Thú tu thành thần

Chương 709: Ăn một mình


Băng Thần mở miệng nói:

"Tiền ta để sẵn đó ngươi lấy đi, cám ơn rất nhiều."

Người giao hàng nhìn Băng Thần hỏi:

"Ngươi không có vấn đề gì chứ?"

Băng Thần lắc đầu nói:

"Ta không có vấn đề gì cả, dị năng giả cách luyện tập hơi khác người thường một chút thôi ngươi không cần lo lắng, nếu có thể phiến ngươi giao hàng giúp ta một chuyến, ta sẽ đặt đồ trên hệ thống ngươi nhận nhanh rồi mang đến đây cho ta luôn.

Như thế ngươi sẽ có thêm tiền công, dù sao chúng ta ngày nào cũng gặp cơ mà, ta cũng nên ưu tiên ngươi chứ đúng không, với lại từ mai đồ ta nhờ ngươi vận chuyển sẽ rất nhiều đấy, có lần ngươi kể có mấy đứa bé ở nhà chăm sóc chúng cho tốt."

Người giao hàng cười nói:

" Hai ta bằng tuổi nhau nhưng cách suy nghĩ của ngươi chín chắn hơn ta rất nhiều, ta thay mặt mấy đứa nhỏ ở nhà cám ơn ngươi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ngươi suy nghĩ cùng rất chín chắn, bằng tuổi những đã kiếm được tiền nuôi gia đình còn ta vẫn ăn bám người nhà."

Người giao hàng thấy Băng Thần hạ ta xuống thì mới mới nói:

"Nếu ta chín chắn thì đã không có hai đứa bé rồi ngươi hiểu ý ta nói không."

Băng Thần không bình luận gì cả, hắn không muốn chạm vào nỗi đau của tên kia, đặt hàng xong người kia rất nhanh chóng nhận, nhìn đơn hàng xong hắn nói:

"Ngươi tập chưa đủ mệt hay sao còn mua thêm những thứ này?"

Băng Thần lắc đầu cười nói:

"Một chút như thế này si nhê gì, mục tiêu càng to lớn thì cái giá phải bỏ ra càng lớn ngươi có hiểu không?"

Ngươi kia lắc đầu leo lên xe rồi biến mất, Băng Thần thì nhanh như gió cuốn xử lý hết một trăm cái bánh pizza, cả người no căng sau đó hắn ta lại bắt đầu tập tạ, cả người năng lượng nhanh chóng được thiêu đốt.

Các cơ bắp bắt đầu tràn đầy lực lượng nhưng Băng Thần dần cảm thấy cơ thể mình không thể chống lại được sự tiêu hao gấp nhiều lần bình thường như thế này, cha mẹ đã mất để lại một số tiền không nhỏ chút nào nhưng nếu hắn sử dụng những thứ đắt tiền vào tu luyện thì không biết trụ được bao lâu.

Nhưng phải đầu tư thì mới có thành quả, Băng Thần quyết định từ ngày mai hắn ta sẽ bắt đầu mua nhân sâm về nhai, đồng thời nhất định phải tìm thịt yêu thú để ăn, chưa kể cân nặng cũng nên giảm đến mức có thể đi vào nhà bếp.

Quả thực thì Loan Phượng nấu ăn không được ngon cho lắm, ăn cho no thì được nhưng thưởng thức vị ngon thì sớm quên đi thì hơn, đồ ăn các nàng nói cho công tâm thì dở tệ tất nhiên là so với trình độ của hắn ta.

Băng Thần luyện tập xong hết thì nhảy xuống sông để tắp như mọi ngày, trên người cùng quần áo vết máu nhanh chóng biến mất, chờ cho đồ của mình khô rồi thì Băng Thần mới lóc cóc đi bộ về nhà, hắn không dám để mọi người trong nhà thấy được bộ dạng tả tơi người đẫm máu của hắn ta.

Trên đường đi đến tàu điện ngầm Băng Thần thấy một cửa hàng xổ số thì trong đầu bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng, ngày hôm nay kiếp trước hắn ta cũng đi trên con đường này về, trí nhớ của Băng Thần thì cực tốt thế nên hắn nhớ rõ con số trúng thưởng sẽ được biết sau nửa tiếng nữa.

Ngành sổ số ở nơi này hoàn toàn khác với trước kia, hãng xổ số được sự bảo bọc của các thế lực lớn thế nên chỉ cần ngươi trúng thì tiền sẽ gửi trực tiếp vào tái khoản của ngươi sau đó họ sẽ xóa luôn thông tin về người trúng.

Nhưng để đảm bảo an toàn Băng Thần vẫn che kín mặt của mình sau đó đi đến cửa hàng vé số gần nhất, một bảng điện tử rất vắng người sau đó bắt đầu nhập vào, có điều vẫn bị nhân viên cửa hàng để ý.

Băng Thần thể hiện sự nhanh trí của mình bằng cách lấy thân thể của mình che đi chiếc bảng để người đó không thấy khi mình đăng nhập tên tài khoản trong hệ thống, bỏ ra 15 đồng liên bang mua một tờ vé số 8 chữ số hắn ta thở phào một hơi.

Lúc này thì không cần lo tới chuyện mình sẽ thiếu tiền nữa rồi, cách này chỉ có thể làm một lần bởi quá nhiều lần thì sẽ khó tránh đi đêm lắm sẽ có ngày gặp ma, huống chi số tiền trong tay hắn cũng siêu lớn đủ để hắn ta tiêu xài một thơi gian cực dài.

Trong tiệm vé số nữ nhân trong quầy chụp lại màn hình chỉ còn hiển thị con số vừa được Băng Thần mua sau đó tất máy bởi chỉ còn vài phút nữa sẽ có kết quả rồi, nàng phải chụp lại tất cả các con số được mua để gửi cho tổng bộ xác minh phòng chừa trường hợp nhầm lẫn.

Băng Thần xuống tàu điện ngầm lập tức lấy cái áo khoác mình mới mua không lâu nếm vào bên vệ đường sau đó dùng hộp quẹt đốt đi, hắn không muốn để lại bất cứ bằng chứng nào rằng mình là người trúng số cả.

Năm phút sau kết quả vừa có thì nữ nhân kia giật hết cả mình, nàng ngay lập tức lấy ra điện thoại gọi đi, một lất sau một người đàn ông bắt máy giọng cợt nhả nói:

"Có chuyện gì sao ngươi lại tìm ta thế cục cưng hay ngươi lại nhớ thằng em của ta rồi."

Nữ nhân này khẽ giọng nói:

"Hào ca ngươi xấu lắm, ta gọi điện để báo cho ngươi biết trong những người mua vé số ở tiệm của ta có ngươi trúng số độc đắc giải 153 triệu nhưng ta không thấy được mặt của hắn."

Hào ca giật mình nói:

"Ngươi ngay lập tức canh chừng chiếc máy mà người kia mua xổ số chắc dấu vân tay của hắn vẫn còn trên đó, làm xong vụ này ta sẽ cưới ngươi rồi chúng ta dành nửa đời còn lại chu du khắp nơi."

Cô gái kia lập tức lấy một tấm màn phủ lên chiếc máy kèm theo cái bảng có dòng chữ "Máy đang sửa chữa không chạm vào ", Hào ca thì liên lạc với một người bạn ở cục cảnh sát:

"Tâm cả ngươi có muốn chơi gái không huynh để chúng ta chia sẽ một chút."

Tâm ca cười nói nói:

"Ngươi muốn mang ai ra chiêu đãi ta, cô em bán vé số hôm trước dáng người được đấy."

Hào ca mỉm cười nói:

"Nếu Tâm ca chịu giúp thì ta sẽ mang nàng ra chiêu đãi tất cả các anh em."

Tâm ca nghe thế mắt sáng lên cười nói:

"Rốt cuộc có chuyện gì cần ta giúp?"

Hào ca mỉm cười dùng giọng nịnh bợ nói:

"Có một tên đánh trọng thương đàn em của ta nhưng không lô danh tính còn thách thức ta, nhưng hắn ta chỉ đặt tay một lần lên máy bán hàng tự động trên siêu thị thôi, nếu Tâm ca chịu giúp ta tìm ra thân phận của người này thì cô nàng kia tùy ca cùng các huynh đệ xử lý."

Tâm ca nghi ngờ hỏi:

"Thế nhưng dù có tìm trên mặt kính thì cũng sẽ có rất nhiều dấu vân tay làm sao biết ai với ai mà trả thù."

Hào cả cười nói:

"Tâm ca yên tâm, thằng đệ của ta có biết một số đặc điểm của thằng kia, chỉ cần biết những người đã đặt tay lên mặt kính cảm ứng kia còn lại chúng ta sẽ xử lý."

Tâm ca vui vẻ nói:

"Được thôi người anh em ta chờ tới ngày được xơi cô nàng kia, nếu không có chuyện gì thì ta cúp trước nhé."

Hào ca to giọng nói:

"Nhất định rồi thưa Tâm ca, ta sẽ đích thân mang tấm kính đến chỗ biệt thự của ngươi."

Tâm ca cúp máy sau đó nói với người bên cạnh mình:

"Ngươi điều tra xem tên Hào ca kia có thật sự có tiểu đệ bị thương hay không."

Người kia mỉm cười nói:

"Ta có nội gián bên người Hào ca ngài đợi một chút."

Người kia gọi một cuốc điện thoại rồi nói:

"Hào ca mấy ngày nay không có xung đột với ai cả, hiện giờ hắn đang dẫn người tới của hàng vé số, đã thế còn mang theo một tên có hiểu biết về máy cảm ứng nữa, nghe nói hắn gọi cho ngài sau khi cô bạn gái làm ở tiệm vé số gọi tới."

Tâm ca làm đội trưởng đội điều tra thế nên rất thông minh, thế nên hắn ta nhanh chóng phát hiện ra chuyện gì diễn ra trên mặt nở nụ cười gằn:

"Thằng nhóc Long Hào này muốn ăn một mình rõ ràng không coi ta ra gì, hôm nay nhất định phải xử lý hắn ta."

Dứt lời hắn ta quay qua đám huynh đệ rồi nói:

"Các ngươi chuẩn bị đi, hết giờ làm việc mang theo súng đi qua nhà ta, nhớ mang theo hỏa dịch để xử lý xác chết."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status