, cho dù là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn cũng giống như vậy.

Phải biết rằng, trên thế giới này, mặc dù nhất tông chi chủ đều có quyền lực cực lớn, nhưng cũng không có nghĩa là có thể chúa tể hết thảy, đại diện cho hình tượng của mỗi tông môn, mà mỗi tông môn, giống như một công ty nhỏ, chưởng giáo chính là tổng giám đốc, là chức nghiệp người quản lí, mà những trưởng lão kia đều là cổ đông, Thái Thượng trưởng lão là thành viên ban giám đốc, mà người mạnh nhất, chính là chủ tịch, chủ tịch hội đồng quản trị, chủ tịch mặc kệ mọi chuyện, nhưng khi nổi giận, tổng giám đốc nhất định là chống đỡ không được, bởi vì tổng giám đốc không có khả năng thừa nhận nổi cơn giận này, cũng không phải mỗi một tổng giám đốc đều có tùy ý làm việc nhân thần công phẫn.

Mà Thiên Ngoại Thần Sơn là một môn pháp cực kỳ truyền thống, cho tới nay, đều tôn sùng truyền thống cổ xưa, sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn có quyền lực tuy lớn, nhưng đồng thời cũng bị chế ước rất lớn, bởi vì Tề Ngưng Bích không chỉ là sơn chủ, mà bản thân cũng là một cường nhân cấp bậc Thiên Quân, tương đương với một thành viên ban giám đốc cực kỳ quyền thế, cho nên, hắn có uy quyền trong Thiên Ngoại Thần Sơn cực lớn, mà phong cách làm việc cũng hết sức ba đạo, sau khi con của mình gặp rắc rối, cũng có thể vận dụng lực lượng của Thiên Ngoại Thần Sơn để can thiệp, nhưng mà làm chuyện này, hắn đã gặp phải khó khăn.

Mà cái này gọi là điếc không sợ súng.

Mà phong cách làm việc của Tề Mi, cũng làm Chu Báo sững sờ, nhưng hắn không hề quan tâm, ngươi là thiếu chủ Thiên Ngoại Thần Sơn hay là đệ tử thân truyền của trưỡng lão, ngươi chọc ta, ta liền giết ngươi, lão tử của ngươi chọc ta, ta sẽ giết lão tử của ngươi, môn phái các ngươi chọc ta, ta sẽ đi nện môn phái các ngươi.

Chuyện đơn giản như vậy thôi!

Đối mặt với Chu Báo, sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn là người đầu tiên nghĩ tới việc giết hắn để báo thù cho con mình, cho nên hắn mới có thể không kiêng nể mà ra tay với Chu Báo, nhưng lại không ngờ bị Chu Báo đánh tới tận cửa, không ngờ lại có thể sử dụng lực lượng cường đại của mình để kinh động tới tổ sư Trường Mi.

Mà vị tổ sư Trường Mi này đã sớm không hỏi thế sự nhiều năm, mà hắn lại làm chưởng giáo nhiều năm, chuyên quyền độc đoán đã thành thói quen, cho nên hắn đã có chút quên đi lực lượng và uy thế của vị tổ sư này, cho nên, hắn mới công khai hoài nghi tổ sư Trường Mi vào lúc này, đương nhiên hắn sẽ bị khiển trách.

Trên thực tế tất cả mọi người biết rõ, khiển trách này tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, sơn chủ Tề Ngưng Bích, chỉ sợ sẽ làm đến cùng, bởi vì nếu trong một công ty, bị cấp trên phát hiện gia hỏa lãnh đạo lấy công làm tư thì hắn sẽ có kết cục thê thảm, mà Tề Ngưng Bích cũng không ngoại lệ.

Bỗng nhiên một đạo ánh sáng từ Thiên Ngoại Thần Sơn đang bị phá hư nghiêm trọng lóe lên, đem hư không chung quanh Thiên Ngoại Thần Sơn bao vây lại, mà Chu Báo đang ở trong một không gian biến hóa thất thường, sau một khắc hắn xuất hiện bên trong một tòa đại điện.

Thiên Ngoại Thần Điện!

Bốn chữ như phi long phượng vữ ở tấm biển trên đại điện cao cao kia, trong đại điện, có ba mươi mấy người ngồi lấy thực lực mà phân chia tầng cấp nghiêm khắc, mà vị thái thượng trưỡng lão Trường Mi kia đang ngồi ở trung ương, đang chú ý tới Chu Báo.

Thiên Quân?

So với Thiên Quân còn cường đại hơn, càng thêm thâm bất khả trắc, cũng càng thêm cổ quái!

- Nhân Tiên?

Hắn nhìn chằm chằm vào lão giả Trường Mi, nói ra hai chữ này.

- Thông Huyền Tán tiên...

Lão giả Trường Mi cũng nhìn chằm chằm vào Chu Báo, trong ánh mắt chớp động hào quang khác thường.

- Một Thông Huyền Tán Tiên, có được chiến lực như thế, đây

là chuyện không có khả năng.

Chu Báo không trả lời hắn, hắn chỉ lẳng lặng ngồi trên ghế, giống như đang đợi cái gì đó.

- Tề Ngưng Bích thân là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, nhiều lần thiên vị, không để ý tới lợi ích của Thiên Ngoại Thần Sơn, rước lấy đại họa, hiện tại bãi miễn chức vụ sơn chủ của hắn, đưa xuống làm trưởng lão, các vị có dị nghị gì không!

- Không có!

- Không có!

- Không có!

- Không có!

...

Âm thanh của lão giả Trường Mi không lớn, lại tràn ngập từ tính và uy nghiêm không thể kháng cự, sau khi quét mắt nhìn qua Tề Ngưng Bích đang xanh mặt ngồi đó, không hề để ý tới hắn mà nhìn về phía Chu Báo.

- Trừ việc này ra, ngươi còn có yêu cầu gì, cũng có thể nói ra, chỉ cần Thiên Ngoại Thần Sơn ta có thể thỏa mãn, chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.

Hít!

Tất cả mọi người ở đây hít sâu một hơi, cái hứa hẹn này to lớn lắm, Thiên Ngoại Thần Sơn là một đại tông môn trong Tây Tám Vực, thế lực trải rộng Tây Tam Vực, bản thân cũng có được thực lực cường hoành, ở trong đại điện, có bốn gã Thiên Quân, hai mươi tám tên Tôn Giả, đã có thể quét ngang rất nhiều thế lực trong Thất Thần Vực, mà ở bên trong Thất Thần Vực, tông môn có thể có được thực lực như vậy không nhiều.

Hiện tại, cũng không biết tại sao, mà tất cả cao tầng của Thiên Ngoại Thần Sơn đều ngồi trong đại điện này, cho Chu Báo một hứa hẹn như vậy, cho dù Thiên Ngoại Thần Sơn đã có đắc tội tới hắn, cũng không cần phải làm như thế, huống chi tiểu tử này vừa rồi lại công kích Thiên Ngoại Thần Sơn thậm tệ như thế, đánh phế đi một nửa thần sơn, cho dù thế nào, cũng có thể xem là đại thù với Thiên Ngoại Thần Sơn, tại sao phải hứa hẹn với hắn như vậy, chẳng lẽ người trẻ tuổi này thật sự cường đại tới mức này sao?

Chiến lực có mạnh hơn nữa, cũng không vượt quá Thông Huyền Tán Tiên, có gì đáng kiêng kị chứ, hiện tại Thiên Ngoại Thần Sơn có tới bốn gã Thiên Quân, một gã Nhân Tiên đấy, cho dù hắn có thể hiện ra lực công kích khủng bố, nhưng lực công kích như thế, có thể bền bỉ hay sao?

Đây chính là nghi vấn của tất cả mọi người, nhưng bọn họ không dám hỏi, bởi vì một Tề Ngưng Bích đã làm gương, vị tổ sư Trường Mi này mới là người quyết định chân chính của Thiên Ngoại Thần Sơn, là người lãnh đạo, là lão đại chân chính.

- Thú vị, Thiên Ngoại Thần Sơn cũng không phải là tông môn dễ dàng khuất phục, các ngươi còn chưa lộ ra nửa phần át chủ bài, cứ như vậy mà quyết định, rốt cuộc là có ý đồ gì?

Thiên Ngoại Thần Sơn hứa hẹn thập phần êm tai, nhưng Chu Báo sẽ không có tự đại cho rằng một Nhân Tiên lại sợ mình tới tình trạng như vậy.

Nhân Tiên, so với việc Tán Tiên, Chân Tiên mà nói, chính là một khái niệm hoàn toàn bất đồng, thậm chí, Chu Báo còn nghe nói, thực lực của Nhân Tiên và Thiên Quân có thể so với Thiên Quân cấp Chân Tiên và một hài nhi vừa mới sinh ra còn lớn hơn.

Căn bản là không thể so sánh nổi, hơn nữa, Nhân Tiên nghiệp vị, còn liên lụy tới một ít bí văn, những bí văn này, cũng chỉ có cảnh giới Nhân Tiên mới có thể hiểu, có nghe thấy, Chu Báo còn chưa đột phá Tán Tiên, căn bản không có tư cách biết rõ.

Mà thực lực Nhân Tiên, tính toán, nếu như Chu Báo phát động toàn lực, cũng rất khó chống lại, mà lão giả Trường Mi trước mặt tận lực không phát ra khí thế của mình, khí tức của lão cũng đã thâm bất mạt trắc, trong nội tâm cũng cố kị, chú ý, đề phòng cẩn thận, nhưng không ngờ đối phương lại hạ thấp tư thái như thế, thấp đến mức Chu Báo cảm thấy cổ quái.

- Vũ Dương Vương chớ sinh nghi, ta làm như thế, thứ nhất là vì Thiên Ngoại Thần Sơn của ta đã làm sai trước, thứ hai, là ta có chuyện muốn hợp tác với Vũ Dương Vương.

- Hợp tác với ta?

Chu Báo nháy mắt mấy cái.

- Vũ Dương Lĩnh của ta nằm ở Trung Thổ Vực, cho dù có muốn buôn bán cũng không thể làm với Thiên Ngoại Thần Sơn, cộng thêm vùng biển có khoảng cách mấy mươi vạn dặm ngăn cách a.

Chu Báo nói ra, trong giọng nói lộ ra chút khó hiểu.

- Ta muốn mời Vũ Dương Vương đi thăm dò một cổ khư chi địa.

Trường Mi cũng không có giấu diếm, trực tiếp nói ra.

- Chắc Vũ Dương Vương cũng vô cùng rõ ràng, Đại Thế Giới của chúng ta, vào thời kỳ Thượng Cổ, chính là Thiên Giới, hiện tại tuy đã suy sụp, nhưng vô số thời không ở chung quanh cũng không có biến mất, thời đại Thượng Cổ, rất nhiều môn phái cường đại, thế lực, đều thành lập giữa không trung, mà Thiên Ngoại Thần Sơn của ta, nhưng bọn họ không may mắn như chúng ta, suy sụp, biến mất, nhưng di tích vẫn còn, hơn nữa còn ngẫu nhiên hiện thế, những nơi như vậy gọi là cổ khư, đối với tu sĩ hiện giờ mà nói, cổ khư là đại kỳ ngộ, nhưng bọn họ lại không có thực lực đi dò xét, chỉ có thể chờ thời không loạn lưu ngẫu nhiên xuất hiện, cổ khư ngẫu nhiên hiện thế, nhưng đối với đại tôn giả có thực lực cao thâm, bọn họ có đủ thực lực vượt qua trùng trùng điệp thời không, chủ động tìm kiếm những cổ khư này, nhưng mà, người có năng lực lại không nhiều, cũng chỉ có tu vi đến Thiên Quân cấp bậc, mới có thể cam đoan mình ở mê cục thời không được an toàn, mới có tư cách chính thức đi tìm bảo tàng...

- Ta đúng là đã hiểu đôi chút, nhưng mà, ngươi xác định hiện tại bên trong Thiên Giới còn bảo tàng sao? Dù sao đã nhiều năm như vậy...

- Cổ khư cũng không phải dễ dàng tiến vào như thế, cho dù là phát hiện, muốn đi vào, cũng không phải một chuyện dễ dàng, còn cần nhiều cố gắng, hơn nữa, có những cổ khư khổng lồ, những cổ khư như thế, cấm chế càng cường đại, càng khó bắt lấy, muốn phá vỡ cấm chế cũng không phải là chuyện dễ dàng, từ khi thời Thượng Cổ chấm dứt đến nay, lịch đại tiền bối đã sớm phát hiện rất nhiều bí tàng, cũng khai quật rất nhiều, nhưng cho tới nay, bên trong Đại Thế Giới, đã có sáu toàn cổ khư bí tàng bị người ta phát hiện vài vạn năm trước, nhưng không cách nào phá vỡ cấm chế, lúc này đây, ta với đám lão bằng hữu đã tính toán ra vị trí của một bí tàng như thế, không biết Vũ Dương Vương có hứng thú hay không?

Ánh mắt Chu Báo lập lòe vài cái, liếc nhìn Trường Mi, ngoài dự đoán mọi người liền lắc đầu.

- Ta không có dã tâm lớn như vậy, đối với những bí tàng của những cổ khư này không có hứng thú gì, mà ta cũng muốn nói một chuyện, chỉ cần sau này Thiên Ngoại Thần Sơn các ngươi không chủ động đi trêu chọc ta, ta cũng không đi gây chuyện với các ngươi, cáo từ!

Sau khi chắp tay với Trường Mi xong, thời không chung quanh Chu Báo chấn động một hồi, sau đó, thân hình liền phá vỡ hư không, biến mất vô tung vô ảnh, mà bốn gã Thiên Quân đang ngồi, cho dù có muốn ngăn cản cũng không được, mà Thiên Ngoại Thần Sơn to như vậy, tất cả cấm chế đối với hắn mà nói, giống như thùng rỗng kêu to.

- Tổ sư, tiểu tử này đúng là quá kiêu ngạo...

Tề Ngưng Bích đứng phất dậy, gầm lên.

- Đủ rồi, từ giờ trở đi, vị trí sơn chủ sẽ do Kim Cổ tiếp nhận, đều lui ra đi...

Sắc mặt tổ sư Trường Mi bất động, khoát khoát tay, bốn gã Thiên Quân, hai mươi tám tên Tôn Giả, đều đứng dậy thi lễ với hắn, sắc mặt khác nhau lui ra ngoài.

Bí tàng cổ khư.

Một đám tử bằng hữu cũ.

Nhân Tiên!

Những lời này đã lộ ra một ít tin tức cho Chu Báo biết, hắn cũng không có lý giải quá sâu về cái thế giới này, thế giới này cũng không phải không chịu nổi một kích như trong tưởng tượng của hắn, vẫn còn những nhân vật chưa xuất thế, không đề cập tới vùng biển, cũng vẫn có Nhân Tiên.

Không nên xem thường Nhân Tiên, chỉ hai chữ này, có Nhân Tiên tồn tại, liền ý nghĩa, cho dù không phá hư truyền tống trận đi thông tới Vạn Tinh Hải, Thất Thần Vực cũng không có chuyện gì, bởi vì, một gã Nhân Tiên không thể rời khỏi Đại Thế Giới của mình quá lâu, nếu không, sẽ gặp hư không lôi phạt đả kích, nói một cách khác, cho dù bọn họ có húng thú với Thất Thần Vực, đến mạnh nhất cũng chỉ là Thiên Quân thì bỏ đi, giống như sự khác biệt giữa Tán Tiên và Chân Tiên, thượng nhân và Tôn Giả, Tôn Giả và Thiên Quân, trừ phi là đụng phải trường hợp đặc biệt như Chu Báo, nếu không, cho dù nhươi có tới với số lượng bao nhiêu cũng không chống lại được tồn tại cao hơn.

Huống chi, nghe được trong giọng nói của tổ sư Trường Mi, còn có thể nghe được, Nhân Tiên trong Thất Thần Vực cũng không chỉ có một người.

Mà chuyện này cũng kỳ quái, luận tuổi thọ, tuổi thọ của Nhân Tiên vượt xa Chân Tiên, cho dù là Thiên Quân, tuổi thọ cũng không thể so sánh với Nhân Tiên, mà hiện giờ, có lẽ là do vấn đề nguyên khí, rốt cuộc không có Nhân Tiên xuất hiện, nhưng thời cổ đại, mấy vạn năm trước, có lẽ đã xuất hiện một lượng Nhân Tiên, mà những người này đều có những thủ đoạn cường đại, duy trì tuổi thọ của mình, kéo dài tuổi thọ của mình, hiện giờ không có Nhân Tiên sinh ra, nhưng những Nhân Tiên trước đó vẫn sống đến tận bây giờ là rất bình thường, trên thực tế, bọn họ sẽ còn tiếp tục sống sót, sống lâu muôn tuổi.

Mà Chu Báo, dù hắn chỉ có cảnh giới Thông Huyền Tán Tiên, nhưng tuổi thọ của hắn viễn siêu Tán Tiên, bởi vì hắn dung luyện huyết mạch của Chu Yếm, mà Chu Yếm là Thái Cổ hung thú, là một trong Lục Ngự nên có tuổi thọ viễn siêu Nhân Tiên.

Cho nên, trong Thất Thần Vực vẫn còn một ít Nhân Tiên là chuyện không kỳ quái, không có mới là chuyện lạ.

Hơn nữa, cho dù có Nhân Tiên, với hắn cũng không sao cả, mặc dù không có nắm chắc chiến thắng Nhân Tiên, nhưng muốn chạy trốn vẫn có nắm chắc, cho dù không chạy được, hắn vẫn còn Chí Tôn tiên khí, đến lúc đó không quan tâm đâm chết hay không, Nhân Tiên có lý lẽ cũng không biết đi đâu mà nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status